Tôi suýt có một đứa con với em ruột của bạn trai
Tôi biết mình không thể đối mặt với người yêu cũ ngay chính trong ngôi nhà của người chồng tương lai được.
Học hết cấp 3 tôi đi đỗ vào trường Luật, với ước mơ sau này làm luật sư giỏi. Rồi những ngày xa quê lên Hà Nội học, tôi gặp anh. Lúc đó anh đang làm cho một công ty tư vấn tài chính, hơn tôi 7 t.uổi. Chúng tôi quen nhau do một người bạn giới thiệu và đến với nhau thật tự nhiên.
Cứ như thế, chúng tôi bên nhau trong suốt những năm tôi làm sinh viên và hứa hẹn sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình sau khi tôi ra trường.
Quen nhau được 2 năm thì tôi trao cho bạn trai thứ quý giá nhất của người con gái. Sau vài lần quan hệ, tôi không may dính bầu trong khi đang là sinh viên năm cuối.
Ảnh minh họa
Cùng thời gian đó, chuyện con cái, chuyện cưới xin khiến tôi hoang mang chưa biết giải quyết thế nào thì lại gặp tin sét đ.ánh. Anh bị công an bắt vì vi phạm một hợp đồng kinh tế nào đó và làm thiệt hại công quỹ.
Trời đất đảo điên, tôi quay cuồng với một loạt các thông tin hỗn loạn, vừa sợ hãi, vừa lo lắng cho tương lai của anh và tôi. Cứ ngỡ chỉ vi phạm ở mức độ nhẹ ai ngờ bạn trai lĩnh mức án 3 năm tù giam.
C.hết lặng trước lời tòa tuyên án, tôi như bơ vơ giữa cuộc đời vì hụt hẫng. Ngày anh chính thức nhận mức án phạt, cũng là ngày tôi quyết định b.ỏ c.on vì tôi biết mình không đủ dũng cảm để đối diện với sự thật này. Tôi biết nếu quyết tâm sinh con ra, cũng sẽ không cho con được một cuộc sống hạnh phúc đủ đầy.
Sau khi giải quyết xong chuyện con cái, tôi có vào trại thăm anh, khỏi phải nói anh giận và hận tôi thế nào. Tôi cũng kiệt sức và không còn muốn níu kéo tình yêu nơi anh. Vậy là từ đó, chúng tôi chính thức chia tay.
Video đang HOT
Thời gian đầu tôi đau khổ lắm vì không thể cân bằng được cuộc sống khi thiếu anh, rồi lại thêm việc lúc nào cũng dằn vặt vì tội lỗi b.ỏ c.on. Tôi luôn sống theo kiểu khép kín, thu mình như con ốc để trừng phạt mình về những điều đã qua. Mãi tận 3 năm sau, tôi mới gặp anh ấy, người yêu tôi bây giờ, tôi mới đủ sức mạnh để vượt qua mặc cảm tội lỗi để yêu lại từ đầu.
Anh ấy hơn tôi 9 t.uổi – là chủ một doanh nghiệp cỡ vừa mà tôi có lần từng làm việc cùng. Yêu anh ấy, tôi có cảm giác rất quen thuộc và thân thiết, như thể chúng tôi vốn biết nhau từ lâu. Chỉ sau 6 tháng yêu đương chúng tôi đã bàn tới chuyện cưới xin.
Ảnh minh họa
Ngày đầu tiên về nhà anh ấy, khi vừa bước chân vào căn nhà, một tấm ảnh lớn đ.ập vào mắt tôi làm tôi choáng váng vì bất ngờ. Một trong những thành viên trong bức ảnh gia đình anh ấy là người yêu cũ, là mối tình đầu sâu nặng của tôi. Tôi choáng váng đến vã cả mồi hôi, tim đ.ập loạn nhịp và khó thở vô cùng.
Phải mất một lát mới lấy lại được bình tĩnh để qua màn chào hỏi phụ huynh. Sau buổi ra mắt ngày hôm đó, tôi đã suy nghĩ rất nhiều và lại một lần nữa quyết định rời xa tình yêu của mình trong đau khổ.
Người yêu không thể biết lý do tại sao tôi lại đường đột nói lời chia tay sau khi về ra mắt. Anh ấy cho rằng tôi bị áp lực về gia đình anh. Bạn trai liên tục hỏi tôi xem có gì không hài lòng, có ai nói gì, hay cảm thấy như thế nào. Song tôi chỉ đáp, tôi muốn chia tay để suy nghĩ lại cuộc tình và mối hôn nhân này.
Tôi biết mình không thể đối mặt với người yêu cũ ngay chính trong ngôi nhà của người chồng tương lai được. Tôi không thể lấy người anh làm chồng trong khi đã từng yêu và suýt có một đứa con với em chồng.
Chia tay lần này khiến tôi suy sụp tới mức không muốn sống nữa và cũng khiến anh rất đau khổ. Không biết quyết định của tôi như vậy có đúng hay không?
Theo Tinngan
Tâm sự của người con gái biết mình vô sinh
Tôi biết rằng khi viết ra những dòng tâm sự này ai cũng bảo tôi lúc sướng thì chẳng kêu ai, giờ khổ thì kêu mà ai thương. Song nỗi đau vô sinh khiến tôi không thể nào bình tĩnh nổi.
Tôi và anh ấy yêu nhau được hơn 2 năm. Cũng như nhiều đôi khác, chúng tôi yêu nhau từ thời còn học đại học. Đến năm cuối, muốn được ở gần nhau để chăm sóc nhau nên chúng tôi chuyển về sống cùng nhau.
Vì chấp nhận sống chung nên chuyện ấy với chúng tôi cũng là lẽ thường tình. Mới đầu chúng tôi cũng không điều tiết nổi nhu cầu của mình nên việc sử dụng b.ao c.ao s.u cũng không được thường xuyên. Sau mỗi lần như vậy, tôi lại phải dùng thuốc tránh thai khẩn cấp.
Tuy đã phải dùng nhiều thuốc thế nhưng rồi sau 4 tháng chuyển về sống chung cùng nhau, tôi đã dính bầu. Có vẻ như cơ địa của tôi quá nhạy cảm. Tôi biết nhiều đôi sống với nhau mãi mà chẳng bị làm sao. Còn tôi chỉ sơ sẩy một hôm đã phải gánh hậu quả.
Vào thời điểm đó, cả 2 đứa đều đang đau đầu với bài vở tốt nghiệp. Nhìn anh lo sợ và hoang mang vì bao nhiêu chuyện còn dang dở, lấy t.iền đâu để cưới nhau rồi nuôi con, tôi cắn răng quyết định đi nạo thai. Tôi biết chỉ còn mấy tháng nữa thôi là tốt nghiệp rồi, nếu cố thì cũng kịp bảo vệ tốt nghiệp xong rồi nghỉ ngơi sinh con. Song bố mẹ tôi mà biết tôi chưa học xong đã đòi lấy chồng, rồi mang thai trước, chắc tôi chỉ có nước cắm đầu xuống sông c.hết.
Bố mẹ tôi vốn làm giáo viên nên rất coi trọng nhân cách. Nếu biết tôi sống cùng bạn trai chắc chắn sẽ kéo tôi về nhà cạo đầu chứ chẳng chơi. Với lại bây giờ nhìn lại cả 2 đứa chẳng có gì trong tay. Nhà cửa đi thuê, t.iền ăn còn nhờ cả vào bố mẹ. Giờ mà lấy nhau thì chỉ có nước kéo nhau đi ăn mày.
Chả lẽ trời trách phạt tôi nên mới khiến tôi trở thành người đàn bà vô sinh?
Bàn đi tính lại, mặc dù rất đ.au đ.ớn nhưng tôi biết không còn cách nào khác mà phải bỏ thai. Nhìn vẻ đau lòng và tiều tụy của anh, tôi biết anh thương xót tôi và tự giận mình lắm. Anh chăm sóc tôi từng tí và tôi biết anh đang cố gắng để bù đắp lại những mất mát tôi phải chịu.
Từ sau lần đó, tôi cẩn thận hơn mỗi khi gần gũi nhau. 2 đứa tôi ra trường, vì chưa xin được việc chính thức nên mỗi đứa tìm một công việc làm trước mắt để duy trì cuộc sống. Thu nhập của chúng tôi chỉ đủ trang trải cuộc sống hàng ngày.
Thế nhưng, lại một lần nữa tôi dính bầu. Tôi cũng không hiểu là vì sao lại có thể dính bầu trong khi chúng tôi rất cẩn thận. Nhưng dù chưa được sung sướng thì ít ra vào thời điểm này chúng tôi đã tự nuôi mình được rồi. Cả anh và tôi bàn kế hoạch kết hôn.
Bố mẹ cả hai bên rất ủng hộ chuyện tình cảm của chúng tôi. Bố mẹ anh quý tôi lắm. Nhà anh có 3 chị em gái, được mỗi mình anh là con trai út trong nhà. Chúng tôi định 1 tháng nữa kết hôn.
Nhưng có lẽ, ông trời vẫn thử thách chúng tôi, cái duyên con cái chưa đến nên một lần nữa tôi không giữ được cái thai của mình. Hôm đó tôi đi làm về khuya, đi đến ngã tư thì xảy ra va chạm. Tôi ngã xuống đường, m.áu cứ thế chảy ra, cái thai mới gần 2 tháng t.uổi không giữ nổi.
Mặc dù rất đ.au đ.ớn nhưng nhìn thấy anh như một thằng điên bên giường bệnh của tôi, nước mắt tôi lại chảy dài không kìm được. Anh thương tôi nên hết sức trách móc mình vì đã không chăm sóc tôi chu đáo. Nhìn người yêu xanh xao, mỏi mệt, 2 mắt hõm sâu, tôi càng đ.au đ.ớn trong lòng.
Tôi tiều tụy vì nỗi đau mất con quá lớn. Mặc dù rất cố gắng nhưng tôi không ăn uống được, cũng không ngủ được. Tôi không thể nào quên được vào giây phút tôi đang nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, tôi nghe thấy bác sỹ bảo anh rằng tôi mãi vô sinh, không thể nào làm mẹ được nữa. Bởi 2 lần sảy thai đã làm cho tử cung của tôi không thể nào giữ được con.
Tôi như người rớt xuống mấy tầng địa ngục. Tôi gầy rộc, hốc hác, lúc nào cũng nằm bẹp một chỗ, u uất. Tôi không biết làm sao để đối mặt với nỗi đau này. Mặc dù tôi biết anh rất yêu tôi, nhưng làm sao tôi có thể lấy anh được. Nhà anh chỉ có mỗi mình anh là con trai. Nếu chúng tôi không có con thì cuộc đời cả anh và cả tôi sẽ không phút nào hạnh phúc nổi. Tôi không thể nào ích kỷ để giả vờ như không biết chuyện mình bị vô sinh.
Nỗi đau chồng nỗi đau khiến đầu óc tôi như bị tê liệt. Một tháng trôi qua tôi vẫn không thể nào nhấc đầu dậy khỏi giường. Tôi chỉ muốn uống một vốc t.huốc n.gủ rồi cứ thể thanh thản mà ra đi, để tôi không phải đối mặt với sự thật đau lòng này.
Sao trời có thể đày đọa tôi như thế! Chẳng lẽ yêu và được sống bên cạnh người mình yêu mà tôi phải trả giá đắt như thế này sao?
Theo Phunutoday
Bi kịch gái ngoan, bỗng dưng dính bầu Phía sau câu chuyện của những cô gái hiền ngoan mà "ăn cơm trước kẻng" là cả những nỗi buồn và bi kịch. Vốn là những cô gái ngoan hiền có tiếng, bỗng một ngày mọi người thấy các họ "lùm xùm" cái bụng. Phía sau câu chuyện của những cô gái hiền ngoan mà "ăn cơm trước kẻng" là cả những nỗi...