Tôi vẫn chỉ là đ.ứa t.rẻ bị thời gian bắt phải lớn
Khi bước vào t.uổi 18 – cái ngưỡng chênh vênh giữa trưởng thành và trẻ dại, tôi chợt nhận ra mình vẫn chỉ là một đ.ứa t.rẻ với những suy nghĩ non nớt về tương lai.
Thời gian luôn trôi thật nhanh dù con người có không trưởng thành kịp để đuổi theo nó. Mới hôm nào tôi mới bước vào lớp 1, buổi đầu tiên đứng chào cờ không thuộc bài Quốc ca, ngày hôm nay ngoảnh lại, tôi đã 18 t.uổi, nằm lo nghĩ những bước đi của sự nghiệp và cuộc đời.
Nhiều khi tôi tự hỏi, tôi bây giờ và tôi của năm lớp 1 ấy, có gì khác nhau không? Tất nhiên là khác rất nhiều, từ thân hình cao lớn đến cái đầu đã rộng mở hơn suốt 12 năm đèn sách. Nhưng ngoài kiến thức sách vở, tôi đã chuẩn bị được gì cho hành trang vào đời?
Sự giật mình trước độ t.uổi không tỷ lệ thuận với kinh nghiệm sống của tôi bắt đầu khi bố mua cho tôi chiếc xe máy mới. Tôi đã đủ t.uổi chạy xe máy, tôi vui mừng như vừa được thăng cấp. Ngày đi mua xe máy, tôi tham khảo ý kiến mọi người và chọn mua một chiếc xe đẹp và tiết kiệm xăng nhất có thể. Tôi cứ ngỡ đó là đủ cho bước đầu trưởng thành. Bố khen tôi biết chọn và mua xe chiều ý tôi.
Về nhà, bố hỏi “Con có biết mua xe xong là phải làm gì không?”, tôi vẫn còn lâng lâng vì xe mới nên trả lời “Đãi bạn bè ăn mừng xe mới ạ?”. Bố cười “Cái đó đúng nhưng để sau, đi làm giấy tờ xe để có biển trước đã. Đi xe không biển người ta phạt cho đấy”. Thấy tôi ngơ ngác, bố nói thêm “Bố mua xe cho con rồi, con tự đi làm biển đi, xem con trai bố biết cách làm không nào”. Tôi ấp úng “Muốn làm biển thì phải đến chỗ nào ạ, bố làm giúp con với?”, bố chỉ lắc đầu “Bố sẽ chỉ cho con phải đến đâu nhưng con phải tự đi, bố chỉ ở cạnh theo sát thôi”.
Video đang HOT
Đó là lần đầu tôi biết về các thủ tục hành chính. Tôi ngỡ ngàng vì nó quá phức tạp, chỉ vì tôi ghi nhầm “ngách 15″ thành “ngõ 15″ thôi mà phải chạy đi chạy lại ba bốn lần để sửa chữa. Quên mang một tờ giấy thôi là mất bao thời gian chờ đợi đành phải quay về tay không, tôi cáu không để đâu cho hết. “Mới mua chiếc xe máy hai chục triệu thôi con đã than vãn thế này, lúc mua căn nhà hàng tỉ đồng thì con sẽ thế nào nữa?”, bố mẹ không bênh vực mà muốn cho tôi một bài học về tự lập.
Ống nước nhà trục trặc, mẹ trách bố hồi xây nhà không biết trông thợ cẩn thận. Bố tặc lười “Thì ai không dưng biết mấy cái đấy”, mẹ lại trách “Nhà chỉ xây một lần, không biết là ảnh hưởng đến bao nhiêu thứ, tốn bao nhiêu t.iền”. Tôi nghe cũng thấy mình phải suy nghĩ.
Nếu con gái lớn rồi phải lo dần đến chuyện bếp núc, cúng lễ thì con trai lớn phải biết điện nước, nhà cửa. Không thể việc gì cũng không biết rồi đợi có t.iền sẽ thuê người làm thay.
Tôi vẫn tự cho mình là người đặc biệt, việc này có mình một cái sẽ suôn sẻ hơn, ai đó nhờ mình mà vui vẻ, mình làm việc gì cũng dễ dàng. Nhưng sự thật không phải vậy, thất bại không buông tha một ai.
Tôi phát hiện, kinh nghiệm sống của mình gần như bằng con số 0. Không biết nhìn người, không biết thủ tục pháp lý, không biết cách cư xử, không biết cốt lõi của vấn đề, không biết bắt đầu từ đâu, không biết phải làm như thế nào.
Sống trong vòng tay của bố mẹ, được chiều chuộng, chẳng việc gì đến tay làm tôi ỉ lại và ngô nghê.
Tôi vẫn chỉ là một đ.ứa t.rẻ – mà thể xác 18 t.uổi bị thời gian bắt phải lớn.
Rất nhiều bạn trẻ hiện nay cũng có lối sống như tôi, dựa dẫm và ảo tưởng “mình sẽ làm được thôi vì mình giỏi mà”, “mình có người giúp rồi việc gì phải lo”. Đó là lối suy nghĩ cực kỳ nguy hiểm vì cuộc đời phức tạp và bất công hơn bạn tưởng tượng.
Ngoài cố gắng học hỏi, trải nghiệm và quan sát, chúng ta chẳng còn cách nào khác để đứng vững trước những thử thách mà “một người lớn” phải có trách nhiệm vượt qua. T.uổi tác chỉ là một con số, bạn có thể giữ mãi một tâm hồn trẻ trung nhưng bạn phải chín chắn vì bạn đã lớn rồi.
Đừng ước mơ mình bé lại nữa vì đó là điều không thể.
Theo PNT
Chín năm để yêu em!
Khoảng thời gian này cũng là khoảng thời gian kỷ niệm 9 năm anh biết em và yêu em.
Anh đã từng nghĩ rằng, suốt cuộc đợi này trái tim anh chỉ có mình em. Nhưng thật không ngờ, những ngày qua, anh đã tìm được một niềm hạnh phúc mới - đó là một điều anh chưa bao giờ nghĩ tới trong suốt 9 năm ròng rã yêu em! Khi gặp c.ô b.é ấy lần đầu tiên, trái tim anh đã đ.ập loạn nhịp. Và anh tin chắc rằng, cô ấy là một nửa mà anh đang tìm kiếm bấy lâu nay.
Trước đây, anh cứ nghĩ rằng mình không còn yêu ai ngoài em được nữa. Thế mà chỉ nhắn tin nói chuyện rồi gặp nhau có vài lần nhưng anh đã có tình cảm với một cô bé. Quả thật khi ta mở cửa trái tim mình thì ta sẽ dễ nhận được những điều như mình mong muốn - đấy là điều mà bao năm trước đấy anh đã không làm được. Anh đã từng mong một ngày em quay về với anh. Và em còn nhớ không, cách đây 7 tháng trước, anh đã gọi điện và mong em cho anh được sửa chữa lỗi lầm... nhưng điều ấy đã không xảy ra. Có lẽ anh nên cảm ơn em vì đã làm như vậy?
Khi ta mở cửa trái tim mình thì ta sẽ dễ nhận được những điều như mình mong muốn
Giờ đây, anh tiếc rằng anh chưa thể nói ra sự thực với c.ô b.é ấy. Cô bé hỏi anh đã yêu ai chưa? Anh đáp lại với câu trả lời giả dối là "chưa". Điều ấy có đúng không nhỉ? 9 năm yêu em, vậy mà chưa một lần anh được cầm tay em thì làm gì có chuyện gì đi xa hơn phải không em? Và đấy là 9 năm, anh dành tình cảm đơn phương cho em chứ đâu phải là tình yêu đúng nghĩa của nó?
Nhưng giờ nó đã là quá khứ rồi và lúc này anh cảm thấy rất vui và hạnh phúc! Anh xin lỗi vì đã làm phiền em trong suốt 9 năm qua.
Chúc em vui vẻ, hạnh phúc và đạt kết quả tốt trong năm học cuối nay!
Theo VNE
“Người yêu” của chồng Anh được tiếng là người chỉn chu, có tài và làm ăn rất phát đạt. Chị là giáo viên, hết lòng với gia đình. Ai nhìn vào anh chị cũng phải ao ước. Nhưng rồi họ vẫn chia tay. Không ai biết anh và chị đã nhiều lần tranh luận kịch liệt về "người tình" của anh, "người tình" mà khiến anh ngày...