Tôi tiếc kỷ niệm, chứ không phải anh…
Sau bao lần cãi cọ vì tôi cằn nhằn mãi về sự thờ ơ của anh, anh ruồng bỏ tôi như một thứ xui xẻo mà anh phải gánh chịu mấy năm nay. Nói sao cho đúng với tâm trạng của tôi bây giờ, khóc cũng không khóc nổi, cười thì sao mà cười đây.
Đối với tôi, anh là mối tình đầu. Tình đầu không phải là người đầu tiên tôi hẹn họ hay người tôi trao nụ hôn đầu như tôi vẫn thường nghĩ. Tình đầu là khi tôi biết yêu thương một người bằng tất cả nhưng gì mình có, là khi tôi đi đâu cũng mong sẽ được gặp anh, là khi ăn gì tôi cũng ước có anh ăn cùng, là khi đêm xuống tôi muốn có anh bên mình, là khi tôi đau nhưng vẫn không muốn buông, là khi tôi cam chịu yêu đơn phương để nhìn anh hạnh phúc, là khi tôi làm những thứ điên rồ nhất vì anh. Anh từng là cả một thế giới, một tương lai tôi đã định ra trước mắt.
Anh trách tôi có tính càu nhàu vào những thời điểm anh cần sự tập trung nhất. Tôi làm anh mất phương hướng, làm mọi việc điều đổ vỡ. Mặc dù anh không nói thẳng với tôi như vậy, tôi cảm nhận được sự trách móc oan trái đó. Mỗi lần có chuyện gì, tôi cũng chỉ biết im lặng, tôi không muốn nói cho anh biết tôi đang cảm thấy như thế nào. Tôi nghĩ anh lại cáu lên, bực mình, hay buồn bã rồi không làm gì nên trò, anh lại quay lại trách tôi. Nhưng thật sự mà nói, tôi cảm thấy khó chịu khi anh không dành thời gian cho mình.
Đối với tôi, anh là mối tình đầu. Tình đầu không phải là người đầu tiên tôi hẹn họ hay người tôi trao nụ hôn đầu như tôi vẫn thường nghĩ. (Ảnh minh họa)
Tôi thương anh từ ngày đầu tiên vì anh cho tôi cảm nhận được sự quan tâm đặc biệt nhất mà tôi từng nhận được. Tôi chẳng theo anh vì những thứ vật chất khác. Nếu tôi thực sự đòi hỏi, tiêu chuẩn của tôi là rất cao, anh chắc cũng sẽ không đáp ứng hết được. Nhưng tôi cho anh lọt thẳng vào vòng trong mà không cần qua mọi khám xét, chỉ vì anh từng cứu vãn tôi khỏi sự cô đơn ngày ấy.
Anh bảo tôi chỉ biết nghĩ cho bản thân mà chẳng bao giờ nghĩ cho anh. Nếu như tôi nhận được sự khoan dung từ ngày đầu, tôi cũng sẽ không ích kỉ như thế này đâu.
Video đang HOT
Anh bảo tôi chỉ biết nghĩ cho bản thân mà chẳng bao giờ nghĩ cho anh. (Ảnh minh họa)
Sau bao lần cãi cọ vì tôi cằn nhằn mãi về sự thờ ơ của anh, anh ruồng bỏ tôi như một thứ xui xẻo mà anh phải gánh chịu mấy năm nay. Nói sao cho đúng với tâm trạng của tôi bây giờ, khóc cũng không khóc nổi, cười thì sao mà cười đây. Sau lần đỗ vỡ này, tôi chắc sẽ không mở lòng cho ai được nữa. Tôi sẽ khoá nó thật chặt với những hàng rào gai thép và đóng băng nó luôn một thể.
Những lời anh đã từng hứa, tôi sẽ không dùng nó để chống lại anh. Tôi sẽ xem nó như những lời dại dột anh nhất thời tuông ra. Vì tôi cũng ngốc nghếch yêu anh đến điên dại, tôi không thể trách anh. Có trách thì trách bản thân tôi dại khờ nói ra tình cảm của lòng mình cho anh biết từ ngày đầu tiên.
Từ hôm nay, tôi không cần tình yêu nữa, thứ tôi cần bây giờ là sự bình yên. Tôi không muốn ký ức về anh cứ chạy mãi trong đầu mình. Nhưng đôi lúc nghĩ về nó, những giọt nước mắt, lẫn đau khổ, lẫn hạnh phúc, chúng lăn dài trên má. Và tôi nhận ra rằng, tôi tiếc kỷ niệm, chứ không phải anh.
Theo Blogtamsu
'Con của anh hay con thằng nào mà đòi cưới?'
Yêu nhau 3 năm, cứ tưởng khi biết em có thai anh sẽ vui mừng vậy mà anh tại nói đó không phải là con anh...
Em năm nay 22 tuổ.i, tốt nghiệp một trường cao đẳng, đang làm cho một công ty tư nhân. Người yêu em hơn em 2 tuổ.i, cũng vừa tốt nghiệp đại học, chưa đi làm.
Chúng em yêu nhau đã được 3 năm, cả hai cũng đã về ra mắt gia đình, bố mẹ em cũng rất quý anh ấy, còn bố mẹ anh ấy thì cũng không tỏ thái độ quý mến, nhưng cũng không tỏ thái độ ghét bỏ em. Hai bác cũng đã có lần nói với em, hai đứa ổn định công việc rồi làm đám cưới.
Yêu nhau 3 năm, cứ tưởng khi biết em có thai anh sẽ vui mừng vậy mà anh tại nói đó không phải là con anh... (Ảnh minh họa)
3 năm yêu nhau, chúng em đã nhiều lần đi quá giới hạn tình yêu và không dùng biện pháp tránh thai, nhưng sau đó em lại dùng thuố.c tránh thai khẩn cấp nên không dính bầu. Lần này vì chủ quan, không dùng thuố.c nên em bị dính bầu.
Em cứ nghĩ anh ấy chưa đi làm nhưng đã học xong, anh cũng thường nói với gia đình, bạn bè rằng trước sau gì chúng em cũng sẽ làm đám cưới, vì thế khi có thai em cứ nghĩ rằng anh biết chuyện sẽ rất hạnh phúc và sẵn sàng làm đám cưới với em, nhưng sự thật lại không phải như thế.
Khi em thông báo có thai anh tỏ thái độ cáu kỉnh, và hỏi đi hỏi lại "Tại sao lại có thai được?".
Em đề nghị anh ấy làm đám cưới thì anh nói anh còn trẻ, chưa có công việc, chưa muốn giàng buộc chuyện gia đình con cái, rồi anh khuyên em đi phá thai.
Em cương quyết không phá thai và ép anh phải làm đám cưới thì anh lại nói "Biết có phải con của anh hay của thằng nào mà cưới?".
Trong khi em chỉ yêu mỗi một mình anh ấy và từ trước đến nay cũng mới chỉ quan hệ với mỗi mình anh ấy mà thôi, anh ấy thừa hiểu mà. Vậy mà anh lại nói với em như vậy.
Em cảm thấy buồn quá, sợ anh rời xa em trong lúc em đan mang thai, nên điện thoại về cho bố mẹ anh ấy kể hết sự việc, em cũng muốn làm như vậy để hai bác hiểu và giục anh cưới em, nhưng sau khi nghe chuyện, mẹ anh ấy lại nói là con trai bác đã không tin em thì gia đình bác cũng không tin em. Bây giờ cưới hay không cưới chỉ có người yêu em mới quyết định được, chứ hai bác không biết đâu mà nói giúp hộ.
Người yêu em từ khi biết em có thai cũng không đến gặp em nữa, em điện thoại anh ấy không nghe, nhắn tin không trả lời, đến nơi ở tìm anh ấy thì anh ấy cũng lảng tránh không muốn gặp em mà còn có những lời lẽ xúc phạm đến tư cách của em.
Bây giờ em cảm thấy rất buồn và hoang mang, nếu bố mẹ em mà biết chuyện em có thai và bị người yêu ruồng rẫy, từ chối thì sẽ rất đau khổ. Em chẳng biết nên làm như thế nào bây giờ, có nên phá thai và chấm dứt mối quan hệ với anh ta hay đẻ đứ.a tr.ẻ ra và đi thử ADN để bắt anh ta phải cưới?.
Theo Đất Việt
Mệt mỏi vì bị giằng co giữa "2 mẹ chồng" Tôi bỗng dưng biến thành con thuyền chông chênh giữa 2 dòng nước, nghiêng bên nào cũng khổ. Ảnh minh họa Chúng tôi yêu nhau khi 2 đứa đều là sinh viên năm nhất. Anh ở một huyện ngoại thành Hà Nội, còn tôi ở tận Nghệ An. Trong thời gian yêu nhau, nghe anh kể về gia đình, tôi cũng hiểu sơ...