Tôi trót khiến bạn thân của vợ sắp cưới mang thai
Cái thai trong bụng cô ấy được 3 tháng và bác sĩ nói không thể phá bỏ. Tôi chết đứng và sốc toàn tập.
Ảnh minh họa
Tôi và Hương từng là cặp đẹp đôi của lớp đại học. Hai đứa quen nhau tình cờ trong lần sinh nhật bạn chung. Tôi hơn em 2 tuổi. Đều là dân ngoại tỉnh lên thành phố học tập nên hai đứa có được sự đồng cảm và nhiều điểm chung tích cực. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp, thật lãng mạn. Hai đứa tin rằng mình sinh ra là để yêu nhau, giành cho nhau và đó là số phận sắp đặt. Những năm tháng hạnh phúc càng thêm vun đắp cho tình yêu và dự định của chúng tôi về mái ấm gia đình trong tương lai.
Video đang HOT
Ra trường và đi làm, dù cuộc sống vẫn còn thiếu thốn nhưng tôi và em vẫn giữ được tình yêu nồng nàn, sự quan tâm về nhau như thưở ban sơ. Hơn một năm sau ngày ra trường, chúng tôi dự định sẽ tổ chức đám cưới sau vài tháng nữa. Thế rồi biến cố lớn đã xảy ra khiến cuộc tình giữa tôi và vợ sắp cưới đối diện nguy cơ tan vỡ.
Mọi chuyện bắt đầu từ việc tôi thường xuyên giúp đỡ Thủy, cô bạn thân của người yêu trong thời gian cô ấy làm khóa luận tốt nghiệp. Lúc này tôi vẫn sống một mình trong phòng trọ nên những lúc Thủy tới nhờ vả, có khi bạn gái cũng có mặt, hoặc không. Qua những lần nói chuyện, tiếp xúc, tôi biết Thủy có tình ý với mình nhưng vẫn tỏ ra bình thường như không có chuyện gì xảy ra.
Những lần gặp gỡ chỉ có hai đứa, những câu chuyện, sự động chạm khiến tôi bị “say nắng” trước cô bạn thân của người yêu lúc nào cũng chẳng hay. Tôi bị hút hồn hoàn toàn bởi tính cách nhẹ nhàng, tinh tế, lối nói chuyện khéo léo, tâm lý và cả ngoại hình xinh xắn của Thủy. Đã dặn lòng phải giữ mình nhưng rồi chuyện gì đến cũng đến. Tôi và cô ấy “ăn nằm” với nhau ngay tại phòng trọ của mình. Sau lần trót dại đó, tôi thực sự rất hối hận, cảm thấy có lỗi ghê gớm với bạn gái, người yêu thương tin tưởng mình tuyệt đối.
Tôi tránh mặt Thủy từ sau hôm đó và không ngừng trách móc bản thân. Trong thâm tâm tôi hy vọng chuyện này sẽ sớm chìm vào dĩ vãng, coi như chưa từng xảy ra. Thế nhưng một ngày, Thủy bất ngờ xuất hiện và thông báo đã có thai với tôi. Cái thai trong bụng cô ấy được 3 tháng và bác sĩ nói không thể phá bỏ. Tôi chết đứng và sốc toàn tập. Tôi hoang mang chẳng biết phải xử lý ra sao. Tôi sẽ phải đối diện với vợ sắp cưới của mình thế nào? Hàng trăm câu hỏi đặt ra cùng lúc khiến đầu óc tôi mụ mị, như muốn nổ tung. Chẳng thể ngờ hậu quả lại tai hại đến thế. Tôi cảm thấy mọi chuyện như sẩm tối, đóng sập sau sai lầm kinh khủng kia.
Tôi đã gây ra chuyện tày đình. Không hề yêu Thủy nhưng tôi chẳng biết sẽ phải ăn nói thế nào với bạn gái của mình.
Tôi đã tự tay phá bỏ hạnh phúc mình gìn giữ bao năm qua. Chẳng đời nào Hương tha thứ cho tôi nếu phát hiện ra chuyện động trời này. Cô ấy luôn khẳng định sẽ ra đi nếu biết tôi phản bội. Tôi đang phải sống trong những ngày tháng đau khổ và tự dằn vặt mình.
Theo PNT
Đơn giản thôi mà...
"Lớn đầu rồi mà chuyện gì cũng chạy về méc mẹ là sao? Hãy tập giải quyết chuyện của mình vì mẹ chẳng sống đời để mà lo lắng mãi cho con...". Câu nói của ba nửa như trách móc nửa như khuyên răn khiến em bỗng thấy buồn. Mẹ đang bệnh, thế mà em cứ mang chuyện giận hờn của tụi mình ra khóc kể...
Mà nghĩ cho kỹ thì có chuyện gì đâu! Vợ chồng cãi nhau chỉ vì anh thích ăn cá kho, còn em thì thích chiên giòn. Mâm cơm dọn lên, nói qua, nói lại riết rồi quy thành quan điểm, nhận thức, thế là giận hờn, bỏ cơm, chạy về nhà mẹ. Những lần trước, mẹ nghe rồi tỉ tê khuyên giải. Em biết mình đúng chỗ nào, sai chỗ nào, phải hóa giải ra sao... Cứ như vậy mà em không chịu lớn lên cùng với cuộc hôn nhân của mình.
Lấy chồng 2 năm nhưng chưa bao giờ em có cảm giác mình là một bà chủ trong gia đình. Thậm chí, em chẳng nghĩ đến chuyện phải sinh con vì sợ phải bầu bì, mang nặng đẻ đau rồi xấu xí. Em nghĩ lấy chồng cũng giống như ăn cơm, uống nước. Nghĩa là đến một độ tuổi nào đó thì phải lấy chồng. Chính vì vậy mà em không hình dung được những vấn đề phức tạp của hôn nhân khi hai con người phải sống cùng nhau, phải ngày ngày chứng kiến và chấp nhận những sự khác biệt.
Đôi lúc em tự hỏi tại sao khi yêu nhau, em chẳng nhận ra anh có những tật xấu rất khó chấp nhận? Còn anh cũng không thấy em có những điều khó ưa đến đáng ghét? Chúng mình chẳng kịp nhìn thấy rõ nhau thì đã đòi cưới xin, chồng vợ. Phải chi được làm lại từ đầu, em sẽ chờ thêm vài năm nữa để mình thật sự trưởng thành, thật sự sẵn sàng cho một cuộc sống "độc lập, tự do"...
Nói gì thì nói, từ giây phút này, em sẽ "tự giải quyết" những vấn đề giữa chúng ta, sẽ bắt đầu suy nghĩ "từ chính tổ ấm" của mình. Đơn giản thôi mà, từ nay, trên mâm cơm sẽ có cả cá kho và cá chiên giòn. Thế là ổn chứ gì, phải không chồng?
Theo VNE
Có cái gọi là "cung cô độc", "tướng ế chồng"? Trước đây tôi không tin vào tướng số nhưng nay thì đã nhìn nhận lại từ kinh nghiệm của chính bản thân. Năm nay tôi đã ngoài bốn mươi, ngoại hình khá, nếu không nói là cũng khá xinh đẹp. Thế nhưng đến giờ tôi vẫn "phòng không chiếc bóng". Tết vừa rồi, tôi đi xem bói, thầy phán rằng, tôi cao số,...