Tôi thấy mình như con rô bốt chờ vợ cài lệnh điều khiển
Tôi vô cảm trong chuyện vợ chồng, không bao giờ được vợ lắng nghe, cho dù ý kiến hoàn toàn chính xác.
Gia đình nhỏ của tôi có ba thành viên gồm vợ chồng tôi và tiểu tiên nữ sắp đến tuổ.i đi học mẫu giáo. Chúng tôi lập gia đình khi ở tuổ.i trung niên, so với bạn bè là khá muộn và chúng tôi cùng tuổ.i với nhau. Vợ chồng cũng vừa tích góp mua được ngôi nhà nhỏ dù là đang trả góp theo kế hoạch và khoản tích lũy dự phòng cơ bản. Người ngoài nhìn vào cho rằng chúng tôi là gia đình hạnh phúc theo nghĩa có nhà, con gái, có chút vị trí trong công việc.
Vợ tôi là người phụ nữ cá tính, mạnh mẽ, có tham vọng trong cuộc sống và công việc, suy nghĩ độc lập, chẳng bao giờ lắng nghe hay làm theo điều tôi nói; đảm trách vị trí điều hành một công ty có quy mô tầm trung bình và thu nhập cá nhân cao hơn tôi nhiều lần. Vợ tôi rất yêu nghề và đam mê trong công việc, chính tôi thấy được khả năng thăng tiến trong công việc của vợ nên tạo điều kiện tối đa để vợ phát triển.
Tôi đang có một công việc ổn định, so với vợ thì vị trí này bình thường, nói chính xác là nhân viên, với thu nhập đủ trang trải sinh hoạt phí gia đình. Tôi hài lòng với công việc này và đang phấn đấu vào vị trí trưởng phòng. Cuộc sống gia đình chúng tôi diễn ra theo nhịp sống đều đều. Vì thấy vợ bận việc nhiều nên tôi lấn sân làm giúp công việc gia đình (đi chợ, dọn dẹp, nấu nướng,…), vợ cũng làm thỉnh thoảng khi thích và có thời gian. Tôi là người sắp xếp, chuẩn bị mọi thứ cho các chuyến đi du lịch, về nhà thăm gia đình hai bên. Tôi học thêm cách nấu ăn ngon (cũng không rành nấu ăn cho lắm nhưng được cái nhiệt tình), học làm các món ăn vặt để khiến vợ con vui (nịnh vợ con chút có sao đâu).
Vợ tôi không thích họ hàng hay mẹ tôi. Tôi nói không thích thì đừng nói đến nhưng dù sao đó cũng là mẹ và họ hàng nhà mình, không thể thay đổi khác được, chấp nhận hay là không tùy mỗi người.
Gần đây, vợ tôi có những hành xử, lời nói gần xa rằng tôi ít biểu lộ tình cảm, có khách hàng nam khen cô ấy gợi cảm, có làn da đẹp, trong câu chuyện vợ hay đề cập đến vài nhân vật nam thành đạt (bạn bè, đối tác, khách hàng). Tôi cũng chẳng quan tâm để ý vì quá nhiều việc để làm, chỉ biết vậy để điều chỉnh. Tôi cũng không cho rằng vợ đang có biểu hiện ngoạ.i tìn.h (dù là trong tư tưởng).
Video đang HOT
Lúc nào vợ về nhà cũng là công việc, sắc mặt luôn căng thẳng, nhìn người đối diện như muốn ăn thua đủ; nói chuyện càng lúc càng cộc lốc, toàn là câu mệnh lệch, ngay cả giao tiếp với b.é gá.i cũng ít câu yêu thương nhỏ nhẹ. Có thể là áp lực công việc nhiều nên vợ bị quá tải, tôi chủ động đề nghị đi chơi để thư giãn nhưng tình hình không khác gì hơn.
Một hôm ăn tối ở nhà xong, vợ bảo có nhiều tin nhắn, cuộc gọi trong máy tôi. Tôi nói mình làm bộ phận chăm sóc bán hàng thì khách hàng trao đổi công việc. Vợ muốn kiểm tra tài khoản thẻ của tôi, tôi nói chưa bao giờ mỗi tháng có dư tiề.n vì toàn bộ thu nhập đã chi trả cho sinh hoạt phí, nếu có thưởng tôi cũng đưa vợ để dành. Thật sự tôi không thích hành động xét hỏi này. Tôi cũng không có thói quen kiểm tra điện thoại vợ, không biết thu nhập vợ là bao nhiêu ngoại trừ khi vợ nói.
Tôi quá mệt mỏi khi phải chiều chuộng, quan tâm, chăm sóc gia đình, vợ con; khi phải để ý xem vợ thích cái gì, muốn mua gì, ở đâu, sinh nhật, lễ kỷ niệm, các ngày liên quan đến phụ nữ phải tặng hoa và quà. Còn vợ chẳng làm gì, ngay cả sinh nhật tôi vợ còn không nói gì, huống chi là quà tặng. Tôi cũng vô cảm trong chuyện vợ chồng, không bao giờ được vợ lắng nghe, cho dù ý kiến hoàn toàn chính xác. Tôi thấy mình như một cái máy trong nhà, chờ cài đặt, nhận lệnh, bị điều khiển và thực thi yêu cầu. Điều duy nhất tôi thích là vui chơi với thiên thần nhỏ đáng yêu. Chẳng biết được bao ngày thì hôn nhân gia đình tôi đi đến hồi kết.
Tôi cố gắng vun đắp hạnh phúc gia đình thì càng ngày nó sạt lở nhiều hơn. Tôi tự hỏi có phải khoảng cách thu nhập, vị trí xã hội, công việc đã ngấm ngầm tạo ra điều đó và là một trong những yếu tố phai nhạt yêu thương? Hay vì điều gì khác nữa mà vợ tôi không nói hoặc đang mong muốn. Mong các bạn tư vấn. Chân thành cảm ơn.
Theo VnExpress
Hãy để anh yên vì anh thấy mình sắp hư hỏng rồi
Đợt gần đây, anh thấy mình ngoan quá, ngoan tới mức chính anh cũng không nhận ra mình nữa.
Từ ngày có con thơ, hôm nào anh và vợ cũng hẹn nhau về sớm, chơi với con. Sáng sáng anh đưa vợ đi làm, chiều chiều anh đón vợ về không một lời ca thán. Chúng mình cứ thế đến gần năm nay rồi.
Bạn bè rủ đi nhậu, anh từ chối. Anh nghĩ đến lời vợ dặn &'mình có con rồi, đi làm cả ngày, cố gắng tối về chơi với con anh nhé'. Thế là, những cái lắc đầu khiến đồng nghiệp ngao ngán, anh cũng mặc kệ. Vui là được, anh đang thấy vui...
Ảnh minh họa
Tối nào, cũng về nhà, ăn cơm, chơi với con, ngồi uống nước chè, nói chuyện với bố mẹ. Cuộc sống của anh như thế, thấy bình thường, không có gì phải lăn tăn cả. Thi thoảng, sang nhà đứa bạn hàng xóm, ngồi tếu táo vài câu, tới 10 giờ đêm về. Hôm nào đi quá, vợ gọi về liền, bảo ngồi làm gì lâu như thế...
Mấy hôm nay, anh đổi gió, bảo đi đá bóng với chúng bạn cho khỏe người, vợ càu nhàu bảo &'đá bóng có lợi gì, về nhà chơi với con. Đá bóng chẳng tranh chấp, chẳng may gãy chân thì chế.t dở'. Ừ thì vợ quan tâm đấy, nhưng anh chẳng thích tí nào cả. Anh đã ngoan lắm rồi, có mỗi chuyện đá bóng với anh em, vợ cũng càu nhàu, anh có vẻ không thích.
Vợ chê anh không biết bếp núc gì. Anh không cổ hủ, nhưng anh nghĩ, việc đó nên là của phụ nữ. Đàn ông như anh, cũng chỉ biết sơ sơ thôi nhưng phải cấp bách lắm, anh mới vào bếp. Vợ ngồi đó, anh đâu cần ra tay. Nhất là khi, nhà mình đông người, ai cũng có thể làm việc đó thay vì anh vào bếp.
Anh mặc kệ, cứ đi đá bóng. Tuần 2 buổi, rồi 3 buổi. Vợ khó chịu ra mặt nói anh này nọ. Tối về, anh sang nhà hàng xóm chơi, vợ cũng khó chịu với anh, bảo anh chỉ biết chơi, không về trông con cho vợ còn tắm giặt này kia. Nghĩ cho cùng, cả tuần, có tối nào là anh không trông con cho vợ tắm giặt? Làm đàn ông, làm chồng như anh, không phải khoe chứ, được mấy người?
Ảnh minh họa
Có những kẻ đi nhậu, say sưa từ khuya tới tối. Có những kẻ ham vui, tối ngày tụ tập cà phê, nước chè với bạn bè. Có cả những kẻ thuố.c l.á hút ngày cả bao, bạn bè bù khú, gái trai không ai biết được. Tồi tệ hơn cả là những kẻ ngoạ.i tìn.h.
Anh thấy mình là một gã chồng ngoan, quá ngoan là đằng khác. Nhưng, vợ anh vẫn chưa hài lòng. Vợ so sánh anh với kẻ này, kẻ nọ, bảo họ thế này thế kia. Anh chúa ghét điều đó. Và nói với vợ rằng, anh đang hư hỏng. Anh thấy, anh đã nghe lời vợ quá, anh ngoan hiền tới mức cam chịu nên vợ lấn tới. Đàn ông như anh, đi làm về nhà, trông con, mấy ai được như thế. Đừng bảo, vợ làm được như vậy thì anh cũng phải làm. Không đâu, anh là đàn ông mà, anh cũng phải có những thú vui riêng đàn ông mới hiểu.
Anh bắt đầu thấy thích những cuộc vui ấy, thích những lúc tụ tập cùng anh em bạn bè. Hóa ra, trước đây, anh ngoan quá nên không biết được, đàn ông có nhiều thú vui như thế!
Nên, anh nói để vợ nghe, hãy để anh được tự do, được thoải mái. Anh đã làm hết sức có thể, đừng kìm kẹp anh thêm nữa. Vì chúa đời là vậy, kẻ càng bị kìm kẹp, càng muốn &'bung lụa'. Thế nên, hãy để anh yên vì anh thấy mình sắp hư hỏng rồi!
Theo PLXH
Tôi ước được chồng tát rồi nồng nàn như anh hàng xóm Chồng quá ngoan, quá khuôn mẫu, qúa bình thản khiến tôi cảm thấy nhàm chán và tù đọng. Nhiều lúc tôi chỉ ước chồng mình được như anh hàng xóm. Chúng tôi cưới nhau cũng đã được 8 năm. Tôi giờ mới là thiếu phụ trẻ trung 30 tuổ.i nhiều son sắc, còn chồng đã ngoài 40. Những người đi ngang qua thường...