Tôi thèm cảm giác được làm mẹ biết bao
Mỗi lần bạn bè tới nhà chơi, tay dắt tay bế những đứa con chào bác ríu rít khiến tôi nghẹn trong lòng. Mỗi đêm tôi đều nằm khóc, nuốt nước mắt vào trong và vờ như ngủ để chồng không thức giấc. Không, hình như anh cũng chưa ngủ, anh đang nằm đó. Tấm lưng anh quay lại phía tôi, gầy, cong. Tôi cảm nhận rõ từng nhịp thở phập phồng nơi tấm thân gầy yếu ấy. Tôi thấy mình thật có lỗi với anh.
Đã nhiều đêm rồi hai vợ chồng tôi cứ nằm quay lưng vào nhau như thế. Chung giường chung chiếu nhưng hai tâm hồn như đang rẽ về hai hướng, anh và tôi đang nghĩ gì cũng chẳng ai hiểu được lòng nhau. Nhưng tôi tin, có một điều khiến cả hai cùng trăn trở, đó là cầu trời ban cho chúng tôi một đứa con.
Hai vợ chồng lấy nhau được 5 năm, thời gian đã quá dài để cả hai không còn phải kế hoạch hay lo lắng chuyện con cái ảnh hưởng tới công việc, sự nghiệp. Mấy năm qua căn nhà vắng vẻ, thèm một tiếng cười trẻ thơ mà khó khăn quá. Ngày anh muốn có con thì tôi nói cần phải từ từ, có kế hoạch, giờ thì mong mỏi cũng mãi vô vọng…
Hai vợ chồng lấy nhau được 5 năm, thời gian đã quá dài để cả hai không còn phải kế hoạch hay lo lắng chuyện con cái ảnh hưởng tới công việc, sự nghiệp. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mẹ anh thúc giục, chúng tôi chỉ biết cười ngượng mà nói rằng: chúng con đang cố gắng. Nhưng đã cố gắng quá lâu rồi mà chưa có kết quả. Liệu tôi còn cố được đến bao giờ.
Bác sĩ nói, nguyên nhân chính là do tôi. Anh biết tôi buồn nên thương tôi nhiều lắm. Lúc nào anh cũng chăm bẵm tôi, mua thuốc cho tôi uống, tẩm bổ mọi thứ thức ăn cần thiết cho tôi để chúng tôi có kết quả. Nhưng trời không chiều lòng người. Dù anh cười đây nhưng lòng anh đau nhói, tôi hiểu cảm giác của người khát khao làm cha như thế nào. Vì tôi là phụ nữ, tôi cũng khát khao được làm mẹ vô cùng.
Mỗi lần bạn bè tới nhà chơi, tay dắt tay bế những đứa con chào bác ríu rít khiến tôi nghẹn trong lòng. Tôi sợ, nếu như mình không thể có con, liệu anh có bỏ tôi lấy người khác hay không. Tôi yêu anh, yêu gia đình này nhiều hơn tất cả. Chỉ cần có đứa con là cuộc sống viên mãn, tôi không còn gì phải than phiền.
Mỗi lần đi chơi, thấy những đứa trẻ nô đùa tinh nghịch, tôi ước gì mình được làm mẹ chúng. Tôi khao khát biết bao được một lần gọi tiếng con yêu.
Mỗi đêm tôi đều mơ mình có thai, cái thai cứ lớn dần trong bụng và còn đạp mạnh, khiến tôi giật mình. Cảm giác con tức tối, con nô đùa trong bụng thật dễ chịu, tôi nghe bạn bè kể lại. Thế nên, hình ảnh ấy vào cả trong giấc mơ của tôi. Nhưng rồi khi chạm vào con, tôi lại thấy con nằm im, tôi sợ hãi gào thét vì lo lắng con bị làm sao. Và khi tỉnh dậy, tôi nhận ra đó là giấc mơ, nước mắt lưng tròng.
Anh vẫn nằm im, không phải anh biết tôi mơ. Bao lâu nay anh vẫn lạnh lùng như thế. Có thể sức chịu đựng của anh đã hết rồi, anh cũng tuyệt vọng và chán nản như tôi lúc này. Anh có biết tôi cũng đau khổ nhường này không, ngày nào cũng phải mơ, cũng phải tưởng tượng, cũng lo lắng. Nhưng nếu không thể tiếp tục nữa, tôi phải từ bỏ thôi, giải thoát cho anh, để anh tìm một hạnh phúc mới. Tình yêu nhiều đó nhưng sẽ chẳng có hạnh phúc nếu chúng tôi không thể có con.
Theo Eva
Không sinh được con, tôi khổ trăm bề
Đứa con tôi đang chăm sóc hằng ngày cũng là con riêng của anh với người đàn bà khác. Tôi là một người phụ nữ bất hạnh. Ra đường thì bị người đời dèm pha, chửi rủa ác độc, về nhà thì bị nhà chồng sỉ vả, coi khinh, tất cả cũng chỉ bởi không sinh nổi một mụn con.
Sinh ra tôi cũng như bao nhiêu cô gái khác, lớn lên cũng đi học, đi làm rồi lấy chồng. Thời con gái tôi cũng chẳng biết yêu đương gì nhiều, chồng tôi là mối tình thứ 2 và mối tình trước chúng tôi cũng chỉ dừng lại ở ôm- hôn chứ chưa bao giờ đi quá giới hạn. Vậy mà, đã 7 năm sau đám cưới, tôi vẫn chưa sinh nổi cho chồng một mụn con.
Hai lần tôi mang bầu là 2 lần tôi bị thai chết lưu. Cái thai đã quá to, nguy hiểm đến tính mạng, nên bác sĩ bắt buộc phải cắt 2 bên buồng trứng của tôi. Không thể sinh đẻ tự nhiên được, vợ chồng tôi cũng đã đi đến bệnh viện cấy ghép thai, nhưng 2 năm nghỉ việc không lương nằm bệnh viện với đủ các xét nghiệm mà kết quả là tôi cũng không thể có thai. Quá chán nản, kinh tế lại kiệt quệ, nên vợ chồng tôi trở về quê.
Thương vợ, chồng tôi cũng đã cố gắng hết sức, nhưng anh lại là con trai duy nhất trong một gia đình có 4 chị em, chịu áp lực từ phía gia đình chồng nên anh đã bàn với tôi là thuê người đẻ hộ rồi mang con về nuôi, không cho họ biết nhà mình. Không còn cách nào khác, tôi phải nuốt nước mắt vào trong lòng, mất một khoản tiền, cho chồng đi ngủ với người con gái khác để sinh ra được đứa con mang về nuôi.
Không còn cách nào khác, tôi phải nuốt nước mắt vào trong lòng, mất một khoản tiền, cho chồng đi ngủ với người con gái khác để sinh ra được đứa con mang về nuôi. (ảnh minh họa)
Cũng may, trời thương, sau hơn 9 tháng vợ chồng tôi có được đứa con trai. Cứ tưởng với những cố gắng, những thiệt thòi của tôi sẽ được nhà chồng chia sẻ, thương yêu, ai ngờ có được một đứa con trai mẹ chồng và các chị em nhà chồng tôi lại muốn có thêm đứa nữa để đề phòng sau này tai nạn, ốm đau. Họ chỉ nghĩ cho họ mà chẳng nghĩ cho tôi.
Thế là nghe lời nhà chồng xúi giục, chồng tôi lại tòm tem với người đàn bà khác để sinh ra một đứa con trai. Có điều, lần này không phải anh ấy đi thuê họ đẻ hộ để mang con về cho tôi nuôi nữa mà là họ chấp nhận lén lút ở với nhau như vợ chồng.
Tôi biết chuyện, đến nhà tình địch đánh ghen nhưng người tình của chồng chẳng những không sợ tôi mà còn lớn tiếng chửi lại tôi rằng loại đàn bà độc ác như chị nên mới không sinh được con. Chị không sinh được con cho chồng thì để chồng đi kiếm bên ngoài, có quyền gì mà giữ.
Không đánh ghen, không dằn mặt được tình địch, thậm chí lại bị xúc phạm, tôi trở về nhà mà không biết mình đã sai ở đâu. Tôi hỏi chồng, nhưng chồng tôi chỉ im lặng và nói lời xin lỗi với tôi.
Phải chăng cuộc hôn nhân của chúng tôi đã đến lúc kết thúc, tôi chẳng có được gì sau gần 10 năm chung sống cùng anh. Đến đứa con tôi đang chăm sóc hằng ngày cũng là con riêng của anh với người đàn bà khác, và rồi sắp tới anh cũng lại bỏ tôi để đi với người phụ nữ mới sinh con cho anh. Tôi phải làm gì bây giờ, sao ông trời lại phũ phàng với tôi như vậy?
Theo Eva
Khó có con, mẹ chồng ép anh bỏ tôi 3 năm trôi qua, đã quá nhiều lần mẹ giục chúng tôi chuyện con cái cho mẹ có cháu bế nhưng chúng tôi cứ khất lần. Lấy nhau 3 năm tôi bắt đầu cảm nhận được thế nào gọi là sự đau khổ mệt mỏi khi sống cùng nhà chồng. 3 năm qua tôi cố gắng đối nhân xử thế, cố gắng trở...