Tôi sai lầm khi vội kết hôn mà chưa có gì trong tay
Hôm qua chúng tôi lại cãi nhau, cô ấy đòi tôi phải trả hết số tiền tôi đã vay cô ấy và bố mẹ vợ.
Ảnh minh họa
Tôi và vợ mình bây giờ cưới nhau hơn 3 năm và có một con trai 2 tuổi. Chúng tôi cùng làm trong một công ty. Sau khi quen được 5 tháng chúng tôi yêu nhau, và 6 tháng sau quyết định về một nhà. Lúc đó, cả hai đều đủ tuổi trưởng thành (tôi 29, vợ 30). Những tưởng cuộc hôn nhân sẽ mang lại những điều tốt đẹp nhưng mọi thứ không như tôi nghĩ. Vợ thường hay kiếm lý do để không về quê nội, trong khi đó lúc nào cũng muốn tôi về quê ngoại. Cô ấy nói thẳng là không thích về nhà tôi vì không thoải mái. Điều quan trọng là thay vì động viên, khuyên nhủ con gái, mẹ vợ lại ủng hộ ý kiến này của cô ấy.
Tôi thừa nhận khi lấy nhau chúng tôi rất khó khăn vì lúc cưới bố mẹ tôi không có tiền để lo đám cưới. Một mình tôi phải lo hết, cùng với đó là sự giúp đỡ một phần của gia đình bên vợ. Thực sự trong thâm tâm tôi luôn rất cảm kích sự giúp đỡ của gia đình bên nhà vợ. Cũng chính bởi vậy mà tôi luôn nghĩ rằng mình phải làm hết sức để báo đáp cho gia đình bên ngoại. Vợ chồng tôi sống cùng với em vợ từ khi bắt đầu có quyết định kết hôn. Trong 2 năm, 3 anh em ở cùng nhau, tôi luôn cố gắng làm hết mọi việc trong nhà. Nếu vợ tôi nấu cơm, tôi sẽ rửa bát, giặt quần áo. Ngày nào cũng vậy, tôi không hề bắt em vợ phải đụng chân tay vào bất cứ việc gì dù là nhỏ nhất.
Nửa năm sau khi cưới, vợ tôi có bầu. Tôi đã rất hạnh phúc. Để vợ có được tinh thần cũng như sức khỏe tốt nhất để sinh nở, tôi lại tiếp tục làm hết khả năng của mình. Ngày đi làm về, tôi lao đầu vào cơm nước, giặt giũ, chăm chút nhà cửa cho cả 3 anh em. Tôi đã bỏ hết mọi thói quen và sở thích của mình là đi tập thể thao vào mỗi buổi chiều chỉ để tập trung lo cho gia đình. Hơn 9 tháng vợ mang bầu, việc mà cô ấy phải làm là đi làm ở cơ quan về thì lên giường xem phim, đọc báo, chờ tôi nấu ăn xong. Cả cậu em vợ tôi cũng vậy, đi làm về chỉ việc ăn thôi, ngay cả khi ăn xong cũng ít khi phải dọn.
Video đang HOT
Niềm vui vô bờ bến khi tôi đón từ tay bác sĩ một cậu con trai kháu khỉnh, nặng 3,4 kg, khỏe mạnh. Không thể diễn tả được niềm hạnh phúc của tôi khi được làm bố. Chính bởi vậy mà trong suốt 6 ngày trong bệnh viện (vợ tôi sinh mổ) tôi luôn ở bên cạnh vợ con mình để chăm sóc từng chút một. Những tưởng như thế là hạnh phúc sẽ bền vững mãi mãi nhưng 6 tháng sau, giữa mẹ tôi và vợ tôi liên tục xảy ra xích mích. Tôi đã rất cố gắng để làm cho mọi việc trở nên tốt đẹp hơn nhưng không có tác dụng. Vợ tôi cãi nhau tay đôi với mẹ tôi, tuyên bố rằng sẽ không bao giờ về nhà tôi nữa. Thực sự, mẹ cũng không phải là người quá hiền lành, bà cũng bảo thủ và hay xét nét con dâu. Vì thế tôi rất giận mẹ. Tôi đã nghe vợ, để rồi một năm trời tôi không nhắn tin, gọi điện, không về thăm mẹ mình.
Có lẽ ông trời đã trừng phạt tôi, bởi lẽ tôi đã sai lầm ngay từ đầu khi vội vàng kết hôn khi chưa có gì trong tay. Không ít lần vợ ra điều kiện với tôi là sau này nếu giàu có thì phải đối xử tốt, phải cho nhà vợ nhiều hơn, phải ưu tiên nhà vợ nhiều hơn. Tôi chấp nhận như một điều mặc nhiên phải như thế. Tôi đã nhẫn nhịn mọi điều. Đến hôm qua thì tôi thực sự thấy tổn thương nghiêm trọng. Năm ngoái, một lần tôi bị bệnh phải vay vợ 7 triệu để chữa bệnh, bố mẹ vợ phải hỗ trợ 7 triệu để nuôi con trai tôi. Mỗi khi nói đến chuyện tiền nong cô ấy lại mang ra để sỉ vả tôi rằng nếu không có bên nhà vợ thì tôi chẳng bao giờ ngẩng mặt lên được. Cô ấy tuyên bố sẽ không bao giờ bước chân về nhà nội nữa.
Tôi tự hỏi rằng, đã là vợ chồng thì phải cùng nhau gánh vác, mọi khó khăn trong cuộc sống, sao lại cứ mang việc tôi phải vay mượn nhà vợ ra để sỉ vả? Tôi cũng đi làm, thu nhập trung bình tháng hơn 6 triệu. Tôi cố gắng rất nhiều để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống, nhưng đến lúc này cảm thấy sợ vợ mình, sợ cách nhìn và cách nghĩ, nhất là cách đối xử quá thực dụng của cô ấy. Hôm qua chúng tôi lại cãi nhau, cô ấy đòi tôi phải trả hết số tiền tôi đã vay cô ấy và bố mẹ vợ. Tôi đã đi vay và ném trả cho cô ấy toàn bộ những gì đã vay. Vợ tôi đã viết đơn ly hôn. Liệu tôi có sai ở đâu không mọi người? Xin cho tôi những lời khuyên và chân thành nhất. Cảm ơn mọi người.
Theo Vnexpress
Vợ vào mạng xã hội hỏi chị em câu này khiến chồng tái mặt hoảng hốt
Vợ tôi thì đang bầu bí, tôi cũng không muốn nặng lời để ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy. Nhưng nếu cô ấy vẫn tiếp diễn những hành động thế này thì tôi bực mình và khó chịu quá!
Ảnh minh họa
Tôi và vợ tôi học cùng lớp đại học. Tôi là một chàng sinh viên nghèo, tỉnh lẻ còn cô ấy là con nhà giàu, nhà ở ngay trung tâm thành phố. Suốt 4 năm đại học, tôi chẳng mấy khi nói chuyện với cô ấy. Chẳng biết trời đất run rủi sao, sau khi ra trường, tôi và vợ lại làm cùng một công ty. Cùng là lính mới, cùng bỡ ngỡ với công việc nên tôi và cô ấy với nhau và yêu nhau lúc nào không hay.
Khi yêu nhau, tôi có cảm giác cô ấy rất ân cần, nhẹ nhàng và đảm đang chứ không hề chảnh chọe như những tiểu thư con nhà giàu khác. Sau 3 năm hẹn hò, tôi đưa cô ấy về quê ra mắt. Quê tôi ở xa, 2 đứa phải đi ô tô 4-5 tiếng mới về đến nhà. Thấy cô ấy say xe, nôn mửa, tôi cũng rất thương. Cô ấy thấy tôi ở quê xa, không được hiện đại như thành phố thì khá ngại ngần. Tôi đành dỗ dành cô ấy, nói rằng dù sao chúng tôi cũng xác định sẽ bám trụ lại Hà Nội nên cũng chẳng mấy khi về quê, mong cô ấy cố gắng.
Chuyện gì đến cũng đến, khi cô ấy phát hiện đã có bầu 2 tháng, gia đình 2 bên đành nhanh chóng tổ chức đám cưới. Vào lễ cưới, bố mẹ vợ tôi khiến cả 2 họ tròn mắt khi trao đến 6 cây vàng làm của hồi môn cho con gái. Sau khi cưới, tôi không muốn ở nhà vợ nên đã thuê một căn hộ chung cư gần chỗ làm để ở. Thấy nhà cửa vẫn còn đi thuê, sợ an ninh còn chưa đảm bảo nên tôi khuyên vợ nên gửi chỗ của hồi môn để mẹ tôi giữ hộ nhưng vợ tôi không nói gì.
Hôm đó, chị bạn đồng nghiệp nhắn tin cho tôi nói rằng vợ tôi đang bình luận gì đó có liên quan đến gia đình tôi trong nhóm "Tâm sự EVA" gì đó. Tôi rất tò mò nên đã mượn nick của một người bạn, xin gia nhập nhóm để xem vợ "tám" gì. Nào ngờ, vào đến nhóm, tôi tá hỏa khi thấy vợ tôi là chủ của mấy bài đăng liền.
Cô ấy kể tất tần tật từ lần về ra mắt, đám cưới lẫn cả chuyện "vợ chồng" của chúng tôi lên mạng cho tất cả mọi người cùng đọc và bình luận. Đọc những bài viết của vợ, tôi "nóng mắt" khi thấy cô ấy chê tôi và gia đình tôi là nghèo hèn, quê mùa, cục mịch.
Chưa kể, bài đăng mới nhất cô ấy còn viết: "Các mẹ ơi, ngày cưới, em được bố mẹ trao của hồi môn 6 cây vàng. Sau khi cưới, chúng em vẫn ở thuê trong một căn hộ chung cư chứ chưa có nhà riêng. Chồng em sợ để ở đây sẽ mất nên khuyên em mang vàng về để mẹ chồng giữ hộ. Theo các mẹ em có nên mang vàng về gửi mẹ chồng không. Em thấy nhiều mẹ nói rằng mang vàng về gửi mẹ chồng thì 90% là mất ạ".
Bài đăng của vợ ngay lập tức nhận được cả tá "like", "comment" của mọi người. Hầu hết mọi người đều khuyên vợ tôi nên mang vàng về đưa mẹ đẻ cất vì mẹ chồng toàn là người như thế này, thế kia, bla bla.
Không hiểu sao đến chuyện đấy mà cô ấy cũng mang lên mạng để kể được. Người ngoài thì không nói nhưng những người quen mà biết được chuyện này thì không biết sẽ thế nào.
Tôi không biết nên nhắc nhở nhẹ nhàng hay làm um chuyện cho ra nhẽ để vợ tôi chừa cái tật "vạch áo cho người xem lưng" này. Vợ tôi thì đang bầu bí, tôi cũng không muốn nặng lời để ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy. Nhưng nếu cô ấy vẫn tiếp tục những hành động thế này thì tôi bực mình và khó chịu quá!
Theo Danviet
Bồ nhí mang bầu, chồng cuống quýt khẩn cầu vợ giải cứu Dưỡng khẳng định anh không yêu cô gái kia mà tất cả tình cảm anh vẫn dành cho tôi. Dưỡng mong tôi cho anh một lối thoát... (Ảnh minh họa) Sau 3 năm tìm hiểu, yêu nhau tôi và Dưỡng đã nên vợ, nên chồng bằng một đám cưới đầy đủ bố, mẹ, họ hàng và bạn bè của hai đứa. Vợ 22,...