Tôi sụt gần 20 kg sau 2 tháng phải xa vợ con
Hàng đêm, sau khi tan ca làm, trở về căn phòng trọ là khoảng thời gian kinh khủng đối với tôi, nỗi nhớ con da diết như xẻ vào da thịt.
Vậy là hai tháng xách ba lô ra đi sau cú sốc kinh hoàng mà có lẽ nằm mơ tôi cũng không thể tưởng tượng được. 10 ngày trước tôi có gửi bài: “Vợ muốn tôi có người khác để theo đại gia”, đến hôm nay tinh thần tôi tốt hơn, không nghĩ đến chuyện dại dột kia nữa, dù đọc những dòng comment dưới bài viết có người đồng cảm, có người chê, có người ngờ vực bốc phét. Thành thật gửi lời cảm ơn đến các bạn độc giả đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh.
Tôi gần 40 tuổi rồi, cuộc sống gia đình ai cũng có nỗi niềm riêng để tâm sự, vấn đề là biết trút bầu tâm sự đấy cho ai để xả được stress, để minh mẫn hơn trong mọi suy nghĩ. Tâm sự này gửi đến các anh chị, ai có đam mê đỏ đen thì xin hãy tránh xa và từ bỏ. Sau thời gian bước ra khỏi căn nhà đó, để lại hai đứa con thơ cho vợ chăm sóc (trên danh nghĩa pháp luật cô ấy vẫn là vợ vì chúng tôi chưa ly hôn). Hàng đêm, sau khi tan ca làm, trở về căn phòng trọ là khoảng thời gian kinh khủng đối với tôi, nỗi nhớ con da diết như xẻ vào da thịt, từ 84kg sau khi nhận cú sốc tôi còn 70kg và giờ sau hai tháng xa con tôi chỉ còn lại 65kg. Mỗi đêm tôi chỉ ngủ cùng lắm 2,3 tiếng; ngày lao đầu vào công việc để quên đi số phận của mình.
Hai tháng qua, có lúc tôi muốn nói chuyện với vợ cho rõ ràng nhưng sự im lặng của đàn bà thật kinh khủng: không xin lỗi, không nhận mà cũng không chối. Sự kìm nén đến nhu nhược có lẽ đánh mất bản chất mạnh mẽ của tôi, để rồi sau những lần gặp vợ, tôi cũng không giải quyết được gì. Tôi muốn ly hôn để giải thoát nhưng hai đứa con còn quá bé, liệu chúng có chịu được sự mất mát chia ly này không? Sau bao đêm nghe một bài hát về ba, tôi lại khóc như những đứa trẻ. Hiện tôi bối rối vô cùng, không biết giải quyết ra sao, mong các anh chị chia sẻ. Trân trọng cảm ơn mọi ý kiến.
Theo VNE
Lời thú nhận nghiệt ngã và hành động của chồng khiến vợ rơi nước mắt
Hà im bặt. Đúng Hà đang rất hạnh phúc, nhưng tận sâu trong thâm tâm, vào một giây phút bồng bột nào đó Hà vẫn nhớ Toàn đến điên cuồng, da diết.
Video đang HOT
Thắng không phải là người mà Hà yêu đầu tiên nhưng lại là người đi đến cuối con đường hạnh phúc với Hà. Người ta nói tình đầu khó quên cũng có cái lý của nó. Chính vì vậy nên khi gặp lại Toàn trong buổi gặp mặt hàng năm của lớp đại học, trái tim Hà như được sống lại những tháng ngày xa vắng.
Toàn vẫn giữ được vẻ đẹp trai như ngày xưa, và bây giờ nó còn được bồi thêm bằng sự phong độ, lịch lãm của đàn ông trưởng thành. Có lẽ cũng như Hà, Toàn cũng ngỡ ngàng không kém. Hà của ngày hôm nay khác quá so với ngày xưa. Lấy Thắng, Hà được Thắng nâng niu, chăm sóc nên càng ngày càng trẻ trung, quyến rũ. Bạn bè đại học nhìn Hà mà còn không nhận ra. Hà đã định lảng tránh Toàn để tránh tai tiếng nhưng Toàn lại chủ động tiếp cận Hà, thậm chí còn cố ý gợi lại chuyện cũ.
Sauk hi mời Hà một ly rượu do mình mang đến, Toàn thì thầm vào tai Hà:
- Anh thấy tiếc lắm em có biết. Sao trước kia em không xinh đẹp như thế này cơ chứ.
Mặt Hà nóng bừng, cả người cô run lên, trái tim cô đập điên cuồng trong lồng ngực. Toàn vẫn giữ được sự cuốn hút như ngày nào, một sức hút quá khó cưỡng.
Một chút hơi men khiến Hà đứng không vững, và Toàn đã xung phong đưa Hà về. Không hiểu vì sao lúc đó Hà không gọi cho Thắng mà lại đồng ý để Toàn đưa về. Vì tình cảm cũ còn đọng lại hay vì lý do gì thì chính bản thân Hà cũng không hiểu rõ.
Anh thấy tiếc lắm em có biết. Sao trước kia em không xinh đẹp như thế này cơ chứ. (Ảnh minh họa)
Đường về nhà Hà đi qua một cái hồ rất rộng, gió lùa vào cửa kính ô tô mát rượi khiến tâm hồn người ta thấy thật thư thái. Bất chợt Toàn dừng xe lại, nhẹ nhẹ nhàng với Hà:
- Em đang hạnh phúc chứ.
Hà im bặt. Đúng Hà đang rất hạnh phúc, nhưng tận sâu trong thâm tâm, vào một giây phút bồng bột nào đó Hà vẫn nhớ Toàn đến điên cuồng, da diết. Bất ngờ, Toàn đưa bàn tay mạnh mẽ của mình nắm lấy tay Hà:
- Anh, chưa một giây phút nào quên được em.
Thời gian như bị ngưng đọng lại theo cảm xúc. Hai đôi môi vội vã lần tìm đến đến nhau. Nhưng khi Toàn đưa tay lần cởi đến chiếc nút áo cuối cùng của Hà thì Hà như người sực tỉnh cơn mê. Chợt nhận ra khuôn mặt đàn ông đang ôm chặt mình không phải Thắng, Hà hốt hoảng, đẩy Toàn ra. Không kiềm chế được cơn dục vọng, Toàn lấy sức mạnh ép buộc Hà. Dùng tất cả chút sức lực còn sót lại, Hà cắn mạnh vào tay Toàn, vùng chạy khỏi xe. Hà lên taxi trong tình trạng tơi tả, mắt đẫm lệ khiến cậu lái xe lo lắng, cứ liên tục hỏi thăm. Tại sao cái sự nghiệt ngã này cứ đeo bám Hà mãi vậy?
Hà nghẹn ngào, dàn dụa nước mắt nói với Thắng, dù lòng đau như cắt nhưng cô buộc phải nói ra. (Ảnh minh họa)
Về tới nhà, nhìn Thắng còn thức đợi mình với nét mặt âu lo, Hà bỗng bật khóc nức nở. Cô đã làm gì với những người yêu thương cạnh mình thế này? Nhìn bộ dạng của Hà, Thắng quan tâm hỏi han cô, cô càng thấy lòng nhộn nhạo khó chịu, nước mắt càng rơi như mưa.
- Em... Em vừa phản bội anh! Hay bỏ em đi, em không còn xứng đáng với anh nữa.
Hà nghẹn ngào, dàn dụa nước mắt nói với Thắng, dù lòng đau như cắt nhưng cô buộc phải nói ra. Cô không thể đã phản bội lại còn lừa dối anh. Hà kể lại mọi sự việc cho Thắng nghe. Cứ ngỡ Thắng sẽ điên loạn, đập phá tất cả nhưng không, Thắng chỉ nhìn Hà, nhẹ nhàng:
- Ai cũng có lúc phạm lỗi, lỗi lớn hay lỗi nhỏ mà thôi. Chỉ cần em hứa sẽ quên hoàn toàn anh ta, một lòng một dạ với anh là được. Anh tin em sẽ làm tốt, sẽ không khiến anh phải thất vọng.
Hà bật khóc. Chắc Thắng phải dằn vặt bản thân lắm mới có thể đưa ra được quyết định đó, và để quên được như Thắng nói, cũng sẽ đầy khó khăn chật vật chứ không hề dễ dàng chút nào. Nhưng Thắng vẫn chấp nhận tha thứ cho Hà lỗi lầm mà đến Hà cũng khó có thể tự tha thứ cho bản thân mình. Tấm lòng của Thắng, sự bao dung rộng lượng của Thắng, Hà nhất định sẽ báo đáp bằng cả đời này.
Theo Một Thế Giới
Tâm sự của người phụ nữ xa chồng ngay sau đêm tân hôn Như những chuyến đi của em và anh, trên chính cuộc đời này. Ta yêu đời da diết bất kể ta đang trên hành trình của những chuyến xe đêm... Nhà từ trong ngõ chuyển ra mặt phố, bỗng nhiên đêm ngủ cứ thấy xe cộ đi qua ầm ầm, em bỗng nhiên bị trằn trọc vì những chuyến xe ấy quá! Những...