Tôi sợ người đời dị nghị khi bỏ rơi chồng lúc bệnh tật
Mỗi khi cánh cửa phòng ngủ khép lại, tôi lại giật mình thon thót, đã hơn 5 tháng qua, tôi luôn sống trong lo sợ, tôi thật sự không biết nên làm gì để thoát khỏi cảnh bế tắc này.
Tính tình anh cũng hay đổi khi thường đánh đập vợ, đặc biệt mỗi đêm khi có tí hơi men.
Tôi năm nay 28 tuổi, cưới chồng được 5 năm nay, bởi kinh tế khó khăn lại phải nuôi mẹ già, nên phần lớn thời gian chồng tôi sống ở miền Nam. Anh đi làm công nhân, lương được đồng nào, gửi về cho mẹ đồng đó để dưỡng già.
Bố mẹ tôi vẫn nói, tôi có chồng mà như không, bởi từ ngày cưới, anh chưa hề gửi cho tôi đồng tiền nào để chi tiêu, thậm chí anh đi cả năm biền biệt cũng chẳng mấy khi chủ động gọi điện cho vợ. Không ít hôm, nhớ chồng quá, tôi gọi để được nghe giọng anh, đều bị anh gạt đi.
Đợt đó, tôi sinh con gái đầu lòng, vì ở cữ, không có tiền mua sữa cho con, tôi nhắn tin riêng cho chồng gửi cho mẹ con tôi ít tiền. Anh nhắn lại, thái độ gắt gỏng: “Anh gửi về cho mẹ rồi, em cứ bảo mẹ đưa cho mà tiêu. Anh đi làm cả ngày mệt không muốn nghe chuyện tiền nong nữa”. Tôi nghe thế, không biết nói gì hơn, bởi tiền anh gửi, mẹ chồng tôi đều đi phường hết, bà không đưa cho tôi đồng nào.
Con chào đời được 3 tháng, tôi đã phải đi làm. Thấy cháu nheo nhóc, mẹ tôi lại dúi tiền cho tôi mua sữa cho con. Mẹ chồng biết tôi được mẹ đẻ cho tiền, bà càng ỷ lại, trước đó mỗi tháng bà còn đóng tiền điện nước, nhưng từ ngày tôi đi làm lại, bà giao cho tôi hết.
Hơn 5 năm đi làm xa nhà, chồng tôi trở về, anh thay đổi chóng mặt. Từ một người tiết kiệm trong chi tiêu, anh theo bạn bè sa đà vào những cuộc nhậu thâu đêm, thậm chí cờ bạc gái gú. Nhiều hôm tôi khuyên nhủ, còn bị chồng tát sưng mặt, anh nói tôi lắm chuyện dám lên mặt dạy chồng.
Video đang HOT
Rồi một đêm, chồng tôi ra ngoại thành sinh nhật bạn, chẳng may bị tai nạn. Sau hơn 1 ngày đêm nằm viện, bác sĩ chẩn đoán chồng tôi chấn thương sọ não cẫn phầu thuật gấp. Mẹ chồng tôi khóc sưng húp cả mắt, được bao nhiêu tiền phường, bà đóng hết cho anh phẫu thuật.
Phẫu thuật thành công, nhưng từ ngày đó, chồng tôi mắc chứng động kinh, anh không còn lao động nặng như trước. Túng thiếu, tính tình anh cũng hay đổi khi thường đánh đập vợ, đặc biệt mỗi đêm khi có tí hơi men, anh lại lôi tôi ra chì chiết nhiếc móc. Anh kêu, đời anh rơi vào cảnh như hiện tại là do tôi mà ra.
Đã hơn 5 tháng nay, tôi rơi vào cảnh sống dở chết dở. Mẹ chồng tôi biết chồng thường đánh tôi bà cũng chẳng nói gì. Tôi thương con, không muốn con chứng kiến cảnh bố thường xuyên mắng chửi, đánh đập mẹ. Tôi lần tôi muốn ly hôn, nhưng tôi sợ người đời dị nghị nói tôi là người vợ chẳng ra gì khi chồng bệnh tật lại bỏ rơi anh. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo blogtamsu
Bạn trai bỏ rơi trước ngày trở dạ, đường cùng phải gọi cho người yêu cũ đưa đi đẻ ai ngờ..
"Anh Huy ơi, em đau quá, anh chở em vào viện sinh được không. Thái bỏ đi rồi. Em sợ ... con em làm sao thì em cũng không sống nổi".
Em đừng có khóc, mẹ khỏe con khỏe là may mắn rồi. Ra viện trả nhà đi rồi dọn về sống cùng anh. Anh sẽ chăm sóc cho mẹ con em. (Ảnh minh họa)
Mai cay đắng khi nghe chị chủ nhà bảo Thái đã dọn hết đồ đạc rồi đi từ lúc chiều khi mà cô vẫn đang làm ở công ty. Cũng vì ngày ấy vì quá ham cái mẽ ngoài hào nhoáng và khả năng tán gái dẻo quẹo của Thái mà giờ cô phải nhận cái kết đắng.
Đang yêu Huy được 1 năm thì bất ngờ cô gặp Thái trong một lần đi sinh nhật bạn gái. Anh ta chủ động tán tỉnh, tặng hoa tặng quà cho cô - những thứ mà xưa nay cô rất ít nhận được từ Huy vì bản tính của anh ít nói và khô khan. Thái đánh trúng tâm lý phụ nữ nên đã khiến Mai xiêu lòng dù lúc đó cô đã có người yêu.
Và rồi một lần Thái đưa Mai đi chơi đi ăn cô đã bị anh chuốc cho say dẫn đến việc hai người đã vào nhà nghỉ mà Mai không hề hay biết. Sau cái đêm ấy cô quyết định chia tay Huy dù Huy níu kéo. Một phần vì chuyện cô đã ngủ với Thái một phần cô tin Thái sẽ yêu thương và chăm sóc cho cô, đảm bảo cho cô một tương lai tốt hơn Huy vì gia đình Thái có điều kiện hơn.
Và rồi một lần Thái đưa Mai đi chơi đi ăn cô đã bị anh chuốc cho say dẫn đến việc hai người đã vào nhà nghỉ mà Mai không hề hay biết. (Ảnh minh họa)
Nhưng đó lại là quyết định sai lầm nhất đời Mai. Đến lúc cô có bầu mới biết được bộ mặt thật của người yêu mới. Thái ham chơi cá độ bóng đá tới mức bán hết cả xe, rồi nợ nần nhiều bố mẹ phải lên trả giúp cả trăm triệu nhưng ông bà tuyên bố nợ lần nữa thì sẽ không trả cho. Mai động viên Thái làm lại từ đầu, anh ta cũng đồng ý.
Hai người quyết định về sống chung với nhau chờ bố mẹ Thái nguôi giận rồi xin cưới. Nhưng sống cùng Mai lại thấy rằng con người Thái là kẻ ham chơi không chịu lao động. Dù bầu bí nhưng Mai vẫn cố gắng kiếm tiền còn Thái chỉ ăn không ngồi rồi và cuối cùng khi gần tới ngày trở dạ rồi thì anh ta cũng cuốn gói chuồn luôn.
Lúc đó Mai chỉ còn biết trách mình đã quá dại dột mà thôi. Thái đi được 2 hôm thì Mai trở dạ sinh sớm. Nửa đêm cô đau bụng quằn quại và nước ối vỡ chảy ồ ạt. Mai cuống quýt không biết làm cách nào, cuối cùng cô đành phải gọi điện vào số máy đó:
"Anh Huy ơi, em đau quá, anh chở em vào viện sinh được không. Thái bỏ đi rồi. Em sợ ... con em làm sao thì em cũng không sống nổi". 15 phút sau Thái có mặt và đưa Mai lên taxi vào viện đẻ. Thực lòng khi đó cô chẳng còn biết cầu cứu ai nữa vì chỉ có Huy là người quen duy nhất. Cô biết cô có lỗi với Huy nhiều lắm.
Suốt đường đi cô chỉ biết bấu chặt vào Huy mỗi khi lên cơn đau. Vào tới viện bác sĩ còn mắng xa xả: "Không nhanh là đẻ rơi bây giờ. Chồng ở bên mà sao để vợ vỡ ối thế này mới đưa vào viện hả. Đúng là các ông chẳng được cái tích sự gì hết, chỉ khổ phụ nữ thôi. Lại còn đứng ngây ra đó nữa à, cô ấy vào phòng chờ đẻ rồi anh đi mà làm thủ tục nhập viện đi".
Huy chẳng nói lại một câu nào cứ thế lầm lũi đi theo hướng cô bác sĩ chỉ. Mai nhìn mà ứa nước mắt, lúc nào anh cũng ít lời như thế nhưng lại luôn hết lòng vì cô. May mắn Mai mẹ tròn con vuông, nhưng rồi cô nhìn con mà chỉ biết trào nước mắt. Rồi sau mẹ con cô sẽ sống sao, cô không chồng mà đẻ con cô là đứa con hoang. Cô biết phải nói với bố mẹ ở quê thế nào đây.
Mai nước mắt ngắn dài nhưng rồi Huy tới bên cô:
- Em đừng có khóc, mẹ khỏe con khỏe là may mắn rồi. Ra viện trả nhà đi rồi dọn về sống cùng anh. Anh sẽ chăm sóc cho mẹ con em.
- Anh... Em không xứng đáng, em đã phản bội anh.
- Mọi chuyện qua rồi. Giờ tương lai của con là quan trọng nhất. Anh cũng vẫn còn rất yêu em và anh muốn em làm vợ anh.
Mai ôm chặt lấy Huy, cổ họng cô nghẹn lại. Một người đàn ông chẳng bao giờ tặng cô một bó hoa, một món quà đắt tiền cũng không hề nói nhưng lời yêu thương ngọt ngào nhưng lại là chỗ dựa vững chắc nhất khi cô khó khăn. Là người sẵn sàng đón nhận lo cho cô khi cô không có ai thân thiết bên mình. Và quan trọng nhất Huy là người thương yêu cô thật lòng, vậy mà tới bây giờ cô mới nhận ra điều đó. May mắn cô vẫn chưa mất anh.
Theo blogtamsu
20 năm cháu tôi lên kế hoạch lấy hết tài sản của bố vì đã bỏ rơi mẹ Cháu hờ hững lạnh nhạt với mẹ đẻ đổi lấy niềm tin với ba, mẹ kế, em trai để rồi khiến cho ba cháu phải trả lại những thương tổn đã gây ra cho mẹ con cháu. Anh trai tôi lấy chị dâu hồi còn nghèo khó, chị là giáo viên cấp một, đồng lương chỉ đủ chai mắm nắm gạo qua ngày....