“Tôi vì gia đình này mà từ bỏ sự nghiệp, anh có quyền gì nói tôi?”, vợ uất ức chất vấn chồng liền bị đáp lại câu lạnh lùng này
Có câu: “Yêu một người, có thể luôn vui vẻ, yêu một người, cũng có thể sẽ thường phải rơi nước mắt”. “Mọi cuộc gặp gỡ luôn tồn tại lý do, hoặc là một món quà hoặc một bài học”.
Tình yêu và sự nghiệp, phụ nữ nên lựa chọn thế nào? Có lẽ mỗi người đều có những chọn lựa khác nhau, nhưng nói chung là gặp người tốt thì lập gia đình, gặp người vô lương tâm thì trước tiên cần lập nghiệp, tóm lại là kiếm sống trước rồi mới mưu cầu tình yêu. Chỉ có như vậy, phụ nữ mới được tôn trọng hơn.
Chị Yến và chồng kết hôn được 7 năm. Khi mới kết hôn, mối quan hệ giữa hai người khá tốt nhưng sau khi có con, cộng với vấn đề mẹ chồng con dâu, mâu thuẫn giữa hai người ngày càng nhiều.
Trước kết hôn, chị Yến là một người phụ nữ mạnh mẽ, điều hành cả một công ty. Chị và chồng gặp nhau nhờ hợp tác làm ăn. Sau kết hôn, chồng chị Yến cảm thấy chị quá “mạnh” nên mong chị có thể bớt bớt lại một chút và chăm lo gia đình nhiều hơn. Thời gian đầu, chị Yến rất bất mãn với yêu cầu của chồng vì sự nghiệp đối với chị rất quan trọng.
Sau này, vì con cái, chị Yến quyết định từ bỏ công việc để tập trung cho gia đình. Chị giao lại công ty cho chồng, trở thành một người mẹ – người vợ toàn thời gian. Thế nhưng hậu kết hôn, cuộc sống vợ chồng không đẹp như trong tưởng tượng, hóa ra cuộc sống tầm thường có vẻ lại khó hơn quản lý một công ty.
Những tưởng toàn tâm toàn ý cho gia đình thì cuộc sống sẽ thảnh thơi nhưng đối với chị Yến mà nói, cảm giác không đạt được thành tựu trong sự nghiệp khiến chị đặc biệt day dứt, thêm vào đó, chồng cũng không có tình cảm với chị như trước đây khiến chị cảm thấy hơi bức bối. Chị Yến cố kiên trì suốt 7 năm, nhưng 7 năm chung sống vợ chồng này thực sự là cực hình với chị.
Cuối cùng một ngày nọ, đối mặt với những lời phàn nàn của chồng, chị không thể không nói trong bất bình: “Tôi đã từ bỏ sự nghiệp của mình cho gia đình này, anh có quyền gì nói tôi?”.
Sau khi nghe những lời của vợ, chồng chị không chỉ cảm thấy bực bội mà còn trực tiếp đáp lại: “Vì cô xứng đáng”.
Khi nghe câu nói đó của chồng, nước mắt chị Yến không ngừng tuôn rơi, đến lúc đó chị mới thực sự hiểu rằng cuộc hôn nhân này chỉ mang đến cho chị những nỗi đau và nỗi buồn vô tận.
Trong thực tế cuộc sống có lẽ có nhiều người cũng gặp phải vấn đề tương tự như chị Yến. Bài học rút ra từ câu chuyện của chị là gì? Đó là phụ nữ chỉ cần hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống vợ chồng là sẽ có thể cảm nhận được hạnh phúc.
Tình yêu không phải là hy sinh
Video đang HOT
Có người từng nói: “Mọi cuộc gặp gỡ luôn tồn tại lý do, hoặc là một món quà hoặc một bài học”.
Trong thế giới của tình cảm, đầy rẫy những sự bất lực và bất công. Phụ nữ một khi đã yêu thì sẽ yêu đến chết đi sống lại, thậm chí sẵn sàng hy sinh vì nhau, nhưng ai cũng biết, cách tiếp cận như vậy là ngu ngốc nhất.
Các chị có nghĩ rằng một người đàn ông sẽ mãi yêu một người phụ nữ đã cùng anh ta chịu đựng gian khổ? Câu trả lời là “Không”. Khi phụ nữ hy sinh quá nhiều cho một người đàn ông, đôi khi họ lại trở nên mất giá trị hơn trong mắt người đàn ông đó.
Tình yêu không được coi là đương nhiên
Tình yêu có ý nghĩa gì đối với bạn? Có lẽ ai cũng sẽ có một câu trả lời khác nhau cho câu hỏi này, nhưng điều tôi muốn nói là tình yêu không phải là điều hiển nhiên, nếu bạn yêu một ai đó, bạn có thể cho người kia vô điều kiện, nhưng không có nghĩa người kia sẽ cũng đáp lại bạn như thế. Bạn phải học bài học thực tế này.
Có câu: “Yêu một người, có thể luôn vui vẻ, yêu một người, cũng có thể sẽ thường phải rơi nước mắt”.
Trong thế giới của tình cảm sẽ có nhiều bất lực và bất công như thế, bạn cho đi vô điều kiện, cuối cùng lại chẳng nhận được gì. Đa phần phụ nữ yêu được thì cũng nên học cách từ bỏ vì tình yêu không lúc nào cũng như ta nghĩ. Nếu bạn đang ở trong một mối quan hệ nhưng lại không thể có được ngay cả tình yêu cơ bản nhất, cuối cùng mối quan hệ ấy sẽ chỉ là một mớ hỗn độn.
Thực ra, phụ nữ nào cũng cần một chỗ dựa tinh thần, chỉ cần có một người luôn bên cạnh chở che thì cuộc sống của họ sẽ tự tin hơn.
Tình yêu là sự đáp lại hai chiều
Tình yêu đích thực là gì? Có lẽ ai cũng sẽ có câu trả lời riêng cho câu hỏi này. Đối với một người đàn ông, tất cả những gì họ muốn là sự tôn trọng và thấu hiểu của người phụ nữ trong mối quan hệ của họ. Đối với một người phụ nữ, điều họ muốn không gì khác hơn là một Tình yêu và sự quan tâm của đàn ông dành cho mình.
Tình yêu đích thực nằm ở chỗ cả hai cùng đi với nhau, điều đó đòi hỏi hai bạn phải suy nghĩ nhiều hơn từ góc độ của nhau. Nếu trong một mối quan hệ, tất cả những gì bạn nghĩ đến là bản thân mình thì tình yêu như vậy sẽ trở nên vô nghĩa.
Tình yêu cần được cho đi nhưng cũng cần được đáp lại, nếu người mình yêu không yêu mình thì bạn phải học cách dừng lại sự mất mát đúng lúc.
Nhiều phụ nữ một khi đã yêu sẽ sẵn sàng hy sinh cho tình yêu nhưng ai cũng biết, hy sinh quá nhiều trong một mối quan hệ lại thường trở nên mất giá trị trong mắt đàn ông, khiến họ xem thường mình hơn.
Nhiều người phụ nữ bị tổn thương trong mối quan hệ của mình, nguyên nhân chính khiến họ bị tổn thương đa phần là vì họ không biết yêu thương bản thân. Đối với người phụ nữ, chỉ khi bạn ngày càng hoàn thiện thì cuộc sống của bạn mới hạnh phúc và tốt đẹp hơn.
Về thăm chồng cũ và các con, tôi bàng hoàng chết điếng khi thấy chảo gà rán nóng hổi trên bếp
Giá như tất cả chỉ là một giấc mơ...
Tôi lấy chồng những ngày cuối năm 2005 là lúc vừa bước sang tuổi 23. Chẳng một ai ngờ cô sinh viên tốt nghiệp loại xuất sắc của một trường Đại học danh tiếng lại lên xe hoa khi còn trẻ như thế. Ở tầm tuổi vừa bước vào đời, đáng lẽ bản thân nên cố gắng vì sự nghiệp và trải nghiệm thật nhiều thứ mới phải. Chắc có lẽ vì tôi đã bước chân vào hôn nhân quá sớm, nên tan vỡ cũng là điều không khó hiểu.
Chuyện tình của tôi với chồng cũ thoạt nghe thì giống cổ tích. Nôm na là tôi vào công ty anh thực tập với hi vọng sẽ được giữ lại làm lâu dài. Vậy mà ngay ngày đầu tôi đã liên tục gọi sai tên anh. Chắc vì bỡ ngỡ môi trường làm việc nên mới dẫn tới sự nhầm lẫn tai hại vậy. Ấy thế nhưng chồng cũ của tôi lại bắt đầu để ý tới tôi vì lẽ đó đấy.
Trong công việc, anh luôn tận tâm giúp đỡ để tôi ngày một trưởng thành hơn. Tôi cảm kích anh rất nhiều, trong lòng dần nảy sinh tình cảm vượt lên danh nghĩa nhân viên - sếp. Tôi nghĩ ở thời điểm đó anh cũng chung suy nghĩ về tôi. Với trái tim sôi nổi của tuổi trẻ, tôi muốn dành hết thanh xuân và cuộc đời này ở bên cạnh anh.
Vả lại, chồng tôi khi ấy cũng 29, 30 tuổi rồi, chẳng còn trẻ trung gì. Và rồi tôi với anh quyết định kết hôn. Tôi bất chấp lời cấm cản của bố mẹ. Dù biết ông bà thương tôi còn trẻ, chưa suy nghĩ thấu đáo nhưng tôi đành bất hiếu một lần để gắn bó cùng người đàn ông mình yêu.
Ảnh minh hoạ.
Hôn nhân vài năm đầu thật tuyệt, tôi nhanh chóng hạ sinh cho anh hai người con một trai một gái. Bé đầu tiên là con gái sinh năm 2007, bé thứ hai là trai sinh năm 2009. Những tưởng cuộc sống cứ chảy trôi thật êm đềm và sẽ chẳng có một biến cố nào xảy ra, nào ngờ tôi đã nhầm mọi người ạ.
Sinh bé thứ hai xong cũng là lúc tôi chạm tuổi 27. Tôi bắt đầu quay trở lại với guồng quay của công việc. Tôi biết mình không thể làm nội trợ quanh năm suốt tháng gắn liền với 4 bức tường và bếp núc được. Vợ chồng tôi cũng thuê giúp việc, bác ấy sẽ giúp tôi trong việc chăm sóc con cái và cơm nước giặt giũ. Còn về phần mình, tôi tiếp tục phát triển đường công danh để không bị phí tấm bằng xuất sắc.
Tôi xin sang một công ty khác để có nhiều đất diễn hơn, vả lại nếu tôi thăng chức ở công ty cũ, hẳn sẽ có những lời gièm pha về vợ chồng tôi. Thời điểm năm 2010 đánh dấu sự thăng hoa bắt đầu trong sự nghiệp của tôi. Tôi rất tự tin về năng lực và trình độ của mình. Tôi bận bịu hơn với bao dự án to nhỏ trong ngoài nước. Chẳng mấy mà tới năm 2013, tôi được lên làm trưởng phòng, rồi năm 2014 là chức vụ phó giám đốc.
Thời điểm đó, tôi đã bắt đầu nhận ra những vết nứt của hôn nhân. Quả thực công việc bận bịu mà tôi với chồng không thể dành nhiều thời gian gần gũi con cái chứ chưa nói gì tới bản thân đối phương. Cuối tuần, nếu không phải anh đi công tác thì cũng là tôi phải gặp mặt với đối tác, khách hàng lớn. Gia đình tôi không thiếu thốn về kinh tế, chỉ là thiếu thời gian, thiếu những khoảnh khắc sum vầy vui vẻ.
Ảnh minh hoạ.
Tôi chẳng biết mình bị làm sao nữa, tham vọng lớn dần. Và tôi đã phải trả giá... Trong một lần bác giúp việc về quê gấp, tôi đã phải vừa làm việc vừa trông con. Tới mức con gái tôi bị bỏng ở chân, khiến bé phải chịu một tấm da chân thay thế xấu xí. Chồng mắng tôi vô trách nhiệm, nhưng tôi cũng chẳng vừa khi bảo bản thân đã hi sinh quá nhiều cho gia đình. Sau trận cãi vã đó, tôi và chồng ly dị. Nhanh, gọn như cách chúng tôi gặp nhau và đi tới kết hôn vậy.
Anh không cho tôi nuôi một đứa con nào, và tôi thì cũng tỏ ra bất cần, dù trong lòng yêu thương các con rất nhiều. Tôi với chồng mỗi người một ngả vào năm 2015. Tính tới bây giờ đã được 5 năm rồi, chồng cũ cũng đã có vợ mới, còn tôi thì vẫn ở cùng cha mẹ đẻ. Chồng cũ cũng thường xuyên quan tâm tới tôi, hỏi han và đưa trợ cấp dù tôi chẳng cần. Nhiều lúc tôi thấy cô đơn, cũng may công việc và các chuyến du lịch đã khiến tôi khỏa lấp phần nào.
Nhưng mọi người biết không, có những điều cứ âm ỉ cháy trong lòng tôi. Mấy hôm trước, tôi có mạn phép đến thăm chồng cũ và các con. Giờ hai con đã lớn, hiểu chuyện hơn nhiều. Vừa bước chân vào nhà, tôi thấy chồng cũ ngồi ở phòng khách còn hai bé thì đang ở gian bếp. Mọi thứ vẫn vậy, chẳng có gì khác so với thời điểm tôi còn là vợ anh.
Tuy nhiên, khi bước vào bếp chơi cùng các con, tôi chết điếng khi nhìn thấy một thứ. Đó là chảo gà rán nóng hổi ở trên bếp. Chưa kịp định thần, vợ mới của anh từ trên gác đi xuống. Chị ấy hơn tôi 2 tuổi, rất lịch sự chào hỏi đàng hoàng.
Còn tôi, tôi chỉ thấy sống mũi cay cay. Gà rán là món mà hai con tôi rất thích. Ngày xưa hồi còn vui vẻ dưới một mái nhà, biết là con thích gà rán nhưng tôi lại chỉ biết đưa hai bé cùng chồng ra hàng quán cho nhanh. Chưa một lần nào tôi vào bếp rán gà cho con. Có chăng thì cũng là bác giúp việc làm.
Vợ mới của chồng đang đảo lại gà rồi cho ra giấy thấm dầu. Gia đình họ thật hạnh phúc. Càng nghĩ, tôi càng thấy tiếc nuối. Giá như ngày ấy tôi không bảo thủ thì chắc 4 người chúng tôi vẫn vui vẻ êm ấm. Nhìn cái cách hai con tôi vẫn háo hức khi thấy gà rán mà tôi lại càng đau lòng, chỉ biết tự trách bản thân.
Anh có muốn tìm hiểu cô gái 'lạ' như em? Bạn em từng nói rằng cái lạ ai cũng thích do bản năng con người là tò mò, nhưng lạ thường không phù hợp với số đông mọi người. Em là một cô gái bình thường về cả ngoại hình, học vấn, công việc. Mà cô gái bình thường vậy thì ở độ tuổi của em đã có chồng và sinh con hết...