Tôi sợ anh hết yêu tôi và đi tìm một người khác…
Mới hôm qua, tôi còn nhắn tin cho Huy: “Anh đừng có mơ”. Thế nhưng nhắn xong rồi, tôi lại sợ anh hết kiên nhẫn, hết yêu tôi và đi tìm người khác…
Ảnh minh họa
Mẹ tôi nói ở đời, chuyện đàn ông bị người yêu ruồng bỏ không phải hiếm. Không phải vì vậy mà họ không thể yêu thương một người phụ nữ khác thật lòng.
Mẹ nói không chỉ một lần nhưng tôi vẫn không thể nào chấp nhận chuyện Huy quay trở lại nói yêu tôi sao khi bị người yêu “đá đít”. Tôi ghét anh nên vẫn dùng từ “đá đít” cho hả cơn giận.
Sẽ không có gì nếu như trước đó tôi đừng để ý thầm yêu, trộm nhớ Huy. Tôi biết anh trước cả cô gái kia; thế mà cô ta vừa xuất hiện, anh đã lao vào như thể trên đời này không có người phụ nữ nào khác. Hậu quả là cô gái đỏng đảnh kia đã “đá đít” Huy sau 2 năm quấn quýt. Cô ta lấy chồng đại gia. Thật đáng đời cho anh ta.
Chuyện tôi không ngờ là sau đó, Huy quay sang chơi với tôi. Anh ta nhắn tin thăm hỏi khi tôi bệnh, làm giúp công việc khi tôi quá bận, đi mua cơm cho tôi những hôm trời mưa tôi không thể ra ngoài, rủ rê tôi đi cà phê những khi anh ta có chuyện không vui… Đại khái là những việc vặt như vậy. Tôi nghĩ, thôi kệ cứ xem anh ta như bạn bè cũng không sao…
Ấy thế mà đột nhiên, cách đây một tháng, Huy mời tôi đi dự sinh nhật anh ta rồi cũng đột nhiên nói yêu tôi. Thú thật là tôi muốn khóc. Tôi khóc vì ghét, vì giận, vì uất ức… Bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn trong lòng. Câu trả lời của tôi cho Huy hôm đó là “anh đừng có mơ”. Và tôi bỏ về.
Video đang HOT
Thấy tôi buồn, mẹ theo hỏi mãi, cuối cùng tôi phải thú nhận. Thế là mẹ kể cho tôi nghe câu chuyện đời mình. Câu chuyện mà mẹ giấu kín trong lòng bao nhiêu năm qua…
Mẹ bị ép gả cho ba năm 19 tuổi. Đám cưới được 2 tháng, mẹ trốn đi. Khi nhà nội tìm được về, mẹ bị nhốt biệt lập ở một góc vườn. 3 tháng sau mẹ lại trốn được. Lần này phải vất vả lắm ba mới tìm được mẹ về.
Mẹ kể cả hai lần mẹ trốn đi, trong khi ông bà nội và các cô chú làm dữ thì ba vẫn không nói gì. Một buổi tối, ba ra chỗ mẹ bị nhốt, mang cho mẹ thật nhiều thức ăn ngon và quần áo đẹp. Thế nhưng mẹ hất đổ tất cả: “Anh đừng hòng dụ được tôi”. Ba không hề nổi giận mà nhẹ nhàng nhặt các thứ để lên bàn: “Bé ghét tôi nhưng mấy thứ này không có lỗi. Nếu không muốn ba má làm lớn chuyện thì phải nghe lời tôi”.
Ba đi dạy học ở thị xã, cuối tuần hoặc nửa tháng mới về. Tới nhà là ba lại ra căn phòng nhỏ với mẹ. Tuy nhiên đó chỉ là để qua mắt người lớn chứ ba mẹ không ngủ với nhau. Mẹ kể ngay đêm tân hôn, mẹ đã nói: “Anh mà đụng tới tôi, tôi sẽ tự tử. Tôi không ưa cái bản mặt anh”. Ba sững sờ nhìn mẹ: “Tại sao vậy?”. Mẹ không nói nhưng quấn chặt cái mền quanh người. Ba năn nỉ không được nên ôm gối xuống đất ngủ.
Đêm sau và những đêm sau nữa, tình hình vẫn không chuyển biến. Lý do mà sau này mẹ thố lộ là vì trước đó ba đã thương cô gái khác. Khi cô ta bỏ ba đi lấy chồng thì ba cưới mẹ để trả thù cô kia. Chính vì vậy mà khi cưới mẹ, nhà trai đi vòng vàng, tiền bạc rất nhiều. Mẹ không thương ba nhưng bị ép gả nên trong lòng uất hận, nhất quyết không chịu động phòng, sau đó thì bỏ trốn.
Bị bắt lại lần thứ hai thì mẹ an phận, không trốn nữa. Với lại mẹ thấy ba cũng đàng hoàng, mẹ không cho gần gũi thì cũng không dám làm gì nên trong lòng dần cảm mến rồi đem lòng yêu thương từ lúc nào không biết.
Mẹ ở căn phòng nhỏ hơn 3 năm thì một ngày nọ, bà nội gọi mẹ vô phòng: “Bây nói thiệt cho má nghe coi lý do làm sao mà bỏ trốn?”. Mẹ thú thật là vì hận ba quen với cô gái khác, bị người ta bỏ rồi mới quay về cưới mẹ để trả thù. Nghe xong bà nội cười ngất: “Bây thiệt là… Đàn ông họ mau quên lắm. Hơn nữa, nó nghe lời ba má đi cưới bây thì nó cũng là đứa con hiếu thảo. Bây coi, từ hồi đám cưới tới giờ, nó có nặng nhẹ gì bây tiếng nào đâu? Thôi, chuyện cũ coi như bỏ qua”.
Sau bữa đó, mẹ được lên nhà lớn trở lại. Mẹ một lòng chăm lo cho ông bà nội, coi sóc mọi việc trong ngoài, làm lụng vén khéo nên ông bà rất thương. Được một thời gian, bà nội lại hỏi: “Sao tụi bây không đẻ cho má thằng cháu nội? Không lẽ đợi tao với ba bây chết mà không thấy cháu đích tôn hay sao?”. Mẹ tôi không dám thú thật là tới giờ ba mẹ vẫn chưa động phòng nên chống chế: “Dạ, chắc tại tụi con chậm con. Để con nói với anh Phong đi khám coi sao”.
Nhưng mẹ đâu có nói với ba. Cứ cuối tuần ba về, trước mặt ông bà và mọi người, ba mẹ vẫn vui vẻ với nhau nhưng tối đến ba lại ôm gối xuống đất. Nhiều đêm thức giấc, thấy ba nằm chèo queo một mình, mẹ khóc. “Đã lỡ nói hận ba rồi nên giờ có thương mẹ cũng không dám nói. Nhưng ba biết hết nên một bữa nọ, đang đêm ba bò lên giường nằm cạnh mẹ…”- mẹ tôi kể và đỏ mặt như con gái mới lớn.
Chẳng bao lâu sau đêm đó, mẹ tôi có bầu anh hai. Rồi cứ cách năm mẹ lại sinh liền tù tì 5 anh trai, tới 2 chị gái và tôi là út. Ba mẹ sống với nhau hạnh phúc cho đến tận bây giờ khi ba mẹ đều đã gần bảy mươi.
Kể cho tôi nghe xong câu chuyện đời mình, mẹ trầm ngâm: “Mẹ tin hôn nhân là duyên phận. Biết đâu là thằng Huy có duyên với con nên mới khiến người ta bỏ nó, cũng giống như ba với mẹ…”. Mẹ còn khuyên tôi nên nghiêm túc nhìn nhận mối quan hệ với Huy vì mẹ thấy anh ta cũng tốt. Hơn nữa mẹ còn nói, nhìn Huy mẹ cứ liên tưởng tới ba ngày xưa.
Tôi cũng thấy gần giống như mẹ nhưng mặc cảm đến sau, mặc cảm mình chỉ hưởng thứ thừa thãi của kẻ khác khiến tôi không dám đối diện với lòng mình. Mới hôm qua, tôi còn nhắn tin cho Huy: “Anh đừng có mơ”. Thế nhưng nhắn xong rồi, tôi lại sợ anh hết kiên nhẫn, hết yêu tôi và đi tìm người khác…
Theo NLĐ
Chồng chê vợ dốt, lười trước mặt mọi người
Bạn tôi thất nghiệp vì công ty đóng cửa nhưng mỗi khi có bạn bè tới nhà chơi, anh chồng lại thẳng thừng chỉ trích, so sánh vợ với người này, người nọ.
Từ hôm nghe tâm sự của nhỏ bạn thân, lòng tôi cảm thấy day dứt lắm vì không thể làm gì giúp bạn. Công ty của bạn tôi đang làm chỉ còn khoảng một tháng nữa là chính thức đóng cửa nên bây giờ, cô ấy phải chạy vạy khắp nơi để tìm việc. Tuy đã gõ cửa nhiều công ty nhưng vẫn không có nơi nào nhận cả.
Thật sự mà nói thì bạn tôi là một người rất giỏi giang. Khi mới bước chân vào công ty, bạn tôi là một công nhân bình thường vì lúc đó cô ấy chỉ học hết lớp 12 và vì nhà nghèo nên không thể vào đại học. Sau nửa năm, bạn tôi được bổ nhiệm làm trưởng nhóm của bộ phận lắp ráp và khoảng gần 2 năm sau thì trở thành một thành viên trong bộ phận kế hoạch của công ty, chuyên quản lý các đơn hàng, sắp xếp kế hoạch sản xuất, xuất hàng và kiêm luôn thủ kho thành phẩm. Hiện tại, cô ấy đã có 8 năm kinh nghiệm và cũng đã đi học thêm buổi tối để nâng cao bằng cấp.
Chồng cô ấy luôn chê vợ dốt, lừa nên mới bị thất nghiệp, không công ty nào nhận.
Khi đi xin việc, cô ấy toàn rớt ngay từ vòng gửi xe - điều này khiến tôi rất kinh ngạc. Bạn tôi nói là công ty nào cũng yêu cầu cô ấy phải biết ngoại ngữ nhưng bạn tôi lại nói ngọng nên không thể học ngoại ngữ. Bản thân tôi đã cố rất nhiều để dạy cho cô ấy nhưng không được. Cô ấy nói, phỏng vấn không được cũng không sao nhưng điều làm cô ấy buồn nhất là cách cư xử của những người làm công tác tuyển dụng. Tôi nghĩ khi làm việc thì người ta cần kinh nghiệm, khả năng xử lý tình huống, vấn đề phát sinh hơn là cần ngoại ngữ.
Và quan trọng nhất là thái độ của chồng cô ấy khi biết cô chưa tìm được việc. Mỗi khi có bạn bè tới nhà chơi, anh ta thẳng thừng chỉ trích vợ, kể lể với nhiều người là vợ anh ta dốt, lười biếng nên giờ mới bị thất nghiệp, không công ty nào nhận, chằng bù cho chị A, em B làm cùng với anh, vừa giỏi việc cơ quan lại còn mát tay kinh doanh thêm bên ngoài.
Hôm cô bạn gọi điện cho tôi, cô ấy khóc nhiều lắm. Bạn tôi nói, cùng lắm là cô ấy sẽ làm công nhân vì không thể chịu được kiểu xem thường của chồng. Hai chúng tôi chỉ biết khóc cùng nhau. Tôi không quen biết nhiều nên chẳng thể giới thiệu công việc cho bạn. Mấy ngày hôm nay, tôi cũng tìm hiểu chỗ này, chỗ kia tìm việc giúp bạn nhưng không khả quan. Xin các anh, chị cho tôi lời khuyên. Tôi rất muốn giúp bạn của mình vượt qua thời kỳ khó khăn này.
Theo VNE
Sau 'chiến tranh', nhà chồng đòi lại của hồi môn Mẹ chồng đòi trả một cây vàng mà gia đình chồng đi hỏi cưới. Thậm chí, bà còn giữ xe của tôi và bảo khi nào có vàng trả mới lấy xe về. Tôi làm dâu đã được hai năm, có một bé trai 18 tháng tuổi. Nhưng tôi chỉ hạnh phúc trong thời kỳ mang thai thôi còn khi sinh con xong,...