‘Tôi thà ế cũng không lấy chồng nghèo’
Tôi 36 tuổi, có nghề nghiệp và thu nhập ổn, ngoại hình dễ nhìn, tính tình khá dễ chịu. Còn chuyện vì sao ở tuổi này vẫn còn độc thân thì tôi chỉ có thể gói gọn trong mấy chữ “duyên chưa tới”.
Thời đại này, phụ nữ “qua băm” rồi vẫn độc thân chẳng có gì là lạ, nhưng đó không phải là suy nghĩ của bố mẹ tôi. Họ đã sốt ruột khi tôi bắt đầu chạm mốc tuổi ba mươi và giờ thì gặp ai cũng nhờ làm mai làm mối cho cô con gái lỡ thì.
Tôi cũng không lấy gì làm phiền vì chuyện đó, bởi bố mẹ nào cũng lo lắng cho con, muốn nhìn con cái yên bề gia thất. Tôi chỉ bực nỗi, họ không cần biết đối tượng là người như thế nào, chỉ cần đó là đàn ông, muộn vợ hay góa vợ, già cả hay nghèo túng đều được hết.
Như vài năm trước tôi đã phải bỏ nhà ra ngoài sống một tuần vì cả nhà cố gán ghép cho tôi một chú 60 tuổi, bởi: “Người ta có chút tuổi nhưng con cái lớn cả rồi, sống riêng rồi không vướng bận, vợ mất đã lâu, có lương hưu. Lấy chồng già thế có khi lại được chiều chuộng”.
Rồi mới tháng trước đây, họ lại sắp xếp cho tôi gặp gỡ một anh bị vợ bỏ, một nách hai con chỉ vì: “Vợ nó bỏ theo trai chứ nó hiền lành tử tế lắm”. Tiếp sau đó nữa là một anh chàng công chức tuổi bốn mươi đang ở chung với bố mẹ trong một căn hộ chung cư cũ: “Nghèo một chút nhưng hiền lành chăm chỉ, muộn vợ chỉ vì tội nhát gái”.
Video đang HOT
Tính sơ sơ, bố mẹ tôi cũng huy động họ hàn g, anh em, người quen giới thiệu cho tôi cả chục đám kiểu kiểu như thế.
Và sau khi làm mai làm mối các kiểu không thành, cả nhà bắt đầu xúm vào chỉ trích tôi, bảo tôi già rồi còn làm cao, đòi hỏi. Tôi thật sự không thích lối suy nghĩ này. Tôi bày tỏ rõ quan điểm: Nếu tôi lấy chồng, tôi cũng muốn lấy một người có tình cảm, người đó đã bỏ vợ hay góa vợ cũng không sao. Nếu không có tình cảm, thì ít nhất không vướng bận con nhỏ, không quá già so với tôi và kinh tế phải tốt. Nếu lấy chồng chỉ để có một tấm chồng, để có một người bố hợp pháp cho những đứa con của tôi, tôi thà “ở giá” chứ nhất định không lấy một người vừa già, vừa dang dở lại vừa nghèo.
Thế nhưng mọi người nghe xong lại mỉa mai chế nhạo tôi. Rằng những chàng trai trẻ độc thân giàu có thì không thèm liếc mắt tới tôi rồi. Còn những ông già đại gia thì chỉ thích chân dài gái trẻ. Nói gì thì nói, tôi nên biết mình là ai. Phụ nữ ở tuổi cận kề bốn mươi như tôi, có người lấy cho là may, còn ngồi đó mà kén canh chọn cá.
Tôi sai ở chỗ nào nhỉ? Tôi không còn trẻ thì tôi vẫn có quyền chọn đối tượng bạn đời mình muốn chứ. Nếu như không có duyên gặp được người tâm đầu ý hợp thì tôi chấp nhận lấy người già hơn mình, đã từng lỡ dở thì ít nhất người ta phải cho tôi một cuộc sống sung túc chứ.
Chẳng lẽ tôi nghĩ như thế là trèo cao, là thực dụng, là mơ mộng viển vông? Chẳng lẽ phụ nữ quá lứa lỡ thì chỉ là một món hàng “đại hạ giá” cho đối tượng khách hàng nào cũng được?
Bố mẹ tôi cho anh trai 500 triệu mua nhà, anh vui sướng định cầm thì chị dâu bỗng ngăn lại rồi tuyên bố một việc khiến cả nhà tôi bàng hoàng
Anh trai tôi thấy thế thì nở nụ cười mừng rỡ, vội vàng định đưa tay đón lấy cọc tiền bố tôi đưa. Ai ngờ chị dâu ngồi bên cạnh đột ngột ngăn chồng lại.
Anh trai tôi vừa cưới vợ năm ngoái. Dù anh là con trai duy nhất nhưng anh chị vẫn xin ra ở riêng. Bố mẹ tôi tư tưởng rất tân tiến, ông bà hiểu lớp trẻ thích tự do nên khi anh trai ngỏ lời, ông bà lập tức đồng ý ngay.
Gia đình tôi cũng không khá giả gì, bố mẹ không có nhà đất cho con trai nên vợ chồng anh chị phải thuê nhà ở trọ. Hôm vừa rồi anh chị về chơi rồi ở lại ăn cơm. Cơm nước xong, bố tôi mở tủ lấy ra một xấp tiền. Ông đưa cho anh trai chị dâu, bảo rằng đó là tiền ông bà cho anh chị mua nhà. Sở dĩ bây giờ đưa vì trước đó bố mẹ tôi gửi tiết kiệm trong ngân hàng, nay mới đến kỳ hạn rút tiền.
Anh trai tôi thấy thế thì nở nụ cười mừng rỡ, vội vàng định đưa tay đón lấy cọc tiền bố tôi đưa. Ai ngờ chị dâu ngồi bên cạnh đột ngột ngăn chồng lại. Sau đó chị cười nói với bố mẹ tôi thế này:
"Chúng con không lấy tiền này của bố mẹ đâu ạ. Bố mẹ có mỗi khoản tiền ấy để tiết kiệm dưỡng già, sao chúng con đành lòng lấy hết được. Bố mẹ cứ cất đi mà phòng thân, bố mẹ già rồi, có làm gì ra tiền nữa đâu. Chuyện mua nhà vợ chồng con sẽ tự phấn đấu và tích góp. Hai đứa vẫn còn trẻ khỏe, sợ gì không kiếm ra ạ".
Sau khi anh chị ra về, bố mẹ tôi vẫn còn tấm tắc khen chị dâu mãi. (Ảnh minh họa)
Cả nhà tôi đều sững sờ không tin vào tai mình. Chị dâu thế mà lại từ chối khoản tiền lớn bố mẹ tôi cho? Quả thật đó là tất cả số tiền tiết kiệm mà bố mẹ tôi dành dụm được từ trước đến nay. Hiện tại ông bà vẫn có lương hưu, đủ chi tiêu cho cuộc sống hàng ngày. Song nếu cho anh chị khoản tiền ấy thì thật sự hai người không còn gì để phòng bất trắc.
Mẹ tôi nghe chị dâu bày tỏ ý kiến thì nắm chặt tay chị, cảm động không nói nên lời. Xưa nay chỉ nghe thấy con dâu/con rể tham lam tiền bạc của bố mẹ chồng/bố mẹ vợ chứ có mấy ai suy nghĩ được như chị dâu tôi.
Tôi cũng thầm cảm phục chị vô cùng. Sau này đi lấy chồng, nếu rơi vào tình huống như chị, không biết bản thân tôi có thể làm được như chị hay không. Chấp nhận ở nhà thuê rồi làm lụng tích góp tự mua nhà, từ chối khoản tiền bố mẹ chồng cho - thực sự đó không phải là hàng động đơn giản mà ai cũng có thể làm được.
Sau khi anh chị ra về, bố mẹ tôi vẫn còn tấm tắc khen chị dâu mãi. Chị dâu tôi quả thực là một người phụ nữ đáng nể trọng và khâm phục phải không mọi người?
Chồng tôi đòi bán nhà để chữa bệnh cho anh trai Tôi hiểu nỗi khó xử của chồng, anh em ruột sao dễ dàng bỏ mặc nhau. Đêm đó cho con ngủ xong tôi cũng nằm ngủ với con luôn. Ngủ được một giấc rồi, tỉnh dậy vẫn thấy ngoài phòng khách sáng đèn. Nhìn đồng hồ 3 giờ sáng, tôi dậy ra xem thì gặp chồng đang ngồi đăm chiêu trên sofa. Vội...