Tôi vô phúc mới lấy phải anh
Anh ta lười làm, ham chơi lại hay đánh đập vợ. Tôi thấy mình vô phúc mới vớ phải anh ta.
Đúng là như người ta vẫn nói, làm đàn bà đã khổ, nhưng làm đà bà mà chọn nhầm chồng còn khổ hơn. Và tôi đã phải nếm trải cái sự thống khổ đó khi lấy phải một ông chồng vừa vô dụng lại còn ích kỉ, độc đoán và bảo thủ. Anh ta không kiếm ra tiền mà còn đánh đập, chửi bới tôi.
Nói đi nói lại tôi cũng chẳng trách ai được ngoài trừ việc vì mình có mắt không tròng. Ngày đó, có mấy người cùng theo đuổi tôi nhưng tôi lại không thích. Tôi chết mê, chết mệt cái vẻ ngoài đẹp trai, lãng tử của anh ta để rồi từ chối tất cả. Để lấy được anh ta, tôi cãi cự bố mẹ mình, thậm chí bố mẹ đuổi tôi ra khỏi nhà vì tôi yêu anh ta, tôi cũng cam chịu.
Lúc đó tôi nghĩ đơn giản lắm, tình yêu làm sao mà ngăn cản được nên tôi cứ yêu mặc dù biết anh không có nghề nghiệp ổn định, đi làm cho một ông chú. Công việc của anh toàn là đi gặp người nọ, người kia thuyết phục họ kí hợp đồng mua vật liệu xây dựng. Hầu hết nó là những cuộc vui trên bàn nhậu mà thôi. Có tháng anh kiếm được thì cũng được chục triệu hơn chục triệu. Còn không, có khi cả tháng chẳng có đồng nào.
Tôi chết mê, chết mệt vẻ ngoài đẹp trai của anh ta nên bây giờ mới khổ (Ảnh minh họa)
Nhưng mà ngày đó tôi vẫn mê, mê cái tài ăn nói của anh ta, mê cái vẻ đẹp trai như diễn viên của anh ta. Thế là tôi quyết định cưới mặc dù bố mẹ không đồng ý. Tôi và anh ta đi đăng kí kết hôn, làm vài mâm cơm mời bạn bè tới dự rồi dọn về sống với nhau. Bố mẹ tôi cho đến giờ vẫn giận không thèm ngó ngàng gì tới tôi cả.
Lấy nhau về tôi mới nếm mùi khi lấy một ông chồng vô tích sự đến như vậy. Tôi đi làm lương lậu khá, vậy là anh ta chán không đi làm nữa. Suốt ngày anh ta ngủ lăn lóc. Thích lên thì anh ta ra ngoài kêu là đi làm công chuyện tới tối mịt mới về, người thì say khướt, toàn mùi rượu. Tiền hàng tháng thấy anh ta cũng có vài đồng trong người nhưng không bao giờ đưa cho tôi vì nghĩ tôi làm ra nhiều tiền rồi. Vậy là tôi cứ còng lưng ra làm mặc cho anh ta vui chơi phè phỡn.
Video đang HOT
Tới khi tôi sinh xong 3 đứa con cũng là lúc tôi mệt nhoài vì đuối sức. Ba đứa con sinh rất gần nhau vì tôi cứ chửa là anh ta bắt đẻ không cho bỏ đi. Trong khi đó anh ta không phụ tôi chăm các con, cũng không thêm tiền cho tôi nuôi dưỡng chúng. Không có ông bà bên nội, bên ngoại, tất cả mọi việc chỉ mình tôi làm mà thôi.
Tôi có nên bỏ gã chồng tệ bạc này cho đời mình đỡ khổ hay không? (Ảnh minh họa)
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Anh ta còn đánh đập tôi mỗi khi tôi làm điều gì đó không vừa ý anh ta. Mỗi lần như vậy xong anh ta lại khóc lóc xin lỗi tôi rồi cầu xin tôi tha thứ. Nhìn 3 đứa con nheo nhóc, nghĩ cảnh gia đình ruồng rẫy mình rồi giờ lại không có chồng nên tôi cũng đành gắng gượng ở bên anh ta.
Anh ta có nhiều tính xấu nhưng lại rất quý và chiều con. Đặc biệt anh ta cũng không ngoại tình. Chỉ có điều anh ta không chịu làm, chỉ thích chơi bời mà thôi. Tuy nhiên sức chịu đựng của con người có hạn. Tôi cũng không biết là chịu được đến bao giờ nữa. Liệu tôi có nên ly hôn hay không?
Theo VNE
Người yêu cũ trở thành mẹ kế
Con trai tôi gắt gỏng nói: "Sao em không chọn ai để quyến rũ mà lại chọn bố anh?"
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi là Thái Linh, quê Hà Nam. Hiện tại, tôi đang làm việc tại một công ty xây dựng ở Hà Nội. Công việc ổn định, lương thưởng cao lại luôn được mọi người trong công ty yêu mến nên tôi rất hài lòng về cuộc sống hiện tại của mình.
Tôi được đánh giá là người đàn ông phong độ, vui tính và có khiếu hài hước. Cuộc sống của tôi cứ thế trôi đi cho đến một ngày tôi gặp Thương, cô gái có nước da trắng, đôi mắt trong lúng liếng, đôi môi đỏ căng mọng và mái tóc nâu dài bóng mượt. Mới gặp lần đầu thôi nhưng em đã khiến trái tim tôi xao xuyến, thổn thức. Cả ngày hôm ấy, tôi không thể làm được việc gì, tâm trí tôi hoàn toàn nghĩ về em.
Thương là sinh viên năm cuối, đến công ty tôi xin thực tập. Ngày mai tôi sẽ chính thức mặt đối mặt với em để kí quyết định cho phép đoàn sinh viên thực tập gồm năm người gia nhập vào công ty trong thời gian 4 tháng. Cả đêm hôm ấy tôi thao thức mãi không sao chợp mắt. Lần đầu tiên trong đời, tôi mới biết cảm giác phải lòng một người là như thế nào. Thật khó diễn tả bằng lời các bạn ạ.
Hôm ấy tôi tươm tất và chững chạc hơn, đến công ty cũng sớm hơn, dọn dẹp gọn gàng bàn làm việc. Một tách cà phê đang còn nóng, tôi ngồi nhâm nhi ngoài ban công. Đúng 7h30', đoàn thực tập có mặt tại phòng chờ để đợi sự cho phép của tôi. Tôi gọi tên từng người một vào và giao nhiệm vụ theo ngành mà họ học, đến lượt Thương.
Hồ Hoài Thương, quê Hải Phòng, sinh viên khoa Kiến Trúc. Con gái mà học Kiến Trúc thì khéo tay phải biết, tôi thầm nghĩ vậy.
Kết thúc khóa thực tập Thương trở thành bạn gái của tôi trước sự ngỡ ngàng của mọi người trong công ty và các bạn của cô. Tất nhiên Thương sẽ không tránh khỏi những cái nhìn tò mò cộng thêm ánh mắt dè bỉu của mọi người.
Ra trường, Thương quay lại công ty tôi làm việc. Năng lực của em khiến cả công ty phải nể và tin cậy giao phó nhiều trọng trách nặng nề. Yêu nhau chúng tôi thổ lộ hết mọi điều trong cuộc sống.
Chúng tôi quyết định kết tóc xe tơ, trăm năm hạnh phúc. Tôi lên kế hoạch dẫn em về ra mắt với con trai và mẹ mình. Tuy nhiên con trai tôi muốn tìm một không gian lãng mạn bên ngoài. Chiều lòng nó nên tôi đặt nhà hàng. Tôi cũng có kể sơ qua về người mẹ kế tương lai để con biết được đỡ giật mình vì tuổi tác "mẹ kế" còn ít hơn con tôi một tuổi. Tôi đã từng lo sợ cậu con trai không chấp nhận bà mẹ kế nhỏ tuổi nhưng không ngờ khi nghe tôi nói đến chuyện kết hôn, nó đã giơ cả hai tay đồng ý.
Nó bảo với tôi rằng: " Con mong điều này lâu lắm rồi!". Nó sợ khi lấy vợ không còn thời gian chăm sóc, quan tâm đến tôi thì tôi sẽ buồn. Đúng là có cậu con trai hiếu thảo cũng hạnh phúc lắm các bạn ạ. Mẹ nó và tôi không kết hôn, tuổi trẻ lỡ làng nên 20 tuổi tôi đã có nó. Còn cô ấy bây giờ đã có mái ấm hạnh phúc riêng, lâu lâu lại ghé qua thăm nó. Hai bố con ở với nhau cho đến tận bây giờ, bận rộn với công việc nên tôi đã để tuổi trẻ trôi qua lúc nào không hay. Hơn nữa tôi cũng sợ người ta ái ngại với hoàn cảnh mình nên thôi không còn nghĩ đến chuyện lấy vợ, lập gia đình nữa.
Tôi thật lòng yêu em và không muốn để mất em (Ảnh minh họa)
Một khung cảnh ấm cúng tại nhà hàng, âm nhạc êm ái như muốn ru người ta ngủ. Tôi ra cổng đón Thương, em hôm nay trông thật đơn giản, nhẹ nhàng nhưng rất cuốn hút.
"Mẹ, con trai, bố xin được trân trọng giới thiệu đây là... " chưa kịp nói hết câu, mặt cậu con trai tôi tái mét lại, nhìn chằm chằm vào Thương, còn em lúng túng quay đi. Tôi thầm nghĩ có thể con trai tôi ngạc nhiên bởi vẻ đẹp của Thương nên mới vậy. Tôi hà hơi và lại tiếp tục xin được giới thiệu thì con trai tôi gắt gỏng nói với : " Sao em không chọn ai để quyến rũ, lại chọn bố anh? Có phải để chơi anh? Không bao giờ có chuyện đó em hiểu không? Muốn bước vào nhà anh không dễ thế đâu, em hiểu chưa!" nói xong nó bỏ đi luôn.
Các bạn ơi! Con trai tôi một mực phản đối chúng tôi đến với nhau. Tôi phải làm sao bây giờ? Thương không gạt tôi gì hết. Chỉ là tôi và em đều không kể người yêu cũ và con trai của mình là ai thôi. Hơn một năm trước, con trai tôi cũng trong bộ dạng say khướt vì thất tình. Chẳng lẽ nó cũng yêu em nhiều như tôi sao?
Tôi thật lòng yêu em và không muốn mất em nhưng tôi cũng không thể để con trai tôi trở thành kẻ hư hỏng như lời nó nói được. Mong các bạn cho tôi một lời khuyên chân thành và hợp tình nhất.
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo 24h
Nhường anh cho yêu thương khác Bình yên và hạnh phúc anh nhé, biêt là sẽ rât đau nhưng tât cả rôi sẽ hằn sâu vào trong quá khứ. Đã bao lân em quyêt tâm quên anh và dự định sẽ văng quyên nhât ký viêt vê anh... nhưng rôi vân giữ lại và trái tim còn đau nhói khi nghĩ đến anh. Đên bây giờ gân môt năm...