Tôi trưởng thành từ khi có vợ
Từ khi có con, tôi đã biết tới việc vệ sinh nhà cửa, chà rửa toilet, giặt giũ đồ đạc hàng ngày, tranh thủ về sớm chơi với con…
Tôi từng nghe ai đó nói “Người đàn ông chỉ thực sự trưởng thành khi có gia đình và làm cha”. Tôi là một người như thế. Được sinh ra trong một gia đình đông anh em, nhưng không hiểu vì lý do gì tôi luôn được “thiên vị” mọi thứ. Từ nhỏ khi thích mua đồ chơi nào là được mua món đó, dù rằng chơi buổi sáng, buổi chiều là đồ chơi tan nát. Tôi không phải làm bất cứ việc gì trong nhà, ngoài việc chơi và học. Tuy rằng đạt được nhiều thành tích trong học tập nhưng tôi biết mình chỉ mới sử dụng khoảng 30% trí lực cho nó. Thứ tôi quan tâm chính là đi chơi. Tôi chơi đủ thứ, quan hệ với mọi loại bạn bè, rồi tập tành hút thuố.c, uống rượu, ăn cắp từ khi đang học cấp 2. Lúc không ăn cắp ngoài đường được, tôi về chôm đồ nhà. Việc trốn học, ăn nhậu, bỏ nhà đi bụi với bạn bè diễn ra như cơm bữa. Cái tôi may mắn là được di truyền từ bố mẹ một đầu óc minh mẫn, một trí nhớ và sự thông minh khá tốt. Tôi học bài rất nhanh và logic. Lúc nào cũng nằm trong top của lớp, của trường, của cả một huyện.
Cuộc sống cứ thế trôi qua. Tôi luôn được che giấu thói hư tật xấu của mình bằng những thành tích học tập. Rồi tôi vào đại học, cũng lối sống như cũ đã đưa tôi vào con đường ăn chơi không lối thoát. Việc học không lo, tôi ăn nhậu, chơi điện tử, đán.h bida, đi chơi bời suốt 4,5 năm đại học. Hậu quả là cảnh cáo các học kỳ và cuối cùng tôi nghỉ học. Đó là những năm tháng tăm tối, bạn bè phần lớn ra trường đã đi làm kiế.m tiề.n, niềm hy vọng của gia đình giờ đã thất học, mẹ và các chị em rất thất vọng và buồn phiền về tôi. Những chuyện tình cảm hợp tan liên tục vì chẳng ai muốn quen người không có tương lai như tôi. Đâu đó trong sâu thẳm, tôi biết mình vẫn kiểm soát được con người mình. Tuy ăn chơi nhưng tôi không phạm pháp, không gây hại cho ai, đám bạn xấu có hút chích, cờ bạc còn tôi tuyệt đối không cho dù vẫn đi bar, vũ trường. Cái tôi thiếu là một động lực, một mục đích sống.
Rồi để chiều theo gia đình, tôi đăng ký học lại đại học từ xa, vừa đi học vừa đi làm, vẫn còn ăn nhậu, điện tử nhưng vì công việc và học tập nên cũng chơi hạn chế. Tôi gặp được em, vợ tôi bây giờ ở sân chơi cầu lông. Tuy phong cách và tác phong ngoài đời của tôi nhìn khá thảm vì tôi ít quan tâm thời trang, nhưng khi ở trong sân chơi thể thao tôi là con người trái ngược. Tôi rất nhanh nhẹn và quyết đoán, lại có má.u thể thao trong người. Tôi có thể chơi hay cùng lúc nhiều môn thể thao, điều mà không phải ai cũng làm được. Những điều đó góp phần giúp tôi chinh phục được vợ. Người ta nói “Nhìn cách bạn chơi thể thao, tôi có thể biết con người bạn như thế nào”. Vợ tôi đã nhìn thấy điều đấy và quyết định đi cùng tôi trong cuộc đời này, cho dù lúc đó tôi vẫn chưa tốt nghiệp, chỉ là một chân salesman chạy vặt bình thường.
Giống như người sắp chế.t đuố.i vớ được chiếc phao, một lần nữa trong đời lại có người tin tưởng và yêu thương mình. Tôi đã quyết định thay đổi. Đầu tiên là việc học, tôi hoàn thành xuất sắc toàn bộ các môn thi, cả kỳ thi tốt nghiệp. Cầm tấm bằng cử nhân sau 11 năm, từ lúc vào đại học, tôi tin rằng mình là trường hợp học đại học lâu nhất, cảm giác mọi chuyện như một giấc mơ. Rồi tôi và em làm một đám cưới nho nhỏ ở quê. Chúng tôi quyết định rời xa thành phố ồn ào, ô nhiễm, ít tình thân để trở về quê hương, tôi đã có gia đình, nhiều nghĩa vụ và trách nhiệm hơn với cuộc sống. Tuy vậy, những thói quen xấu từ nhỏ như bừa bộn, lười nhác việc nhà, hay la cà chè chén với bạn bè thì vẫn chưa thay đổi.
Rồi con trai xuất hiện. Từ lúc vợ mang thai, tôi đã biết phải nhẹ nhàng với vợ, luôn làm cho vợ vui, nhà cửa phải sạch sẽ. Mọi người nói môi trường sống sạch sẽ, tinh thần vợ vui tươi thì sau này sinh con mới khỏe mạnh. Tôi đã biết từ chối những buổi nhậu để về sớm với vợ con, đấ.m bóp cho vợ mỗi khi nhức mỏi, thức dậy mỗi đêm khi vợ bị chuột rút. Thời gian chờ đợi 9 tháng 10 ngày thật dài. Mỗi tháng khi siêu âm thấy con, vợ chồng tôi đều xúc động và thầm cảm ơn ông trời ban tặng con cho chúng tôi.
Video đang HOT
Những ngày chờ đợi rồi cũng qua khi tôi ôm con từ phòng sinh của bệnh viện. Nhìn thấy con khỏe mạnh, đầy đủ hình hài, vợ chồng tôi thật mừng và hạnh phúc. Vợ sinh mổ nên yếu sức. Tôi tự học tập cách thay tã, cách cho con bú, cách chăm sóc bà bầu sau sinh. Tuy có bà nội, ngoại và các bác nhưng tôi muốn tự mình làm cho hai mẹ con và thật không ngờ tôi đều làm được tất cả, những công việc tưởng chừng khó khăn cho cánh đàn ông, tôi đều làm tốt. Đà Lạt tháng lạnh, tôi học tập ông bà ngày xưa, hàng ngày đều về sớm, nhóm một bếp than để nấu nước chè cho con tắm khỏi bị rôm sảy. Ba người trong gia đình tôi quây quần bên bếp than hồng, vợ con ngồi xông hơi, xoa bóp rượu gừng, tôi ngồi hơ trầu cho con.
Từ khi có con, tôi đã biết tới việc vệ sinh nhà cửa, chà rửa toilet, giặt giũ đồ đạc hàng ngày, tranh thủ về sớm chơi với con, vui khi con khỏe mạnh, lo âu và thức đêm những khi con bị bệnh, bị sốt. Chứng kiến con lớn khôn từng ngày, tôi cũng thay đổi từng ngày. “Sinh con rồi mới sinh cha, sinh cháu giữ nhà rồi mới sinh ông”, tôi đã thực sự trưởng thành khi lập gia đình và có con.
Theo Vnexpress
Chuyện về những cái... ôm!
Nhà tôi vẫn thường như thế, dù tất cả các thành viên đều đã trưởng thành, nhưng tuyệt nhiên nếu ai có chuyện gì, anh chị em đều dành cho nhau những cái ôm thật chặt.
Nhà tôi vẫn thường như thế, dù tất cả các thành viên đều đã trưởng thành, nhưng tuyệt nhiên nếu ai có chuyện gì, anh chị em đều dành cho nhau những cái ôm thật chặt.
Chị gái đến chơi, tôi nằm trên cái ghế nhỏ, tay vẫn cầm điện thoại, không ngước lên...
Còn chị nhanh nhẹn chạy lại ôm cháu, sau đó hai dì cháu ôm nhau nói chuyện, tíu tít một lúc rồi chị đến cạnh ôm đầu tôi vào lòng.
Tôi vẫn cầm điện thoại bấm...
Tôi 37 tuổ.i...
Tôi vẫn thường xuyên cảm nhận được cái ôm của mẹ trong chập chờn cơn mơ...
Dù chị em tôi đã lớn, tôi và chị gái vẫn được mẹ ôm khi mẹ thấy hai chị em bất ổn...
Nhà tôi vẫn thường như thế, dù ai cũng đã lớn, nhưng tuyệt nhiên nếu ai có chuyện gì, anh chị em sẽ dành cho nhau những cái ôm ấm áp. Và hầu như các em tôi khi buồn, chúng sẽ gọi tôi, khóc và tôi ôm thì chúng sẽ nhẹ lòng đi.
Có nhiều người bạn đến nhà ngạc nhiên là tại sao nhà tôi lại có thói quen như thế bởi điều này chỉ thấy có ở bên Tây.
Nhưng tôi cũng ngạc nhiên là tại sao nhiều gia đình cũng thương nhau, nhưng hầu như anh em chưa từng ôm nhau dù lúc vui hay buồn?
Còn tôi, tôi thích những cái ôm chặt, có lẽ vì ngay từ nhỏ ba mẹ đã đối xử với chị em tôi như vậy.
Mỗi khi tôi buồn hay khóc, ba mẹ sẽ ôm tôi, nhất là ba, dù sau này khi tôi có con ba vẫn thường ôm khi thấy tôi có vẻ bất ổn.
Tôi ngày nào đi làm cũng ôm hôn con trai rồi mới đi làm, tối về ngủ cũng phải ôm hôn và hai mẹ con nói chuyện xong mới đi ngủ.
Không hiểu sao tôi vẫn thích cái cảm giác mẹ, chị... hoặc các em họ tôi mỗi lúc buồn, mỗi lúc vui và lâu ngày gặp nhau thì ôm chặt.
Đôi khi chỉ vậy thôi cũng thấy ấm lòng rồi...
Theo Người đưa tin
Cả thanh xuân cô gái chỉ ngủ với đại gia đã có vợ để được chu cấp Phận con gái sinh ra có được nhan sắc hơn người đã là một loại may mắn. Thế nhưng việc sử dụng nhan sắc mà mình có được như thế nào lại phụ thuộc vào quyết định của mỗi người. Cô là cô gái xinh đẹp, từ nhỏ vốn đã ý thức được vẻ đẹp của mình. Trước nay bất cứ người đàn...