Tôi vừa bị đứa con dâu lăng loàn bắt phải xin lỗi
Bao ê chề nhục nhã khi bị con dâu lăng loàn đánh. Song tôi vẫn phải nói lời xin lỗi con dâu hỗn xược của mình rằng: ‘Mẹ xin lỗi con. Mẹ không nhìn thấy gì hết’. Chỉ như vậy, con dâu mới để cho tôi yên.
Năm nay tôi đã 57 tuổi và vừa có con dâu được 2 năm nay. Cứ nghĩ nhà có thêm người, cuộc sống của tôi sẽ có thêm người đỡ đần tâm sự. Thế nhưng mọi chuyện càng rối rắm và phức tạp hơn, từ khi con dâu hổ dữ bước vào nhà.
Chồng tôi đã mất từ khi con trai tôi mới chỉ 5 tuổi. Từ đó, tôi không đi bước nữa và ở lại nuôi con nên người. Làm mẹ đơn thân bao nhiêu cực nhọc vất vả thế nào, hẳn nhiều phụ nữ cũng đều biết.
Cũng may, chúng tôi vẫn còn có nhà riêng và tôi vẫn có một công việc ổn định tại một xí nghiệp gần nhà.
Lớn lên, thúc giục mãi con trai tôi mới chịu lấy vợ. Cũng bởi vì công việc xây dựng của con thường phải đi công tác xa nhà. Một năm con cũng chỉ về nhà mấy đợt. Mỗi đợt vài ngày. Do đó, con không có thời gian tìm hiểu. Bởi thế 32 tuổi con mới chịu đám cưới với một người phụ nữ có quê ở cách đây gần trăm cây số.
Trước cưới, con trai có dẫn con dâu tôi về nhà ra mắt đúng 1 lần. Trong 1 lần ấy, tôi thấy con dâu tương lai rất xinh đẹp và ngoan hiền. Cô ấy ứng xử rất đúng mực nên tôi khá có cảm tình. Song tôi thấy con dâu tương lai cũng có vẻ là người lẳng lơ.
Bằng chứng là ở bên cạnh con tôi, tôi vẫn thấy con dâu gọi điện hay nhận điện của những bạn trai khác. Giọng của cô ấy rất đưa tình. Nhưng khi ấy tôi nghĩ chắc do chưa cưới nên cô ấy muốn đong đưa với ai vẫn còn trong cái quyền của cô ấy.
Cưới nhau về, vừa ở nhà chưa được bao lâu, con trai tôi đã phải để vợ ở nhà để đi theo công việc của nó ở những công trình xa xôi. Nhà chỉ có 2 mẹ con, hàng ngày con dâu tôi cũng đi làm đến tận tối mới về.
Lúc đầu con đi làm về còn có ý tứ giúp đỡ mẹ việc nhà. Nhưng dần dần, con lười chẳng làm gì giúp đỡ tôi cả. Cuối tuần, đến cầm cái chổi quét nhà, cũng xa lạ với con dâu.
Ảnh minh họa
Tôi có góp ý thì con dâu tôi chồm chồm lên như hổ dữ quát lại mẹ chồng: ‘Đi làm đã bao việc, bà ở nhà có mỗi việc dọn dẹp cái nhà 3 tầng này mà cũng không nên thân sao? Bà cứ coi như không có tôi như tôi chưa từng xuất hiện ở đây đi. Đúng là bà già lắm mồm quá đi mà’.
Cám cảnh con dâu như vậy nên tôi cũng âm thầm làm hết việc nhà, cơm nước. Nhưng càng được thể, con dâu tôi càng không biết điều.
Hàng ngày, nó sai tôi làm việc nhà như sai con. Có lúc nó sai tôi mang hoa quả lên phòng cho nó ăn. Có lúc nó bảo tôi giặt quần áo hay lau hộ nó cái máy tính.
Video đang HOT
Khi không có chồng ở nhà, con dâu lười biếng ra mặt là vậy. Nhưng mỗi lần chồng về, nó lại như biến thành cô Tấm thảo hiền. Nó nhẹ nhàng với mẹ chồng và giành làm hết mọi việc trong nhà.
Con trai tôi thấy vậy rất yên tâm khi đi xa. Chính con trai còn bảo tôi sướng khi có con dâu tâm lý và đảm đang như thế.
Thấy con trai nghĩ vậy mà tôi đắng lòng. Nhưng sợ làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình con nên tôi cứ im lặng không hé răng nói lại nửa lời.
Song con dâu tôi đúng là càng ngày càng quá thể khi một ngày còn lôi cả nhân tình về nhà để hú hí. Cuối tuần ấy, do bận công việc ở quê nên tôi đã về quê 2 hôm. Đáng ra, ở dưới quê chồng có việc, con dâu tôi cũng phải theo mẹ về cùng.
Tôi có nói con dâu đi về quê song nó không chịu. Nó còn gân cổ cãi: ‘Việc nhà chồng là của mẹ chồng chứ không phải là của con dâu. Ai có việc thì người ấy phải lo, đừng trông chờ vào người khác’.
Nghĩ con dâu nghĩ ngắn, tôi lại không bảo được nên cũng không chấp nữa. Sau khi lo xong xuôi công việc dưới quê, trong người lại hơi mệt nên tôi về sớm trước nửa ngày để nghỉ ngơi. Nhưng về đến nhà mình, vừa bước vào phòng khách, tôi đã thấy con dâu và một người đàn ông lạ hú hí ở ngay trên ghế sofa.
Ảnh minh họa
Thấy tôi bước vào, họ còn mải mê đến nỗi không nhận ra bà già này đứng sau lưng từ bao giờ. Cho đến khi con dâu tôi quay lại thì không khỏi xanh mặt khi nhìn thấy mẹ chồng. Còn người đàn ông kia vội vã lao ra khỏi nhà biến mất.
Ngay lập tức, tôi đuổi con dâu ra khỏi nhà. Nhưng con dâu tôi từ sợ hãi giờ chuyển sang tức giận. Con dâu đã xông vào đánh tôi và sau đó còn ghì đầu để bắt mẹ chồng phải xin lỗi vì đã đuổi con dâu ra khỏi nhà.
Con dâu còn đe dọa tôi không được hé răng 1 lời với chồng nó về những gì vừa chứng kiến. Nếu không đừng có trách nó ác.
Bao ê chề nhục nhã khi bị con dâu lăng loàn đánh. Song tôi vẫn phải nói lời xin lỗi con dâu hỗn xược của mình rằng: ‘Mẹ xin lỗi con. Mẹ không nhìn thấy gì hết’. Chỉ như vậy, con dâu mới để cho tôi yên.
Từ hôm đó đến nay, con dâu cứ đi làm qua lại nhìn tôi bằng vẻ mặt khó chịu. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại có cô con dâu bất hảo thế này. Nhưng con trai tôi vẫn cưng chiều con dâu lắm.
Tôi có nói ra những gì ở nhà, chắc gì con trai tôi đã tin? Nhưng sống trong cảnh này, tôi thấy chẳng khác gì địa ngục? Tôi có nên để con dâu ở đây mặc sức tung hoành mà về nhà ở quê ở cho yên phận tuổi già không? Mà có khi muốn về quê, con dâu tinh ranh của tôi cũng sẽ không cho về cũng nên?
Theo ĐSPL
Ly hôn vì bố mẹ chồng quá tai quái
Nhưng thật không may là hôm đó bố mẹ chồng lại đến nhà chúng tôi. Ông bà đã nổi điên khi biết con dâu đi mà không xin phép ông bà. Tôi thực sự mệt mỏi với sự tai quái của họ và thất vọng về chồng nhu nhược.
Hôm nay là ngày tôi được Tòa án gọi để giải quyết việc ly hôn với chồng. Mặc dù tôi là người chủ động ký đơn và muốn kết thúc cuộc hôn nhân này, nhưng không hiểu sao khi được Tòa gọi tôi vẫn thấy bất an vô cùng.
Cuộc hôn nhân này ngay từ đầu tôi đã sai lầm, chỉ tiếc lúc đó tôi quá trẻ con, bồng bột và không có một chút cứng dắn nào. Mọi người hãy đọc và cho tôi lời khuyên để vượt qua nỗi buồn đổ vỡ này nhé!
Tôi và chồng vốn là mối tình đầu của nhau. Hai đứa học chung trường khác lớp từ hồi phổ thông. Đến sinh viên năm hai thì chúng tôi yêu nhau. Chồng tôi là một người ít nói, sống khép kín và không chơi thân với ai. Mãi sau này khi đi học đại học gặp lại tôi thì anh chỉ chơi với tôi và yêu tôi từ đó.
Tôi vốn dĩ lúc đó cũng là cô bé xinh xắn, vô tư nên khá nhiều người yêu, nhưng cuối cùng lại chọn anh. Tình yêu của chúng tôi rất vô tư trong sáng. Nhưng mẹ chồng tương lai biết thì ngăn cản.
Bà cấm anh yêu tôi nhưng chúng tôi vẫn lén lút yêu nhau. Cho đến khi ra trường anh về tỉnh làm thì chủ động cắt liên lạc với tôi. Anh chỉ nhắn tin cho tôi qua email vẻn vẹn "Vì mẹ anh không đồng ý nên bắt anh chỉ chọn một trong hai. Và anh đã chọn mẹ, xin lỗi em".
Hồi đó rất đau khổ nhưng cuối cùng tôi vẫn vượt qua được để quên anh. Sau một năm ra trường với bao nỗ lực tôi cũng tìm được một công việc tốt ở một công ty lớn. Lúc đó tôi đã yêu một anh làm cùng cơ quan. Nhưng niềm vui chẳng được bao nhiêu thì lúc đó anh liên lạc lại và mong quay lại.
Lúc đó không hiểu vì còn yêu anh hay vì tình yêu dành cho người mới chưa nhiều mà tôi lại băn khoăn xao động. Anh tìm mọi cách từ việc liên lạc với các chị gái tôi để nhờ tác động đến việc hứa hẹn nhờ bố mẹ tôi. Anh xuống Hà Nội quỳ xuống xin tôi than thứ và đã hứa hẹn rất nhiều.
Không hiểu sao lúc đó tôi lại mủi lòng, cộng với việc tác động từ gia đình phân tích, nào là anh hiền lành tử tế, công việc tốt, nhà gần mẹ đẻ. Tôi đồng ý bỏ tình mới để quay lại với anh. Nhưng sau khi quay lại, anh đã đưa tôi vào tình thế tiến hóa lưỡng nan để phải cưới ngay sau đó.
Ngày chuẩn bị lấy chồng người ta thì vui vẻ hạnh phúc còn tôi thì khóc lóc chưa muốn cưới vì chưa quên tình mới và thấy quá vội vàng. Nhưng anh thề thốt hứa hẹn đủ điều, gia đình tôi thì đã nhận trầu cau nhà trai mang lên ngay sau đó. Bố mẹ cứ nghĩ chúng tôi cũng đã yêu nhau lâu rồi nên cưới nhanh cho ổn định... Và tôi lên xe hoa trong nước mắt!
Những ngày sau hôn nhân, chồng cũng yêu chiều tôi lắm. Tôi chuyển công việc về gần chồng, vun vén gia đình và cố quên đi người yêu cũ. Nhiều lúc nghĩ lại tôi giận chính mình vì đã không cứng rắn trong tình cảm. Khi về chung sống, mâu thuẫn của chúng tôi ngày một tăng mà nguyên nhân lại đến từ mẹ chồng.
Mẹ chồng vốn không ưa tôi nên việc gì tôi làm bà cũng không vừa mắt. Bà luôn tìm mọi lỗi để mắng chửi tôi. Chồng tôi thì sợ mẹ nên không dám ý kiến gì. Bố chồng cũng luôn nghe sự chỉ đạo của bà để mắng chửi tôi theo (Bố chồng đi ở rể nên mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do mẹ chồng quyết định).
Tôi dần cô đơn và thất vọng về chồng. Tôi nhớ có lần tôi sắp sinh, mẹ chồng đến nhà và vẫn để ý chửi tôi (chúng tôi ở nhà riêng, cách nhà bố mẹ chồng 30 km để tiện cho việc đi làm). Lúc đó tôi thấy chồng cũng lên tiếng bênh vợ vì thấy mẹ vô lý. Nhưng bà cầm ghế đánh chồng và chửi rủa đòi từ mặt chồng. Chồng tôi sau đó xin lỗi và hứa không bao giờ bênh vợ nữa.
Đó là lần đâu tiên và cuối cùng tôi thấy chồng dám ý kiến. Tôi buồn tủi sinh con và hầu như một mình phải chăm con. Đẻ xong được hơn 1 tháng, tôi xin lên ông bà ngoại chơi mà mẹ chồng cũng không cho. Bà nói bố mẹ tôi phải xuống xin ông bà trực tiếp mới được.
Sau đó mẹ tôi cũng đến nhà chồng nói chuyện và xin cho con gái về chơi. Mẹ chồng tôi bảo cứ về đi để bà xem xét. Khi mẹ tôi về bà bảo với tôi là xin như thế là chưa được. Tôi cũng không hiểu mẹ đẻ tôi phải nói như thế nào mới theo ý bà? Thế là bà nhất định không cho tôi đưa con về ông bà ngoại. Tôi cầu cứu từ chồng nhưng anh nói phải theo bố mẹ.
Mang tiếng ở riêng và cách xa nhà bố mẹ chồng nhưng tôi vẫn không yên ổn với bà. Bởi nếu không về thì bà lại lên chỗ vợ chồng chúng tôi. Tôi không phải không thích bà đến nhà, mà mỗi khi bà lên chỗ vợ chồng tôi, bà hay để ý từng tý và nói tôi khiến tôi thấy rất khó chịu.
Bố chồng thì cầm cả chìa khóa nhà tôi. Khi hai vợ chồng đi làm, ông bà lại vào kiểm tra. Ông vào tận phòng tôi, thấy tôi mua mấy chai mỹ phẩm ông cũng đi bêu xấu rằng tôi định trai gái nên mới phải dùng mỹ phẩm.
Rồi tôi lại xin về nhà mẹ đẻ chơi ông bà cũng không cho. Bà bảo bên nhà tôi có việc quan trọng mới được về. Tôi thấy ông bà đưa toàn điều vô lý nên xin có ý kiến thì ông bà quy tội tội láo, mất dạy dám cãi lý bố mẹ chồng. Chồng tôi cũng chứng kiến tất cả nhưng vẫn cho ông bà nói như vậy là đúng. Anh bảo "gia có gia phong".
Một điều làm tôi ức nhất anh luôn nghe lời bố mẹ bảo "Ngoại là ngoài không phải quan tâm đoái hoài gì hết". Tôi lý sự lại không có bố mẹ vợ làm sao có vợ anh? Rồi việc bố mẹ anh cũng chỉ quan tâm đằng ngoại, chị gái anh cũng toàn toàn về nhà mẹ đẻ đấy thôi?
Mâu thuẫn của chúng tôi lên đến đỉnh điểm khi đợt Noel vừa rồi tôi được nghỉ và hỏi chồng cho hai mẹ con đi Hà nội khám bệnh và cho con đi chơi luôn. Chồng cũng vui vẻ đồng ý và còn gọi điện nhờ chị gái tôi đưa đi (chị tôi ở Hà Nội).
Nhưng thật không may cho tôi là hôm đó bố mẹ chồng lại đến nhà chúng tôi. Ông bà đã nổi điên khi biết tôi đi mà không xin phép ông bà (Thực sự tôi nghĩ ông bà ở quê có ở cùng nhà đâu mà xin? Hơn nữa mẹ chồng tôi khó tính nhất định bà không cho đi).
Điều làm tôi thất vọng là chồng tôi ban đầu vui vẻ cho đi. Nhưng nghe bố mẹ chửi vợ thì lại quy tội cho vợ. Vì chuyện này chúng tôi đã cãi nhau to. Tôi nói anh là người nhu nhược nên làm khổ vợ con, tôi quyết định ly hôn chồng và anh cũng đồng ý.
Tôi thực sự mệt mỏi với sự tai quái của bố mẹ chồng và thất vọng về chồng nhu nhược. Giờ hai mẹ con tôi đã chuyển ra ngoài sống, tôi không biết mình ly hôn như vậy đúng không? Còn tương lai nào cho hai mẹ con tôi không?
Theo VNE
Khinh thường bạn gái vì chủ động đòi chuyện ấy Ban đầu, cứ nghĩ cô ấy đùa nên tôi cũng ghẹo lại. Song càng ngày, cô ấy càng sấn tới, và tôi thấy bạn gái mình thật trơ tráo. Tôi 22 tuổi, đã quen một cô bạn gái khá xinh xắn được 3 năm ngay từ những ngày mới bước vào Đại học. Dạo này, bỗng dưng tôi cảm thấy bạn gái mình...