Tôi sắp kết hôn nhưng lại phải lòng với anh chàng hàng xóm
Tôi là một người phụ nữ 28 tuổi và tôi sống với bạn trai của tôi và chúng tôi rất hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi sắp làm đám cưới nhưng gần đây, tôi lại phải lòng anh chàng hàng xóm.
ảnh minh họa
Tôi và chồng chưa cưới đã đính hôn năm ngoái và chúng tôi đang lên kế hoạch cho đám cưới.
Tuy nhiên, anh hàng xóm – một chàng trai độc thân 30 tuổi gần đây lại có ý tán tỉnh tôi và dường như tôi cũng đang thấy “siêu lòng”.
Lúc đầu, tôi bắt gặp anh ta cứ nhìn chằm chằm vào tôi trên đường phố. Sau đó, chúng tôi có trò chuyện vài lần khi tình cờ gặp nhau tại các cửa hàng tạp hóa. Anh ấy có vẻ khá thích tôi, có một lần, anh ta đã vòng tay quanh eo tôi và hôn tạm biệt.
Tôi đã khá ngạc nhiên và bối rối, nhưng tôi cũng phải thừa nhận rằng khi anh chạm vào mình, tôi có cảm giác như điện giật.
Từ lúc đó, tôi cứ nghĩ về anh ta suốt cả ngày và mong gặp lại anh ta. Hiện giờ, tôi cảm thấy rất bối rối bởi tôi đã sống rất hạnh phúc với vị hôn phu của tôi trước khi anh chàng hàng xóm này tán tỉnh tôi.
Video đang HOT
Tại sao tôi lại có cảm giác đó với anh chàng hàng xóm và bây giờ, tôi phải làm gì đây?
Chuyên gia tư vấn trả lời:
Đừng quá nghiêm khắc với bản thân, đó chỉ là một phản ứng tự nhiên.
Trên thực tế, khi ai đó nghĩ rằng bạn gợi cảm, điều đó làm cho bạn cảm thấy tuyệt vời. Vì vậy, bạn có thể cảm thất vui vẻ suốt cả ngày như thể bạn vừa trúng số độc đắc vậy!
Trường hợp của bạn cũng tương tự như vậy. Tuy nhiên, đừng để một chàng trai qua đường phá vỡ mối quan hệ mà bạn và chồng chưa cưới đã vun đắp từ rất lâu rồi.
Bạn cũng nhận thấy rằng mình đang hạnh phúc với chồng chưa cưới. Tất cả những gì xảy ra với anh chàng hàng xóm chỉ là một chút “cảm nắng” mà thôi.
Bây giờ, bạn hãy dành thời gian để chuẩn bị cho kế hoạch đám cưới của mình và nói cho anh chàng hàng xóm biết rằng bạn sắp kết hôn và kết thúc mọi chuyện với anh ta.
Sẽ chẳng hay ho gì nếu bạn trai của bạn biết rằng bạn đang bị một anh hàng xóm điển trai quyến rũ?
Chúc bạn giải quyết mọi vấn đề một cách ổn thỏa!
Theo VNE
Bạn thân có con với chồng
Tôi trân trọng chồng và bạn, vậy mà sau lưng tôi, họ hú hí, quan hệ bất chính với nhau.
Tôi đã đọc câu chuyện của chị Căm hận vì chồng ngủ với bạn thân và cảm thấy xót xa vô cùng. Tôi cũng rơi vào hoàn cảnh như chị. Tôi cũng bị chồng phản bội nhưng cái lí lẽ mà họ bao biện cho hành động đó khiến tôi khổ tâm vô cùng. Bây giờ chính tôi cũng không biết mình muốn gì nữa, tôi không biết phải quyết định thế nào giữa một bên là nỗi đau khổ bị phản bội, một bên là tình nghĩa bao năm qua.
Bạn thân của tôi là một người kém may mắn. Cô ấy không có ngoại hình đẹp nên mặc dù chúng tôi đã có gia đình đề huề, con cái đầy đủ nhưng cô ấy vẫn chưa tìm được một người để cùng chung lưng đấu cật. Tôi thương cô ấy vì cô ấy tốt tính, hiền lành, chỉ có điều duyên phận hẩm hiu nên đến giờ vẫn đơn độc. Cũng chính vì tình cảm gắn bó bao năm nên tôi coi cô ấy chẳng khác nào người nhà. Mỗi khi gia đình có công, có việc tôi đều gọi cô ấy đến cùng tham dự. Vậy mà có ngày tôi lại bị phản bội trắng trợn như vậy.
Thú thật là tôi không bao giờ nghĩ ngợi, nghi ngờ chuyện chồng và bạn mình. Chồng tôi và cô ấy đều là người tử tế, tình cảm của cả ba người đều rất tốt nên tôi nào dám nghi ngờ chuyện tầm bậy đó. Thế mà tôi đã lầm, sau lưng tôi, họ hú hí, họ quan hệ bất chính với nhau mà tôi không hề hay biết. Tôi vẫn trọng vọng, vẫn nâng niu họ như thể họ là những người chồng, người bạn tốt mà tôi may mắn có được.
Tôi đâu có biết chồng mình và bạn thân gian díu, cặp bồ với nhau (Ảnh minh họa)
Ngay cả khi cô bạn tôi nói đang có bầu tôi cũng không hề nghĩ "tác giả" của bào thai đó lại là chồng tôi. Nghe bạn tâm sự, tôi còn động viên cô ấy: "Thời buổi này đâu cần phải có chồng mới có con. Phụ nữ đơn thân rất nhiều, miễn sao cậu cảm thấy hạnh phúc là được". Suốt thời gian cô ấy mang bầu, tôi còn giúp đỡ, chăm sóc cho cô ấy tận tình. Nhiều hôm không qua thăm được, tôi còn bảo chồng và con út của mình mang cháo sang cho cô ấy. Tôi thương bạn mình cảnh không chồng, giờ lại đang bầu bí không có người chăm sóc nên sẽ rất cực thân. Tôi không hề hỏi bạn mình về cha đứa bé vì tôi nghĩ rằng tôi và cô ấy thân thiết với nhau, khi nào muốn cô ấy sẽ hỏi, còn nếu không nó sẽ là bí mật của riêng cô ấy.
Tất cả mọi chuyện chỉ được phơi bày khi mà cô ấy sinh con và khai sinh là họ của chồng tôi. Tôi đã giật bắn mình khi nhìn vào tờ giấy khai sinh đó. Có một cảm giác rất lạ khiến tôi linh tính có sự chẳng lành. Và cũng chính vào lúc đó, chồng tôi và "người bạn thân" bao năm đã tự thú với tôi mọi chuyện. Thì ra hơn 3 năm qua họ gian díu với nhau mà tôi không hề hay biết. Và đứa bé là "sản phẩm" của mối tình vụng trộm đó. Tôi còn chưa hết bàng hoàng, đau đớn thì chồng tôi lại tiếp lời: "Thôi thì mọi chuyện cũng đã rồi, dù sao cô ấy cũng là người thiếu may mắn trong chuyện tình duyên. Tình bạn của em và cô ấy cũng đã bao năm rồi, hãy coi như em san sẻ một phần hạnh phúc của mình cho cô ấy. Anh tin cô ấy cũng sẽ biết điều để đối xử lại với em".
Tôi phải làm gì? Ly hôn hay chấp nhận cảnh chung chồng với bạn thân? (Ảnh minh họa)
Chồng tôi nói rằng đứa bé không có tội nên giờ hãy để anh ấy có trách nhiệm với mẹ con cô ấy coi như một sự bù đắp còn anh sẽ không bao giờ bỏ tôi. Tôi mãi mãi là vợ của anh ấy. Nếu tôi không chịu mà ly hôn thì người thiệt cũng chỉ là tôi và các con tôi mà thôi. Vậy thì chi bằng tôi đồng ý để anh ấy "có trách nhiệm" với mẹ con của "bạn thân mình" còn hơn là tự mất đi tất cả.
Tôi cảm thấy ghê tởm. Dường như họ đã có một sự sắp đặt hết cả rồi và cái việc cuối cùng mà họ phải làm là: thông báo cho tôi biết. Tôi đau đớn vô cùng. Tôi muốn ly hôn, muốn bỏ chồng ngay lập tức vì không thể nào chịu đựng nổi sự phản bội trắng trợn này nhưng nghĩ lại lời phân tích của anh ta tôi cũng thấy xót xa. Cái mà tôi nghĩ tới là các con tôi. Nếu tôi ly hôn thì đúng là tôi đã tự cướp đi quyền có cha của các con mình trong khi đó cô ta lại nghiễm nhiên có chồng, có cha cho con. Nhưng nếu cứ sống trong cảnh "chung chồng" đó thử hỏi tôi chịu đựng được đến bao giờ? Tôi phải làm gì lúc này đây?
Theo VNE
Gặp mẹ trong mơ Con sẽ dành thời gian còn lại của cuộc đời mình để tìm mẹ. Mẹ chờ con nhé! Mẹ yêu dấu! Con không còn nhớ đây là thư thứ bao nhiêu con viết gửi cho mẹ. 55 năm đã trôi qua kể từ ngày mẹ bỏ con lại nhà thương tỉnh Thanh Hóa, khi trên người con là bệnh tật đau đớn đến...