Tôi vẫn hạnh phúc sau 2 lần sống thử
Xin khẳng định với bạn rằng tôi hoàn toàn không lên án hay khuyến khích việc sống thử.
Trong quá khứ, tôi đã từng quyết định sống thử hai lần. Thời gian đó là một phần cuộc đời của tôi với bao kỷ niệm buồn vui lẫn lộn. Hiện nay tôi đang có một gia đình đầm ấm với chồng và hai cô con gái đáng yêu.
Tôi là người có cá tính mạnh mẽ, dám làm dám chịu. Sinh ra trong một gia đình khá giả, ba mẹ đều quan tâm đến kinh doanh mà chẳng quan tâm đến tôi và anh trai. Tôi luôn muốn thoát khỏi căn nhà chẳng thiếu thứ gì ngoài tình thương ấy. Tôi rất mê văn chương, có lẽ nhờ nó mà tôi không trở nên “cá tính” theo kiểu bốc đồng hư hỏng mà lựa chọn con đường sau này sẽ tự lực cánh sinh, tự phát triển bản thân mà không nhờ ba mẹ. Quãng đời đại học là khoảng thời gian bươn chải vất vả nhất của tôi, vì phải vừa học vừa làm. Tôi dọn ra ngoài sau một cơn gây gổ với cha mẹ vào năm nhất – sự ngột ngạt của nhà tôi đã khiến tôi không thể thở được.
Ngay khi vừa ra trường, tôi đã có một việc làm với lương bổng rất tốt. Tôi bắt đầu cảm thấy phải tìm kiếm cho mình một gia đình theo đúng kiểu tôi mơ ước, không như gia đình tôi. Tôi năng động, hiện đại và không phụ thuộc vào ai. Những lý do “góp gạo thổi cơm chung” của sinh viên không phải là điều tôi quan tâm (tôi cũng không có bạn trai thời đại học). Cái tôi cần là xem hai người khi sống chung như thế có hợp nhau hay không để có thể tiến tới xa hơn. Nhiều lúc nghĩ lại tôi thấy mình thực lý trí.
Thẳng thắn mà nói, sống thử chỉ là một hình thức tiến triển của quan hệ t.ình d.ục trước hôn nhân của hai người yêu nhau. (ảnh minh họa)
Người đàn ông đầu tiên của tôi lớn hơn tôi 7 t.uổi, thu nhập cũng bằng tôi, cũng ở trọ như tôi. Anh làm trong công ty bên cạnh. Gặp mặt nhau vài lần lúc ăn trưa, sau đó là tán tỉnh nhau, sau đó là dọn về sống thử, khi ấy tôi 25 t.uổi. Tôi không hề phải giả vờ hay che giấu tính cách của mình khi sống chung, và tôi cũng yêu cầu anh điều ấy. Có lẽ cá tính của tôi mạnh mẽ quá hay anh thực sự không chấp nhận nổi cảm giác mình bị một người phụ nữ quá lý trí muốn “thử” mình. Đường ai nấy đi, tôi đau buồn một thời gian, tự an ủi người này không dành cho mình. Tôi cũng có tiếp vài mối tình nhưng chỉ quen cho vui một thời gian.
Người thứ hai tôi sống thử cũng chính là chồng tôi bây giờ. Anh hơn tôi 10 t.uổi, dân thành phố gốc nhưng lại ở nhà thuê. Ba anh trong cơn sốt đất đã bán và tiêu và phá, cứ thế cho đến khi đến cái nhà chui ra chui vào cũng không có. Ba mẹ đều mất, anh lại một mình. Sau thời gian một năm tìm hiểu, tôi cũng thẳng thắn thừa nhận với anh mình đã từng sống thử với một người, vì tôi cảm thấy anh đúng là người tôi thật lòng yêu sau người đó nên muốn sống thử với anh. Quả là ngoài dự đoán, anh không tỏ ra bất ngờ lắm, chỉ suy nghĩ một chút rồi bảo: “Được, cứ vậy đi”. Ba năm sau khi sống thử, chúng tôi chính thức kết hôn, tôi 30 t.uổi. Tôi không phủ nhận mình may mắn khi ít ra đến giờ phút này cũng đã tìm thấy hạnh phúc của cuộc đời mình.
Video đang HOT
Thẳng thắn mà nói, sống thử chỉ là một hình thức tiến triển của quan hệ t.ình d.ục trước hôn nhân của hai người yêu nhau. Ngày nay thì chuyện s.ex trước khi lập gia đình đâu có gì hiếm lạ. Phụ nữ thiệt thòi hơn trong những chuyện này trước tiên vì định kiến vẫn còn rơi vãi từ thời cũ liên quan đến trinh tiết. Một khi phụ nữ đã bình đẳng, tự lập thì chuyện đó theo tôi sống thử cũng không phải là chuyện gì to lớn lắm (có khi còn giúp loại ra đối tượng “tưởng vậy mà không phải vậy”) miễn là phải thật lòng yêu và có mong muốn lập gia đình với người đó, điều quan trọng nữa là biết phòng tránh để bản thân mình không có thai khi mình chưa có sự chuẩn bị cần thiết.
Theo VNE
Trai tân lấy gái có chồng, dại gì?
Cuối cùng thì tôi cũng nhận ra con người thực của anh. Anh thật lòng không yêu thương gì tôi.
Hơn 2 năm qua, anh bấu víu vào tôi, chăm sóc mẹ con tôi cũng chỉ để tận dụng cơ hội chơi bời với tôi, tận dụng tiêu t.iền của mẹ con tôi.
Bây giờ thì tôi thực sự quá ân hận. Tại sao tôi lại nông nổi như vậy, dù đã trải qua một đời chồng mà tôi vẫn còn bị một gã trai chưa vợ lừa trắng trợn như vậy sao? Không phải tôi không đủ tỉnh táo, chỉ là tôi muốn tin rằng, người phụ nữ có chồng như tôi vẫn xứng đáng được yêu thương, và lại là được một người đàn ông chưa vợ yêu thương vô cùng.
Tôi b.ỏ c.hồng vì nhiều lý do. Khi đó tôi mang trong lòng mối hận vô cùng, hận đàn ông, không nghĩ rằng có thể yêu một ai khác. Tôi mang theo đứa con và cũng chẳng nghĩ rằng mình sẽ dành tình yêu cho ai cả. Vì có con là được rồi, con sẽ là niềm hi vọng sống của tôi, sẽ là niềm hạnh phúc của tôi.
Chúng tôi yêu thương nhau, cố gắng vì con, tôi đã đi làm chăm chỉ, k.iếm t.iền nuôi con. Công việc của tôi khá ổn lại có sẵn ngôi nhà do bố mẹ tôi mua ở thành phố nên hai mẹ con cũng bớt chật vật. Gia đình tôi cũng có điều kiện nên khi tôi b.ỏ c.hồng, bố mẹ đã hỗ trợ rất nhiều. Thật may vì điều đó đã giúp tôi đứng vững vàng hơn.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. (ảnh minh họa)
Suốt 2 năm xa rời người đàn ông của mình, tôi không hề có ý định sẽ yêu ai. Ngay cả khi anh ta đi lấy vợ mới. Tôi chỉ biết khóc và đau khổ, vì tại sao anh ta lại quên tôi, quên con nhanh như vậy. Nhưng đàn ông mà, khi họ đã cạn tình thì không có gì để nói.
Tôi yêu con, thương con, hai mẹ con dựa vào nhau mà cố gắng. Và không hiểu sao, thời gian ấy, tôi lại có cảm tình với một người đàn ông cùng cơ quan. Có lẽ, vì lúc đó, người chồng cũ của tôi lấy vợ nên tôi không còn hi vọng nữa. Và trái tim tôi đã rung động trước sự chânh thành, nhiệt tình mà anh ta dành cho mẹ con tôi.
Anh ta biết tôi đã có gia đình, có con nhưng không để tâm. Vẫn thường xuyên tới nhà tôi, lo lắng cho tôi, quan tâm tôi hết mực. Mỗi cuối tuần, anh ta thường xuyên mua thức ăn tới, vào bếp nấu nướng cho hai mẹ con tôi. Nhìn con quấn anh ta, tôi cảm thấy ấm lòng. Đó là một chàng trai chưa vợ, ở tỉnh lẻ, lên đây đi làm và thuê trọ. Tôi cũng thương cảm anh ta rất nhiều. Dù là hơn tôi chỉ có 1 t.uổi nhưng nhìn anh chững chạc và rất từng trải. Cũng chính vì sự từng trải ấy mà tôi yêu thương con người này.
Thấy con quấn anh, tôi càng yên tâm hơn. Những bữa cơm đã không chỉ còn hai mẹ con. Chúng tôi vui vẻ bên nhau, ăn cơm đầm ấm như một gia đình. Tôi còn tưởng chúng tôi chính là một gia đình hạnh phúc.
Và ngày hôm ấy, khi anh tỏ tình với tôi, tôi đã nhận lời yêu anh. Tôi yêu chính con người ấy, nhưng lại lo lắng mình không thể nào vượt qua được rào cản. Tôi sợ sự tự ti của mình sẽ không thắng nổi tình yêu. Tôi sợ anh sẽ không đủ dũng cảm đối diện với mọi người khi họ biết tôi là gái có chồng, có con. Nhưng chính nhờ sự quan tâm, động viên của anh, tôi đã được tiếp thêm sức mạnh.
Anh hứa hẹn với tôi đủ thứ, và thời gian đó, anh đã dọn tới nhà tôi sống và chăm sóc hai mẹ con tôi. Tôi đã thực hiện trách nhiệm của một người vợ với anh, yêu thương lo lắng cho anh. Riêng chuyện có con, chúng tôi chưa tính đến vì tôi đợi khi về ra mắt gia đình anh, tính chuyện cưới xin thì tính sau. Chuyện chúng tôi sống cùng nhau chỉ có hai người chúng tôi biết, đó là bí mật.
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. (ảnh minh họa)
2 năm như vậy, tôi đã chăm cso anh rất nhiều. Anh cũng lo cho tôi và con. Nhưng có một điều, anh không nhắc tới chuyện cưới xin nữa. Lúc này, nhờ tôi nói với sếp tổng vì tôi có quan hệ với chị ấy, mà anh đã có một vị trí xứng đáng trong công ty. Tôi nói anh chuyện cưới xin, nhưng thật lạ, anh phớt lờ. Anh bảo, anh chưa muốn cưới.
Tôi choáng vô cùng vì trước đó anh đã từng nói, anh sẽ cưới tôi sớm để mẹ con tôi có danh phận. Bây giờ anh lại nói chưa muốn lấy vợ là sao? Tôi thúc giục anh rất nhiều, tôi nói với anh về suy nghĩ của tôi, vì tôi sợ sống thế này sẽ mang tiếng, rồi con tôi cũng sẽ không có một chỗ dựa vững chắc. Khi đó, anh mới nói, anh sẽ không lấy tôi, vì gia đình anh đã định chuyện cưới xin cho anh với người khác.
Tôi bàng hoàng hỏi anh tại sao, anh phản ứng rất thản nhiên rằng, anh không hề yêu tôi. Anh là trai tân, dại gì mà đi lấy một cô gái có chồng lại có con. Anh có thừa sức lấy một người con gái ngoan hiền, chưa chồng để làm dâu bố mẹ anh. Anh tính chuyện với tôi chỉ là chơi bời, dựa dẫm. Anh bảo, nếu tôi muốn thì cứ tiếp tục mối quan hệ thế này, dù gì tôi cũng không còn gì để mất. Còn không thì chấp nhận chia tay, anh cũng không cần ở cùng nhà tôi nữa.
Nghe anh nói mà tôi c.hết lặng, tôi c.hết cay c.hết đắng. Tại sao lại có người đàn ông như vậy, tại sao anh lại đóng kịch giỏi thế suốt 2 năm qua. Anh định lừa tôi đến bao giờ đây, định không cho tôi cơ hội nói gì, giải thích gì sao. Anh phũ phàng như vậy, cướp mất tình yêu của tôi, niềm tin của tôi rồi giờ lại đẩy nó xuống vực thẳm. Tôi thực sự chẳng còn chút dũng khí nào. Tôi tưởng người phụ nữ như tôi nếu chân thành vẫn được hạnh phúc, nào ngờ anh ta cũng k.hinh t.hường tôi sao?
Tôi cay đắng quá rồi, giờ đây, tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi phải sống thế nào đây, thật tội nghiệp cho mẹ con tôi!
Theo VNE
Em hạnh phúc không khi lấy chồng Tây? Anh biết, ngày đó anh say sưa học ngoại ngữ cũng chỉ vì em có mơ ước làm hướng dẫn viên du lịch. Mỗi người có một đam mê, một nghề, anh không cản trở ai cả. Anh cũng không có ý ngăn cản em, chỉ là anh góp ý với em, muốn em suy nghĩ thật kĩ. Làm hướng dẫn viên du...