Tôi vừa thiu thiu ngủ đã nghe tiếng bước chân rón rén của vợ ra ngoài
Đến khoảng 2 giờ sáng, khi tôi vừa thiu thiu ngủ thì vợ tôi trở dậy rồi rón rén bước ra ngoài. Tôi cũng nhẹ nhàng bám theo rồi sững sờ khi thấy cảnh trước mắt.
Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay đã gần 3 năm. Đều là dân quê lên phố lập nghiệp nên cuộc sống của chúng tôi nhìn chung vẫn vất vả, khó khăn. Tuy cả hai vợ chồng đều có công việc ổn định nhưng đồng lương eo hẹp cộng với nhiều chi phí sinh hoạt đắt đỏ nên đến giờ vợ chồng vẫn ở trong căn nhà cấp 4 đi thuê. Năm ngoái, vợ tôi sinh con đầu lòng, gia đình lại càng có nhiều thứ phải chi tiêu hơn. Vợ tôi lo lắng đến gầy cả người, chẳng tháng nào không tính toán sổ sách đến bac cả tóc. Tôi luôn động viên vợ, chỉ nay mai tôi được thăng chức, lên lương thì đời sống sẽ khá hơn.
Tuy nhiên, công việc không tiến triển thuận lợi như tôi mong đợi. Vị trí mà tôi nhắm vào từ lâu bất ngờ bị một kẻ con ông cháu cha tước mất. Bất mãn chuyện công việc, tôi thấy chán nản, muốn bỏ cuộc, chẳng còn thiết tha phấn đấu gì nữa. Tôi thường tụ tập bạn bè đi nhậu sau giờ làm để quên đi buồn bực. Là thằng đàn ông mà không có sự nghiệp trong tay thì vứt nhưng con đường tôi đi chẳng hiểu sao cứ vấp phải những kẻ lắm tiề.n nhiều của, ung dung hưởng thụ thành quả của người khác.
Bất mãn chuyện công việc, tôi thấy chán nản, muốn bỏ cuộc, chẳng còn thiết tha phấn đấu gì nữa. (ảnh minh họa)
Tiề.n tôi tiêu vào việc ăn nhậu ngày càng nhiều nên tiề.n tôi đưa vợ đầu tháng cũng ngày càng ít. Vợ tôi cằn nhằn nhưng tôi bỏ ngoài tai.
Thế rồi thời gian này tôi để ý thấy vợ không còn hỏi tiề.n lương tháng của mình như mọi khi nữa. Chi phí sinh hoạt trong gia đình thì vẫn vậy nhưng có tháng tôi quên đưa vẫn chẳng thấy vợ bảo gì. Tôi tò mò hỏi thì cô ấy nói bên cô ấy mới được tăng lương nên không cần tiề.n của tôi nữa. Ban đầu tôi cũng tin vậy nhưng dần dà tôi lại sinh nghi trong lòng. Vợ tôi bỗng dưng có thêm khoản tiề.n không nhỏ, không phải cô ấy đang lừa dối tôi chuyện gì chứ?
Tôi lẳng lặng quan sát động tĩnh của vợ nhưng không phát hiện được điều gì đáng nghi ngờ. Cô ấy vẫn chăm sóc chu đáo cho bố con tôi hàng ngày, vẫn về nhà đúng giờ, vẫn cơm nước đầy đủ. Nhìn vợ tôi còn có vẻ vui hơn nữa, có lẽ vì không còn quá nặng nề chuyện cơm áo gạo tiề.n.
Video đang HOT
Tôi bán tín bán nghi nhưng không có cơ sở nào để nghi ngờ thêm nữa nên đành cho qua. Vậy mà đêm nọ, tôi đã phát hiện được sự bất thường của vợ một cách tình cờ.
Như thường lệ, hôm đó vợ chồng tôi lên giường đúng giờ. Không biết có phải vì ban chiều tôi uống cà phê hơi muộn hay không mà đến giờ ngủ mắt tôi vẫn thao láo. Sợ làm phiền vợ, tôi cứ nhắm mắt nằm im không động đậy. Đến khoảng 2 giờ sáng, khi tôi vừa thiu thiu ngủ thì vợ tôi trở dậy rồi rón rén bước ra ngoài. Tôi cũng nhẹ nhàng bám theo rồi sững sờ khi thấy cảnh trước mắt.
Tôi chạy lại ôm chầm lấy vợ và hết lời xin lỗi cô ấy. (ảnh minh họa)
Trời mùa đông rét mướt, vợ tôi khoác chiếc áo khoác mỏng cũ mèm ngồi trước bậu cửa sổ tỉ mẩn đan khăn. Ánh đèn đường rọi vào leo lét khiến vợ tôi phải nheo mắt tới lui để nhìn mũi đan cho chuẩn nhưng cô ấy vẫn chăm chú làm, không để ý tôi đang đừng gần đó quan sát cô ấy. Bao nhiêu đêm vợ tôi không ngủ để lén đan khăn mà tôi không biết? Bao nhiêu đêm cô ấy chịu cái lạnh cắt da cắt thịt để tỉ mỉ từng mũi đan? Tôi rơi nước mắt từ lúc nào không biết. Khoản tiề.n vợ tôi có thêm được mỗi tháng chính là từ những chiếc khăn len, áo len này.
Tôi chạy lại ôm chầm lấy vợ và hết lời xin lỗi cô ấy. Tôi quả không đáng mặt đàn ông, chỉ chút khó khăn đã nản lòng để mặc kệ vợ xoay sở tiề.n nong trong nhà. Tôi giờ đã làm chồng làm cha mà chút trách nhiệm này cũng không gánh vác được. Tôi cứ khóc và xin lỗi vợ còn cô ấy thì bật cười nói tôi ngốc. Tôi thật may mắn vì có được người vợ hiền tần tảo như vậy!
Theo Motthegioi
Ra ngoài ngay, đứa con gái quê mùa như cô đang làm bẩn nhà tôi đấy
Khi tôi vừa đặt chân tới cổng nhà anh, mẹ anh đã vội vã ra đón và tặng tôi một món quà mà có nằm mơ tôi cũng không nghĩ ra được.
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi chế.t sững. (Ảnh minh họa)
Tôi xuất thân từ tỉnh lẻ, là con nhà nông chính hiệu. Điều kiện gia đình không có nên để có thể lo cho tôi học hết 4 năm đại học, bố mẹ tôi đã phải rất vất vả. Ý thức được điều đó, tôi luôn cố gắng hết mình, nỗ lực học rất nhiều nên ra trường, tôi được một công ty liên doanh nhận về làm với một mức lương ổn định.
Tuy là con gái nông thôn nhưng do những năm đi học tôi không phải vất vả nhiều, hợp nước, hợp đất Hà Nội nên trông tôi chẳng khác gì mấy cô gái thành phố. Chính vì vậy, tôi đã được anh - chàng trai Phố cổ để ý. Anh đẹp trai, cao ráo, dễ gần, tính tính hiền hòa nên có phần hơi nhu nhược, không có chính kiến. Nhưng một cô gái xuất thân tỉnh lẻ như tôi mà được một chàng trai như anh để ý thì quả là một niềm hạnh phúc lớn.
Tình yêu của chúng tôi sẽ đẹp như một câu chuyện cổ tích nếu như không có ngày tôi về ra mắt gia đình anh...
Biết gia đình anh gia giáo, nề nếp nên tôi đã chuẩn bị mọi thứ rất chu toàn, từ quà ra mắt cho tới tâm lý. Được biết anh kể bố mẹ anh hiền lành, khá dễ tính nên tôi cũng thấy yên tâm phần nào. Vậy mà...
Khi tôi vừa đặt chân tới cổng nhà anh, mẹ anh đã vội vã ra đón và tặng tôi một món quà mà có nằm mơ tôi cũng không nghĩ ra được: "Ra ngoài ngay, đứa con gái quê mùa như cô đang làm bẩn nhà tôi đấy!"
Tôi chế.t đứng trước câu nói sỗ sàng của mẹ anh. Túi quà trên tay rơi xuống, tôi đứng chôn chân, bất động. Mẹ anh đã làm tặng cho tôi một cú sốc quá lớn. Trong khi anh lại không hề có mấy biểu hiện bênh vực tôi, chỉ kéo mẹ vào nhà mà không nói gì. Thì ra như tôi đã kể, anh nhu nhược nên chẳng có chính kiến bao giờ, lại vô cùng nghe lời mẹ. Mẹ bảo gì anh nghe nấy, mẹ nói A anh không dám nói đó là B. Anh chỉ ra nói với tôi nhẹ nhàng rằng tôi bắt taxi về đi, hôm nay mẹ đang giận.
Chúng tôi hẹn gặp nhau tối hôm đó. Vừa gặp anh, tôi đã tủi thân, nức nở như một đứ.a tr.ẻ. Anh vẫn thế, dịu dàng, ân cần vỗ về tôi. Anh nói rồi anh sẽ thuyết phục mẹ chấp nhận tôi. Hỏi ra mới biết, mẹ anh muốn anh lấy con gái Hà Nội. Bà luôn dè bỉu rằng đám con gái tỉnh lẻ chỉ làm bẩn đất Hà Nội, làm hư con trai Hà Nội. Chún tôi không xứng đáng có vị trí ở đây. Nghe anh nói mà tôi cảm thấy quá bất ngờ. Tôi không nghĩ một người phụ nữ Hà Nội từng trải như mẹ anh lại có những suy nghĩ hẹp hòi như vậy. Trong khi tôi được biết con gái Hà Nội gốc như bà thường rất dịu dàng, đoan trang, phúc hậu kia mà. Trước những lời động viên cùng tình yêu chân thành của anh, tôi quyết tâm tới nhà anh lần thứ hai để cùng anh thuyết phục mẹ cho phép chúng tôi quen nhau. Nhưng tận sâu trong tâm trí tôi đang lo sợ, liệu rằng bản tính nhu nhược, nghe lời mẹ của anh có bảo vệ được tôi không, có thuyết phục được mẹ anh không?
Ngày thứ 2 ấy cũng tới. Tôi mua một món quà tặng mẹ anh, đúng như sở thích mà anh đã miêu tả. Tôi định tặng mẹ anh một niềm vui bất ngờ. Còn mẹ anh liên tiếp tặng tôi hết cú sốc này đến cú sốc khác.
Vừa bước chân vào đến cửa nhà, tôi đã gặp mẹ anh đang cười nói rôm rả với một cô gái bên trong. Nhìn cô ấy chắc chắn là con gái Hà Nội. Bởi chỉ có con gái Hà Nội mới được mẹ anh tiếp đón nồng hậu đến thế. Tôi thấy tủi thân nhưng vì anh, tôi vẫn cố gắng đi vào. Vừa mở lời chào mẹ anh và cô gái, mẹ anh đã đứng ngay dậy, vào nhà lấy chổi ra quét nhà. Hành động quá quắt của mẹ anh đã khiến tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Tôi đã hạ mình một lần nữa đến nhà anh và mẹ anh lại chà đạp lên lòng tự trọng của tôi không thương tiếc.
Tôi chia tay vì tình yêu nhu nhược của anh không thể bảo vệ nổi tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi chạy nhanh ra khỏi nhà anh, cái nơi mà tôi nghĩ nếu sau này vào đó, cuộc sống của tôi sẽ trở thành địa ngục. Anh chạy theo tôi, ngăn tôi lại. Tôi nhìn anh với đôi mắt ngấn nước: "Em không thể chịu đựng thêm nữa. Mẹ anh thật quá sức tưởng tượng của em. Em càng cố gắng, mẹ anh càng không cho em cơ hội. Em xin lỗi vì đã không có được mảnh giấy ghi hộ khẩu Hà Nội để yêu anh. Cảm ơn tình yêu của anh. Nhưng đáng tiếc, tình yêu ấy lại không đủ lớn để anh có thể che chở cho em".
Tôi bỏ đi, để mặc anh đứng đó. Tôi yêu anh nhưng không thể nào về chung sống một nhà với anh khi mẹ anh không chấp nhận tôi, luôn co.i thườn.g tôi, trong khi anh không thể vì tôi mà rời xa mẹ. Tình yêu này với anh tôi sẽ giữ mãi trong tim. Còn từng câu nói, hành động của mẹ anh sẽ ám ảnh người con gái tỉnh lẻ như tôi suốt đời.
Theo blogtamsu
Yêu vợ nhưng đành "ra ngoài" vì nhu cầu quá cao Tôi rất yêu thương vợ con nhưng có một điều bản thân có má.u đa tình, nhu cầu tìn.h dụ.c cao, vợ lại không đáp ứng nổi nên tôi vẫn "yêu" hết người này đến người khác. ảnh minh họa Tôi quen em trong một buổi chiều lang thang trên mạng khi vừa tròn 23 tuổ.i, em kém tôi một tuổ.i. Như nhiều...