Tôi vô tình yêu chị họ của mình
Tôi 20 tuổi, là sinh viên năm 2 một trường đại học lớn ở TP HCM. Tình yêu đầu tiên đến với tôi khi tôi đang học năm nhất. Đó là một cô bé cùng lớp dễ thương.
Ngay ngày đến lớp đầu tiên, tôi đã có cảm tình với em. Khuôn mặt ưa nhìn cùng giọng nói dịu dàng mà tôi đoán chắc là người cùng quê khiến tôi càng có cảm giác gần gũi. Từ ngày hôm đó, tôi đã quyết định lên kế hoạch cưa đổ em với sự giúp sức của mấy đứa bạn trong lớp. Em thuê nhà ở xa trường nên ngày nào cũng đến lớp trễ. Biết được điều đó, tôi lúc nào cũng ngồi ở dãy ghế cuối cùng trong giảng đường để đợi em. Tôi còn ghi chép bài đầy đủ để chủ động cho em mượn chép lại.
Kế hoạch của tôi tiến triển tốt đẹp và rồi tôi cũng hẹn được em đi chơi, uống nước… Ngày 8/3 năm ngoái, em chính thức nhận lời làm người yêu của tôi. Tôi cảm thấy sung sướng vô cùng và nghĩ rằng tôi sẽ có một tình yêu thật đẹp với người con gái hợp với những gì tôi mong ước. Tôi không hề nghĩ rằng lời chấp nhận ấy chỉ là sự bắt đầu cho một bi kịch mới nối tiếp một bi kịch đã diễn ra cách đây hơn 20 năm.
Ảnh minh họa
Bi kịch trong quá khứ mà tôi muốn nói đến là bi kịch của ba má tôi. Tình yêu của ba má tôi bị nhà ngoại ngăn cấm vì bên nội tôi lúc đó rất nghèo. Má tôi đã quyết định trốn nhà để theo ba tôi. Từ lúc đó đến giờ, má tôi không bao giờ dẫn tôi về nhà ngoại và cũng không bao giờ nhắc đến họ hàng bên đó. Tôi chỉ nhớ lúc nhỏ mỗi khi tôi hỏi má về ngoại, má tôi đều khóc và không trả lời tôi gì cả. Tôi được biết là mình còn có một người bác. Tôi chỉ được xem tấm hình duy nhất mà má tôi chụp chung với ông bà ngoại và bác tôi..
Khi tôi chưa nhận ra được bi kịch đó thì tôi và em đã tiến quá xa đến mức hậu quả không thể thay đổi được nữa. Vẫn còn học năm nhất đại học, tôi và người yêu đều sợ gia đình hai bên sẽ không ủng hộ chuyện tình cảm của chúng tôi, chỉ muốn chúng tôi tập trung học tập nên chúng tôi đều giấu gia đình mối quan hệ của mình. Người yêu dọn đến ở cùng phòng trọ với tôi để gần trường cũng như tôi có thể chở em đến lớp, cùng nấu ăn chung để giảm bớt chi phí.
Video đang HOT
Lúc đầu, chúng tôi đều nhất trí là giữ khoảng cách, mỗi đứa ngủ một giường ở một góc phòng. Đến hôm liên hoan cuối năm của lớp, tôi đưa em về nhà. Có lẽ vì uống quá chén, tôi đã không kiểm soát được mình, tôi đã đòi hỏi em. Sau ngày hôm đó chúng tôi bắt đầu sống với nhau như vợ chồng. Tôi nghĩ trước sau gì mình cũng cưới em, không có lý do gì có thể ngăn cản tôi làm điều đó.
Hôm nay ngày 8/3, kỷ niệm một năm ngày chúng tôi yêu nhau. Tôi quyết định ra mắt bố mẹ em. Tôi đã mong đợi ngày này rất lâu. Tôi háo hức đến nhà em từ khá sớm. Tâm trạng ấy hoàn toàn trái ngược cho đến khi tôi gặp được ba em. Tôi đã đánh rơi luôn cả món quà mà tôi định biếu. Người đàn ông ấy tuy có hơi khác nhưng tôi vẫn nhận ra đó là người bác của tôi. Cả ngày, tôi như không còn thể suy nghĩ gì nữa, đầu óc tôi quay cuồng tai như ù đi. Tôi chỉ còn biết gật đầu lia lịa khi tiếp chuyện. Khi ba em hỏi về gia đình tôi, tôi ấp úng tìm cách lảng chuyện. Tôi vẫn không thể tin vào sự thật đau khổ này nên trước khi ra về, tôi vẫn cố gắng níu kéo một chút hy vọng. Tôi đã hỏi tên đầy đủ của bác trai. Câu trả lời tôi nhận được là một sự thật cay đắng mà tôi hiểu rằng tôi phải bắt đầu chấp nhận.
Tôi về nhà và như điên loạn. Tôi không biết em, người mà tôi nên gọi là chị họ, sẽ phản ứng thế nào khi biết sự thật nghiệt ngã này. Tôi sợ em sẽ không chịu đựng được vì em quá mềm yếu và mỏng manh. Tôi sợ người ngoài biết được chuyện của chúng tôi. Tôi sợ điều mà mọi người sẽ bàn tán về em và tôi. Tôi đã cố gắng phóng xe thật nhanh để hy vọng rằng mình sẽ được kết thúc ở dưới gầm xe tải nào đó để không phải chịu đưng sự đau khổ này. Tôi về nhà đập đầu vào tường hàng chục lần nhưng ác mộng kinh khủng này cứ đeo bám tôi. Tôi rất cần một lời khuyên, một lời giải đáp cho bi kịch số phận này của tôi. Tôi hy vọng mọi người có thể chia sẻ cho tôi biết cách vượt qua cơn bão này.
Theo Blogtamsu
Tâm sự : Đau khổ vì yêu cuồng nhiệt phụ nữ có gia đình
Khi viết những dòng này tâm trạng tôi thật sự đau đớn vô cùng. Tại sao cuộc đời lại trớ trêu đến vậy chứ? Tôi là một người đàn ông chưa lập gia dinh, trẻ trunng, đẹp trai. Vào tháng 11 năm ngoái,tôi tham gia một khóa học tiếng anh. Trong khóa học, tôi cùng nhóm với chị và 4 người nữa, chị là lớn tuổi nhất, hơn tôi 2 tuổi. Chị đã có gia đình, rất hạnh phúc. Tôi quý chị vì là người nhiệt tình chu đáo, và rất xởi lởi, giàu lòng nhân ái. Chị rất nhẹ nhàng, thùy mị.
Mối tình đau khổ của tôi và người phụ nữ có gia đình
Cho tới khi thi xong và lấy chứng chỉ, giữa 4 người chúng tôi do vì người việc này người việc nọ nên hầu như chỉ có tôi với chị còn có thời gian đi ăn, uống hay café nhưng cũng không vì thế mà tôi lại nghĩ tới có ngày như hôm nay. Tháng 2 Tết, qua những tin nhắn, dần dần tôi mới hiểu hết nỗi éo le trong hoàn cảnh gia đình chị.
Chồng chị là người không chăm lo làm ăn, còn bay nhảy lắc lư khi đã có tới 2 con, mọi chuyện trong gia đình đều do mẹ chồng và chị cáng đáng. Nhưng chị vẫn bị mang tiếng là ăn bám nhà chồng và chịu khá nhiều uất ức. Chị đã đệ đơn ly hôn chờ tòa giải quyết.
Trai tân yêu cuồng nhiệt phụ nữ có gia đình
Chị đã nói yêu tôi. Tôi không nghĩ mọi chuyện lại diễn ra như vậy. Nhưng tôi cũng yêu chị mất rồi. Xa chị, tôi không thể tập trung làm được gì.
Đã rất lâu rồi những rung động của tình yêu mới trỗi dậy trong tôi, ngay bản thân tôi cũng không thể hiểu tại sao nó mãnh liệt tới vậy. Và chị yêu tôi rất nhiều, bản thân chị cũng biết điều đó không nên khi chị đã có gia đình và 2 con trong khi tôi vẫn là trai tân. Nhưng tình yêu đã khiến chị khao khát để vượt qua tất cả. Chị chỉ cần có tôi là đủ, mọi chuyện dù khổ đau hay bị phản đối chê cười thế nào chị cũng chấp nhận.
Tôi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện kết hôn. Tôi muốn chị đợi để tôi ổn định xong sự nghiệp nhưng thật sự chị nói với tôi chị không đợi được. Nếu tôi không đồng ý thì chị sẽ đi Đức với bạn ở bên đó để làm, để quên đi mọi khổ đau tại Việt Nam. Tôi đã không đủ mạnh mẽ để giữ chị lại. Giờ chị đã cắt liên lạc mục đích để quên tôi.
Chị còn ở Hà Nội trong 2 tháng nữa để chờ thủ tục nhưng tôi không biết phải liên lạc với chị như thế nào. Dẫu Hà Nội rất thân quen từng con phố đối với tôi nhưng bây giờ sao nó mênh mông thế. Tôi đứng giữa biển trời Hà Nội mà không biết phải đi đâu về đâu. Giá như chị đọc được những dòng này, giá như tôi có thể liên hệ với chị, tôi sẽ giữ chị ở lại. Tôi chỉ cần có chị mà thôi.
Yêu cuồng nhiệt một phụ nữ đã có gia đình có nên không?
Một lần, tình cờ thấy nàng đang khóc thút thít trong thang máy. Không hiểu sao tôi cảm thấy lúc khóc nàng giống y như bạn gái cũ của mình vậy. Trời xui đất khiến thế nào, tôi đã ôm lấy nàng, vỗ vai an ủi. Ai ngờ nàng cũng ôm chặt lấy tôi khóc nấc lên. Một lúc sau khi bình tĩnh trở lại, nàng ngả đầu vào vai tôi nói: "Cảm ơn H đã an ủi mình. H biết không, không hiểu sao khi chia sẻ với H mình cảm thấy nhẹ lòng đi rất nhiều". Từ lúc đó, tôi ngãng hẳn cô bạn gái cũ đang có ý định quay trở lại của mình mà lao đầu vào một cuộc tình phiêu lưu.
Đến một hôm, tôi được cử đi công tác tỉnh một tuần. Đến đêm về, tôi nhận được tin nhắn hỏi han của nàng, rồi nàng nói nàng nhớ tôi nhiều lắm. Không có tôi làm việc cùng, nàng như mất hồn vậy. Tôi vội vã giải quyết công việc để được về sớm với nàng.
Trước đây bạn gái cũ cũng nói nhớ tôi, nhưng cảm xúc với nàng thì khác hẳn. Tôi cứ thấy sung sướng râm ran trong người, làm việc cũng phấn chấn hẳn lên. Nàng ra xe đón tôi mà không quên tặng cho tôi cái áo sơ mi đúng màu tôi thích. Ngày yêu nhau, bạn gái cũ cũng hay tặng quà, nhưng toàn lôi tôi đi rồi thích gì em mua nấy, chứ không cho tôi bất ngờ mà lại hợp ý thích như thế này. Tôi cảm thấy đây giống chính là người phụ nữ tôi hằng mơ ước.
Tôi đã bày tỏ tình cảm của mình, nàng ngấn ngấn nước mắt rồi ôm chầm lấy tôi hỏi: "Anh không ngại em đã có chồng con à?". Tôi nói: "Anh yêu em và anh không quan tâm em thế nào, anh cũng yêu con người em, tâm hồn em. Anh có thể đợi em được, cũng có thể làm cha của con em được".
Những buổi trưa công sở, chúng tôi quý trọng từng phút giây dành cho nhau. Chở nàng vội vã đến nhà nghỉ để hai đứa được tâm sự cho kín đáo. Những lúc ấy, tôi và nàng đã đi quá giới hạn, mặc kệ nàng đã có chồng, mặc kệ cô bạn gái cũ cổ hủ của tôi. Nàng khiến tôi chăm chỉ thể dục thể thao hơn, quan tâm đến sức khỏe của bản thân hơn, ít bia rượu hơn.
Càng ngày tình cảm của tôi cứ lớn dần. Tôi càng có ý thúc nàng về mối quan hệ này. Nhưng tôi đã lầm, tôi đã sai khi quá mạo hiểm vào cuộc tình này. Nàng nói thẳng với tôi: "Em không bỏ chồng bây giờ được, con còn nhỏ, hơn nữa thủ tục giải quyết ly hôn khá phức tạp. Chẳng phải như chúng ta bây giờ cũng tốt sao? Em và anh có thể đến với nhau bất kỳ lúc nào muốn. Anh cũng có thể giải quyết nhu cầu của mình, còn em cũng có chỗ để tâm sự".
Tôi rất bất ngờ với nàng, tại sao tôi là đàn ông mà lại ngây thơ tin rằng nàng sẽ bỏ chồng, bỏ gia đình theo mình cơ chứ. Cứ cho là nàng sẽ bỏ chồng theo tôi, thì cha mẹ tôi liệu có chấp nhận nàng không? Bây giờ tôi rất mông lung không biết nên làm thế nào nữa.
Theo Him
Những chuyện dở khóc dở cười ở hậu trường làng thời trang Phía sau sự hào nhoáng, xa hoa của ngành công nghiệp thời trang là những sự thật trớ trêu mà bạn có thể giật mình khi biết được. Về một mặt nào đó, có thể nói thời trang phát triển nhờ những "ảo tưởng" về sự đẹp mắt, xa hoa và lộng lẫy mà nó tạo ra. Người ta thường mặc định những...