Tôi sống trong khốn khổ chỉ vì cưới phải người chồng đúng chuẩn ‘con trai cưng của mẹ’
Hàng loạt quy định, nội quy… của mẹ chồng đưa ra khiến tôi ngột ngạt thực sự. Trong khi đó, Hòa luôn răm rắp nghe lời mẹ. Anh không bao giờ có lập trường riêng. Lúc nào, mẹ nói gì cũng đúng.
Tôi làm y tá ở bệnh viện nhà nước, mới lấy chồng được một tháng nhưng đang có ý định ly hôn. Cảnh sống ngột ngạt, bức xúc như thế này khiến tôi mất hết cảm xúc dành cho anh.
Người đàn ông tôi từng yêu và thần tượng bởi sự nam tính, trưởng thành bỗng chốc tan biến. Trước mắt tôi lúc này là đứa trẻ, được mẹ bao bọc thái quá.
Ngày còn tìm hiểu, tôi không qua nhà anh chơi quá nhiều, nếu có cũng chỉ ăn cơm một lúc rồi về. Khi ấy tôi chỉ cảm giác mẹ anh là người quan tâm con cái tỉ mỉ.
Tôi và anh về quê thắp hương, đi bằng xe máy. Trước khi đi, bà nhắc hai đứa ra ngoài đeo khăn quàng, găng tay, đội mũ đầy đủ vì trời rất lạnh.
Tối đó, chúng tôi ở quê ra. Tôi vừa bước chân vào nhà, điều đầu tiên bà nhắc tôi là xuống bếp lấy cho anh cốc nước ấm thay vì hỏi han xem hai đứa có mệt không.
Bữa cơm, bà nấu thịnh soạn rồi nhắc khéo, tôi cố gắng học nấu đúng khẩu vị của Hòa, sau này còn chăm chồng.
Tôi cảm giác, bà coi Hòa là trung tâm vũ trụ, ai cũng có trách nhiệm phải phục vụ anh chu đáo.
Video đang HOT
Tuy nhiên, tôi lại chưa nghĩ sâu xa mà chỉ thấy buồn cười trong lòng.
Đến ngày về làm dâu, tôi mới thực sự vỡ mộng. Mẹ chồng tôi không chỉ chăm sóc Hòa như đứa trẻ mà còn yêu thương anh thái quá.
Đàn ông hơn 30 tuổi nhưng 7h sáng mẹ lên tận phòng gõ cửa, giục đánh răng rửa mặt. Quần áo tôi ủi phẳng tối hôm trước, sáng ra bà vẫn làm lại, miệng liên tục chê con dâu làm ẩu.
Tôi tâm sự với Hòa, anh chỉ im lặng rồi lảng sang chuyện khác. Thi thoảng anh mới nói một câu: “Thôi em ạ, mẹ già rồi, chiều lòng mẹ có mất gì đâu”.
Một lần tôi đi công tác cùng các đồng nghiệp, máy bay hạ cánh lúc 11h đêm. Sau đó, cả đoàn bắt xe từ sân bay về cơ quan.
Hòa chủ động nhắn là sẽ đón tôi ở bệnh viện nhưng nửa tiếng sau mẹ chồng gọi điện, bảo tôi bắt taxi về vì Hòa bị cảm sốt. Tôi hơi hụt hẫng, lòng bắt đầu hoang mang.
Nếu Hòa không gọi, tôi cũng tự về nhưng thấy chồng quan tâm nên mới đồng ý để anh đến. Tôi chẳng hiểu sao, anh lại ốm nhanh thế.
Về đến nhà, Hòa ra mở cửa, sức khỏe bình thường, không có dấu hiệu ốm nặng đến mức như mẹ chồng tôi thông báo.
Mẹ chồng tôi có lẽ đoán được ý con dâu, gọi tôi ra mắng: “Đêm khuya rồi, con gọi Hòa đi đón, dọc đường xe cộ nguy hiểm. Con làm vợ cũng phải biết nghĩ đến chồng. Ngày xưa bằng tuổi con, mẹ cũng một thân một mình, chu toàn gia đình, đâu có dựa dẫm ai”.Tôi làm bệnh viện, đi trực đêm, sáng hôm sau mới nghỉ. Mẹ chồng cằn nhằn, kêu tôi tìm việc khác làm.
Theo suy nghĩ của bà, Hòa kiếm ra tiền nên việc của tôi là chăm sóc anh. Sáng nấu nướng cho chồng ăn, đảm bảo sức khỏe, tiễn chồng đi làm. Chiều 4h30 phải có mặt ở nhà cơm nước.
Sau bữa cơm, phải gọt hoa quả bưng lên mời chồng. Những loại quả như quýt, cam canh cũng phải bóc sẵn.
Hàng loạt quy định, nội quy… của mẹ chồng đưa ra khiến tôi ngột ngạt thực sự.
Trong khi đó, Hòa luôn răm rắp nghe lời mẹ. Anh không bao giờ có lập trường riêng. Lúc nào, mẹ nói gì cũng đúng.
Tôi đề nghị ra sống riêng hoặc ly hôn nhưng Hòa không đồng ý. Anh trách tôi nhỏ nhen, ích kỷ.
Tôi chán nản, chẳng thiết vun đắp tổ ấm nữa. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Vừa xong đám tang bố tôi, bỗng dưng có 2 người phụ nữ dắt theo 3 đứa trẻ xuất hiện khiến mẹ tôi ngất ngay tại chỗ
Anh em chúng tôi cũng không biết làm thế nào, chỉ đành ngồi nhìn lần lượt từng người vào thắp hương cho bố.
Tôi hiện đang là sinh viên, anh trai đã đi làm, bố làm nghề buôn hàng. Thường phải đi các tỉnh lấy hàng về đổ buôn cho các cửa hàng. Nhờ sự năng động của bố mẹ mà anh em tôi có được cuộc sống dư giả.
Tuy vất vả với việc mưu sinh nhưng tình yêu của bố mẹ dành cho nhau lúc nào cũng ngọt ngào. Cứ mỗi chuyến đi hàng về là bố mẹ tôi lại quấn quýt lấy nhau, đi đâu cũng chở nhau đi. Từ nhỏ đến lớn tôi chưa bao giờ nghe bố mẹ cãi nhau bao giờ, hai người lúc nào cũng xưng hô anh em ngọt như mía lùi.
Năm trước kỷ niệm 20 năm ngày cưới, bố đã đưa mẹ đi du lịch nước ngoài khiến anh em tôi rất ngưỡng mộ. Tình yêu của bố mẹ đang đẹp thế mà bố tôi bị đột quỵ. Sự ra đi đường đột của bố khiến mẹ tôi đau khổ vô cùng. Ngồi bên quan tài của bố, mẹ vừa khóc vừa kể về những năm tháng hai người sống hạnh phúc bên nhau.
Các bác đứng ra lo tang lễ cho bố tôi vì mẹ tôi không còn sức để mà gượng dậy. Sau khi đưa bố về nơi an nghỉ cuối cùng, cả nhà cùng ngồi lại thì bất chợt có 1 người phụ nữ dẫn theo 2 đứa bé trai chừng 10 - 12 tuổi đến. Nhìn 2 đứa bé giống hệt anh trai tôi lúc nhỏ nên cả nhà tôi ngờ ngợ.
Sự ra đi đường đột của bố khiến mẹ tôi đau khổ vô cùng. (Ảnh minh họa)
Và quả nhiên, người phụ nữ nói cả 2 đứa đều là con trai của bố tôi, ông mất đột ngột nên giờ họ mới biết để về thăm viếng. Mẹ tôi nghe đến thế thì vùng lên, lao ra mắng chửi họ trơ tráo, nhận bừa người quen. Chúng tôi xót ruột lắm, thương cả bố lẫn mẹ nhưng cũng chỉ đành cản mẹ lại. Đang lúc hỗn loạn thì lại có một người phụ nữ khác mang theo một bé gái thập thò trước cửa nhà.
Nhìn cô bé kia có cái miệng và khóe mắt giống bố tôi nên chẳng cần phải hỏi, cả nhà cũng hiểu ra.
Lần này thì mẹ tôi ngất xỉu. Anh em chúng tôi cũng không biết làm thế nào, chỉ đành ngồi nhìn lần lượt từng người vào thắp hương cho bố.
Giờ thì 5 người đó đang trọ ở chỗ khác, bố tôi trước kia cũng chỉ chu cấp tiền nuôi con mỗi tháng 3 triệu một đứa. Giờ bố tôi mất rồi, họ mong anh tôi sẽ tiếp tục chu cấp cho các em đến khi đủ 18 tuổi. Anh trai tôi nói nếu mẹ đồng ý thì anh sẽ cho tiền, còn không thì thôi. Anh muốn tôn trọng mẹ.
Tôi thì không ghét họ, cũng không thể yêu quý 3 đứa em cùng bố khác mẹ được, nhưng tôi biết mẹ chắc chắn sẽ không đồng ý chu cấp tiếp. Mà nhìn họ có vẻ nghèo khổ, tôi có nên thuyết phục anh trai giấu mẹ, tạm thời tiếp tục cho tiền các em không? Đợi bao giờ mẹ tôi nguôi ngoan nỗi đau buồn thì nói cho bà biết sau?
Đang trên đường về quê cùng chị dâu thì chiếc xe bỗng dừng lại đột ngột, người đàn ông đứng chắn ô tô khiến tôi sững sờ Ngày cuối năm rồi mà tôi vẫn phải chứng kiến một chuyện đau lòng đến vậy... Tôi rất sợ những ngày cuối năm, không phải vì nhiều công việc chất đống mà bởi chính khoảnh khắc sum vầy gia đình. Xin kể qua một chút thì bố mẹ tôi đã mất từ lâu, họ chỉ đẻ tôi thành ra mấy dịp lễ Tết...