Tôi tiết kiệm nhờ học cách dùng ‘hàng hiệu’ của mẹ chồng
Hai vợ chồng thu nhập chưa đầy 20 triệu mỗi tháng nhưng trong nhà tôi các vật dụng đều là hàng xịn, từ cái bát tới máy giặt, tủ lạnh.
Bài viết dưới đây là chia sẻ của chị Kim Huệ, bà mẹ hai con đang sống cùng chồng trong một căn hộ tại quận 10, TP HCM, về cách chị mua sắm đồ dùng gia đình và tiết kiệm chi phí:
Tôi kết hôn được 8 năm, cuộc sống gọi là tạm đủ, đã có ngôi nhà nhỏ, bình yên bên chồng con. Vợ chồng tôi đều làm công ăn lương, thu nhập trung bình gần 20 triệu đồng, với khoản thưởng mỗi năm cũng chỉ vài chục triệu. Mọi người thấy tôi thảnh thơi, lo cho hai con ăn học, mua được nhà, thì cũng hay hỏi kinh nghiệm chi tiêu. Tôi hay nửa đùa nửa thật nói rằng bí quyết của tôi là chỉ dùng “ hàng hiệu”.
Thực chất, tôi học được điều này từ mẹ chồng. Hồi mới lập gia đình, ảnh hưởng từ mẹ đẻ, tôi rất tiết kiệm, chi ly, mua gì thường chọn đồ rẻ. Nhớ có lần đi nghỉ mát ở biển, thấy người ta bán cá, tôm khô rẻ quá, tôi vội vàng mua, về nhà mới biết loại đó là đồ ôi, họ ướp rồi làm khô, rất hôi, mặn, không ăn nổi, phải đem bỏ hết.
Ảnh minh họa: Money Crashers.
Video đang HOT
Mấy năm đầu sau cưới ở chung với nhà chồng, tôi thấy mẹ anh tiêu “hoang” quá. Bà mua đồ gì cũng phải xịn, từ thức ăn tới vật dụng. Chẳng hạn, khi mua trái cây, bà thường chọn loại ngon nhất, từ chôm chôm, sầu riêng, thanh long… còn mẹ đẻ tôi chỉ chọn loại ế hay kém hơn để được giá rẻ. Bộ bát ăn hàng ngày của bà cũng tiền triệu, trong khi nhà bố mẹ tôi, chỉ vài chục nghìn đã sắm được bộ bát. Bếp ga bà dùng bếp âm của Nhật, đắt gấp 5 lần chiếc bếp mẹ tôi đã mua. Vòi nước, bồn rửa… cũng đều là hàng cao cấp.
Thế nhưng, ở vài năm, tôi nhận ra, chính cách tiêu dùng mua sắm của mẹ chồng tôi mới thực sự là tiết kiệm. Bộ bát ăn bà mua qua vài năm vẫn sáng bóng, sạch sẽ, chẳng bù cho những chiếc bát nhà tôi men xỉn màu, một năm là vỡ gần hết, phải sắm mới. Vì bếp xịn và biết cách dùng nên nhà chồng tôi rất ít tốn gas, ngược lại với ở nhà bố mẹ đẻ. Trái cây mẹ mua về thực sự đắt xắt ra miếng vì không phải bỏ đi phần nào… Những chiếc vòi và bồn sau bao năm dùng vẫn sáng, đẹp, không bị rò nước hay hoen ố.
Sau này khi có điều kiện ra ở riêng, tôi áp dụng những gì đã học được từ mẹ chồng. Tất cả các vật dụng trong nhà tôi đều chọn đồ tốt nhất trong khả năng. Máy giặt, tủ lạnh, TV hay cả bóng đèn… vợ chồng tôi đều chọn lựa cẩn thận, mua hàng có thương hiệu uy tín, dùng tiết kiệm điện và 6 năm nay vẫn chạy êm ru, không hỏng hóc. Những đồ này chúng tôi tuyệt đối không ham hàng khuyến mãi. Khoản tiền bỏ ra ban đầu có thể hơi cao một chút nhưng bù lại, các món đồ đều bền, không gây bực bội khi sử dụng và không tốn tiền sửa chữa.
Với các vật dụng sử dụng hàng ngày tôi cũng mua đồ tốt nhất có thể. Nhiều đồng nghiệp cơ quan lè lưỡi khi thấy tôi mua bộ bát thủy tinh 10 chiếc giá hơn một triệu nhưng nó thực sự đáng đồng tiền vì luôn sáng đẹp, an toàn, và dù vài lần rơi vẫn chẳng sứt, vỡ cái nào. Ngược lại, tôi thấy vài hôm các chị lại rủ nhau mua bộ bát này, bộ hộp đựng nọ được khuyến mãi nửa giá trên các trang mua bán trên mạng. Dao, thớt, nồi… của tôi cũng toàn đồ dùng mãi vẫn đẹp dù ban đầu mua có thể hơi xót. Đó thực sự là khoản đầu tư xứng đáng với những thứ ngày nào bạn cũng cần tới.
Quần áo, giày dép của cả gia đình tôi cũng chọn kỹ lưỡng. Tôi không có nhiều tiền để chọn các thương hiệu đắt tiền nước ngoài nhưng cũng chẳng bao giờ mua đồ vài chục ở chợ hay các hàng không rõ xuất xứ. Hàng Việt Nam có rất nhiều đồ tốt và đẹp… Đôi giày chưa tới một triệu chồng tôi đi vài năm vẫn tốt. Dép con tôi dùng chị đi chật em lại dùng tiếp còn chưa hỏng. Váy áo của tôi đều là hàng chất liệu tốt, đường kim mũi chỉ chắc chắn, tuy ít nhưng không bị lỗi mốt và mặc lâu mà chẳng hề nhăn nhúm hay bạc màu.
Điều quan trọng nhất trong tiêu dùng, theo tôi là phải biết cái gì mình cần, cần bao nhiêu và nên mua đồ đắt tiền (trong khả năng). Tôi thấy lạ khi nhiều cô bạn lần nào gặp cũng kêu than rằng hết tiền trong khi lương bằng hoặc cao hơn tôi. Hỏi ra thì mới biết, có bao nhiêu, các chị ném vào các cửa hàng, hết quần áo tới son phấn, rồi hàng gia dụng… nhưng vẫn cảm thấy thiếu. Vấn đề là họ mua theo cảm tính, không xác định rõ nhu cầu của mình và nhiều khi mua phải đồ ôi vì ham rẻ, ham thanh lý, giảm giá.
Tôi mua đồ theo nhu cầu của bản thân chứ không vì nó nằm trong cửa hàng khuyến mãi 50 – 70%. Tất nhiên, có nhiều món thấy mình hay gia đình cần, thuộc thương hiệu cao cấp và biết nó có các đợt giảm giá, tôi cũng đợi để canh sắm được vào những dịp đó.
Hiện tại, thỉnh thoảng về nhà mẹ đẻ, tôi vẫn hay phải nói bà, thậm chí có khi lén mẹ, đem bỏ đi những thứ không dùng nữa. Tính tiếc của và ham rẻ khiến mẹ tôi có vô số thứ đồ hỏng vẫn tích trữ ở nhà. Ngược lại, trong nhà mẹ chồng hay nhà tôi không có thứ gì như vậy cả. Bởi mua đồ đắt thì không thể ham mà mua nhiều và tôi sẽ kỹ lưỡng hơn khi lựa chọn vì xót ruột số tiền mình bỏ ra.
Theo Emdep
Tôi hối hận vì cưới anh nhưng còn kịp để làm lại từ đầu
Giờ đây, nhìn lại bản thân sau 15 năm chung sống thì tôi không có gì ngoài 2 đứa con.
ảnh minh họa
Tôi đã có gia đình tròn 15 năm, có một cháu gái 11 tuổi, cháu trai 7 tuổi. Vợ chồng tôi quen biết nhau từ thời sinh viên đến khi cưới là 10 năm. Chúng tôi đã có thời gian hiểu nhau khá dài, vậy mà giờ đây nhìn lại vẫn không có tiếng nói chung, thường xảy ra mâu thuẫn từ việc ăn uống, chăm sóc con... Tôi làm nhân viên cho một công ty, thu nhập 10 triệu/tháng. Chồng tôi làm bán thời gian cho một cơ sở kinh doanh. Tôi đều hay hỏi ý kiến chồng về mọi việc liên quan đến gia đình hay bên nội, ngoại. Giờ đây, nhìn lại bản thân sau 15 năm chung sống thì tôi không có gì ngoài 2 đứa con. Vàng tôi có trước khi lấy chồng hay vàng cưới, tiền lương hàng tháng đều đưa vào lo chi phí cho gia đình, không toan tính thiệt hơn vì chồng tôi có một thời gian dài thu nhập không ổn định.
Người ta thường nói: lúc nghèo khó mới biết được tình người như thế nào, gia đình tôi thì ngược lại. Chồng tôi có thêm nghề tay trái là chăn nuôi ở quê anh nên hàng năm có thêm thu nhập một lần trong năm cũng vài trăm triệu (tôi biết vài trăm là do nghe anh nói qua điện thoại với bạn).Tôi có hỏi anh bán hết chưa thì anh chỉ trả lời hết rồi và không nói gì thêm. Khi anh ấy bán được bao nhiêu tiền và xử lý nguồn tiền đó như thế nào thì không hề bàn bạc, dự định với vợ là dùng vào những việc gì. Trước khi bán, tôi đều nhắc anh đưa tiền cho ba mẹ chồng để ông bà vui (vợ chồng tôi có nhà riêng) dù chi phí chăn nuôi đó lấy từ lợi nhuận năm trước nuôi cho năm sau.
Tôi chỉ biết anh đem về cho tôi từ 50 đến 100 triệu/năm và kêu tôi gửi tiết kiệm. Tôi do dự rất lâu, không đụng đến số tiền đó thì anh giận, nói tôi xem thường đồng tiền của anh làm ra. Rồi khi nhìn 2 con thì tôi lại đi gửi tiết kiệm. Có lần cãi nhau anh nói: "Tôi cũng kiếm và để dành được 100 triệu/năm". Giờ nhìn lại, tiền tiết kiệm đó cũng là của anh ấy, thu nhập của tôi đã không còn gì vì đưa vào chi phí gia đình. Nhiều lần cãi nhau là anh hay đập đồ, vũ phu (đánh tôi trước mặt hàng xóm dù con gái tôi nói "thôi mà cha"), dọa giết tôi, xưng hô mày tao, nói 2 từ ly dị không biết bao nhiêu lần và bỏ nhà đi nửa đêm, một tiếng thì quay về hay ra quán cà phê võng nào đó ngủ trưa. Ký ức của 3 mẹ con tôi không biết đến bao giờ mới xóa được những hình ảnh đó, tội cho 2 đứa trẻ. Có lần con gái quên cài nút cái bìa đi học thì bị cha xách lên rồi đập mạnh xuống làm đổ tập vở ra ngoài. Con trai tôi chuẩn bị đi học chậm thì bị cha đập tờ giấy vào mặt và nói "mày tự lo đi".
Tôi không ăn uống gì bên ngoài, đi làm là về nhà. Chồng cũng ít chở 3 mẹ con đi ăn quán nên khi được đi vào các quán 3 mẹ con cũng chẳng biết kêu món gì, phải xem menu rồi mới kêu. Vậy mà chồng lại la lên: Gọi món đại đi để người ta chuẩn bị. Tôi cố gắng nói câu: "Nói ra sợ người ta cười, có biết con dê làm ra được các món gì đâu mà hối, chờ xem menu tí đi". Vậy mà về nhà anh ta còn lấy chuyện chậm gọi món đó ra để chì chiết tôi, dùng những từ rất nặng nề.
Tôi viết bài tâm sự này để gửi đến những chị em phụ nữ rằng hãy biết quý bản thân mình, không nên 100% với chồng. Chồng đã lấy chuyện dòng họ nhà tôi ra để chửi, riêng tôi chưa bao giờ nói một lời đụng chạm gì về gia đình bên chồng. Các bạn hãy biết tiết kiệm cho bản thân để có ít vốn. Chúc chị em có cuộc sống tốt.
Theo VNE
Chết sững khi biết vợ có "quỹ đen" chi cho nhà ngoại Đang lúc tìm tài liệu cũ, tôi vô tình thấy cuốn sổ nhỏ ghi các khoản chi tiêu, mà càng đọc tôi càng sững người khi phát hiện sự thật về con người vợ. Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 7 năm, con cái và kinh tế gia đình đã ổn, tuy chưa giàu có gì bằng thiên hạ nhưng cũng có...