Tôi trân trối nhìn cảnh tượng kinh hoàng diễn ra ở phòng khách nhỏ
Cả hai thấy tôi bất ngờ xuất hiện, giật mình liền buông nhau ra. Vợ tôi luống cuống bật đèn. Anh họ thì vẫn giữ thái độ vô tư chạy lại xách đồ cho tôi và lảng tránh ánh mắt tôi. Vợ cứ rối rít giãi bày vì buồn chán quá nên hai anh em tính khiêu vũ một chút
Học hết lớp 12, tôi không thi đại học như bạn bè cùng trang lứa vì hoàn cảnh nhà tôi quá khó khăn. Dưới tôi còn 2 đứa em đang tuổi ăn tuổi lớn nên tôi chuyển sang học nghề lái xe. Lận đận với đủ công việc từ lái xe tải, lái xe đường dài, lái xe riêng cho giám đốc, tôi nai lưng kiếm chút tiền lo cho từng đứa em học hành tới nơi tới chốn. Với những kinh nghiệm đã có, cuối cùng tôi xin được việc ổn định trong một công ty du lịch. Công việc của tôi ở đây là đưa đón khách theo tour.
Những lúc bận rộn vào những mùa cao điểm, tôi phải đi suốt. Tôi không có thời gian thảnh thơi và bù khú bạn bè cũng như có thời gian “tán” gái. Tuy quá trình cưa cẩm không mang lại kết quả khả quan nhưng tôi vẫn lấy được vợ đàng hoàng. Tôi gặp vợ tôi bây giờ là thông qua mai mối. Song tôi cưới cô ấy xuất phát từ tình cảm thật lòng. Không phải bởi vẻ ngoài cao ráo, xinh xắn mà là tôi bị thu hút trước vẻ dịu dàng, đằm thắm, cư xử nhẹ nhàng, biết trước biết sau của vợ tôi.
Còn em thích tôi vì sự chịu thương chịu khó, hiếu thuận với cha mẹ, anh em nên tin tưởng tôi sẽ là một người chồng, người cha tốt. Chúng tôi nên vợ nên chồng bằng một lễ cưới nhỏ gọn, ấm cúng và được sự chúc phúc của gia đình, bạn bè hai bên.
Sau ngày cưới, tôi và vợ ra riêng ở căn nhà nhỏ ngoài thành phố để thuận tiện cho công việc của hai đứa. Tiền mua căn nhà là một phần tôi dành dụm được, phần nhà vợ cho và một phần vay ngân hàng, trả lãi hàng tháng. Trước, vợ tôi là phiên dịch đi lại cũng nhiều. Giờ cưới rồi, tôi đã ngỏ ý muốn vợ ở nhà nội trợ, coi sóc nhà cửa, kinh tế thì tôi sẽ đảm nhiệm.
Suy tính trước sau rồi cô ấy cũng chịu làm công việc biên dịch bán thời gian nhẹ nhàng cho một nhà sách để có nhiều thời gian cho gia đình. Sợ vợ ở nhà buồn, tôi thường đặt dài hạn các loại báo, tạp chí và mua đĩa phim hay cho vợ xem. Có thời gian, tôi dẫn vợ đi chơi, mua sắm… để bớt nhàm chán.
Vợ tôi nấu ăn rất ngon và hợp khẩu vị với tôi. Chúng tôi khá hiểu nhau về mọi mặt của đời sống ngoại trừ chuyện chăn gối là “lệch nhịp”. So với hình thức bên ngoài và tính cách thì vợ tôi ở trên giường hoàn toàn khác một trời một vực. Cô ấy mạnh mẽ, làm chủ thế trận và có nhu cầu tình dục quá cao. Hầu như ngày nào cô ấy cũng tỏ “dấu hiệu” mời gọi tôi.
Nhiều lúc tôi cũng thấy thương vợ vì phải “nhịn đói” có khi 2 tuần liền vào những đợt tôi đi tour xa. Dù tôi biết nhiều khi chưa làm vợ thỏa mãn song vợ tôi vẫn rất chiều chuộng tôi, nấu nhiều món ăn ngon cho tôi tẩm bổ lại sức. Chưa bao giờ tôi lăn tăn nghi ngờ vợ mình cho đến khi người anh họ của tôi đến ở chung nhà.
Video đang HOT
Gọi là anh nhưng thực tế anh họ kém tôi 2 tuổi. Anh là con trai nhà bác cả tôi. Anh có vẻ ngoài cao ráo, nam tính và khá hiền lành. Năm cuối chương trình nặng với luận văn và thực tập (anh họ tôi học ngành xây dựng) nên nhà bác tôi muốn nó qua sống chung với vợ chồng tôi để được ăn uống đảm bảo chất.
Ban đầu, tôi cũng hơi ái ngại và không muốn cho anh họ ở nhờ. Song nhà tôi tuy nhỏ lại có 3 tầng, đúng là vợ chồng tôi ở còn không hết. Có thêm người ra ở, vợ tôi cũng đỡ buồn chán. Tôi nói sự việc này với vợ thì vợ tôi cũng đồng ý.
Từ khi có anh họ ra ở cùng, thêm người, nhà cửa của vợ chồng tôi rộn ràng hẳn lên. Có anh họ, tôi đỡ lo về những hỏng hóc xảy ra bất ngờ trong nhà cần bàn tay đàn ông và vợ tôi có người ăn cơm cùng những lúc tôi đi công tác đột xuất. Rồi buổi tối, thi thoảng anh họ kéo bạn đến nhà chơi hoặc nhận chân xe ôm đưa vợ tôi đi siêu thị…
Mấy tháng gần đây đang mùa cao điểm của ngành du lịch, tôi phải xoay như chong chóng. Thế nhưng, dù bận rộn với công việc, tôi vẫn đang mang trong mình cảm giác bất an. Bởi mỗi lần tôi về, không khí gia đình giữa 3 người nhà tôi cứ trở nên gượng gạo, khác lạ.
Anh họ thì có vẻ hơi né tránh nói chuyện với tôi, viện lý do là phải chỉnh sửa đồ án. Vợ tôi thì gượng gạo mỗi lần tôi đề nghị “nhập cuộc”, cô ấy trả bài một cách miễn cưỡng không còn cuồng nhiệt như trước. Tôi có thắc mắc, vợ tôi biện minh là tại người đang “khó ở” hoặc dạo này nhận nhiều việc của nhà sách về. Dù toàn lý do hợp lý nhưng có một nỗi lo sợ mơ hồ cứ xâm chiếm suy nghĩ của tôi, hay là tôi đa nghi và nhạy cảm quá nhỉ.
Song tuần trước nữa, dự định tôi phải dẫn tour đi Singapore 2 tuần mới về nhà. Nhưng do vì giúp đỡ một vị khách mà tôi bị gãy tay trái. Thế là tôi được sếp “đặc cách” cho về sớm tịnh dưỡng trước thời hạn bám tour. Mặc dù bị thương, tôi vẫn lùng các địa điểm tại Sing mua quà dành tặng vợ và anh họ. Tôi định tạo bất ngờ nên lẳng lặng không báo trước.
Về nhà tầm 9h tối nhưng cửa đóng, điện tắt tối thui. Vậy mà khi tôi tra chìa khóa vào nhà thì trên tầng 2 của vợ chồng vẳng ra tiếng nhạc du dương. Tôi không nén nỗi nhớ nhung, lao lên thì đập vào mặt tôi là hình ảnh vợ và anh họ đang khiêu vũ rất tình cảm ở phòng khách nhỏ trên tầng 2. Bên cạnh bàn tiệc nhỏ với lung linh ánh nến và rượu vang.
Tôi đứng im nhìn cảnh tượng ấy trân trối. Cả hai thấy tôi bất ngờ xuất hiện, giật mình liền buông nhau ra. Vợ tôi luống cuống bật đèn. Anh họ thì vẫn giữ thái độ vô tư chạy lại xách đồ cho tôi và lảng tránh ánh mắt tôi. Vợ cứ rối rít giãi bày vì buồn chán quá nên hai anh em tính khiêu vũ một chút.
Đêm ấy, nhìn vợ trong giấc ngủ say nồng, lòng tôi vẫn dấy lên mối nghi hoặc và dự cảm không hay: Liệu rằng sau lưng tôi, vợ và anh họ có đang và đã làm điều gì khuất tất không nữa? Trong trường hợp này, tôi nên làm gì để trong nhà không xảy ra bão đây?
Theo PLXH
Mặt tôi tái mét, tay chân run lẩy bẩy trước hành động khủng khiếp của chồng với những chiếc váy
Vừa bước chân vào phòng ngủ, mặt tôi đã tái mét lại, tay chân run lẩy bẩy khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt. Anh đang ngồi trên đống váy áo của tôi và... cắt nát chúng với vẻ mặt vô cùng hả hê.
Tôi và Hùng đã có với nhau một tình yêu sâu đậm. Dự tính kết hôn đã có nhưng Hùng lại được công ty cử đi tu nghiệp ở nước ngoài hai năm. Lần ra đi này của Hùng, tôi thấy rõ dự cảm không lành nhưng bản thân Hùng muốn đi thì tôi làsao níu kéo được. Điều mà tôi lo sợ rồi cũng đến, sang đó mới được 5 tháng, Hùng đã gọi điện về nói muốn chia tay với tôi và anh sẽ kết hôn với một người con gái ngoại quốc. Đúng là yêu xa mới biết đâu là chân thành. Đau đớn nhưng tình yêu này, tôi cũng không còn luyến tiếc nữa vì Hùng là người chủ động buông tay. Lúc này tôi hiểu mình cần mạnh mẽ hơn để không bị nỗi đau kia đánh gục.
Xinh đẹp, giỏi giang nên sau đó có rất nhiều chàng trai tìm đến với tôi. Đáng tiếc, không ai có thể xóa đi nỗi đau trong lòng, không ai khiến tôi có thể quên đi được Hùng cho đến khi tôi gặp được anh.
Sẵn có hình thức bên ngoài ưa nhìn, lại có thói quen và sở thích mặc váy đẹp nên nhìn tôi càng quyến rũ, mặn mà hơn, nhất là sau khi kết hôn. (Ảnh minh họa)
Anh là trưởng phòng kinh doanh ở công ty đối tác với công ty tôi. Mới gặp anh, tôi cũng không có ấn tượng gì nhiều nhưng sau vài lần tiếp xúc, trò chuyện, tôi cũng thấy khá quý mến anh. Anh chủ động tán tỉnh, hẹn hò với tôi. Chúng tôi cứ như vậy được gần một năm thì tôi lên xe hoa cùng anh. Cứ nghĩ sau bao nhiêu năm đau khổ trong tình yêu thì đây sẽ là cái kết đẹp nhất cho câu chuyện đi tìm hạnh phúc của tôi. Không ngờ...
Khi yêu nhau, anh luôn là người đàn ông lịch lãm, cư xử lịch thiệp vậy mà sau khi chính thức về chung sống, tôi mới phát hiện ra, anh không hề đẹp như những gì tôi nhìn thấy. Anh bảo thủ khủng khiếp, đã thế anh còn sinh ra cả tính ghen tuông vô lối nữa.
Công việc của tôi yêu cầu ngoại hình phải chỉn chu nên tôi thường chọn váy công sở khi đi làm vừa lịch sự lại vừa duyên dáng. Sẵn có hình thức bên ngoài ưa nhìn, lại có thói quen và sở thích mặc váy đẹp nên nhìn tôi càng quyến rũ, mặn mà hơn, nhất là sau khi kết hôn. Cứ nghĩ khi tôi ăn mặc xinh đẹp như vậy, anh sẽ phải rất hãnh diện và ủng hộ. Vậy mà anh ngày nào cũng mặt nặng mày nhẹ với tôi. Tôi cũng đã bỏ váy, mặc quần áo bình thường mà tình trạng cũng không thay đổi gì.
Tối về cứ thấy tôi nghe điện thoại, cho dù đó chỉ là chuyện công việc hay bạn bè hỏi thăm nhau cũng khiến anh nổi trận lôi đình. Anh không đánh tôi, anh chỉ giày vò tôi, giày vò bản thân mình. Hàng đêm, anh than vãn, trì triết tôi khiến tôi luôn trong tình trạng mất ngủ trầm trọng. Vậy mà sáng dậy, tôi dùng ít phấn son che đi thâm cuồng, để khuôn mặt tươi tắn hơn thì anh vu ngay cho tôi cái tội có ý đồ xấu, chồng rồi còn muốn mặc đẹp đi cua trai.
Vừa bước chân vào phòng ngủ, mặt tôi đã tái mét lại, tay chân run lẩy bẩy khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt. (Ảnh minh họa)
Kết hôn được nửa năm rồi mà tôi chưa từng được hưởng một ngày hạnh phúc trọn vẹn cũng chỉ bởi cái tính ghen tuông của anh. Không lẽ anh yêu tôi mà không hiểu tôi là người thế nào ư? Đã nhiều lần tôi nghĩ tới chuyện chia tay vì không chịu nổi cuộc sống nặng nề này nhưng anh những lúc không ghen tuông lại vô cùng chiều chuộng tôi. Điều này khiến tôi khó nghĩ, khiến tôi băn khoăn, do dự. Không lẽ ly dị chồng chỉ vì chồng hay ghen thì có quá nực cười không cơ chứ. Cho đến một ngày...
Hôm ấy công ty tôi tổ chức tiệc kỉ niệm. Tôi đã gọi điện báo trước với anh tối đó sẽ không về dùng cơm và về hơi muộn. Nhưng biết rõ tính anh nên hơn 9 giờ tối, mặc dù mọi người níu kéo ở lại, tôi vẫn quyết tâm ra về vì bỗng thấy trong nóng ruột khủng khiếp. Vừa bước chân vào phòng ngủ, mặt tôi đã tái mét lại, tay chân run lẩy bẩy khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt. Anh đang ngồi trên đống váy áo của tôi và... cắt nát chúng với vẻ mặt vô cùng hả hê. Tôi còn nghe rõ từng lời anh nói:
- Tao cắt nát hết chúng mày. Vì bọn mày mà tao điên đầu, tao khổ.
Nhìn bộ dạng đó của anh, tôi thực sự sợ hãi. Anh quay ra nhìn tôi, nở nụ cười thỏa mãn:
- Anh làm thế này cũng vì anh quá yêu em thôi.
Bây giờ cứ mỗi lần nhắm mắt lại là hình ảnh anh cắt nát những chiếc váy với khuôn mặt vui cười hớn hở lại hiện lên ám ảnh tôi. Tôi có nên tự tìm đường giải thoát cho mình trước khi mọi chuyện vượt quá sức chịu đựng hay tiếp tục cùng anh, hy vọng anh sẽ sửa đổi đây?
Theo Một Thế Giới
Bắt chuyến tàu hơn 1000km về nhà người yêu, tôi ngất lịm khi chứng kiến cảnh tượng đó Vẫn còn ngỡ mình hỏi nhầm người nhưng khi đặt chân càng gần tới nơi thì trái tim tôi lại càng đau thắt lại. Và tôi như ngất lịm khi trước mắt tôi, Nam trông vô cùng bảnh bao và lịch lãm trong bộ đồ chú rể, rạng rỡ mời chào khách. Tôi quen Nam cũng thật tình cờ, cứ ngỡ như do...