‘Tôi sex với chồng bạn thân rồi ép anh bỏ vợ’
Chỉ tới khi tôi nhờ anh lấy hộ khăn tắm trong một lần tôi vào nhà anh trú mưa đã biến chúng tôi thành kẻ tội lỗi.
ảnh minh họa
Người ta nói, có những sai lầm không thể thứ tha nhưng tôi vẫn mong được một lần tha thứ, được sự cảm thông của bạn đọc, của người đời khi tôi viết ra những lời tâm sự này. Thật sự tôi đã thấm nỗi đau, đã thấy mình sai quá rồi khi nhẫn tâm cướp đi hạnh phúc của người khác, để rồi những ngày tươi cười chỉ là ngày ngắn ngủi.
Ngày ấy, tôi còn sống buông thả, cứ thích thì làm nấy. Thế nên, ngay cả khi thích chồng của bạn thân, tôi cũng tìm cách chiếm bằng được anh ta với tư tưởng, nếu anh ta không thích mình thì có dụ mấy cũng không nổi.
Vả lại, bản tính hiếu thắng của cô gái luôn được người khác khen là có duyên như tôi khiến tôi không thể đừng được chuyện ấy. Người ta lại nói anh giàu có, ga lăng và rất chung thủy, thế nên tôi càng muốn chinh phục. Thế nhưng, khi tôi dấn thân vào con đường ấy, tôi đã hoàn toàn chiếm được người đàn ông háo sắc, lại mê cảm giác lạ là anh. Chỉ có điều, anh là chồng của cô bạn thân tôi.
Tôi thường xuyên đến nhà anh với danh nghĩa chơi với bạn. Rồi mối quan hệ của chúng tôi trở nên thân thiết. Tôi trổ tài nấu ăn, tất nhiên ngon và khéo hơn vợ anh nhiều vì tôi đã từng học qua lớp nấu nướng. Rồi có khi vợ anh không có nhà, tôi nhờ anh giúp việc này việc nọ vì tôi chưa có chồng. Anh nhiệt tình giúp tôi với tư cách chồng của bạn thân. Chúng tôi vô tư với nhau nên chẳng ai nghi ngờ gì.
Chỉ tới khi tôi nhờ anh lấy hộ khăn tắm trong một lần tôi vào nhà anh trú nhờ vì mưa đã biến chúng tôi thành kẻ tội lỗi. Rồi anh si mê tôi, thích thú những cử chỉ thân mật, những cảm giác lạ mà vợ anh không mang lại được.
Video đang HOT
Anh lấy tôi trong nỗi đau khổ tột cùng của vợ anh khi biết tin tôi mang bầu. Còn tôi, dù có chút day dứt nhưng cảm thấy không xấu hổ, khi ấy tôi còn thương cho cô bạn đã để mất chồng một cách dễ dàng như thế và tự hào về bản thân mình.
2 năm chung sống với anh là 2 năm tôi thấy anh dằn vặt khi vợ anh ngày một đẹp hơn, thăng quan tiến chức. Vợ anh không vương vấn anh dù lòng vô cùng đau khổ. Trong mắt cô ấy, cả hai chúng tôi đã chết. Ngay cả khi gặp ngoài đường, có nhìn thấy nhau, cô ấy cũng không gượng chào. Và tôi nhận ra, dù mình có được anh nhưng chỉ là có được cái thân xác kia.
Ngoài việc làm anh thỏa mãn đam mê, tôi chưa làm được gì cho anh. Vẻ xinh đẹp của tôi cũng lụi tàn theo thời gian, còn vợ anh thì ngày càng có phong thái sang trọng của người có tiền và có quyền. Có lẽ, vì chứng minh cho chồng thấy anh đã sai lầm, cô ấy càng cố gắng nhiều hơn. Và cô ấy đã làm được điều đó.
Tôi ngoài sắc đẹp và sự khéo léo trong cách ăn nói, tôi không có trí thông minh và tài cán như cô ấy. Thế nên, anh mới mê mệt vì vẻ ngoài của tôi khi vợ anh chỉ là người phụ nữ trầm tư ít nói. Giờ đây, khi đã ‘no xôi chán chè’, anh càng cảm thấy anh đã sai như thế nào. Tôi ngày ngày chịu sự thờ ơ của anh, anh còn đánh tôi không thương tiếc khi anh say rượu. Tôi cũng không chống cự được anh, mặc cho anh làm gì thì làm và cứ thế. Chúng tôi trở thành hai người dưng, nương tựa vào nhau khi không còn nơi nào để đi nữa.
Giờ đây, khi đối diện với cô ấy, tôi thấy ân hận vô cùng. Ân hận vì đã phản bội bạn, ân hận vì đã chọn anh khi tôi có thừa cơ hội để yêu người khác. Tôi khóc ròng vì ăn năn, vì day dứt. Ngày ấy, tại sao tôi lại nông nổi như thế, làm tổn thương một người phụ nữ rất trân trọng tôi. Và hậu quả chính tôi mới là người gánh chịu nặng nề nhất.
Tôi sai rồi nhưng đã quá muộn để nhận ra lỗi lầm. Tôi không thể tiếp tục cuộc sống này cũng không thể hàn gắn mối quan hệ trước. Có phải người như tôi đáng khinh bỉ lắm không?
Theo VNE
Nuôi em, em bỏ lấy người!
Hai tháng trước khi về nước, tôi chới với như người sắp chết đuối khi biết My, người yêu, người tôi nuôi ăn học mấy năm qua đã kết hôn.
Tôi và My ở cùng quê, học chung cấp 3 với nhau. Hoàn cảnh gia đình tôi và My đều rất nghèo. Cả hai hiểu và đồng cảm với hoàn cảnh nên rất hay tâm sự với nhau. Trái với tôi, một kẻ lười nhác học hành, chỉ mong mau tốt nghiệp để đi kiếm tiền lo cho gia đình bớt khó khăn, My học rất giỏi và muốn thoát khỏi cuộc sống nghèo khó bằng con đường học hành.
Tuy có tình cảm với My nhưng tôi không có đủ can đảm để bày tỏ vì mặc cảm không thể mang lại hạnh phúc cho My. Sau ngày tốt nghiệp, tôi quyết định đi xuất khẩu lao động với mong muốn gia đình thoát khỏi cuộc sống nghèo khó. Tôi cũng nói với My và cô ấy còn động viên tôi, mỗi người đều có con đường riêng của mình, chúc cậu may mắn và thành công với con đường mà mình đã chọn.
Trước khi đi nước ngoài, điều tôi băn khoăn nhất là, nếu không nói tình cảm của mình dành cho My, có thể sau này tôi sẽ rất ân hận. Nhưng tôi lại băn khoăn hơn gấp bội, một cô gái như My có thể chập nhận yêu một kẻ nghèo rớt, tương lai mù mịt như tôi. Nghĩ đi nghĩ lại, trước ngày đi, tôi quyết tâm bày tỏ tình cảm của mình dành cho cô ấy với tâm thế sẽ bị từ chối. Vậy mà thật chẳng ngờ, My không có chút băn khoăn khi chấp nhận tình cảm của tôi. Lúc đó, tôi như kẻ sắp chết đuối với được cọc, những ngày sau đó, tôi luôn sống trong cảm giác lâng lâng vì quá hạnh phúc.
Trước khi đi nước ngoài, điều tôi băn khoăn nhất là, nếu không nói tình cảm của mình dành cho My, có thể sau này tôi sẽ rất ân hận. (Ảnh minh họa)
Ngày tiễn tôi đi, My buồn buồn nói: "Em sẽ chờ đến khi anh về. Anh sang đó nhớ giữ gìn sức khỏe". Chính tình yêu của My là động lực giúp tôi phấn đấu và vượt qua những khó khăn trong thời gian ba năm lao động nơi xứ người. Dù xa nhau nhưng chúng tôi vẫn hàng ngày trò chuyện với nhau qua yahoo, facebook. Đó là cầu nối giúp tôi và My bày tỏ và nuôi dưỡng tình yêu của hai đứa.
Công việc của tôi cũng khá thuận lợi, thu nhập cũng khá, nên chẳng mấy chốc nhà tôi trả hết nợ và cuộc sống của gia đình bớt khó khăn hơn. Còn My, sau khi tốt nghiệp, cô ấy thi đỗ vào đại học sư phạm gần nhà nhưng không có tiền ăn học.
Vẫn biết gia đình cô ấy khó khăn, lại xác định sau này nhất định cưới My nên tôi đã chủ động nói với My sẽ gửi tiền về lo cho cô ấy ăn học. Ban đầu, My cũng cương quyết từ chối vì ngại gia đình tôi biết, nhưng sau khi nghe tôi nói: "Sau này anh về kiểu gì chúng ta chẳng kết hôn, rồi sẽ thành vợ chồng, có gì mà ngại đâu em. Cứ coi như, anh và em đang cùng nhau lo cho tương lai của hai đứa". Và My đã đồng ý dùng tiền của tôi trang trải chuyện học hành.
Vậy là gần 3 năm, cứ đều đặn hàng tháng, tôi gửi tiền cho My, khi có việc gì cần nhiều tiền hơn, cô ấy cũng bảo tôi, tôi cũng chẳng hề tính toán lập tức gửi cho My ngay. Tình yêu của tôi dành cho My ngày một lớn theo thời gian, thậm chí tôi còn đếm từng ngày về để được gặp My cho thỏa nỗi nhớ nhung. Nhiều lúc nghĩ tôi lại thương My vì có người yêu đi xa nên thiệt thòi, không được quan tâm, chăm sóc.
Vậy là gần 3 năm, cứ đều đặn hàng tháng, tôi gửi tiền cho My, khi có việc gì cần nhiều tiền hơn, cô ấy cũng bảo tôi, tôi cũng chẳng hề tính toán lập tức gửi cho My ngay. (Ảnh minh họa)
Thời gian lao động ở nước ngoài sắp hết, tôi tính sau này về có chút vốn liếng sẽ mở cửa hàng kinh doanh gì đó. Lúc tôi về thì My cũng sắp ra trường, sẽ xin đi dạy ở đâu đó gần nhà, sau khi ổn định công việc thì hai đứa sẽ kết hôn. Cứ nghĩ đến viễn cảnh đó là lòng tôi lại ngập tràn hạnh phúc.
Nhưng thật không ngờ, người mà tôi hết mực thương yêu, dành trọn niềm tin và tình yêu bao năm qua lại phũ phàng với tôi đến thế. Hai tháng trước khi về nước, tôi chới với như người sắp chết đuối khi biết My, người yêu, người tôi nuôi ăn học mấy năm qua đã phụ bạc tôi để kết hôn. Đắng lòng hơn, My còn chẳng thông báo với tôi một tiếng là mình kết hôn, tôi biết chuyện khi My khoe ảnh cưới của mình ngập tràn trên hạnh phúc với chồng trên facebook.
Nghe nói, chồng My hơn tôi về mọi mặt từ ngoại hình, gia cảnh tới học vấn. Lấy anh ta My sẽ chẳng phải lo về công việc và hạnh phúc tương lai, còn nếu lấy tôi, cuộc sống chắc chắn sẽ có vô vàn khó khăn vì hai đứa đều gánh nặng gia đình. Quá đau đớn nhưng tôi chẳng thể làm gì. Bây giờ có oán hận, trách móc My thì liệu thay đổi được gì? Có trách thì tôi nên trách mình vì quá nghèo nên không giữ được người yêu.
Bao nhiêu dự định cho tương lai của hai đứa đã tan như bóng bóng xà phòng. Dù bị phụ bạc nhưng vẫn còn yêu My nên không ngừng tự hỏi: Không biết giờ này, My có hạnh phúc không?
Theo VNE
Đàn ông yêu vợ như thế nào? Không biết mình có được chồng yêu không là vấn đề không ít bà vợ rất băn khoăn, nhưng làm thế nào để biết được sự thật là việc chẳng hề đơn giản... Có chị hay hỏi chồng: "Anh có yêu em không?". Cách này đơn giản nhất nhưng độ tin cậy cũng thấp nhất. Đàn ông khối người nói dối như cuội....