Tôi và bạn thân cùng yêu có một người
Cô bạn thân hiểu lầm và nói với mọi người là tôi cướp người yêu cô ấy. Tôi thật sự buồn, chỉ biết khóc và khóc.
Tôi năm nay 24 tuổi, cũng có nhiều mối tình và một năm nay thì không yêu ai cả. Tôi có một người bạn gái rất thân tên là Lan. Hai chúng tôi học cùng cao đẳng với nhau, chơi chung trong một nhóm và có lẽ hai người chúng tôi thân nhau nhất. Đến bây giờ, chúng tôi học đại học, không cùng lớp nữa nhưng vẫn thân thiết và thường xuyên đi chơi cùng nhau.
Câu chuyện bắt đầu khi anh trai của Lan có mấy người bạn và hai chúng tôi cũng chơi rất thân với các anh ấy. Ngày trước, thỉnh thoảng chúng tôi xuống trường các anh chơi nhưng bây giờ họ ra trường và đều xuống Hạ Long làm việc cả. Mặc dù ở rất xa nhưng tôi và Lan cũng xuống đó chơi. Thời gian vài tháng nay, dường như mấy anh em chúng tôi lại càng thân thiết hơn. Chúng tôi một nửa ở Hải Dương, một nửa ở Thái Bình nhưng cũng về nhà nhau chơi hết rồi.
Thời gian gần đây, tôi và Lan hay đùa nhau là yêu hai anh trong nhóm để mỗi lần đi chơi không bị ngại. Trong mấy anh, cũng có một anh dành tình cảm cho tôi. Mọi người biết nhưng anh ấy không dám nói ra. Tôi thì lại không có tình cảm gì, chỉ coi là anh em thôi. Còn một anh nữa tên là Tuấn, anh và Lan hay được mọi người trêu là hợp nhau. Tôi cũng cảm thấy hai người hợp nhau nên sau một chuyến đi chơi về, tôi đã thường xuyên nhắn tin với anh ấy để giúp hai người đến gần nhau hơn.
Tôi và anh ấy rất ít nói chuyện với nhau nhưng lần này, mục đích cũng vì cô bạn của tôi mà thôi. Nội dung câu chuyện tôi cũng đưa nhiều vấn đề giữa hai người nhưng anh luôn lảng tránh. Tôi và anh Tuấn hay đùa nhau lắm vì với các anh khác, chúng tôi cũng luôn thế. Nhiều lúc như tán tỉnh nhau vậy. Và tôi thực sự cảm thấy anh Tuấn không có tình cảm với Lan. Tôi cũng nói cho cô ấy biết. Tôi thực sự không biết cô ấy lại thầm yêu anh Tuấn, đơn giản tôi chỉ nghĩ cô ấy thấy anh Tuấn tốt và nói chung là đủ trở thành để Lan gửi gắm tình cảm. Tuy vậy, Lan cũng không nói cho tôi biết tình cảm của cô ấy. Những lần đi chơi, anh Tuấn và Lan đều đi chung một xe vì tôi có xe rồi nên chỉ cần một người cầm lái thôi.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Ngày 8/3 vừa rồi thật sự là ngày buồn với tôi. Ngoài đường, mọi người đi chơi với nhau, trong khi đó, tôi lại cắm đầu trong cửa hàng hoa của bà chị. Lúc đó, thấy thật tủi thân và nó đã kéo dài trong vài ngày. Mấy anh biết chuyện luôn động viên tôi. Cách đây bốn ngày, tôi cảm thấy mình cũng có tình cảm với anh Tuấn rồi và tôi quyết định nói với anh ấy là từ giờ anh em hạn chế nói chuyện thôi. Nhưng anh đã nói lời yêu tôi. Tôi không chấp nhận vì tôi cũng bị tổn thương trong tình cảm nhiều rồi. Tôi không muốn lại như thế nữa. Anh nói anh có tình cảm với tôi lâu rồi. Chính tôi là người mang lại nụ cười cho anh và anh cần có tôi. Con tim tôi lúc đó rung động và tôi đã chấp nhận làm người yêu anh.
Hôm sau, tôi rủ Lan đi Hạ Long chơi. Vì mấy hôm trước tôi buồn nên cũng muốn đi Hạ Long chơi nhưng Lan bận, không đi được. Sáng hôm sau, tôi rủ Lan đi và cô ấy hẹn buổi chiều. Tôi đồng ý và báo cho mọi người. Thực ra, tôi cũng muốn nói cho cô ấy biết chuyện của tôi và anh Tuấn nhưng tôi không biết nói thế nào. Khi xuống đến nơi, cô ấy đã biết chuyện. Tôi thấy cô ấy buồn nhưng trước mặt mọi người, cô ấy vẫn vui vẻ. Tôi hiểu cô ấy như thế nào mà vì chúng tôi là bạn thân.
Buổi tối, chúng tôi đi chơi, mọi người vui vẻ nhưng tôi thì không còn tâm trạng nào để chơi đùa nữa nên ngồi một chỗ uống nước. Anh Tuấn hiểu tâm trạng tôi như thế nào nên ngồi cạnh nói chuyện và tìm cách giải quyết. Tâm trạng của tôi từ đó không tốt chút nào. Tôi luôn khóc và cũng không nói gì với cô ấy, coi như bình thường. Đêm đó, tôi đã không ngủ được, nằm khóc hết đêm và chỉ có anh là hiểu tôi như thế nào.
Sáng hôm sau, tôi đã lấy máy của cô ấy, đọc trộm tin nhắn và tôi biết cô ấy rất buồn. Cô ấy tâm sự với người bạn khác. Cô bạn ấy có vẻ trách tôi rất nhiều, nói tôi là người bạn không tốt. Cô ấy có nói tôi là người đã cướp đi người yêu của cô ấy. Tôi thực sự suy sụp luôn. Cô ấy luôn tránh mặt tôi và tôi đã nhờ một anh trong nhóm nói chuyện với cô ấy, cho cô ấy có người chia sẻ. Nhưng tôi cảm thấy buồn hơn khi trên Facebook, cô ấy và những người bạn của cô ấy (những người bạn này tôi chỉ biết thôi nhưng không chơi cùng) đăng nhiều status tâm trạng, hàm ý nói về người bạn phản bội, người bạn không tốt.
Ảnh minh họa.
Tâm trạng của tôi lúc đó không còn gì để nói nữa, chỉ khóc và khóc. Tôi muốn nói ra cho nhẹ lòng nhưng ai muốn nghe tôi nói, ai tin tôi đây? Nếu có muốn nói một câu tâm trạng của mình lên Facebook thì người ta lại nghĩ tôi có tội còn kêu oan. Tôi chỉ im lặng mà thôi. Lối thoát cuối cùng cho chúng tôi là tôi bảo cô ấy ở lại một hôm nữa để buổi tối, hai đứa ra bờ biển nói cho nhau hiểu nhưng cho ấy muốn về.
Tôi cũng nhờ mấy anh giữ cô ấy lại nhưng không được vì tôi biết, khi chúng tôi về, nghĩa là hai đứa không thể nói chuyện được. Hai nhà chúng tôi cách nhau hơn 30km, chỉ khi có việc gì cần mới lên trường thôi. Hơn nữa, chúng tôi đang trong thời gian sửa khóa luận tốt nghiệp. Vậy thì tôi phải làm sao đây để giải thoát cho hai chúng tôi?
Anh Tuấn cũng nói chuyện với cô ấy nhưng cô ấy luôn nói là cô ấy buồn chuyện khác, không phải chuyện này. Tôi cũng ngăn cản anh nói chuyện với Lan vì tôi biết, càng nói càng làm cô ấy buồn thôi nhưng anh thấy thương tôi nên luôn nhận lỗi về anh. Cuối cùng thì anh vẫn nhắn tin nói chuyện với Lan. Người anh mà tôi nhờ nói chuyện với Lan lúc trước cũng nói là cô ấy trách tôi và anh cũng trách tôi. Anh nói: “Mất tình yêu này cũng sẽ có tình yêu khác nhưng không có tình bạn thì không thể lấy lại”.
Tôi hiểu điều đó và cũng có lúc tôi muốn rời xa Tuấn. Nhưng khi tôi thật sự hiểu được là nếu tôi có xa anh thì anh cũng không quay về với cô ấy thì chỉ làm cả ba đau khổ thôi. Điều tôi nên làm là hai chúng tôi phải hạnh phúc vì tình yêu của chúng tôi làm nhiều người đau khổ. Và bây giờ, tôi thấy hạnh phúc vì anh rất yêu tôi. Anh cũng nói với gia đình anh về chuyện của chúng tôi rồi. Nhưng bên cạnh hạnh phúc đó, tôi vẫn còn một nỗi buồn về tình bạn. Tôi không biết nên im lặng, không nhắc lại chuyện này hay nói cho cô ấy hiểu. Tôi hạnh phúc, tôi có người yêu mà tôi lại không dám công khai vì tôi sợ cô ấy buồn. Câu chuyện của tôi hơi dài nhưng như vậy mọi người mới hiểu được rõ vấn đề. Thực sự, tôi không biết phải làm gì bây giờ. Mong mọi người giúp tôi. Cám ơn các bạn độc giả
Theo VNE
Tôi không tin vào tình bạn khác giới của chồng
Tôi đã gọi điện cho cô ta nhưng cô ta nói rằng tình bạn của họ rất trong sáng, cao thượng. Cô ta còn khuyên tôi phải bình tĩnh để giữ chồng.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi lấy nhau gần 3 năm và đã có hai con trai. Vào đúng ngày đầy tháng của con trai thứ thì tôi mới phát hiện ra chồng tôi đã đem lòng yêu cô gái khác cũng bằng ấy thời gian sống với tôi. Tôi đã nghĩ đến cái chết để giải thoát mình khỏi nỗi đau đáng sợ này nhưng khi thấy con trai bé nhỏ đang nhìn mình, tôi không thể làm thế.
Trong mắt gia đình, bạn bè và hàng xóm thì gia đình tôi thật hoàn hảo. Ai cũng khen vợ chồng tôi xứng đôi. Tôi có một người chồng đẹp trai và kiếm nhiều tiền, yêu thương vợ con hết mực, luôn có trách nhiệm và lo toan chu đáo cho gia đình, sống hiếu nghĩa với người trên, tình cảm với bạn bè, đồng nghiệp, được mọi người tin tưởng và nể trọng. Với tôi, anh ấy rất tâm lý và chiều chuộng. Chồng tôi rất thương con, làm mọi việc có thể vì con.
Vậy mà, anh ấy đã giấu tôi để yêu người đàn bà khác. Cô ta đã có chồng và hai con, cũng làm chung lĩnh vực với chồng tôi nhưng khác công ty. Tôi đã nghi ngờ mối quan hệ này nhưng chồng tôi luôn chối và nói đó là quan hệ bạn bè và công việc. Với lại, cô ấy cũng đã có gia đình. Tôi đã yên tâm với lời giải thích đó nhưng với linh cảm của một người phụ nữ, tôi ngầm theo dõi mỗi thay đổi tâm lý và điện thoại của chồng tôi. Nhưng chồng tôi là một diễn viên điêu luyện. Anh ấy đã diễn thật tốt vai của mình mà không có sơ hở gì. Tôi đã chủ động lấy số điện thoại để làm quen với cô ta và chúng tôi trở thành bạn. Tôi cũng không khai thác được gì ở cô ta, hai người họ nói rất trùng khớp với nhau.
Suốt thời gian đó, tôi đã hỏi chồng tôi về cô ta, rằng anh có tình cảm gì với cô ta không nhưng vẫn là câu trả lời cũ. Anh bảo họ tương đồng về quan điểm, tính cách, gia đình và thỉnh thoảng làm chung với nhau vài dự án nên trò chuyện với nhau thôi. Tôi đã cảnh báo chồng tôi rằng nếu có chuyện gì, tôi sẽ không tha thứ.
Trong thời gian mang thai bé thứ hai, tôi luôn bị ám ảnh bởi chuyện đó. Nó đi cả vào giấc ngủ của tôi. Hôm đầy tháng bé, tôi dậy pha sữa cho con, thấy điện thoại của chồng để trên bàn, tôi đã vào mail và phát hiện ra mọi chuyện. Những câu nói tình cảm, yêu đương, sự quan tâm, chia sẻ với cô ta làm tôi đau đớn khôn tả. Tôi chỉ là người anh ấy thương và phải có trách nhiệm. Tay tôi run rẩy và khi đã bình tĩnh hơn, tôi cầm điện thoại đưa cho mẹ chồng tôi xem.
Sáng hôm sau, chồng tôi đã xin lỗi. Tôi đề nghị chia tay nhưng anh ấy không chịu. Anh nói chưa bao giờ muốn chia tay với tôi, luôn muốn sống với tôi và các con. Tôi đã gọi điện cho cô ta nhưng cô ta chối, nói rằng họ chỉ là bạn, một tình bạn khác phái trong sáng, cao thượng. Cô ta còn khuyên tôi nên bình tĩnh vì chồng tôi là một người đàn ông đáng để cho mọi phụ nữ mơ ước. Cô ta thú nhận có tình cảm với chồng tôi nhưng cả hai đã có gia đình rồi. Tôi đã đề nghị chấm dứt tình bạn này, chấm dứt mối liên lạc, ngoại trừ công việc vì nó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến gia đình tôi.
Bố mẹ chồng tôi khuyên giải nên tôi tạm tha thứ. Cứ nghĩ chồng đã ăn năn hối cải, vậy mà, đúng một tháng sau, khi con tròn hai tháng, tôi lại phát hiện ra họ vẫn liên lạc với nhau. Đơn ly dị tôi đưa cho chồng, anh không ký. Tôi đã điện thoại và gửi tất cả mail cho chồng cô ta. Chồng tôi hứa sẽ chấm dứt và nói chỉ có tình cảm thôi chứ chưa quan hệ chăn gối với cô ta. Liệu tôi có thể tin được là có một tình cảm trong sáng và cao thượng vậy không khi họ đã giấu tôi tới 3 năm trời?
Gần nửa năm nay tôi luôn bị dằn vặt về chuyện đó. Thú thật, tôi vẫn còn yêu chồng tôi. Anh vẫn tỏ ra trách nhiệm, thương yêu tôi hết mực nhưng lúc nào tôi cũng nghĩ anh ta làm thế vì trách nhiệm, vì anh ta đóng kịch rất giỏi, tận trong sâu thẳm trái tim anh ấy vẫn nghĩ đến cô ta. Những suy nghĩ đó làm tôi khó chịu, đau đớn. Bây giờ, tôi phải làm gì đây? Tôi có nên tha thứ cho chồng mình? Làm thế nào để tôi đừng nghĩ về chuyện đó nữa?
Theo VNE
Tôi đã làm 'chuyện ấy' với bạn gái của người yêu Là một thằng con trai, tôi phải xử lý thế nào với người yêu, với những vết máu trinh nguyên trượt dài trên ga. Tôi thật sự rối bời, không biết mình phải làm thế nào? Ly là sinh viên trường mỹ thuật, đang thuê nhà trọ ở cùng hai người bạn là Hồng và Tuyết. Đó là một căn nhà khá rộng,...