Tôi sinh ra là để hạnh phúc chứ không phải để đau khổ
Nếu có kết hôn thì chắc chắn đó phải là người tôi yêu và yêu tôi. Mặc cho anh đẹp trai hay không, giàu có hay không nhưng phải có lý do để tôi chọn người đàn ông này. Và nếu chọn sai, tôi sẵn sàng chọn lại, không đau đớn dằn vặt.
Tôi vẫn thường xuyên đọc mục Tâm sự, nhưng đây là lần đầu tiên tôi phản hồi ý kiến của mình.
Tôi năm nay 27 tuổi, cái tuổi không hẳn già nhưng chắc chắn cũng không còn trẻ. Cuộc sống của tôi từ nhỏ khá êm đềm, đi học sau đó đi làm. Tôi chưa kết hôn nên chẳng biết cuộc sống vợ chồng sẽ thế nào để mà bình luận.
Nhưng xung quanh tôi, bạn bè, người quen… nhiều người lấy chồng. Nhiều người đã và đang rất hạnh phúc nhưng cũng có người bất hạnh. Kết luận chung của tôi là xấu – tốt do mình mà thôi.
Trước đây, thời còn là sinh viên, tôi cũng từng đặt ra chỉ tiêu cho bạn trai của mình là không ai có thể chê xấu. Nói chung đó phải là người đàn ông đẹp trai, phong độ, thương yêu tôi. Rồi thì 1 số cuộc tình đến rồi đi không vết tích.
Sau đó tôi đi làm, gặp một người đàn ông cực phẩm: đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, nhiều tài lẻ lại đào hoa. Nhưng lúc đó tôi lại là người không mấy tự tin về nhan sắc của mình. Thế nhưng tình cảm cũng kéo dài được khoản 3 năm với vài lần chia tay rồi quay lại, cuối cùng tôi phát hiện người đó dù có yêu tôi nhưng chắc chắn sẽ không cưới tôi vì môn đăng hộ đối.
(Ảnh minh họa – Nguồn: inmagine)
Người như anh ta phải cưới những người có thể giúp đỡ cho sự nghiệp của anh ta. Biết được điều đó, tôi thanh thản ra đi.
Video đang HOT
Sau đó lại có 1 người đàn ông yêu tôi rất chân thành. Anh ta tha thứ dù biết rằng tôi vẫn nhớ đến người đàn ông cực phẩm của mình. Anh cũng là người làm tôi vui, làm tôi cảm động, là người khiến tôi nghĩ đến 1 mái nhà yên ấm của riêng hai đứa.
Nhưng cuối cùng vì hoàn cảnh, cả hai không thể đến được với nhau cho dù còn rất yêu nhau. Chúng tôi hứa sẽ giữ tình bạn cho đến hết đời.
Trải qua nhiều cuộc tình, hiện tôi lại bắt đầu với một người đàn ông khác. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, bản thân tôi cũng chưa biết chuyện sẽ đi về đâu nhưng tôi biết mình sẽ cố gắng để có được hạnh phúc.
Điều tôi muốn nói ở đây là trong mỗi chúng ta khi được sinh ra, giàu nghèo, đẹp xấu, cha mẹ… là những thứ không ai có quyền lựa chọn. Thay vì cứ tự hỏi sao mình không đẹp như bạn A, bạn B, không giàu có như bạn C…thì ta hãy tự làm đẹp cho chính mình.
Học cách lắng nghe bản thân mình, mình cần cái gì, mình muốn cái gì và phải làm gì để đạt được cái mình muốn. Chỉ khi làm chủ được cuộc sống và suy nghĩ của mình, bạn sẽ biết cách làm thế nào để hạnh phúc.
Có lẽ, tôi thuộc loại người sinh ra để sống hạnh phúc nên tôi chưa bao giờ biết đến khổ. Nhưng nói vậy không có nghĩa là hoàn cảnh của tôi tốt hơn người ta.
Cha mẹ tôi ly thân năm tôi 3 tuổi. Từ đó về sau, 1 mình mẹ nuôi 3 chị em tôi ăn học. Nhà tôi cũng nghèo. Tốt nghiệp 12 xong, chị cả đã phải đi làm tiếp tục nuôi 2 chị em tôi.
Lúc tôi và chị kế cùng thi đậu và học Đại học, mẹ đã bán đến mảnh đất cuối cùng của bà ngoại để lo cho chúng tôi. Chị tôi thì đi lao động ở nước ngoài để gửi tiền về nuôi chị em tôi ăn học.
Trải qua được thời gian khó khăn đó, tôi vô cùng biết ơn ông trời đã cho tôi một người mẹ và người chị tuyệt vời như vậy. Tôi hạnh phúc vì điều đó thay vì cứ day dứt tại sao gia đình tôi không như nhà người ta có đầy đủ cả cha lẫn mẹ.
(Ảnh minh họa – Nguồn: inmagine)
Là người lớn, trưởng thành từ sự hy sinh của người khác khiến tôi luôn biết trân trọng những gì mình đang có thay vì tiếc nuối những thứ mình không có hoặc đã mất đi. Tôi luôn biết rằng, bản thân mình phải tốt thì mới có thể không khiến người khác lo lắng, mình phải hạnh phúc thì mới có thể mang hạnh phúc đến cho người khác.
Sau này tôi biết, nếu tôi có kết hôn thì chắc chắn đó phải là người tôi yêu và yêu tôi. Mặc cho anh ta đẹp trai hay không, giàu có hay không nhưng phải có lý do để tôi chọn người đàn ông này. Và nếu chọn sai thì tôi sẵn sàng chọn lại, không cớ gì cứ phải đau đớn dằn vặt mãi vì cái đã rời bỏ ta, làm ta buồn khổ.
Cuộc sống quá ngắn ngủi, tôi sinh ra là để hạnh phúc chứ không phải để đau khổ. Và như đã nói ở trên, trong mỗi chúng ta khi được sinh ra, giàu nghèo, đẹp xấu, cha mẹ… là những thứ không ai có quyền lựa chọn. Nhưng chúng ta luôn có quyền chọn ai làm chồng mình, có đúng không mọi người?
Khi làm chủ được cuộc sống và suy nghĩ của mình, bạn sẽ biết cách làm thế nào để hạnh phúc.
Theo Afamily
Có lẽ tôi nên quên em
Thực sự để quên một người quá khó, nhất là người mà mình yêu.
Tại sao em lại xuất hiện trong cuộc đời tôi? Khi không biết em tôi đã từng sống rất vui vẻ nhưng ngày tôi nhìn thấy ánh mắt em cũng là lúc tôi biết buồn biết khóc. Em và tôi hai kẻ xa lạ về mọi thứ, từ hoàn cảnh gia đình đến tính cách. Em thực sự phải nói là biết cách ăn chơi nhưng bù lại con gái ăn chơi cũng có sức hút riêng của nó. Tôi chúa ghét những đứa như em. Vậy mà sao chỉ trộm nhìn nhau mấy lần tôi hình như đã yêu em. Em là bạn thân của chị họ tôi, nhà em không xa nhà tôi là mấy nhưng em không học ở trường gần nhà nên mãi đến tận hè năm ngoái tôi và em mới biết nhau. Không ngờ em cũng bảo với chị họ là thích tôi, còn gì hạnh phúc hơn. "Mình yêu nhau nhá em", em nhắn tin lại "Hihi"... vậy là yêu. Chỉ một tháng thôi mà sao hạnh phúc đến thế, em xinh nhưng phải nói là khá chơi bời còn tôi chưa một lần vào quán cafe, vậy là tôi bị cuốn theo em biết đi chơi và cũng biết thế nào là tình yêu.
Chưa bao giờ em nói "em yêu anh" mãi đến sau này tôi mới nhận ra em không yêu tôi mà chỉ coi tôi như trò đùa. Kệ em tôi vẫn sướng vui với hạnh phúc đang có của mình mà không hề biết những tháng ngày tồi tệ đang ở sau.
Giá mà em đừng xuất hiện trong cuộc đời tôi! (Ảnh minh họa)
Kì nghỉ hè kết thúc em bắt xe đi học, tôi buồn và bảo em đừng hết yêu tôi. Em không nói gì, một ngày sau hôm tiễn em đi học em đã nhắn tin cho tôi chỉ một tin nhắn "Kết thúc thôi anh", cứ nghĩ là em đùa nhưng tôi gọi lại cho em rất nhiều lần kể cả bây giờ 1 năm rồi tôi vẫn gọi cho em nhưng đều là vô vọng. Vì sao thế em?
Tôi hỏi bạn bè mới biết em lừa dối tôi, em chưa bao giờ yêu tôi. Trước khi quen tôi em đã yêu một công tử nhà giàu học cùng với em. Tôi buồn và thất vọng lắm, cũng đúng em chưa bao giờ nói yêu tôi cả mà.
Một năm qua đêm nào tôi cũng không quên bấm số gọi cho em nhưng mãi chỉ là thuê bao. Biết bao lần tôi cố quên nhưng hình bóng em cứ hiện về trong mỗi giấc mơ.
Hè năm nhất đại học tôi về quê, chạm mặt em tôi buồn lắm tôi muốn chạy lại hỏi em duy nhất một câu tại sao? Nhưng tại sao cái gì... em ơi giá mà em đừng xuất hiện trong cuộc đời tôi!
Theo 24h
Yêu tôi, anh vẫn ngủ với cô ấy Khi cô ấy động chạm vào người anh, anh đã không kiềm chế được nên đã xảy ra chuyện đó Tôi năm nay 21 tuổi, hiện đang là sinh viên của một trường đại học ở Hà Nội. Tôi đã yêu và rất tin tưởng người yêu của mình. Vậy mà không ngờ người đàn ông tôi yêu thương nhất lại khiến tôi...