Tôi thương bạn gái cũ khi cô ấy phải chịu cảnh mất người yêu
Mỗi lời em nói như những nhát dao, đâm thật sâu, thật sâu vào lồng ngực tôi. Tôi vẫn cố gắng nói chuyện với em như một người bạn nhưng không thở được.
Ảnh minh họa
Tôi 25 tuổi, từng yêu một người con gái hơn bốn tuổi. Tình cảm tôi chưa bao giờ là nông nổi, cân nhắc rất kỹ trước khi đặt mối quan hệ với em vì từng chịu một cú sốc rất lớn khi chia tay tình đầu và bị trầm cảm hơn 2 năm. Em không đẹp, tôi yêu em đơn giản vì em gánh vác cả gia đình, làm việc không ngừng nghỉ để nuôi cha mẹ và 3 đứa em. Em làm kế toán cho một doanh nghiệp nhỏ. Mối quan hệ của chúng tôi chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn vì gia đình 2 bên vốn rất truyền thống, chuyện hôn nhân dường như là không thể nào, nhưng với những gì đã trải qua và tình cảm tôi dành cho em đủ lớn, tôi nghĩ sẽ vượt qua tất cả. Có những ngày tháng cùng khổ mới hiểu hết nhau. Hàng tháng tôi vẫn cho em gần phân nửa thu nhập của mình để em lo cho người mẹ hay bệnh và tiền học phí của mấy đứa em, ban đầu em không nhận nhưng do tôi nói khá nhiều nên em đồng ý.
Công việc của tôi rất áp lực, thu nhập cũng bị ảnh hưởng rất nhiều bởi chỉ tiêu, có những tháng tôi chỉ còn khoảng 50% thu nhập bình thường nhưng vẫn hỗ trợ em, không thay đổi, chắc em cũng không biết chuyện đó. Những ngày tháng khó khăn đó vậy mà lại thật hạnh phúc, nếu chọn lại, tôi vẫn muốn như vậy. Tôi rất hay bị mất ngủ, chỉ cần giật mình là sẽ thức cả đêm nên thường tắt điện thoại khi ngủ, đó là trước khi yêu em. Sau này, tôi biết em cũng hay bị mất ngủ nửa đêm, nhưng nếu gọi nói chuyện thì một chút thôi em sẽ ngủ quên nên tôi vẫn thường bảo em như vậy, chuyện tôi hay giật mình có lẽ em cũng không biết. Đến sau này khi đã chia tay tôi vẫn để điện thoại như vậy, sợ nếu lỡ em bị giật mình mà không gọi được cho tôi, em sẽ rất sợ.
Video đang HOT
Chúng tôi yêu xa, sau hơn một năm, tình cảm em dường như cũng nhạt, tôi cảm nhận rất rõ sự hiện diện của người thứ 3, vì tôi sống nội tâm từ nhỏ, cảm nhận mọi thứ bằng trái tim mình. Rồi chuyện đến sẽ đến, tôi sợ em khó xử nên bảo rằng tôi hết cảm giác rồi, đã yêu người mới và đề nghị chia tay. Em đồng ý. Đến tận bây giờ tôi vẫn hay bị cảm giác khó thở hay nhói lên mỗi khi bất chợt thấy đâu đó biển số xe 66 hay những nhành lan hồ điệp, vì những thứ đó đều có liên quan đến em, do vậy tôi rất sợ, thường đi làm đến 12 – 13 tiếng/ngày, tối về nếu không phải đi tiếp khách thì sẽ ngủ, không làm gì khác. Tôi không thể để có nhiều thời gian trống vì nếu nghĩ lung tung tôi sẽ rất mệt mỏi và stress nặng. Tôi cũng không có món quà nào của em tặng nên không có gì phải trốn tránh căn phòng của mình. Hôm qua tôi biết được tin người yêu mới của em bị tai nạn giao thông và mất, em bị sốc rất nặng nên đã bỏ đi. Tôi lại thấy nhói lên khi gọi cho em, từng hồi chuông dài, em nghe máy và khóc, bảo rằng em ổn, rồi tắt máy. Tôi thấy choáng cả đêm, hôm sau phải nghỉ phép vì không thể nào đi làm nổi, cảm giác nặng nề vô cùng.
Hôm nay em đã về, gọi cho tôi, nói rất nhiều về người đó, bao nhiêu chuyện người đó làm cho em, lo cho em như thế nào, rồi em sẽ không thể nào tìm được người yêu em như vậy, em muốn chết theo người đó để gặp lại họ. Mỗi lời em nói như những nhát dao, đâm thật sâu, thật sâu vào lồng ngực tôi. Tôi vẫn cố gắng nói chuyện với em như một người bạn nhưng không thở được. Tôi phải làm gì để thoát ra khỏi cảm giác này đây?
Theo VNE
Truyện cười: Bài thi lấy lòng cha mẹ vợ và số tiền để qua môn
Nếu bị chó cắn thì đời chả còn gì mà tự hào nữa, chả nhẽ bỏ người yêu mà chạy.
Mấy năm theo đuổi bóng hồng mòn mất 29 đôi giầy thể thao, tôi đã được nàng chấp nhận. Đời nào cũng thế, gái xinh có quyền hành hạ, có quyền chảnh, nếu đàn ông muốn thì phải chấp nhận thử thách. Quả này thì đám giai phố lác mắt khi tôi khoác tay nàng đi một vòng trong công viên.
Nửa đêm tôi nhận được tin nhắn của người đẹp: Anh ơi, bố em quyết định thử thách anh chiêu cuối xem anh có sợ chó không. Cụ bảo đàn ông mà sợ chó thì vứt, chỉ là thằng sở khanh. Nếu anh sợ chó thực sự thì tình yêu của chúng ta tới đây coi như kết thúc.
Chết tôi rồi. Bao nhiêu năm thầm yêu trộm nhớ tôi quên không nói cho nàng biết: Chó là loại tôi sợ nhất. Bây giờ phải làm sao. Nếu bị chó cắn thì đời chả còn gì mà tự hào nữa, chả nhẽ bỏ người yêu mà chạy.
Tôi quyết tâm rèn luyện đối diện với chó như một trận đánh cuối cùng. Sáng sớm trong ngõ phố nhà tôi có rất nhiều chó đi lang thang, nó còn đái bậy ra đường. Tôi mua một bộ quần áo bông dầy cộm, đi 6 đôi găng tay da bò, chân xỏ giầy khủng bố, đầu đội mũ bảo hiểm và tiến ra nghênh chiến với chó xem sao.
Một con chó to như con bê nhìn thấy tôi tiến lại thì nhe răng gừ một phát, hai hàm nó như muốn xé nhỏ tôi ra mà nhai. Tôi sợ tái mặt, vội chạy vào nhà khóa trái cổng lại, con chó lao theo suýt vồ được tôi.
Sau khi được an toàn, tôi ngồi chấn tĩnh, cởi bỏ xiên y mà thở, tim đập thình thịch như xé lồng ngực. Giời ơi là giời, sao ông bố người yêu lại tai quái thế không biết. Trên thế giới này thằng đàn ông nào chả sợ chó. Ông ta lấy đâu ra triết lý đàn ông sợ chó là thằng sở khanh chứ.
Quả này móm nặng rồi, mất người yêu thì cuộc sống chả còn ý nghĩa gì nữa chứ. Tôi phát ốm mấy hôm liền, sốt sình sịch, chỉ còn 1 tuần nữa là tới ngày thử thách cuối cùng.
Người yêu tôi thông báo mật: Sẽ có 1 con chó nằm ở cổng nhà em, anh phải đi qua mõm nó mà không được run, không được chạy.
Bước đường cùng, tôi gọi người yêu ra bàn mưu tính kế. Em cho biết: Quyết định của bố em là mệnh lệnh, không thay đổi được, tuy nhiên nếu anh sợ chó thật thì sẽ có cách. Hôm ấy mẹ em là người ra đề thi cho anh nên em xử lý được.
Tôi sướng phát điên. Theo yêu cầu của nàng tôi chạy ra ngân hàng vay 10 triệu làm phong bì chống trượt.
Đúng ngày hẹn tôi lập cập mở cổng bước vào nhà nàng. Ôi ôi, chỉ có 1 con chó mới đẻ to bằng củ khoai nằm chềnh ềnh giữa sân. Tôi tự tin đi qua đi lại trước mõm nó mấy lần. Mẹ nàng tuyên bố: Anh đã vượt qua thử thách cuối cùng rồi, kể từ bây giờ đã là con rể của chúng tôi!
Theo Danviet
Mất người yêu vào tay "kẻ thứ ba" không ngờ Cuộc đời này, người tốt phải chăng sẽ có kết cục cay đắng như Trang? Nghĩ vậy, cô chỉ còn biết nhếch môi một cách đắng chát, cười vào chính cái ngoan, cái tốt của mình. Nhìn bề ngoài sành điệu do chăm "update" mốt này mốt nọ của Trang, ai cũng nghĩ cô là một cô gái phóng khoáng, ăn chơi, thay...