Tôi vẫn đang hy vọng vào một tình yêu đơn phương
Tôi và em quen nhau khi tôi học vượt môn Marketing, còn em thì học cải thiện điểm môn ấy.
Khi ấy em đã là sinh viên năm cuối, còn tôi chỉ mới là sinh viên năm nhất nhưng chúng tôi bằng tuổi nhau và cùng sinh năm 1986, cái tuổi con cọp mà nhiều người hay bàn tán nói khó dựng vợ gả chồng. Và thật may mắn khi chúng tôi được vào cùng một nhóm với nhau để thuyết trình.
Lúc đầu chúng tôi chỉ là bạn cùng nhóm nên cũng hay nhắn tin hỏi thăm bài vở. Trước đó tôi chưa từng có tình cảm với ai mặc dù mình đã 23 tuổi rồi. Tôi chỉ lo học lo làm, khi lên thành phố Hồ Chí Minh học tập tôi cũng ít liên lạc với bạn bè dưới quê hay đúng hơn là tôi không thích nói chuyện với họ vì trong lớp tôi là người lớn hơn họ 4 tuổi, vì thế mà tôi ngại tiếp xúc và không hòa hợp với họ được.
Khi tôi gặp em, tôi cảm thấy có điều gì đó rất thân quen và gần gũi, không biết có phải khi cùng tuổi thì nói chuyện sẽ dễ đồng cảm hơn và tôi bắt đầu thích và yêu em. Nhưng tôi không dám nói ra chuyện đó vì tôi vẫn là một người con trai trầm cảm và nhút nhát. Khi thi xong môn marketing, tôi và em hay liên lạc, đúng hơn là tôi chủ động nhắn tin trước, chúng tôi hỏi thăm đủ chuyện, về gia đình, về bạn bè, chuyện học hành và chuyện tương lai. Những ngày ấy tôi rất vui, có khi chúng tôi nhắn tin qua lại bằng tiếng anh để chúng tôi cùng trau dồi vốn tiếng anh. Đó là những ngày tôi hay mơ mộng và bắt đầu có cảm tình với em.
Ảnh minh họa (ảnh internet)
Rồi hè cũng đến tôi phải về quê kiếm việc làm 2 tháng hè vì trên thành phố tôi không biết xin công việc gì vì trước đó tôi đã từng đi xin vào làm phục vụ cho mấy quán ăn, quán café nhưng họ đòi kinh nghiệm. Nghe mà buồn cười. Thế rồi tôi về quê và xin vào làm công nhân ở một xí nghiệp tỉnh. Ngày đầu tiên đi làm, em có nhắn tin động viên và bảo tôi cố gắng. Tôi rất vui mỗi khi tôi nhận được tin nhắn của em.
Có lần tôi đã từng viện cớ gia đình rằng trên trường kêu lên làm thủ tục gì gì đó và cũng đi tìm nhà trọ để 2 tuần sau tôi lên học lại. Nhưng cốt chỉ là tôi muốn lên thành phố gặp em vì tôi đã yêu em và rất nhớ em. Chúng tôi mới quen nhau chỉ 2-3 tháng thôi nên tôi không thể khẳng định rằng em có thích tôi không nhưng với tôi tôi cảm nhận được tình yêu mà tôi đã dành cho em, đó là tình yêu đầu đời của tôi, mối tình đầu muộn của một thằng con trai 23 tuổi đời. Sau một hồ nói chuyện em cũng đã đồng ý ra gặp tôi và cùng đi uống nước với tôi. Tôi rất vui vì tôi gặp được em, cũng không phí thời gian dành một ngày công lên thành phố gặp em.
Những ngày sau đó chúng tôi thường hay liên lạc với nhau nhiều hơn nhưng cũng chỉ là những lời hỏi thăm và động viên trong cuộc sống. Tôi chưa dám thổ lộ tình cảm của tôi với em vì chúng tôi chỉ gặp nhau có mấy lần và cũng vì tôi là một người con trai trầm cảm, nhút nhát nên tôi chưa thể nói với em. Rồi chúng tôi ít gặp em hơn, vì việc học và việc đi dạy thêm làm tôi không có thời gian hẹn em đi uống nước, đi ăn và nói chuyện. Có phải mối tình đầu của tôi chỉ là những cảm xúc mờ nhạt như vậy cho đến một ngày tôi cảm thấy rất buồn và nhớ đến em. Tôi không sao không suy nghĩ về em, tôi muốn thổ lộ tình cảm của tôi cho em biết nhưng sao tôi quá hèn nhát, tôi không dám gọi điện ra hẹn em để nói chuyện.
Tôi bắt đầu suy nghĩ và tôi đã quyết định có thể gặp em tôi sẽ không dám nói nhưng tôi có thể nhắn tin nói tình cảm của mình. Và rồi tôi cầm điện thội nhắn tin rằng tôi đã yêu em ngay từ lúc gặp em trên giảng đường. Tôi hồi hộp chờ tin nhắn của em và rồi cũng có tiếng chuông tin nhắn, tôi vừa run và vừa sợ, và điều tôi sợ cũng đến với tôi. Một tin nhắn chỉ vài từ ngữ nhưng dủ để tôi hiểu ra rằng em chỉ xem tôi là bạn, chỉ là bạn mà thôi. Tôi khóc, khóc cho mối tình đầu không như mộng, khóc cho lòng yếu đuối và nổi cô đơn. Và rồi tôi vốn trầmcảm nay càng trầm hơn, mỗi khi lên lớp tôi ít nói chuyện với ai, về nhà chỉ muốn nằm và suy nghĩ rồi khóc một mình. Từ đấy tôi ít liên lạc với em.
Tôi muốn quên đi mối tình đầu của tôi nhưng tôi càng muốn quên thì hình ảnh của em lại hiện về trong tâm trí tôi, ánh mắt hồn nhiên, cụ cười của em luôn làm con người ta vui, tôi nhớ em tha thiết và chỉ muốn gọi điện nhắn tin với em, chỉ muốn nghe giọng nói của em, chỉ cần một tin nhắn của em cũng có thể tôi sẽ vui hơn, sẽ yêu cuộc sống này hơn. Nhưng tôi chỉ biết chôn vùi nỗi đau đầu đời, chôn vùi tình cảm của mình.
Đôi lúc tôi không kiềm chế được nổi nhớ nhung, tôi vẫn yêu em nhiều lắm. Tôi chỉ có thể nhắn tin để chúc em ngủ ngon và chúc em có nhiều giấc mơ đẹp vì chỉ có những tin nhắn ấy em mới ít nhắn tin lại. Tôi chỉ muốn cho em hiểu và biết tôi yêu em, quan tâm em như thế nào mà rủ lòng thương cho tôi một cơ hội được yêu em.
Tôi đã không gặp em từ ngày ấy. Tôi ít đi học trên lớp, nếu có đi thì cũng vào lớp mà tâm trí tôi không dành cho bài vở. Tôi muốn tìm việc gì làm thêm nữa để tôi không còn thời gian suy nghĩ về en, không còn thời gian để nhớ em và mơ mộng. Hai tháng qua tôi ít liên lạc với em, nếu có thì cũng chỉ là những tin nhắn một chiều tôi gửi cho em vì không sao tôi không suy nghĩ về em.
Video đang HOT
Rồi một hôm, em có việc cần tôi giúp đỡ tìm người cho hội thảo của một ông khách nước ngoài. Lúc ấy tôi mời em ra gặp để nói chuyện, tôi được gặp lại em qua bao tháng trời tôi chỉ biết suy nghĩ muờng tượng ra hình ảnh của em trong tâm trí. Em vẫn đẹp như ngày nào, vẫn nụ cười làm cho bao phiền muộn và nỗi cô đơn buồn chán trong con người tôi tan biến. Từ đấy chúng tôi gặp nhiều hơn, chúng tôi cũng hay nhắn tin nhiều hơn. Tôi cảm nhận tình cảm của tôi dành cho em cũng nhiều hơn, sao tôi yêu em và nhớ em nhiều lắm mỗi khi không nhắn tin và gặp em. Chúng tôi thường hay rủ nhau đi ăn vặt, đi uống café. Mỗi lần ngồi đối diện với em, tôi như không thể nào nói ra được rằng tôi yêu em biết dường nào. Có lẽ vì lời tỏ tình đầu tiên của tôi đã bị em từ chối nên tôi không còn dám nói ra rằng tôi rất yêu em.
Tôi cứ phải suy nghĩ, cứ phải dằn vặt bởi tính tôi sao mà yếu đuối, sao mà nhút nhát. Ngồi gần em tôi như tê dại vì vẻ đẹp của em, cả giọng nói lẫn nụ cười làm cho tôi ấm áp, hạnh phúc nhưng cũng làm tôi phải lo sợ rằng tôi mất em. Tôi vẫn biết rằng em có yêu tôi hay không, nhưng điều đó không thể ngăn cấm tôi yêu em được. Đó sẽ là mối tình đầu đời rất đẹp của tôi. Tôi cũng biết em đã từng yêu một người và đã chia tay, nên tôi không thôi hy vọng rằng một ngày nào đó em nhận ra tình cảm của tôi và yêu tôi. Tôi vẫn luôn luôn hy vọng và tin điều đó, rằng một ngày nào đó tôi sẽ có em. Tôi được nắm tay em đi trên con đường dài thật dài, trên con đường ấy có cả hoa, nụ cười và hạnh phúc.
Tôi còn nhớ, có lần em về quê đem lên cho tôi những cái bánh Pía mà lần đầu tiên tôi ăn, nó rất ngon, nó là đặc sản của quê em. Tôi vẫn không thể nào quên những chiếc bánh Pía đó và tôi đã dặt cho em một biệt danh là bánh Pía. Tôi vẫn hay gọi em là bánh Pía, sao tôi cảm thấy em đáng yêu biết dường nào và cái tên bánh Pía cũng dễ thương nữa.
Rồi ngày qua ngày, chúng tôi vẫn thường hay gặp nhau, cùng nhau đi uống café, đi ăn rất vui vẻ. Chúng tôi vẫn hay kể nhiều chuyện cho nhau nghe về cuộc sống, về việc làm và việc học hành. Chúng tôi động viên cho nhau khi mỗi lần gặp chuyện buồn. Đã hai năm chúng tôi quen biết nhau, dù chưa nhận lời yêu tôi nhưng tôi cũng cảm thấy rất vui vẻ, rất hạnh phúc vì tôi luôn có em mỗi khi tôi buồn chán trong cuộc sống. Đôi lúc tôi lại cảm thấy chạnh lòng ganh tỵ mỗi khi tôi đi làm về đêm, vẫn trên con đường buổi sáng tôi đi làm, thì có bao nhiêu là cặp tình nhân tay trong tay, trao cho nhau những cái nhìn trìu mến,những nụ hôn nồng thắm. Rồi tôi lại nghĩ về hoàn cảnh của mình, về một mối tình vẫn chưa có trở thành hiện thực mà nghẹn ngào rơi lệ.
Tôi nghĩ về em nhiều hơn, sao trong tôi cứ mãi nhớ về em, nhớ em nhiều quá, tôi ước rằng tôi được yêu em, tôi cần tình yêu đó, tình yêu xuất phát từ hai phía. Thực tại tôi cảm thấy buồn nhiều hơn, tôi tự an ủi mình rồi mọi chuyện cũng sẽ qua đi, rồi tình yêu đó sẽ có ngày nở rộ. Tôi mong đợi và hy vọng điều ấy đã từ lâu. Tôi mong tình yêu của em dành cho tôi biết dường nào.
Tôi luôn tự nhủ rằng tôi sẽ cố gắng lên, tôi vượt qua những khó khăn của cuộc sống. Có phải tôi đang đi qua những miền nhớ, những nổi đau, có ai mà được hưởng trọn vẹn niềm vui và hạnh phúc từ cuộc sống từ lúc cha mẹ cho mình một hình hài, cho mình một tâm hồn và một hơi thở của sự sống. Tôi sẽ tập làm quen dần với những nỗi buồn và những thất bại mà tôi có thể vấp ngã, ta sẽ luôn tươi cười và chấp nhận những gì tôi đáng được nhận và cả những thứ mà tôi không bao giờ muốn nhận vì đó là một món quà của cuộc sống dành tặng cho tôi. Và tình yêu của tôi dành cho em cũng vậy, tôi sẽ luôn hy vọng và tin rằng cuộc sống này sẽ tươi đẹp, và ta sẽ đón nhận những niềm vui, những nụ cười dù rằng đôi lúc cuộc sống làm tôi mệt mỏi.
Nhiều lúc tôi muốn thoát khỏi thực tại này, tôi muốn tìm một góc khuất nào đó của cuộc đời mà nơi đó không còn có sự hiện diện của những nổi buồn vu vơ, của những cảm xúc rối loạn, của những nhịp tim lạc nhịp mà đau nhói, hay một cảm giác hụt hẫng vô thần rùi nghĩ rằng tôi đang tồn tại vì ai, vì cái gì. Nhưng trong những lúc ấy tôi lại nghĩ về em, một người tôi đã bắt gặp và đã yêu trong cuộc đời này, tôi yêu em. Có em tôi biết giờ đây tôi đang tồn tại, mặc dù em không hiểu tôi, chưa nhận lời yêu tôi nhưng có em và được yêu em là tôi thấy được niềm vui, thấy được ý nghĩa cuộc đời của tôi lắm rồi. Đó là một tình yêu đơn phương đau khổ nhưng vẫn hạnh phúc vì được hy vọng và chờ đợi.
Khi tôi viết bài tâm sự này thì em đã về quê xin việc vì trên thành phố không có duyên với em. Tôi vẫn hay nhắn tin gọi điện động viên em, tôi muốn em có một công việc tốt vì khi nhìn thấy em vui em cuời tôi mới cảm thấy tôi vui. Tôi rất lo lắng cho em và rất nhớ em dù rằng tôi với em chưa phải là người yêu của nhau. Xa em tôi càng yêu em và nhớ đến em rất nhiều. Tôi vẫn đang chờ đợi điều kỳ điệu vào tình yêu tôi dành cho em. Cho anh một tình yêu em nhé…bánh Pía.
Theo tintuconline
Để mãi quyến rũ với chồng
Đã là phụ nữ thì không chỉ khi còn con gái mà ngay cả lúc đã có chồng, sinh con vẫn phải luôn trau dồi vẻ đẹp của mình
Vẻ đẹp của người phụ nữ phải chứa đựng cả vẻ đẹp của hình thức, trang phục bên ngoài lẫn vẻ đẹp nội tâm, tính cách bên trong. Vẻ đẹp hình thức không thể tồn tại lâu chỉ có vẻ đẹp tâm hồn là vĩnh cửu. Vì thế, nét đẹp phụ nữ không tự nhiên mà có, nó phải được thường xuyên trau dồi, rèn giũa.
Chính nét đẹp trong tâm hồn là nét đẹp lôi cuốn, hấp dẫn người đàn ông hơn cả. Khi gặp người con gái đẹp ngoại hình, đàn ông luôn muốn ngắm nhìn nhưng họ thích nói chuyện với người con gái có nội tâm hơn dù họ có phần kém sắc. Khi chọn vợ, nam giới thích một người vợ vừa đẹp người lại vừa đảm đang, tốt tính. Đó là người phụ nữ hấp dẫn nhất mà nam giới muốn có.
Vậy phải làm cách nào để luôn hấp dẫn với người chồng và thể hiện sự hấp dẫn ra sao?
Hãy luôn vui cười
"Nụ cười của người phụ nữ là tia nắng ấm trong nhà". Các ông chồng sau một ngày làm việc về đến nhà, họ sợ nhất phải đối mặt với một khuôn mặt lạnh lùng, cau có của vợ. Họ sẽ tìm cách trốn chạy bộ mặt đó nếu phải chịu đựng dai dẳng hàng ngày.
Một nụ cười tươi của vợ sẽ làm dịu đi nỗi bực dọc, căng thẳng, là sự khai thông tâm hồn. Nụ cười như lời chào mừng, đón tiếp, chia sẻ của vợ với chồng.
Người phụ nữ xinh đẹp, hấp dẫn không thể là người có bộ mặt lạnh tanh, vô cảm mà phải là người phụ nữ biết cười.
Sự hấp dẫn của tính hài hước hóm hỉnh
Người vợ có tính hài hước luôn biết mang tiếng cười cho mọi thành viên trong gia đình, làm vơi đi nỗi mệt nhọc, vất vả trong cuộc sống. Làm cho cuộc sống thêm nhiều điều mới lạ, thêm phong phú, hạnh phúc.
Sự hấp dẫn của kiến thức
Kiến thức làm cho người phụ nữ trở nên đẹp đẽ, phong phú hơn. Người phụ nữ có kiến thức luôn thấy tự tin hơn trong giao tiếp, cử chỉ, điệu bộ. Họ có thể để lại ấn tượng tốt đẹp cho người đối diện.
Trong cuộc sống gia đình, người vợ người mẹ có kiến thức luôn biết cách sắp xếp cuộc sống gia đình cho hợp lý, chăm sóc mọi người có khoa học.
Người đàn ông khi tiếp xúc với phụ nữ có kiến thức anh ta luôn thấy tự hào hơn, thấy người phụ nữ đó hấp dẫn hơn khi đi bên cạnh.
Sự hấp dẫn của phụ nữ không chỉ ở nét đẹp bên ngoài, cũng không phải là nét cuốn hút, mạnh mẽ mang lại cho phụ nữ hạnh phúc đích thực, mà chỉ có nét quyến rũ bí ẩn mới có sức thu hút lâu bền nhất. Bất cứ người phụ nữ nào cũng đều tiềm ẩn trong họ một khả năng quyến rũ tuyệt vời với nam giới. Chính vì vậy, người phụ nữ phải biết khơi gợi những đức tính quyến rũ đó để có được hạnh phúc thực sự.
Cái đẹp vốn không phải là đức tính mà nữ tính mới là nét đẹp chung của mọi phụ nữ. Đó cũng là nét duyên thầm rất đẹp, rất đằm thắm cuốn hút của phụ nữ. Nữ tính không chỉ có ở người con gái mà luôn tồn tại trong cuộc đời người phụ nữ ngay cả khi họ đã lập gia đình, có con. Người phụ nữ nữ tính rất được chồng yêu quý. Họ là những người mẹ, người vợ dịu dàng, đôn hậu, họ vừa nghiêm trang vừa phóng khoáng cởi mở. Họ sống được lòng tất cả mọi người trong gia đình. Người vợ biết thể hiện nét quyến rũ đó còn là người luôn biết cách thể hiện sự chăm sóc, quan tâm chu đáo tới mọi thành viên từ bố mẹ chồng, anh em họ hàng bên chồng đến chồng con họ. Người phụ nữ này tuy nhan sắc không đẹp nhưng họ biết thay thế cái đẹp đó bằng cái duyên đằm thắm làm nao lòng, xúc động đến những người sống quanh họ.
Trong cuộc sống hiện đại, nét quyến rũ của người phụ nữ không chỉ là hăng say, năng động trong công tác xã hội, trong các mối quan hệ xã hội mà còn được thể hiện ở tài quán xuyến, đảm đang trong thiên chức làm vợ, làm mẹ. Người phụ nữ luôn biết sắp xếp việc nhà ngăn nắp, điều tiết hợp lý từ việc chi tiêu đến cái ăn cái mặc cho chồng con.
Người chồng thực sự yên tâm, vui sướng khi vợ giỏi việc công, đảm việc nhà. Mỗi bữa ăn là cơm lành, canh ngọt. Mỗi bữa tiếp khách, bạn bè, người chồng không khỏi tự hào vì sự chu đáo của vợ. Đó là nét đẹp quyến rũ làm hạnh phúc gia đình thêm lâu bền nhưng để có được nét đẹp đó buộc người phụ nữ phải trau dồi nhiều, hiểu biết nhiều và hy sinh nhiều hơn.
Một người vợ đẹp phải có sự kết hợp hài hòa cái đẹp của hình thể và vẻ đẹp của tâm hồn. Cùng với nét đẹp hình thể, nét đẹp bên trong là tài sản vô giá để người phụ nữ đủ khả năng cùng chồng con xây dựng gia đình hạnh phúc và đạt nhiều thành công trong cuộc sống.
Người phụ nữ đoan trang, hiền thục, nhân ái luôn biết làm vừa lòng mọi người, được mọi người yêu mến, nể trọng. Một người phụ nữ có nhan sắc đẹp nhưng nói năng cục cằn, thô tục, cáu gắt thì họ đã bỏ đi sự quyến rũ tiềm ẩn mà đáng lẽ họ phải có rồi.
Bởi vậy, đã là phụ nữ phải thể hiện được sự dịu dàng trong lời ăn tiếng nói, phong thái khoan thai nhã nhặn. Một người vợ đẹp, thanh lịch, luôn biết nói những điều hay lẽ phải, luôn quan tâm tới người xung quanh mình, hiểu được lòng người và biết cách điều chỉnh ngôn ngữ, tình cảm cho phù hợp với hoàn cảnh cuộc sống là người luôn được chồng thương yêu, tôn trọng.
Trong cuộc sống, người phụ nữ phải có tri thức phong phú về tự nhiên, xã hội. Người vợ thông minh, hiểu biết sẽ có cách khuyên chồng, dạy con, biết dàn xếp việc nhà cũng như việc ngoài xã hội. Sự hiểu biết được thể hiện một cách tế nhị, kín đáo thông minh khiến cho những khó khăn được giải quyết nhanh chóng và thu được kết quả mong đợi. Nhưng nếu người phụ nữ vì hiểu biết rộng mà tỏ ra kênh kiệu, lên lớp với chồng con thì kết quả họ đạt được là sự xa lánh, mất lòng tin nhiều hơn bởi không ông chồng nào lấy làm tự hào với một người vợ như vậy.
Người chồng sẽ cảm thấy yên lòng hơn tin tưởng hơn với một người vợ luôn có chính kiến rõ ràng, tự tin vào chính mình. Người phụ nữ vốn thuộc phái yếu, bạn luôn muốn được chồng bảo vệ che chở nhưng bạn đừng lệ thuộc quá vào anh ấy. Đôi khi chính sự tự tin, bản lĩnh kiên trung của bạn lại là điểm hấp dẫn chồng bạn đấy.
Những tính cách đó của người vợ làm người chồng tin tưởng vào vợ hơn bởi người phụ nữ kiên định, tự tin luôn biết cách giải quyết những khó khăn trong cuộc sống gia đình. Họ không bao giờ bị nao núng trước những lời đồn đại, dèm pha vô căn cứ có thể làm rạn nứt mối quan hệ vợ chồng, phá vỡ hạnh phúc gia đình họ. Người phụ nữ đó cũng không bao giờ tỏ ra ghen tuông vô cớ với chồng mà trước khi làm việc gì đó họ luôn có sự suy xét kỹ càng. Đó là thế mạnh của người vợ có tính cách này, họ có sức quyến rũ người bạn đời bởi họ tin vào chính mình và cũng tin tưởng người bạn đời nữa.
Mỗi người phụ nữ có khi trở thành người vợ người mẹ trong họ luôn chứa đựng những nét quyến rũ, hấp dẫn người chồng. Ở họ có những thế mạnh riêng và mỗi người đều thể hiện những điều tốt đẹp đó để hướng đến mục đích cao đẹp là cùng chồng xây dựng cuộc sống lứa đôi ấm no hạnh phúc.
Với người vợ nhân hậu, thủy chung họ luôn nghĩ đến một hạnh phúc bền lâu, một tổ ấm với những đứa con tương lai ngoan ngoãn, thông minh. Là người chung thủy, trung trực, người vợ sẽ hết lòng chăm sóc chồng con, biết phân biệt phải trái, đúng sai, làm mối quan hệ vợ chồng luôn thuận hòa. Đây là những đức tính cơ bản nhất để xây đắp một gia đình hạnh phúc.
Theo PhuNuNet
8X người Mường và từ điển thú y đầu tiên Xuất phát từ chia sẻ cũng là mong muốn có một bộ từ điển chuyên ngành giải thích đầy đủ từ, thuật ngữ Anh - Việt, chàng sinh viên dân tộc Mường và nhóm bạn đã hình thành nên ý tưởng xây dựng bộ từ điển Anh - Việt chuyên ngành Thú y dưới dạng một phần mềm. Thế Duy trong buổi thuyết...