Tôi sợ mình sẽ bị lừa dối một lần nữa
May mắn cho tôi là khi anh đòi hỏi tôi luôn có ý thức giữ gìn nên bây giờ không phải ân hận điều gì nhưng không biết liệu người sau này có như anh và như người yêu đầu tiên của tôi không?
Tôi không biết rồi tương lai của mình sẽ như thế nào nhưng đôi khi tôi thấy thật tối tăm. Tôi sợ lại một lần nữa bị lừa dối. Hai lần yêu là hai lần trái tim tôi tan nát. Người đầu tiên cứ luôn miệng nói yêu tôi nhưng vì ở xa nhau nên luôn lừa dối giấu giếm tôi mọi chuyện. Anh ta còn chẳng chịu làm ăn suốt ngày rượu chè và đánh nhau.
Sau lưng tôi anh ta còn đem tôi ra làm trò cười cho đám bạn. Anh ta luôn cho bạn bè số điện thoại của tôi để xúc phạm tôi. Có khi anh ta còn xúc phạm tôi như một gái đứng đường rất nhiều lần. Tôi chỉ thực sự biết được chuyện này qua 1 người bạn. Tôi biết tôi đã trao tình yêu cho một kẻ chẳng ra gì. Anh ta tưởng tôi không dám nên dọa chia tay nhưng anh ta không ngờ rằng tôi thực sự quá thất vọng nên cương quyết chia tay. Bây giờ không yêu được thì anh ta quay ra phá tôi bằng những số điện thoại của người khác.
Thời gian trôi qua nỗi đau buồn của tôi cũng vùi vào quên lãng. Một lần nữa trái tim tôi lại rung động. Tôi cứ ngỡ đã tìm được một nửa của mình. Khi bên anh, tôi cảm thấy ấm áp và bình yên thật sự. Tôi hơn anh một tuổi. Thời gian đầu anh quan tâm đến tôi rất nhiều nhưng sự quan tâm của anh cứ theo thời gian mà vơi dần. Vậy mà tôi cứ tự mình nghĩ cho anh mọi lí do. Bạn bè khuyên nhưng tôi không để tâm. Có lẽ tôi đã quá yêu anh.
Và rồi anh nói chia tay tôi. Đang vui vẻ thì tất cả sụp đổ. Anh xin lỗi tôi vì đã lừa dối tôi trong thời gian qua. Anh nói anh đã có bạn gái và đã yêu nhau được gần ba năm rồi. Người anh yêu là cô ấy chứ không phải tôi. Tôi không khóc và cũng không nói gì. Thực sự đó là quãng thời gian khó khăn của tôi về cả học tập lẫn tình cảm. Trong căn phòng trọ trống vắng chỉ một mình tôi đối diện bạn thân. Tôi bật khóc, có lẽ tôi chưa bao giờ khóc nhiều như thế.
Video đang HOT
Tôi biết đêm hôm đó anh đã ở bên người con gái đó. Cô ấy đã nhắn tin cho tôi khi anh về và nói cho tôi biết nhiều sự thật mà tôi chưa hề biết. Họ là thanh mai trúc mã từ khi con bé. Xa nhau bảy năm và họ vô tình gặp lại rồi yêu nhau. Nói chung là cô ấy nói anh quan tâm và tốt với cô ấy như thế nào. Anh thật sự rất tốt nếu như không có tính lăng nhăng đó.
Tự mình so sánh tình yêu anh dành cho tôi và tình yêu anh dành cho cô ấy tôi thấy thật khập khiễng. Khi tôi nói chuyện của tôi và anh, cô ấy nói rằng tôi không phải là cô gái đầu anh lừa. Tôi là cô gái thứ tám anh quen sau khi anh và cô ấy quen nhau. Và bảy cô gái kia anh đến chỉ vì tình dục và mấy cô đó đều không còn trong trắng khi đến với anh. Anh đến với tôi cũng chỉ vì mục đích đó.
Trong lúc quen tôi và cô ấy, anh còn quen thêm một cô gái nữa. Cô gái đó là bạn thân của chị họ anh. Thật tội cho cô gái đó vì anh đã lừa lấy mất sự trong trắng của cô ấy và chia tay cô ấy chỉ vỏn vẹn trong hơn một tuần quen nhau vì người yêu anh phát hiện. Tôi thật sự thấy ghê tởm anh khi biết được điều đó. Tôi cũng không thể hiểu nổi tại sao người yêu anh có thể chịu đựng sự lừa dối rất nhiều lần như thế.
Nhìn lại nửa năm yêu nhau chỉ một mình tôi lo cho anh mọi thứ. Tôi nhận ra anh đến với tôi chỉ vì vật chất và tình dục. Tôi chưa hề nhận được từ anh bất kỳ món quà nào dù là ngày lễ hay sinh nhật. Còn anh dù không phải ngày lễ vẫn luôn đòi tôi tặng quà. Tối nào anh cũng gọi điện và nói với tôi gọi lại cho anh vì anh học nội trú không được xài điện thoại mà phải xài lén và đó là điện thoại của bạn anh.
Có đêm anh hẹn tôi ngắm mưa sao băng vào 2h đêm. Tôi đã thức để đợi anh nhưng đêm đó anh tắt máy không để cho tôi một lời nhắn. Tôi đã đợi anh suốt đêm trong gió lạnh và khóc rất nhiều. Ngày mai anh lại dỗ dành để tôi nguôi giận. Khi tôi đau khổ và cần anh nhất là lúc gia đình tôi xảy ra chuyện, tôi và bạn thân đang cãi nhau thì chỉ một việc nhỏ nhặt mà anh bỏ mặc tôi lúc đó. Thật sự còn rất nhiều chuyện mà tôi không thể viết hết ra đây được.
Sau khi chia tay một thời gian, bạn của anh nói với tôi rằng anh đang gặp nhiều khó khăn trong học tập và giờ chỉ có tôi mới giúp được anh vì anh và bạn gái đã chia tay. Cô ấy thuyết phục tôi rất nhiều và tôi đã đồng ý. Tối hôm đó anh gọi cho tôi, xin tôi tha thứ và muốn làm bạn của tôi. Tôi đồng ý làm bạn và chia sẻ với anh mọi thứ. Anh nói anh chia tay cô ấy vì không muốn cô ấy khổ vì anh nữa.
Sau nhiều lần khuyên anh quay lại với bạn gái cũ, anh đã nghe lời tôi quay về với cô ấy. Rồi một thời gian sau anh nói đã chia tay vì cô ấy quá khác xưa. Tôi đã ở bên anh suốt thời gian đó với tư cách là một người bạn. Nhưng sau đó anh lại bắt đầu tán tỉnh tôi nhưng tôi luôn từ chối. Và bạn gái anh lại nói với tôi họ chưa từng chia tay. Đến lúc này tôi thực sự không còn muốn làm bạn với anh nữa. Tôi cắt đứt mọi liên lạc với anh từ đó.
Cũng may mắn cho tôi khi anh đòi hỏi tôi luôn có ý thức giữ gìn nên bây giờ không phải ân hận điều gì. Thực sự tôi thấy mình quá ngốc nghếch. Tôi không biết rằng liệu người sau này có như anh và như người yêu đầu tiên của tôi không? Tôi sợ mình sẽ bị lừa dối một lần nữa.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chưa thôi day dứt
Nó quen anh khi học năm đầu đại học. Phòng trọ của nó gần phòng trọ của một người bạn anh. Mỗi lần tới chơi với bạn, anh thường ghé trò chuyện, hỏi han chuyện học hành, gia đình nó.
Anh là con nhà khá giả, ham chơi hơn học. Anh dành phần lớn thời gian cho những thú vui vô bổ như rượu chè, bài bạc. Vì thế, anh bị lưu ban một năm. Mỗi khi trò chuyện cùng anh, nó lại tranh thủ nói bóng gió về những thói xấu của anh, anh chỉ cười, không tỏ thái độ. Sau này, nó không nói xa gần nữa mà thẳng thắn khuyên nhủ anh tu tỉnh, rằng anh còn cả một tương lai phía trước. Không biết lời nó nói có lọt tai anh, nhưng nhiều ngày sau đó thấy anh thay đổi hẳn. Anh đến trường đều đặn và bỏ dần những thứ mà anh vẫn gọi là "thú vui".
Nó và anh đã trở nên thân thiết khi nó bước vào năm thứ hai, còn anh học năm cuối. Học hành và công việc làm thêm khiến anh bận rộn, nhưng với nó, anh vẫn quan tâm, lo lắng. Bạn anh rỉ tai nó "từ khi quen em, cậu ấy thay đổi hẳn, cứ như một người khác!". Nó chỉ cười. Nó xem anh như một người bạn lớn, một người anh. Anh biết điều đó nên im lặng, không thổ lộ tình cảm của mình, chỉ âm thầm quan tâm.
Một hôm, anh hẹn nó ra "cổng làng" - đấy là tên mọi người gọi con đường dẫn vào khu nhà trọ. Con đường nhỏ nhưng khá thoáng đãng, yên tĩnh và là nơi sinh viên trong xóm trọ thường ra tập thể dục mỗi ngày. Khác với vẻ sôi nổi nó thường thấy ở anh, ngồi trước nó là thanh niên điềm đạm, chững chạc. Anh nói về lý do khiến anh thay đổi, về động lực để anh có thể phấn đấu học hành đến nơi đến chốn, về tình yêu của anh dành cho nó và thông báo với nó về dự định đi du học. Nó ngồi im lặng khá lâu, chỉ chúc anh lên đường bình an và học hành thành đạt.
Ngày mở tiệc liên hoan chia tay bạn bè, anh tới đón nó đi cùng, nhưng nó đã từ chối, mặc cho anh kiên trì thuyết phục. Nó nhìn anh thất thểu ra về mà không ngờ rằng, đó cũng là lần cuối cùng nó được gặp anh.
Bạn anh gọi điện báo hung tin anh bị tai nạn trên đường về nhà, và không qua khỏi. Nó không tin vào tai mình, sụp đổ, tức tưởi...
Mỗi năm nó viếng mộ anh một lần vào ngày giỗ. Lần nào nó tới thăm, mẹ anh cũng khóc và kể về anh. Hai năm rồi, công việc cuốn nó đi, đành lỗi hẹn với anh. Nó vẫn chưa quên anh, vẫn chưa thôi day dứt.
Theo Phụ Nữ Online
Có người yêu cũng như không Tôi say sưa đón nhân tình yêu của anh với những nụ hôn ngọt ngào, những cái ôm xiêt chặt như không muôn rời xa. Tôi hạnh phúc bên anh và yêu anh biêt nhường nào... Ngày Têt đáng lẽ ra tôi phải vui và hạnh phúc lắm chứ. Nhìn người người đi chơi, các đôi tình nhân đang vui vẻ dắt tay...