Tôi với con riêng của chồng đã “lên giường” với nhau
Chúng tôi đã lao vào nhau mà không nghĩ đến thân phận của mình, sau đó tôi và Thắng đều rất hối hận, nhưng chúng tôi không thể dứt nhau ra được.
18 t.uổi tôi lấy người đàn ông giàu có, hơn mình gần 30 t.uổi. Tôi lấy anh không phải vì tình yêu, tôi lấy anh chỉ vì muốn trả ơn anh. Trong lúc gia đình tôi nguy khốn, em trai bệnh nặng cần có t.iền mổ tim, bố tôi ốm liệt giường đã nhiều năm, anh đã xuất hiện cứu giúp gia đình tôi như một vị thần. Sau khi em trai tôi được chữa trị khỏi bệnh cũng là lúc tôi đồng ý lấy anh.
Phải làm sao khi tôi đang yêu con riêng của chồng.
10 năm làm vợ anh, tôi và gia đình tôi sống trong nhung lụa, thế nhưng tình cảm của tôi dành cho anh vẫn chỉ dừng ở lòng biết ơn chứ không có tình yêu. Vì không yêu anh nên tôi vẫn tránh thai để không phải sinh con, còn anh cũng đã có hai con rồi nên chẳng bắt ép tôi.
Vợ cũ của anh tôi chưa từng gặp, hai con trai anh đều sống ở nước ngoài và một năm đôi lần họ về Việt Nam thăm bố. Có lẽ cả hai người đều sống ở nước ngoài nên tư tưởng họ khá thoáng, họ cũng tỏ ra gần gũi chứ không ghét bỏ xa lánh tôi, đặc biệt là Thắng – con trai út của anh, cũng bằng t.uổi tôi.
Cách đây mấy tháng, Thắng có chuyến công tác ở Việt Nam, nhân tiện cũng về nhà thăm bố luôn. Thời gian đó chồng tôi lại đi công tác gần một tuần, đó cũng là lúc phát sinh mọi chuyện sai lầm sau này.
Thắng rất hay gần gũi trò chuyện với tôi, mỗi câu chuyện của cậu đều khiến tôi vui vẻ. Tôi không biết khi đó là cảm giác gì nữa, chỉ biết lúc đó cuộc sống có gì đó tươi mới khác hẳn cuộc sống tẻ nhạt thường ngày của tôi.
Video đang HOT
Thi thoảng khi trò chuyện, tôi vẫn bắt gặp ánh mắt Thắng chăm chú nhìn tôi, lúc thì nồng cháy lúc thì vội vàng lảng tránh. Rồi tối tối, chúng tôi rủ nhau đi xem phim, đi ăn ngoài hoặc đôi khi chui vào một quán cafe yên tĩnh nào đó. Mọi lúc mọi nơi Thắng tỏ ra ân cần chu đáo đến nỗi nhiều khi tôi thầm nghĩ tôi và Thắng giống như một cặp tình nhân hơn là mẹ kế con chồng.
Chồng tôi đi công tác về, tôi và Thắng tỏ ra ít thân thiết hơn. Thắng ở lại chơi với chồng tôi mấy hôm lại về bên kia, cậu ấy cũng không nói bao giờ sẽ quay lại. Không có Thắng trong nhà, tôi thấy vắng lặng hụt hẫng, cuộc sống lại trở nên tẻ nhạt nhàm chán.
Từ ngày không có Thắng, tôi hay thất thần người ra, nhớ cậu ấy vô cùng. Nhiều khi chồng tôi nói chuyện mà tâm trí tôi đang để tận đâu, có thể anh ấy cũng nhận ra điều gì đó khác lạ ở tôi.
Rồi chưa đầy một tháng sau, Thắng về Việt Nam, cậu ấy không về nhà mà ở khách sạn. Cậu ấy hẹn tôi đến để gặp mặt. Lúc đó chúng tôi đã lao vào nhau mà không nghĩ đến thân phận của mình, cậu ấy nói xa tôi mới nhận ra tình cảm dành cho tôi nhiều thế nào, cậu ấy nhớ tôi không chịu được nên quay về. Hôm đó, chúng tôi đã phạm phải tội tày trời với chồng tôi. Sau đó tôi và Thắng đều rất hối hận, nhưng chúng tôi không thể dứt nhau ra được.
Từ hôm đó đến nay, Thắng ở Việt Nam hơn một tháng rồi, ngày nào tôi cũng đến khách sạn để gặp Thắng. Càng ngày chúng tôi càng say mê nhau hơn, có lẽ chúng tôi không thể sống thiếu nhau được nữa rồi. Hôm qua, Thắng nói muốn cùng tôi bỏ đi một nơi thật xa, không có bố anh, không có người quen thân, chỉ có hai chúng tôi mà thôi.
Tôi đang rất hoang mang với đề nghị của Thắng.
Tôi đang rất hoang mang với đề nghị của Thắng, nếu tôi bỏ đi thì chồng tôi, gia đình tôi sẽ sống như thế nào? Người đời sẽ chê cười phỉ báng chúng tôi, liệu chúng tôi có vượt qua được mọi chuyện mà sống hạnh phúc hay không? Còn nếu tôi ở lại, vậy thì tình yêu của tôi và Thắng sẽ ra sao? Liệu tôi có thể sống cả đời cô đơn không có tình yêu, liệu chúng tôi có thể từ bỏ nhau? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo phunutoday
Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi
Tôi chắc như đinh đóng cột rằng, chỉ cần tôi nói một lời thì hai tháng nữa, đám cưới của chúng tôi sẽ diễn ra.
Vì bây giờ, em đang mang trong mình cái thai, là con của tôi và em. Tôi cũng không dám tin rằng, mình lại có con nhanh đến như vậy.
Còn nhớ cái ngày em báo tin với tôi rằng em có bầu bằng giọng hớn hở, tôi đã không tỏ ra vui mừng chút nào. Vì khi đó tôi còn đi công tác miền Nam vài tháng nữa mới về. Tôi bảo em tìm cách bỏ cái thai đi vì bây giờ công việc của tôi đang trên đà phát triển, ai biết tôi cưới vợ có bầu sớm như thế không hay. Với lại, vài tháng sau tôi về thì bụng em quá to rồi, khó mà thuận tiện cho việc cưới xin. Tôi khuyên em bỏ cái thai đi rồi đợi sau này tôi chuyển về Bắc hẳn thì chúng tôi tiếp tục có con và cưới cũng được.
Nhưng em không nghe lời tôi, em cứ giữ cái thai. Tôi bực mình không nói với em câu nào, cũng không gọi điện nhắn tin luôn. Tôi nghĩ rằng, mình làm như thế thì em sẽ sợ và sẽ đồng ý yêu cầu của tôi và bỏ cái thai đi. Nhưng em thật sự cứng rắn, em nhất định không làm thế.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". (Ảnh minh họa)
Tôi gọi cho em nhiều lần mà không được. Cuối cùng, tôi bực quá thôi luôn, không nói với em câu nào suốt 3 tháng trời. Sau đó, tôi như tỉnh ngủ, tôi đã nhấc máy lên liên lạc lại với em để hỏi xem em đã phá thai chưa. Lúc này tôi nghĩ, em đã phá rồi vì tôi không nói gì thì làm sao em dám để. Tôi nói với em rằng, bây giờ phá không kịp nữa. Tôi sẽ về thưa chuyện với bố mẹ và xin cưới em.
Lập tức, tôi bay về Bắc và đưa em về ra mắt gia đình để nói chuyện cưới xin. Em không làm theo lời tôi thì tôi chiều theo ý em. Không em vác cái bụng này đi ăn vạ khắp nơi, tung tin tôi là cha đ.ứa b.é thì bất lợi cho công việc và danh dự của tôi. Tôi đã xuống nước với em như thế. Chẳng ngờ, khi tôi có ý định cưới, em từ chối. Em bảo, em không muốn lấy người đàn ông như tôi.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". Em đáp lại tôi bằng giọng lạnh tanh: "Em tất nhiên là không cưới ai, em sẽ tự sinh con và nuôi con, em không cần con có cha. Anh dù là cha nó cũng không cần có trách nhiệm với nó. Anh coi như không có em và con tồn tại. Người đàn ông đã từng nghĩ cách g.iết c.on mình, không có tư cách làm cha của con em. Con cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình.(Ảnh minh họa)
Nói rồi, em bỏ đi. Tôi bàng hoàng về quyết định của em. Lạ thật, tôi còn nghĩ, khi tôi nói ra chuyện cưới xin, em sẽ vui mừng mà biết ơn tôi. Nhưng không ngờ, em lại chọn cách như thế, cách mà người khác sẽ nhìn em bằng con mắt khác thường. Tôi không hiểu nổi em nữa.
Tôi cũng không hiểu nổi nhiều chị em phụ nữ bây giờ. Họ thà là chọn làm mẹ đơn thân còn hơn là lấy chồng. Lạ thật, là phụ n.ữ s.inh ra là để làm vợ, làm mẹ, thế mà lại thích làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, có phải là quá thiệt thòi hay không.
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình. Tôi chỉ sợ, sau này em sẽ phải ân hận vì quyết định của mình mà thôi!
Theo VNE
Lấy chồng giàu như tôi, vinh hay nhục? Nhìn bên ngoài, ai cũng bảo tôi sướng. Đúng là, nếu chỉ nhìn thì tôi sướng thật. Thử hỏi trong cái đám bạn cùng trang lứa với tôi, có đứa nào sướng hơn tôi? Ít ra, tôi cũng là đứa học cao nhất đám, đi lên Hà Nội lập nghiệp rồi lấy được anh chồng ở thủ đô giàu kếch xù. Đám cưới...