Tôi tự hào về cô bạn gái “siêu tiết kiệm”
Cô ấy không thích đi những quán cafe sang trọng, ít mua sắm quần áo, nếu có thì cũng là hàng chợ rẻ tiền, thậm chí không ăn sáng…
Tôi cũng là một người đàn ông nhưng tôi không thể chấp nhận nỗi cái tính ki bo, keo kiệt đến mức hèn hạ của anh ta (xin lỗi chị Châu, có lẽ tôi hơi nặng lời), nhưng thật sự là tôi hơi bị bức xúc, anh ta làm xấu mặt cả cánh đàn ông, chị nên cân nhắc kỉ trước khi quyết định lấy anh ta, để khỏi phải ôm hận sau này.
Tiện thể tôi cũng nói luôn, tôi có một cô bạn gái cũng khá keo kiệt, là do trước đây tôi nghĩ vậy, nhưng từ khi biết được hoàn cảnh của cô ấy, tôi không chỉ thông cảm mà còn yêu thương cô ấy hơn.
Cô ấy sinh ra trong một gia đình đơn chiếc, bố mất sớm chỉ còn mẹ cô ấy và một người em gái (nhà cô ấy ở Miền Tây, cô ấy lên SG học và làm việc ở đây), trong khoảng thời gian đi học cô ấy đã chịu rất nhiều khó khăn, vừa học vừa làm, nhưng cô ấy vẫn tốt nghiệp ĐH với tấm bằng loại khá, tôi rất khâm phục cô ấy.
Sau khi ra trường cô ấy được nhận vào làm việc trong một công ty cổ phần, lương cũng chỉ ở mức trung bình chòm chèm 5 triệu/tháng, cô ấy vừa phải chi tiêu ăn uống, xăng, điện thoại, nhà trọ… và phải gửi về quê mỗi tháng 2 triệu cho mẹ và em gái (mẹ cô ấy không còn đi làm nữa do sức khỏe yếu, bây giờ bà buôn bán lặt vặt tại nhà, còn em gái cô ấy thì đang học lớp 11).
Lúc đầu khi mới quen, tôi không biết rõ gia cảnh cô ấy và thấy cô ấy thuộc dạng siêu tiết kiệm. Cô ấy không thích đi những quán cafe sang trọng vì sợ tốn nhiều tiền, không ăn bên ngoài vì phí. Quần áo thì rất ít mua sắm, nếu có thì cũng là hàng chợ rẻ tiền (đó là quần áo mặc thường, còn quần áo đi làm thì đã có đồng phục công ty), thậm chí cô ấy còn không ăn sáng (đến nỗi cô ấy ốm như que tăm cao 1m67 mà nặng có 47kg). Cơm thì chắc chắn sẽ mang theo vào công ty. Cô ấy nói tiền phụ cấp cơm trưa của công ty có thể đủ cho cô ấy ăn một tháng (500 ngàn, nếu cô ấy nấu ăn).
Video đang HOT
Lúc đầu tôi cũng rất ngại khi đi cùng cô ấy đến những buổi tiệc của bạn bè tôi vì cô ấy ăn mặc bình thường quá (nhưng tôi mua quần áo cho cô ấy thì cô ấy không nhận, nói mãi cô ấy mới nhận một bộ và bảo đừng làm như thế nữa, cô ấy không muốn người khác bảo cô ấy lợi dụng tôi, bởi khi quen tôi cô ấy đã bị nhiều người nói như thế vì tôi là dân SG có nhà cửa ổn định, gia đình khá giả, chỉ có hai anh em).
Đôi lúc thấy cô ấy ăn uống như thế thì tôi không chịu được, tôi tế nhị để vào ví cô ấy một khoản tiền. Khi phát hiện cô ấy lập tức gọi điện và nhất quyết trả lại cho tôi. Tôi thực ự không biết làm cách nào để giúp đỡ cô ấy, chỉ mong sớm cưới cô ấy về nhà để cô ấy không còn phân biệt tiền anh hay tiền em nữa.
Tôi có kể hoàn cảnh của cô ấy cho bố mẹ tôi nghe, mẹ tôi rất thương cô ấy. Bà nói bây giờ khó tìm được một người con gái tốt như vậy lắm, có hiếu với cha mẹ thì chắc chắn sẽ hiếu thảo với cha mẹ chồng, biết lo tiết kiêm thì sau này sẽ biết vun vén gia đình (tôi cũng nghĩ vậy). Bà đề nghị mỗi tuần tôi đưa cô ấy về nhà vào chủ nhật để mẹ tôi nấu nướng tẩm bổ lại cho cô ấy.
Với bản thân là như vậy, nhưng đối với em gái cô ấy không tiếc gì cả, cô ấy rất thường mua quần áo, giày dép gửi về cho em gái và mẹ. Thậm chí đối với em gái tôi cô ấy cũng vậy, sinh nhật em tôi cô ấy sẵn sàng bỏ ra vài trăm ngàn để mua quà. Tôi bảo cô ấy đừng như thế, cô ấy nói không sao miễn người khác vui là cô ấy vui rồi. Chính vì vậy mà em tôi cũng rất quý cô ấy, nó thường hay mua thứ này thứ nọ cho cô ấy, nhưng sợ cô ấy ngại không nhận nên phải nói dối là của bạn bè tặng không xài được nên chị cứ xài hoặc gửi về cho bé Như.
Thật sự cô ấy là một người con gái rất tốt trong mắt tôi. Bây giờ khi cùng cô ấy đi gặp bạn bè tôi không ngại ngùng gì nữa, bởi vì dù giản dị nhưng cô ấy rất đẹp……
Theo VNE
Em sảy thai, anh mừng lắm có phải không?
Anh à, em đã nghĩ rất nhiều, mình yêu nhau, sao phải làm khổ nhau như thế?
Mình đã yêu nhau, tại sao lại phụ nhau, tại sao lại khiến người khác phải rơi nước mắt. Biết là trên đời này chẳng có thứ gì hoàn hảo, biết là em cũng chẳng bằng ai, thậm chí là không thể bằng với những người con gái xung quanh anh bây giờ. Có những người có thể lo lắng cho anh nhiều hơn em, cũng có những người sẵn sàng làm nhiều thứ cho anh hơn em. Nhưng đó là cảm nhận của anh, là cách của họ. Còn em, với anh, em đã hết mình, đã yêu hết lòng hết dạ, đã dành trọn trái tim và thân xác này cho anh. Thậm chí, em còn có bầu với anh, anh còn so sánh gì nữa?
Nếu cứ so sánh, nếu cứ nhìn người mới chán người cũ thì gọi gì là tình yêu, là sự thủy chung. Nếu cứ thích những cái mới thì bao giờ chúng ta mới trưởng thành, mới ổn định. Con người không những sống vì tình mà còn vì nghĩa. Nếu cứ chạy theo cái hiện đại, cái tốt hơn, cái mới hơn thì con người mãi mãi chỉ biết chạy mà thôi.
Tình yêu này cũng vậy, anh vì những người khác hơn em mà phụ em, mà nghĩ rằng, em không như xưa nữa. Vậy mà anh vẫn khiến em có bầu. Anh bảo em, hãy từ từ tính chuyện này, hãy bỏ đi đứa con này, rồi khi chúng mình ổn định, chúng mình mới tính chuyện cưới xin. Em biết là anh chỉ &'hoãn binh' như vậy thôi, bởi bản thân em hiểu, con trai khi đã yêu cầu bạn gái của mình phá thai, chắc chắn là họ chưa hết lòng và họ muốn buông lơi.
Anh à, em đang thực sự sợ hãi và lo lắng, em sợ anh sẽ bỏ rơi em ngay lập tức khi em bỏ cái thai này. Có lẽ, anh sợ em mang cái thai đến bắt anh cưới. Anh sợ em sẽ vì cái thai này mà hành hạ anh, khiến anh bị ràng buộc bởi em. Nếu anh chưa sẵn sàng, tại sao anh làm ra điều đó.
Tình yêu này cũng vậy, anh vì những người khác hơn em mà phụ em, mà nghĩ rằng, em không như xưa nữa. (ảnh minh họa)
Bây giờ, em nhất định không bỏ con, em yêu cầu anh cưới nhưng anh cứ lưỡng lự và van xin em. Em đau khổ rất nhiều, chịu áp lực rất nhiều vì nếu thực sự, có có bó buộc anh vì chuyện đó, ép anh lấy em thì chúng mình cũng không thể có cuộc sống hạnh phúc và người khổ sở nhất lại là em. Anh đã bỏ rơi em, đã hờ hững với em cả tháng nay chỉ vì cái tội như anh nói là &'em cố chấp'.
Anh à, hôm nay, em bị ngã, em đã gọi cho anh tới mà anh nhất định không nghe máy. Bây giờ thì em bị cấp cứu và em đã sảy thai rồi. Anh mừng lắm phải không anh? Anh sẽ vui vô cùng khi cuối cùng, em cũng sảy thai mà không cần phải đi phá. Anh cũng sẽ không còn phải có trách nhiệm với em nữa, cũng không cần phải van nài em. Và giờ, nếu như anh nói lời chia tay, em biết chẳng còn cách nào để níu kéo anh nữa. Chúng mình chia tay nhau nếu như anh muốn. Em đã tuyệt vọng lắm rồi, và em cũng chuẩn bị sẵn tâm lý cho chuyện xấu nhất xảy ra, dù rằng em còn yêu anh rất nhiều.
Bây giờ anh lại vồn vã quan tâm em, lo lắng cho em. Anh lại ân cần với em như ngày nào. Em nói anh hãy vui lên, không phải suy nghĩ gì cả vì đó chỉ là tai nạn. Nhưng em biết, trong lòng anh đang vui, vậy nên anh mới bảo em vui lên. Anh có biết, người mẹ khi mất đi đứa con của mình cảm thấy thế nào không. Một người không mong được làm bố như anh, có bao giờ hiểu được cảm giác ấy. Anh quá nhẫn tâm. Sau cái lần anh nói em phá thai ấy, em đã hoàn toàn thất vọng vì con người anh rồi. Bây giờ em biết, anh chỉ quan tâm em như vậy thôi nhưng trong lòng anh đang đợi cơ hội tốt để chia tay em. Em cũng sẽ không còn trách anh nữa, chỉ đợi anh nói lời đó mà thôi.
Tùy anh quyết định, nếu như muốn bỏ rơi em, hãy nói với em một lời, đừng lặng lẽ ra đi!
Theo VNE
Nỗi khổ của phụ nữ ngực to Nhiều phụ nữ tự ti vì bộ ngực to quá khổ của mình. Lan nghe thấy tức nổ đom đóm mắt, chẳng lẽ mới ngày đầu đi làm, cô lại ra đôi co với đồng nghiệp. Lẳng lặng đi về chỗ ngồi, Lan tính kế một ngày sẽ cho mấy chị trong phòng kiểm nghiệm thoải mái để biết được bộ ngực của...