Tôi sẽ không đòi quà dù người ta bòn hết của tôi rồi bỏ chạy
Chia tay, tôi sẽ không đòi quà dù rằng số tiền tôi “đầu tư” vào bạn gái khá lớn. Nhưng đây cũng là bài học “cạch đến già” của tôi.
Tôi mới bị bạn gái bỏ cách đây 3 ngày, vẫn chưa hết uất ức nên tôi lên đây tâm sự.
Tôi quen cô ấy được 3 năm, lúc đó tôi đang làm lại không gian và tư vấn bố trí nội thất cho một nhà hàng mà cô ấy là quản lý phục vụ bàn ở đó. Hai đứa trêu đùa qua lại, rồi trao đổi số điện thoại, hẹn hò đi cà phê, ăn uống. Kết thúc công trình đó, chúng tôi cũng chính thức yêu đương.
Cảm nghĩ của tôi về bạn gái cũ là một cô gái năng động, nhiệt tình, biết giao tiếp và rất khéo mở miệng gợi ý bạn trai tặng quà. Tôi nói không ngoa chút nào hết. Có ai mà suốt ngày rủ bạn trai vào trung tâm thương mại chỉ để… “ngắm” đồ không? Thỉnh thoảng, cô ấy gọi điện nhờ tôi đến siêu thị này, bách hóa nọ để đón cô ấy về. Tôi đến đó, nào chỉ đón không, còn phải đi vào xem giúp cô ấy cái áo này thế nào, cái túi kia ra sao… Cuối cùng tôi luôn là người phải rút ví để trả tiền những món đồ cô ấy “thích mê thích mệt” đến mức không chịu bước chân ra khỏi cửa hàng của người ta nữa.
Ngoài ra, cô ấy còn rất giỏi khoản “vòi” đồ trang sức. Mùng 8/3, Lễ Tình nhân, sinh nhật, các ngày kỷ niệm lớn bé khác cô ấy đều gợi ý trước những món cô ấy thiếu, thích và đang muốn. Lần nào tôi mua đúng ý bạn gái thì cô ấy cười tít mắt, ca ngợi tôi cả buổi, “thưởng” cho tôi một nụ hôn và tôi “thích gì cũng chiều”. Nếu tôi hết tiền hoặc không mua được món bạn gái thích, thì cô ấy ngúng nguẩy, tỏ vẻ tôi ki bo, giận dỗi, buồn bã, mếu máo… làm đủ thứ trò khiến tôi cũng cảm thấy mình quá đáng. Dần dần lương lậu của tôi lúc nào cũng hết từ giữa tháng.
Lần nào tôi mua đúng ý bạn gái thì cô ấy cười tít mắt, ca ngợi tôi cả buổi (Ảnh minh họa)
Bi ai nhất là có tháng tôi phát hiện ra mình không đủ tiền để mua thêm một đôi tất cho bản thân. Tôi nhắn tin cho cô ấy “Anh không thể ra ngoài được vì hết tất”. Cô ấy vội vã mua ngay một đôi tất mang đến cho tôi. Nhưng sau đó, cô ấy sẽ nói đi nói lại chuyện cô ấy đã “cứu” tôi như thế nào, cô ấy đã tận tâm tận lực vì tôi ra sao… Để đến khi tôi phải mua lại cho cô ấy một món quà nào đó có giá trị gấp 20 lần đôi tất kia thì cô ấy mới thôi nhắc lại chuyện này.
Tôi không biết sao hồi đó mình u mê đến vậy. Bạn gái rõ ràng bộc lộ là một cô nàng đào mỏ chính hiệu, vậy mà tôi không nghe lời “can gián” của ai hết. Bạn bè, người thân từng nói họ có cảm tưởng bạn gái tôi mang “động cơ không trong sáng” khi đến với tôi. Nhưng tôi vẫn phớt lờ. Bởi hồi đó, mỗi khi tôi hết tiền, bạn gái lại đưa tôi về nhà trọ của cô ấy, nấu cơm tối cho tôi (bữa trưa tôi ăn cơm do văn phòng đặt). Thậm chí cô ấy còn nhét vào ví cho tôi một, hai trăm nghìn cho tôi xăng xe đi đường. Khiến tôi bị che mắt. Tôi không nghĩ rằng bạn gái làm vậy là thể hiện lúc mình thiếu thốn, cô ấy rất thông cảm, nhằm bòn rút lúc tôi có tiền.
Tôi làm cấp quản lý nên cũng lương lậu cũng khá. Nhưng từ khi quen bạn gái, tôi chẳng gửi về quê được đồng nào cho mẹ. Tồi tệ hơn, tôi còn gọi về cho mẹ nói rằng dạo này đang đầu tư cưới vợ, để mẹ tôi đỡ sốt ruột khi không nhận được đồng nào từ tôi.
Video đang HOT
Chia tay, tôi sẽ không đòi quà dù rằng số tiền tôi “đầu tư” vào bạn gái khá lớn (Ảnh minh họa)
Thật không ngờ, sau 3 năm yêu đương, đến lúc tôi ngỏ lời muốn cưới cô ấy làm vợ thì cô ấy xin phép một tháng để suy nghĩ kỹ vì cảm thấy hai đứa chưa hoàn toàn hiểu nhau. Sau đó là một khoảng thời gian lạnh nhạt. Cô ấy không gọi điện nhắn tin tíu tít cho tôi như trước, cũng không thèm nhờ tôi đưa đón đi mua sắm. Tôi gọi điện thì cô ấy luôn dùng lý do bận rộn tổ chức liên hoan nọ, tiệc tùng kia để từ chối gặp mặt và nghe điện. Đến hai tháng sau thì tôi cũng lờ mờ hiểu cô ấy đang trốn tránh tôi.
Cuối cùng, tôi nhắn tin cho cô ấy rằng “Nếu cảm thấy không hợp thì chia tay, anh sẽ không làm phiền em nữa”. Vậy là cô ấy nhắn lại ngay rằng “Nếu anh đã nói như vậy thì em đồng ý mặc dù em rất đau khổ”. Thật là lời nói giả dối. Tôi nghĩ chắc cô ấy đang rất vui mừng vì cuối cùng cũng giũ bỏ được tôi.
Chia tay, tôi sẽ không đòi quà dù rằng số tiền tôi “đầu tư” vào bạn gái khá lớn. Nhưng đây cũng là bài học “cạch đến già” của tôi. Qua đây, tôi cũng nhắn gửi tới các anh em đồng chí khác khi yêu đương cũng nên tỉnh táo chút, đừng để mất cả tiền lẫn tình như tôi.
Theo Afamily
Mở máy tính, bắt quả tang chồng chát khỏa thân cùng nhân tình
Những dòng chữ của một con bé mới chỉ hơn 20 tuổi đầu với chồng, một thằng đàn ông đã có vợ, những lời lẽ đầy nhục dục, kinh tởm nhất. Họ hẹn nhau đi khách sạn, đi ăn đi uống, rồi hẹn nhau kích thích điểm nào, hôn hít điểm kia cho phần thêm quyến rũ....
Tôi sinh ra trong một gia đình gốc Hà Nội, gia đình tuy khá giả nhưng mọi thứ đều phải tự lập bởi bố mẹ hiện định cư ở nước ngoài.
Mẹ tôi là một người đàn bà độc đoán và khó tính, bố và hai anh em tôi luôn phải chiều theo những ý nghĩ quái gở của mẹ. Về phần bố, ông là một người hiền lành, tâm lý...vì lẽ đó tôi luôn cố gắng học hành để bố luôn tự hào.
Sau khi du học với bằng tốt nghiệp xuất sắc, tôi về Việt Nam và có ngay một công việc với thu nhập khủng.
Rồi từ đây, tôi gặp và kết hôn với chồng mình. Ngày đầu tiên gặp nhau, anh là một người đàn ông mẫu mực chín chắn vô cùng. Tất cả đồng nghiệp bạn bè đều nhận xét về anh như vậy và họ cho rằng ai được anh ấy yêu phải là người phụ nữ xuất sắc và giỏi giang.
Sau cưới, anh vô tâm, keo kiệt, bủn xỉn đến mức không tặng tôi bất cứ một món quà nào (Ảnh minh hoạ)
Rồi anh tỏ tình khiến tôi hết sức ngỡ ngàng, anh không cho tôi cơ hội để từ chối, lảng tránh. Sau ngày đó, anh săn đón tôi một cách nhiệt tình, nói những lời có cánh khiến con tim khô cằn bao năm nay, giờ lại được vun vén tưới nước, lại là nước ngọt khiến tôi thực sự rung động.
Những ngày tháng sau đó, ngày nào anh cũng đưa tôi đi làm, yêu thương, chiều chuộng và tôi quyết định đi tới hôn nhân với anh bởi thật sự lúc đó tôi lo sợ mất anh, một người đàn ông hoàn hảo....nhưng tôi đã lầm.
Nhà chồng neo người, tôi cứ nghĩ rằng ít người thì cuộc sống sẽ ít va chạm, nhưng thực sự khi đó tôi hiểu rằng, chỉ có sóng ngầm chưa nổi lên mà thôi.
Chồng là con một, nên trong hoàn cảnh gia đình như thế, tôi chưa bao giờ đòi hỏi chồng phải toàn tâm toàn ý với mình, tôi luôn nói với anh rằng hãy yêu thương mẹ nhé, để con mình sau này sẽ lấy anh làm tấm gương cho nó. Nhưng hình như với mỗi bà mẹ, như thế là chưa đủ.
Mặc dù trước mặt chồng, mẹ luôn đối xử tốt với tôi nhưng thật ra không phải, sau lưng bà hay nói những lời lẽ cay nghiệt, rồi bỏ tôi một mình với đứa con. Chồng đi làm suốt, gia đình tôi thì không ai ở Việt Nam. Mới sinh con xong tôi vẫn phải ngồi dậy, xách nước tắm cho con, dọn dẹp.
Cuộc sống ngột ngạt bắt đầu từ những lần không vừa ý nhau về cách chăm sóc giữa mẹ chồng và nàng dâu. Tôi có ngu không khi cứ nhẫn nhịn vào trong lòng mà chẳng hề kể gì với chồng. Rồi những lần cãi nhau giữa anh và tôi cũng bắt đầu từ đây.
Trước và sau khi cưới anh là hai con người hoàn toàn khác hẳn. Sau cưới, anh vô tâm, keo kiệt, bủn xỉn đến mức không tặng tôi bất cứ một món quà nào. Có đòi hỏi thì anh quay ra hờ hững, mắng chửi tôi thậm tệ.
Sau những lần cãi vã không có điểm dừng, chồng khuyên tôi nên về nhà ngoại....Ô hay, bố mẹ tôi không ở đây, lấy đâu ra nhà ngoại mà về. Cái nhà trước đây tôi ở đến khi lấy chồng cũng đã cho thuê rồi, anh định bảo tôi đi đâu bây giờ đây.
Lúc đó không hiểu sao tôi lại nghĩ chắc do mình sai, chồng hiền lành tử tế, đang làm dự án, đang bận, tôi không thông cảm lại còn cãi nhau với chồng. Vì vậy tôi đã xuống nước xin lỗi anh mặc dù chẳng có lỗi gì, nhưng vì quá yêu và quá tin tưởng mà tôi nghĩ, trong cuộc sống vợ chồng, có người cương thì cũng cần có người nhu chứ.
Tôi xuống nước lần nào thì anh cương lên lần đấy. Rồi anh muốn ngủ riêng và tôi cũng đồng ý. Thời gian đó, anh đi ra ngoài nhiều, tôi gặng hỏi thì anh bảo sống với tôi không có không gian sống nên tôi hãy sang bên nước ngoài với bố mẹ....
Và tôi lại đồng ý, tôi xách ba lô mang theo đứa con 6 tháng tuổi về nhà bà dì tá túc vài tuần....trong lòng vẫn nuôi hy vọng chồng đừng giận nữa.
Nếu hôm đấy không vì đem con về nhà lấy quần lấy áo cho con, vô tình mở máy tính của chồng lên thì có lẽ cả đời tôi vẫn cứ bị lừa, một cú lừa đau đớn, ngu si nhất.
Những dòng chữ của một con bé mới chỉ hơn 20 tuổi đầu với chồng, một thằng đàn ông đã có vợ, những lời lẽ đầy nhục dục, kinh tởm nhất. Họ hẹn nhau đi khách sạn, đi ăn đi uống, rồi hẹn nhau kích thích điểm nào, hôn hít điểm kia cho phần thêm quyến rũ....
Nước mắt không thể chảy có lẽ là minh chứng đau đớn nhất cho tất cả mọi nỗi đau. Tôi bình tĩnh lấy điện thoại chụp lại những dòng chat đó và gọi điện lại cho chồng, và anh ta thừa nhận không một chút sợ hãi, hối lỗi.
Tôi bình tĩnh lấy điện thoại chụp lại những dòng chat đó và gọi điện lại cho chồng, và anh ta thừa nhận không một chút sợ hãi, hối lỗi. (Ảnh minh hoạ)
Tôi đã khóc rất nhiều, không ngày nào không khóc, khóc đến mờ cả hai con mắt,. Tôi từng nghĩ sẽ nhắm chấp nhận cuộc sống này và mong chồng thay đổi về bên mình, lúc thì tôi lại mong được giải thoát.
Thời gian sau đó, vì công ty dị nghị nhiều, cô bồ của chồng đã tự động rút lui và xin chuyển công tác tại một công ty khác và cắt đứt mọi liên lạc. Anh hối lỗi, quay về xin tôi tha thứ và làm lại từ đầu.
Thời gian trôi qua, nỗi đau một phần trong lòng cũng đã nguôi ngoai bớt. Tôi đồng ý cho anh ta một cơ hội để làm lại từ đầu...cuộc sống bắt đầu lại từ những gượng gạo, những cố gắng đem lại tình cảm cho nhau, chứ không còn là cảm xúc của thời yêu đương mãnh liệt.
Mặc dù trải qua nhiều sóng gió, cũng như việc không hoà hợp giữa mẹ chồng nàng dâu, nhưng qua chuyện ngoại tình của chồng, một năm thử thách sống trong địa ngục mà giờ đây cuộc sống tôi có phần ổn hơn rất nhiều.
Tôi hiểu được, dù là một người phụ nữ ở bất cứ đâu, trình độ nào, ai cũng phải sống tự lập, sống cho bản thân mình, đừng phụ thuộc vào bất cứ ai. Dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng làm điều gì dại dột, hãy sống chủ động, công việc ổn định và phấn đấu hết mình, chăm sóc cho bản thân mình, dù cuộc đời không như mình mong muốn, dù chồng mình có bỏ rơi thì cũng phải đứng thật vững. Để cho anh ta thấy mình có cuộc sống của mình, mình làm được bằng chính đôi tay của mình mà không phải phụ thuộc bất cứ ai.
Theo VNE
Sợ đổ vỡ lần hai, gia đình anh phản đối hôn nhân Cha mẹ anh không chấp nhận chuyện kết hôn, bởi tôi cùng tuổi với vợ cũ của anh, nếu lấy nhau sẽ giống như cuộc hôn nhân trước. Hiện tại tôi đang chung sống với một người đàn ông. Anh ấy đã có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc và đã ly dị cách đây hơn hai năm. Vợ chồng anh đã...