Tôi vẫn yêu dù vợ bị nhiều điều tiếng
Đi khỏi nhà hơn một tháng em gặp con chỉ 3 lần. Trong thời gian đó, có rất nhiều tai tiếng về em. Có người thấy em đi từ khách sạn ra với một người đàn ông, còn sử dụng thuốc lắc nữa.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 25 tuổi, lấy vợ được 4 năm. Tôi và em quen nhau qua đứa bạn thân, sau một thời gian yêu nhau say đắm có đi quá giới hạn và cưới. Thời gian đầu em làm một người vợ, người con dâu rất ngoan hiền, biết điều trong gia đình. Bố tôi thì bình thường còn mẹ tôi rất thương em vì hoàn cảnh đều là phụ nữ. Mẹ rất tâm lý, xem vợ tôi như con ruột, nhìn ngoài ai cũng nói chúng tôi hạnh phúc.
Cho đến khi em sinh đứa con đầu lòng là một cậu con trai kháu khỉnh, cả nhà ai cũng thương và yêu em, nhất là mẹ, không bao giờ thấy mẹ lớn tiếng với em. Thời gian qua đi, tôi muốn cải thiện cuộc sống nên đi lao động nước ngoài, rất nhớ 2 mẹ con em. Tôi thường xuyên liên lạc với gia đình, cứ tưởng làm ăn tốt sẽ có một số vốn nhỏ về kinh doanh nhưng sang được gần một năm, bạo loạn xảy ra nên phải về. Tôi thấy em thay đổi cách ăn mặc cho đến trang điểm, tự hào vì vợ đẹp, cũng từ đó em thay đổi hẳn.
Em làm công ty gần nhà, thường xuyên đi nhiều. Thời gian đó tôi cũng xin được chân bảo vệ gần nhà. Thời gian đi làm nhiều, lúc rảnh ở nhà tôi lại lao vào máy tính chơi game, cũng do tôi một phần không quan tâm đến gia đình nên lỏng lẻo trong việc em đi nhiều. Đợt đó chúng tôi sống phụ thuộc gia đình nhà nội, nhiều lần tôi và em xảy ra mâu thuẫn không to tát lắm nhưng em hỗn quá nên tôi đã đánh em.
Video đang HOT
Em về nhà rất muộn, tôi có dặn em nên ít đi, bớt trang điểm, quan tâm gia đình hơn nhưng em không nghe. Lần mới đây nhất em đi với bạn nửa đêm chưa về, tôi gọi điện em bảo em đang ở biển với mấy người bạn. Tôi điên quá xé hết áo quần của em, nghĩ em sẽ ở nhà không đi nữa nhưng ngày hôm sau em vẫn đi. Đã có gia đình rồi mà em như còn thanh niên, đi đâu cũng không dám đưa con đi, không dám nói với ai đó đã có chồng. Em suy nghĩ quá nông cạn và vô tư để rồi lần gần đây nhất tôi đã đánh vì em không nghe lời, hỗn với tôi.
Tôi đã đưa em về bên gia đình nhà ngoại để nói chuyện rõ ràng. Sau buổi nói chuyện em xách valy đi khỏi nhà, thời gian em đi cho đến giờ đã hơn một tháng. Em có qua lại với mấy người đàn ông khác, mượn tiền rất nhiều từ bên nhà ngoại cho đến bạn bè, số tiền cũng lên đến 100 triệu. Em sử dụng vào việc gì cũng không cho ai biết. Thời gian đó tôi suy nghĩ rất nhiều, phần vì thương con, phần vì tôi cũng sai nên đi tìm để nói tôi và con đều cần em, không muốn chia cách tình cảm, con sẽ khổ.
Vì con tôi đã hạ thấp bản thân, mong em quay về với gia đình nhưng cái tôi trong em qua cao, em không quay về. Đi khỏi nhà hơn một tháng em gặp con chỉ 3 lần, mỗi lần như thế em đưa con đi chơi tầm hơn một tiếng lại đưa con về. Trong thời gian em đi khỏi nhà, có rất nhiều tai tiếng về em. Có người thấy em đi từ khách sạn ra với một người đàn ông, em còn chơi thuốc lắc cùng hội bạn của người đàn ông đó. Em thường xuyên chơi với đám người đại gia, khi tôi biết được những điều đó, hỏi em không nhận.
Em đánh mất sự tin tưởng của 2 bên gia đình, tôi rất đau khi bị em phản bội lại tình yêu. Tôi vẫn chịu đựng vì con và gia đình, không muốn sau này con mình sẽ thiếu thốn tình cảm, yêu thương từ bố mẹ. Tôi biết sai nhưng có quá đáng khi em phản bội tôi như thế? Tôi vẫn yêu em nhưng em đã đánh mất niềm tin ở tôi, không biết em sẽ tỉnh ngộ quay về với gia đình hay vẫn muốn cuộc sống xa hoa hiện tại? Thật lòng tôi còn yêu và muốn em quay về với gia đình. Đời người ai không mắc sai lầm, nhưng sẽ sửa sai thế nào, em có tỉnh ngộ hay không? Giờ tôi rất buồn, tôi thương con và yêu em rất nhiều. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Đàn bà ngủ với đàn ông, thiệt gì?
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ, chuyện họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng.
Tôi không cổ cũ cho chuyện sống thử, cũng không phải cổ xúy cho con gái sống dễ dãi hơn, chỉ là tôi có chút suy nghĩ thoáng. Quan điểm của tôi, yêu là cho hết mình, nhưng phải biết chịu trách nhiệm với những gì bản thân mình làm, đừng làm rồi ân hận, đừng làm rồi khóc lóc than đời. Và cũng đừng đổ tội cho bất kì ai, dù là đàn ông hay đàn bà.
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ chuyện, họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng. Có nhiều anh chàng miệt thị, khinh bỉ, coi thường người vợ của mình khi biết cô ấy không còn trong trắng. Và thậm chí có là vợ thì cũng ra rìa luôn, không được coi trọng nữa vì tội đã trót ăn nằm với ai đó trước anh ta. Nhưng anh ta lại không tự kiểm điểm lại bản thân mình xem mình đã thực sự trong sạch, xứng với người con gái đó hay chưa.
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. Có người vì căm hận bị người yêu phản bội khi đã trao thân mà không dám yêu ai, ngậm đắng nuốt cay chấp nhận quá khứ. Bởi vì sao, vì đàn ông luôn khiến họ lo sợ, đàn ông luôn khiến họ nghĩ, họ đã mất đi &'cái ngàn vàng' rồi thì không xứng là vợ anh ta?
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. (Ảnh minh họa)
Có quy định nào về việc, con gái mất đi cái trong trắng của mình thì không được làm vợ hay không? Hay có ai quy định, đàn ông được chơi bời, buông thả, còn phụ nữ thì không? Xin thưa, chẳng ai quy định cả, chỉ là người ta tự tạo ra rào cản ấy, tự quy kết hết trách nhiệm cho người phụ nữ, nhất là cánh đàn ông. Trong khi họ không hề nghĩ rằng, phụ nữ buông thả với ai, đàn bà ngủ với ai để phải chịu tiếng xấu?
Cái thiệt của chuyện quan hệ trước hôn nhân chính là việc, bị người đàn ông coi thường và khinh rẻ đó. Nhưng, với những người phụ nữ, khi yêu là luôn trao hết mình. Vậy, khi họ cho đi bản thân mình cho người mình yêu thương, trong giây phút hạnh phúc ấy, họ thực sự không nghĩ được nhiều. Họ chỉ biết sống thực với tình cảm của mình, còn đâu thời gian để cân đong đo đếm tương lai.
Có thiệt gì không chỉ có tự bản thân họ hiểu? Nếu như thực sự nghĩ tương lai sẽ khó khăn nếu như không đến được với người mình đã trao thân, thì phụ nữ nên sống kín kẽ, nên có lập trường hơn nữa. Còn nếu chỉ nghĩ sống theo cảm xúc, làm chuyện đó theo cảm xúc thì hãy chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Điều quan trọng hơn cả là đàn ông hay có suy nghĩ rộng lượng hơn về chuyện trinh tiết, sự trong sáng của phụ nữ. Có không còn trong trắng thì có sao, đó là người dám yêu, dám sống. Có không còn nguyên vẹn thì cũng có sao, chỉ cần họ không phải là hạng, với gã đàn ông nào cũng có thể &'lên giường'. Cánh cửa cuộc đời rất rộng, hãy cho họ một lối thoát, vì khi yêu, ai cũng khó lòng mà kìm chế được bản thân. Và trách nhiệm họ chịu cũng chỉ phụ thuộc vào cánh đàn ông mà thôi!
Trinh tiết, hay trong trắng, tất cả cần phải được suy nghĩ thoáng hơn, cần được người trong cuộc hiểu và thông cảm. Đừng bao giờ đòi hỏi quá cao ở một người đã từng yêu nếu như bản thân mình cũng từng giống như vậy, đàn ông ạ!
Theo VNE
"Nếu sợ yêu tốn kém, một chút tình cũng đừng hòng mong có" Đàn ông chỉ được chọn một trong hai. Nếu cứ sợ yêu tốn kém, sợ bị người khác tham tiền của mình khi yêu thì một chút tình cũng đừng hòng có được. Thân gửi Đàn ông chớ dại gái - tác giả bài viết "Đấy, mình cao giá nên cũng được nhận món quà đắt giá". Tôi viết những dòng này khi...