Tôi trả giá đắt khi đẩy t.uổi xế chiều của bố mẹ ra đường để làm hài lòng nhà vợ
‘Bố mẹ bị sao vậy? Nhà gái họ cho những 1 tỷ còn mình đàng hoàng là nhà trai mà được 1 phần 10, họ biết được thì con còn mặt mũi nào mà lấy con gái người ta nữa’.
Lần đầu tiên bố mẹ tôi đến chơi nhà thông gia, bên nhà gái đã đ.ánh tiếng cho vợ chồng tôi một nửa căn nhà, phần còn lại để bên thông gia lo liệu. Chẳng biết bố mẹ tôi có được bao nhiêu mà hôm ấy có chút hơi men vào bố tôi tuyên bố hùng hổ lắm:
- Ông bà đã cho hai cháu một nửa thì tất nhiên nửa còn lại sẽ do chúng tôi lo liệu.
Nghe bố mẹ hai bên hứa hẹn rất chắc chắn nên chúng tôi quyết mua nhà trước rồi sẽ cưới. Vì không phải bỏ t.iền ra nên chúng tôi cứ thả phanh chọn một căn hộ chung cư đẹp và sang trọng gần nơi làm việc của vợ. Ngày ký hợp đồng giao nhà đích thân bố mẹ vợ đến giao một nửa phần t.iền nhà, sau khi lấy sổ đỏ chúng tôi sẽ phải trả phần còn lại.
Vì không phải bỏ t.iền ra nên chúng tôi cứ thả phanh chọn một căn hộ chung cư đẹp và sang trọng (Ảnh minh họa).
Nhiều lần người yêu nhắc khéo “sao chưa thấy bố mẹ anh đưa phần còn lại cho chúng ta mua nhà nhỉ”, trước sức ép của cô ấy tôi đã phải nghỉ vài buổi để về nhà xn t.iền bố mẹ. Vừa nghe thấy tôi nhắc đến lời hứa bố đã nói với nhà gái thì mẹ tôi rầu rĩ nói:
- Cả gia tài nhà mình có 100 triệu để bố mẹ dưỡng già đây, con hãy cầm lấy mà góp vào mua nhà.
- Bố mẹ bị sao vậy? Nhà gái họ cho những 1 tỷ còn mình đàng hoàng là nhà trai mà được 1 phần 10, họ biết được thì con còn mặt mũi nào mà lấy con gái người ta nữa.
Bố tôi nói kiên quyết:
- Bố đã hứa là cho các con bố sẽ thực hiện, bây giờ con cứ quay trở lại làm việc đi vài ngày nữa bố sẽ đích thân lên giao t.iền để nhà gái không thể coi thường con được.
Bố tôi đúng là người đàn ông giữ chứ tín, đúng 1 tuần sau bố lên giao cho tôi 900 triệu đồng là số t.iền tôi còn nợ mua nhà. Bố đã cho tôi sự tự tin trước nhà gái, từ nay tôi không còn phải khép nép e thẹn mỗi khi bước vào căn nhà của mình nữa rồi.
(Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Hai vợ chồng tôi cùng làm bác sĩ nên sau khi lấy nhau được 2 năm, trong tay có được chút t.iền chúng tôi lại đổi căn hộ chung cư đầy đủ tiện nghi, an toàn hơn, rộng rãi hơn để cho các con sau này có chỗ chơi.
Nhưng dường như ở chung cư vẫn chưa thể hiện được đẳng cấp nên chúng tôi quyết định mua một căn biệt thự để ở cho bằng bạn bằng bè. Sau khi bán căn hộ chung cư cộng thêm vay bạn bè, anh em vợ chồng tôi vẫn còn thiếu mấy chục triệu, chẳng đáng là bao nên cũng không muốn phiền đến bố mẹ vợ. Tôi có thể tự lo được.
Hôm ấy là ngày nghỉ nên cả gia đình tôi đi xe ô tô về quê thăm bố mẹ, nhân tiện vay ông bà mấy chục triệu để cho đủ t.iền mua căn biệt thự nhỏ ở cho tự do.
Từ ngoài cổng tôi đã nhìn thấy có nhiều gạch, xi măng, sắt thép xếp ngổn ngang trước nhà, còn máy móc đang đào móng, tôi thầm nghĩ bố mẹ làm gì mà lắm t.iền để xây nhà mới vậy chứ, thế mà từ trước đến giờ cứ giấu giếm. Đợt này về chắc xin bố mẹ để trả cho bớt nợ thôi.
Nhìn lướt qua một lượt nền nhà đang được đào tôi vênh váo bước vào nhà quát mấy người thợ:
- Các anh đào móng nhà mà nông thế này định lợp mái tôn sao?
Một người đàn ông chững chạc bảo:
- Đúng đấy chúng tôi định làm nhà xưởng sản xuất, còn anh là ai mà dám đến đất của tôi để to tiếng vậy?
- Cái gì, đây là đất của anh à? Anh có đang mơ không đấy, đất này là của nhà tôi hay nói chính xác hơn sau này bố mẹ tôi khuất núi sẽ là của tôi.
- À hiểu ra rồi, bố mẹ anh ở bên kia kìa.
Anh ta vừa nói vừa chỉ sang căn nhà lợp mái tôn nằm khiêm tốn ở một góc nhỏ của khu đất, anh nói chế giễu:
- Mày có phải cái thằng con vì tính sĩ diện muốn mua nhà thành phố mà bắt bố mẹ bán đất đi để có t.iền cho bằng nhà vợ phải không? Không hiểu sao bây giờ bọn trẻ lại tham lam đến thế là cùng.
(Ảnh minh họa).
Nghe lời anh ta nói tôi như c.hết đứng, chân tôi không nhúc nhích nổi nữa rồi, chẳng nhẽ tôi đã làm ra tội lỗi này sao, cố lê bước đến căn nhà nhỏ bên kia để làm rõ mọi chuyện. Nhìn thấy mẹ đang chật vật với cái bếp ướt sũng nước mưa đêm qua, tôi lớn tiếng gọi:
- Mẹ, mẹ ơi, sao bố mẹ lại ra nông nỗi này chứ?
Mẹ cười trìu mến bảo:
- Có sao đâu, bố mẹ khổ quen rồi con ạ miễn sao con hạnh phúc, giàu có là bố mẹ vui rồi.
- Tại sao bố mẹ bán nhà vậy?
- Cách đây gần 10 năm có một lần con về xin t.iền để mua nhà, bố mẹ không có t.iền nên đành phải vay mượn mọi người, lãi mẹ đẻ lãi con rồi lương hưu 10 triệu đồng của bố mẹ một tháng vẫn không trả nổi, họ đến đòi gắt gao quá bố mẹ đành bán căn nhà đi để trả nợ cho xong con ạ.
- Trời con đã làm khổ bố mẹ rồi, chỉ vì muốn thể hiện sự giàu có trước nhà vợ mà con đã đẩy t.uổi xế chiều của bố mẹ ra nông nỗi này đây.
Trong khi tôi khóc hết nước mắt thì người vợ đầu ấp tay gối của tôi từ nãy đến giờ chỉ đứng ngoài quan sát rồi kết luận một câu:
- Đúng là bệnh sĩ c.hết trước bệnh tim, nghèo thì cứ nhận là nghèo có ai chê trách cái nghèo đâu, chỉ chê những kẻ khinh cái nghèo thôi. Bố mẹ hãy bán nốt miếng đất này đi rồi ra phố ở với bọn con, chứ chúng con cũng là con người cũng có tình thương, vợ chồng con thay nhà như thay áo chẳng nhẽ lại để bố mẹ sống trong căn nhà chẳng ra nhà, đồ đạc thì lấp hết cả chỗ ngủ, đun nấu thì khói phủ kín ngôi nhà sao mà ở được.
Nói rồi vợ tôi tự tay dọn đồ bắt bố mẹ phải lên phố ở, thật may vợ đã hiểu lòng đứa con bất hiếu như tôi nếu không tôi sẽ ân hận suốt đời, đau đáu nỗi đau nhìn về cuộc sống khổ cực của bố mẹ thôi.
Theo GĐVN
Trả giá đắt vì 'rút ruột' t.iền nhà đem bao bồ trẻ
Bồ của tôi là một em gái xinh như mộng, trẻ như thiếu nữ mới trăng tròn, em "chiều" tôi tới bến khi nhận từ tôi khoản bo hậu hĩnh. Nhưng khổ nỗi tình thì vô biên mà t.iền của tôi thì hữu hạn, nên chẳng được bao lâu, bồ trẻ đã "đá" tôi để cặp với kẻ có t.iền khác.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi chẳng có gì phải xấu hổ khi tự nhận mình thuộc diện làm chồng nhưng là "chó chui gầm chạn". Song nếu không nhờ cái "gầm chạn" là căn phòng nhỏ xíu trong ngôi nhà cấp 4 của bố, mẹ vợ dành cho suốt gần chục năm qua thì tôi đến nay cũng chỉ là anh công nhân sửa ô tô, ăn cơm bình dân, ngủ nhà trọ mà thôi.
Tôi quen Lụa, vợ tôi một cách thật tình cờ. Khi đó tôi mới 23 t.uổi, vừa tốt nghiệp một khóa đào tạo công nhân sửa chữa ô tô sau khi đã hoàn thành nghĩa vụ quân sự. Trưa hôm đó vì cố gắng sửa cho xong một lỗi hòng của ô tô nên tôi ra quán cơm quá muộn. Cơm thì còn nhưng thức ăn đã hết, định quay về nhà trọ ăn tạm gói mì thì một cô gái áng chừng là công nhân xây dựng vì bộ đồ bảo hộ còn dính vôi trên người đã đứng lên, nhỏ nhẹ đề nghị sẻ cho tôi nửa phần thức ăn trong đĩa của cô " Em mới ăn sáng muộn nên còn no, anh cứ tự nhiên, em chưa nhúng đũa vào đâu!"
Từ chối không được, tôi đành nhận lòng tốt của em và chúng tôi quen nhau từ ấy. Mặc dù biết Lụa hơn tôi tới 3 t.uổi, nhưng tình yêu đâu tính tới t.uổi tác hơn thua, nên sau một thời gian ngắn tìm hiểu chúng tôi đã là của nhau với một đám cưới đơn giản nhưng đầm ấm cùng đầy đủ bố mẹ hai bên và bạn bè của chúng tôi.
Quê tôi cách thành phố nơi gia đình Lụa sinh sống đến vài trăm cây số nên bố, mẹ Lụa cho tôi ở rể. Trên Lụa là anh trai và chị gái đều đã ra riêng, anh trai Lụa lấy vợ trong Nam, lâu lâu mới ra thăm bố mẹ và em gái nên căn phòng ngày trước anh ở nay dành cho vợ chồng tôi.
Bố mẹ vợ hiền lành tốt tính, thương con rể như con đẻ, còn Lụa ngoài thời gian theo công trình xây dựng thì chu toàn hết việc nhà nên tôi cũng yên tâm làm tròn công việc của mình ở xí nghiệp. Tôi đón cô con gái đầu lòng năm tôi tròn 25 t.uổi, cho đến năm 29 t.uổi tôi lại một lần nữa vui mừng đón đứa con thứ 2 là trai ra đời, cháu khỏe mạnh, bụ bẫm và giống tôi như khuôn đúc khiến cả nhà tôi phấn khởi không lời nào tả xiết.
Tôi yêu vợ và khẳng định là mình hoàn hảo với tư cách làm chồng, chưa bao giờ tôi nghe bố mẹ vợ hoặc vợ tôi chê trách tôi một điều gì cả, thế nhưng cái sự làm chồng tốt của tôi không giữ được lâu, bởi sau khi sinh con trai vợ tôi không may mắc chứng hậu sản. Lụa yếu ớt, gầy gò tới mức không đủ sức bế con, mẹ vợ tôi phải giúp em mọi việc từ chăm sóc cháu ngoại tới cơm nước, việc nhà.
Sức khỏe của Lụa như thế nên chuyện sinh hoạt tế nhị giữa hai vợ chồng bỗng dưng dứt hẳn. Mới chớm t.uổi 30, ăn tốt, ngủ khỏe vì vậy tôi thực sự bế tắc trong việc giải quyết nhu cầu bản năng của mình. Nghe mấy đứa bạn thân bày cách "ăn bánh trả tiền" nhưng tôi sợ lây bệnh, sợ mang tiếng ăn chơi sa đọa.
Cuối cùng tôi quyết định tìm một em "rau sạch" để cặp bồ. Biết đã bồ bịch thì phải có qua có lại, mà cái "lại" ở đối tác dứt khoát là t.iền, có t.iền "trao" mới mong có "cháo" mà "múc". Nhưng khổ nỗi lâu nay lương thưởng của tôi chỉ đủ chi dùng bản thân, dư ra chút đỉnh thì phụ vợ nuôi con, còn đâu mà cung phụng cho bồ.
"Đói ăn vụng, túng làm liều" tôi biết Lụa còn hơn cây vàng là quà từ ngày cưới em nhận được từ bố mẹ và họ hàng bên ngoại, cùng một số t.iền em vẫn cất kĩ, phòng khi bất trắc, vậy là nhân lúc Lụa đi khám bệnh tôi cậy tủ lấy hết t.iền, vàng chi cho kế hoạch đã định của mình.
Bồ của tôi là một em gái xinh như mộng, trẻ như thiếu nữ mới trăng tròn, em "chiều" tôi tới bến khi nhận từ tôi khoản bo hậu hĩnh. Nhưng khổ nỗi tình thì vô biên mà t.iền của tôi thì hữu hạn, nên chẳng được bao lâu, bồ trẻ đã "đá" tôi để cặp với kẻ có t.iền khác.
Ngày Lụa phát hiện ra mất t.iền, mất vàng, em ngất xỉu tưởng không qua khỏi. Bố mẹ vợ nhanh chóng tìm ra kẻ gây họa là tôi, không nhiều lời, ông, bà dọn hết đồ của tôi ra khỏi nhà và thay tất cả các khóa cửa trong, ngoài để tôi không có cơ hội đặt chân vào nhà nữa.
Lụa đã nộp đơn ra tòa, em nhận nuôi 2 con và không yêu cầu tôi cấp dưỡng. Tôi ân hận vô cùng, tôi muốn gia đình vợ cho tôi một cơ hội sửa chữa sai lầm mà tôi không dám vì tự thấy mình không xứng đáng được hưởng sự tha thứ của những người thân yêu tốt bụng đó.
Theo T.iền phong
Chấp nhận ở rể sẽ có gia tài ‘khủng’, tôi có nên không? Cô ấy nói rằng nếu tôi về ở rể thì cô ấy sẽ đồng ý làm đám cưới và tôi được "hưởng" mọi thứ từ nhà vợ. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình đông anh em, thế nhưng bố mẹ tôi đều nuôi dạy các con rất chu đáo, học hành tử tế. Tôi tốt nghiệp đại học với...