Tôi sai khi nói chồng để mặc vợ gánh vác kinh tế
Tôi là tác giả: “Chồng để mặc tôi gánh vác kinh tế”, xin nói thêm việc chi tiêu tháng 10 triệu ở thành phố và vì sao có hậu phương mà không thăng tiến.
Tôi là cô gái bình thường nhưng có gương mặt sáng và duyên, có khả năng giao tiếp và ngoại ngữ, tính tình luôn cầu toàn và tham vọng. Với tôi, ai đủ sức khỏe mà không tạo ra vật chất tương xứng là khá khó chịu, không may tôi cũng lấy điều đó áp vào chồng. Ngoài ra tôi luôn lo sợ một người lo kinh tế sẽ không bền vững. Tôi có tính đó bởi sinh ra trong gia đình khó khăn, đông anh chị em nên ba mẹ khá chật vật khi nuôi các con, chỉ ba người con sau cùng mới được học hành đến nơi đến chốn. Mẹ mất khi tôi học lớp 12, ba và chị gái vẫn cố gắng cho tôi học xong đại học. Trong thời gian học đại học, tôi cũng đi làm khá nhiều để chi tiêu thêm, chưa bao giờ để túi rỗng vì sợ cảm giác thiếu tiền, sợ phải vay mượn để chi tiêu. Khi ra trường, tôi chọn ngành dịch vụ du lịch để làm vì phù hợp chứ chẳng phải đam mê.
Tại nơi làm việc này, tôi may mắn gặp được anh, người sếp vô cùng thấu hiểu và tốt tính. Anh tạo điều kiện công việc để tôi cân bằng giữa gia đình và con nhỏ. Sau 5 năm vừa làm vừa chăm 2 đứa tương đối ổn, anh khuyến khích tôi nhảy việc để phát triển vì nhìn thấy tiềm năng ở tôi, môi trường hiện tại không có cơ hội cho tôi. Một mảng khác cũng trong ngành du lịch nhưng có cơ hội phát triển cao hơn để có thu nhập tốt hơn đã được tôi lựa chọn. Tôi nộp hồ sơ để phỏng vấn với vị trí tương đương mình đang làm, bắt đầu từ vị trí vừa, có thời gian học hỏi và trau dồi kỹ năng cho mảng mới. Sau khi phỏng vấn 3 lần thì một tuần sau họ đã đề nghị mình vị trí cao hơn cả vị trí ứng tuyển và lương gấp đôi mức lương tôi mong muốn. Lúc đó chồng cũng khuyến khích rất nhiều, tôi đưa ra các tình huống như làm ngoài gì, làm ca, anh bảo sẽ đưa đón con cái…, điều đó thật tuyệt phải không? Nhưng đâu phải cứ muốn là được.
Sau khi nộp đơn thôi việc nơi cũ và đang hoàn tất hồ sơ để đến nơi mới thì tôi phát hiện mình có thai, vợ chồng tôi đều bất ngờ và không mong đợi. Tôi đã khóc rất nhiều nhưng rồi cũng phải vực dậy tinh thần và tin rằng con đến là duyên. Tôi thông báo cho nơi mới là sẽ hoãn nhận công việc mới, báo cho sếp cũ về “sự cố” này. Sếp báo bên nhân sự rút hồ sơ xin nghỉ việc của tôi và bảo đảm các quyền lợi, tôi thật sự mang ơn sếp. Ngoài khuyến khích tôi phát triển trong sự nghiệp, sếp còn nói hay tôi chọn sự bình yên ở công việc này và mở rộng buôn bán thêm, tính ra vừa có thời gian cho con mà cũng có thu nhập tốt. Tôi muốn phát triển trong sự nghiệp, không phải lo lắng từng ngày trồi sụt của doanh thu, với việc kinh doanh ngoài là để bổ trợ chứ chưa phải là thu nhập chính lúc này. Hơn nữa với eếp này là tốt, nhưng nếu anh nghỉ mà sếp khác về liệu tôi có trụ vững, lúc đó tôi lớn tuổi rồi lại bắt đầu lại và phát triển như thế nào. Nếu lúc đó công việc không có, kinh doanh không tốt thì biết tính sao? Tôi phải tạo thành trụ vững trong sự nghiệp, nếu không làm chỗ này thì đến chỗ khác vẫn có cơ hội rộng mở.
Nói về chồng, tôi lựa chọn anh đúng là vì anh sống đạo đức, hiểu chuyện và bao dung. Anh điềm đạm, không hề nói về bản thân, chỉ có tôi quan sát cách anh đối xử với mọi người và ngược lại. Khi quen, anh đang làm cho công trình tương đối lớn, nhìn lúc anh tập trung lao động tôi đã bị thu hút. Với những sản phẩm anh làm khá kén khách vì khách phải am hiểu chất lượng sản phẩm đó và chịu chi số tiền cao hơn giá thị trường. Như bài trước tôi có nói tính anh tỉ mỉ, sản phẩm nào cũng thật hoàn hảo mới chịu. Có hai con rồi, tôi khuyên anh nên hạ bớt tiêu chuẩn nghề nghiệp để có khách hoặc đi làm công cho xưởng khác cũng được. Anh không đồng ý, luôn lảng đi khi vợ đề cập đến, đó là cớ sự để vợ chồng hục hoặc nhau.
Nói thêm về chồng tôi một chút để mọi người hiểu. Anh rất thương yêu vợ con, con là niềm vui bất tận của anh. Anh sẽ từ chối những lời mời nhậu hay cà phê không cần thiết để chơi đùa và dạy con học, tối nào cũng ở nhà để học và chơi cùng chúng. Anh chăm sóc từ răng miệng đến da dẻ con, cũng thức đêm chăm con cho tôi ngủ lúc con còn trong tháng. Khi con tập thôi bỉm ban đêm, chính anh giữa khuya dậy cho chúng đi tè. Các con khi đi học luôn kể cho các cô nghe về ba một cách rất thần tượng. Tôi biết, để hình tượng ba trong mắt chúng đẹp đến vậy thì anh đã dành hết niềm vui cá nhân cho chúng.
Ngoài ra chúng tôi đều rất thống nhất cách dạy con, không có chuyện ông đánh xuôi, bà thổi ngược nên các con đều sợ ba mẹ và vâng lời. Tôi có một lời khuyên tới các ba mẹ từ kinh nghiệm của mình: Muốn những đứa con sau ngoan ngoãn thì tập trung dạy đứa đầu thật kỹ; sau khi chúng sinh hoạt với nhau thì đứa lớn sẽ dạy lại cho em trong lúc chơi chung, mình chỉ cần quan sát và điều chỉnh thêm. Chồng tôi cũng quan tâm đến hiếu hỉ bên nhà ngoại và hay bảo tôi cho tiền các chị khó khăn. Ngoài ra, các mảng điện nước, điều hòa, nội thất trong nhà tôi chưa phải chi một đồng nào cho người ngoài cả, anh làm hết và làm rất tốt. Tôi từng khuyến khích anh chuyển sang mảng điện nước có khi cũng dư ăn chứ chẳng đùa. Kể đến đây bỗng thấy tôi ích kỷ và sân si quá.
Video đang HOT
Lúc này, khi nhìn nhận kỹ về bản thân, tôi thấy mình may mắn hơn vì có nhà chồng tốt. Ba chồng không còn gì để chê; mẹ chồng hơi khó tính, kỹ tính nhưng lại vô cùng yêu thương con cháu. Ông bà luôn lo vợ chồng tôi khó khăn vì cũng hiểu cách kiếm tiền của chồng tôi, bà hay cho thêm nhưng tôi từ chối hoặc tìm cách gửi trả lại; sức trẻ thanh niên đã không phụng dưỡng cha mẹ mà còn để ông bà lo lại là điều tôi không chấp nhận được. Đây cũng là một phần lý do tôi giận chồng. Ba chồng luôn nói: “Tụi con cứ lo làm sao để nuôi con cho tốt, còn nhà này rồi ba sẽ cho tụi con”, nghe thì có vẻ sướng đấy nhưng thật sự tôi thấy không sướng trong tâm vì muốn những tài sản mình có là nhờ bàn tay mình làm ra.
Giờ ba mẹ có cái nhà cho cái nhà, vậy nếu không có thì làm sao (nói chung tôi cầu toàn, nghĩ mọi người sẽ trách mình điều này nhưng vẫn muốn nói rõ tâm tư, suy nghĩ). Anh chị chồng từng tìm việc cho chồng như giáo viên hay nhân viên tại công ty bạn bè của anh chị, vậy mà chồng tôi đều từ chối, họ đành an ủi tôi: “Thôi vợ chồng em cố gắng, rồi nhà ba má cũng để cho tụi em chứ anh chị không có ai tranh giành gì đâu”. Nói thêm lý do vợ chồng tôi không sống chung với ông bà mà ra riêng, đó là chuyện mẹ chồng nàng dâu. Khi ở chung, dù có thương yêu đến mấy cũng có chuyện; từ khi tôi chuyển ra ngoài, mối quan hệ mẹ con cải thiện đáng kể, tôi thấy quyết định của mình là đúng. Sau này khi ông bà yếu, chắc chắn vợ chồng tôi phải về để phụng dưỡng, còn giờ bà chăm ông tốt nên độc lập vẫn là lựa chọn tốt nhất.
Về vấn đề chi tiêu gói gọn trong 10 triệu, ở bài trước viết vội nên tôi chưa nói hết ý. Vợ chồng tôi ra riêng tầm 2 năm nay. Khi vừa ra riêng tôi đã mở thêm quán nước. Phần này khi tôi lên ý tưởng, anh cũng phân tích được mất. Khi tôi chấp nhận được cái mất đã tiến hành làm thì anh tự đóng xe cho tôi, hỗ trợ trang trí các kiểu và nấu nước bán theo công thức tôi đưa. Đến tối anh trông con còn tôi ra quán tổng kết với nhân viên. Lúc đó thịnh nên bán được khá tốt, tôi có tiền chi thêm cho sinh hoạt hàng ngày và tiết kiệm được cho cả năm 2020 dịch bệnh. Tôi ở miền Trung, chi phí sinh hoạt tất cả tầm 13-15 triệu, ăn uống đầy đủ, ngon và tiết kiệm chi phí. Con học trường công nên chi phí không cao, tôi đi làm thì từ xe di chuyển đến ăn hai bữa trong ca đều công ty lo, các chi phí cá nhân của chồng thì anh tự lo.
Giờ tôi đủ bình tĩnh để nghiệm ra cuộc sống mình đủ đầy hơn nhiều người rồi và điều đó cũng nhờ các bạn độc giả đã cho những nhận xét khách quan nhất, chứ trước đó tôi chưa thấy được. Hy vọng năm sau mọi thứ khấm khá, công việc có cơ hội phát triển và thị trường khá hơn để tôi phát triển kinh tế, lo cho gia đình nhỏ. Xin cảm ơn và chúc các bạn năm mới sức khoẻ, hanh thông.
Sau 3 năm ly hôn, tình cờ gặp lại vợ cũ trong đám cưới của người bạn và nhận được 1 câu hỏi mà anh chồng bật khóc ngon lành
"Trong lúc tôi không biết có nên đến bắt chuyện với vợ cũ hay không thì cô ấy lại là người chủ động đến gần tôi trước", người chồng chia sẻ.
Trong cuộc sống này khi mà người ta đã nói quá nhiều về ngoại tình và phản bội thì đâu đó vẫn còn không ít những câu chuyện cảm động về sự chân thành mà vợ chồng dành cho nhau. Câu chuyện của người chồng tên Vinh (36 tuổi) dưới đây chính là một ví dụ như thế.
Anh chia sẻ:
"Tính đến thời điểm ly hôn thì tôi và vợ đã bên nhau được 10 năm tròn cả yêu và cưới. Ngày đó vợ từng từ chối không ít đối tượng có điều kiện tốt để chấp nhận tôi. Cô ấy ở bên khi tôi vẫn còn tay trắng. Lúc chia xa tôi cũng vẫn chưa có gì trong tay, trái lại còn gánh trên vai khoản nợ lớn mấy tỷ đồng do làm ăn thua lỗ.
Khi ấy là khoảng thời gian vô cùng khó khăn và tăm tối của tôi. Sau khi đã suy nghĩ kỹ càng tôi quyết định viết đơn ly hôn. Tôi nói rằng mình cần một người phụ nữ giỏi giang, giàu có để đỡ đần và gánh vác cùng chồng. Vợ tốt thật nhưng gia đình chẳng có điều kiện, tài cán bản thân cũng bình thường. Tôi còn giới thiệu cho vợ về bạn gái mới của mình, hơi nhiều tuổi nhưng nền tảng kinh tế rất vững.
Ảnh minh họa
'Cũng vì hoàn cảnh đưa đẩy nên anh buộc lòng phải làm vậy, nếu không có cô ấy giúp đỡ thì chẳng biết bao giờ anh mới trả hết nợ. Em còn nể tình nghĩa vợ chồng thì hãy ký đơn để chúng ta ly hôn trong hòa bình', tôi nói với vợ như vậy. Cô ấy im lặng rất lâu, qua một đêm suy nghĩ đến sáng hôm sau mới ký đơn. Rồi vợ đưa con trai ra khỏi căn nhà thuê, từ ấy chúng tôi gần như không có liên lạc gì.
Bẵng đi 3 năm sau tôi và vợ cũ tình cờ gặp lại nhau trong đám cưới một người bạn chung. Trông cô ấy đẹp lên, cũng trầm tĩnh và tự tin hơn. Trong lúc tôi không biết có nên đến bắt chuyện với vợ cũ hay không thì cô ấy lại là người chủ động đến gần tôi trước.
Để rồi nghe được câu hỏi mà vợ cũ thốt lên, tôi lập tức bật khóc ngon lành. 'Nếu không tình cờ gặp lại nhau hôm nay thì anh không định đến tìm em ư? Ba năm qua em vẫn luôn chờ anh...', cô ấy mỉm cười dịu dàng hỏi tôi như vậy.
Hóa ra cô ấy biết tất cả, biết rằng tôi chẳng hề có người bạn gái mới nào cả, biết tôi không phải mẫu đàn ông dựa dẫm vào phụ nữ. Chỉ vì tôi không muốn cô ấy phải còng lưng gánh nợ cùng mình nên quyết định giải thoát cho vợ. Người phụ nữ như cô ấy kể cả tái hôn thì vẫn sẽ tìm được người đàn ông tốt hơn tôi gấp bội.
10 năm bên nhau tôi chẳng cho cô ấy được ngày nào thảnh thơi, sung sướng mà cô ấy chưa một lời ca thán, phàn nàn. Nếu còn bắt cô ấy gánh nợ cùng mình, cả đời chịu khổ vì chồng thì tôi thật sự không thể nhẫn tâm làm thế. Cũng vì vợ quá tốt nên tôi quyết định ly hôn.
Ảnh minh họa
Vợ tôi hiểu hết và không muốn chồng bị giày vò trong sự áy náy ấy nên cô ấy chấp nhận làm theo quyết định của tôi. 3 năm qua vợ chỉ chuyên tâm làm việc và nuôi con, đồng thời vẫn chờ đợi tôi đến tìm. Thời gian qua tôi đã nỗ lực gây dựng lại mọi thứ, chăm chỉ làm việc ngày đêm và phần nào gặp may mắn nên trả được gần hết nợ. Vẫn còn nợ một chút nên tôi chưa dám đi tìm vợ.
Vợ đưa ra 1 cuốn sổ tiết kiệm, dù không nhiều nhưng là số tiền cô ấy dành dụm được trong thời gian qua, rồi bảo tôi nhanh thu xếp đón mẹ con cô ấy về.
Hôm đó tạm biệt vợ ra về mà trong lòng tôi vẫn tưởng mình đang nằm mơ. Cứ nghĩ vợ cũ đã yên ấm bên người đàn ông khác, tôi cũng chẳng trách đâu chỉ mừng cho cô ấy mà thôi. Ai ngờ người phụ nữ từng bên tôi 10 năm đó lại tinh tế, bao dung và tuyệt vời đến vậy...".
Vinh chia sẻ hiện tại anh và vợ đã đoàn tụ bên nhau và cuộc sống rất ổn. Nợ nần đã trả hết, công việc của anh trên đà phát triển sau 3 năm gây dựng, vợ anh thì đang mang thai đứa con thứ hai của hai người. Anh bảo nhiều lúc thấy cuộc đời thật kỳ diệu và nhất là bản thân anh thật sự may mắn khi có được một người phụ nữ như thế trong đời.
Sau khi tắt đèn, đàn ông làm được 4 điều này cho thấy họ rất yêu và trân trọng bạn, đặc biệt là điều thứ 4 Khoảng thời gian trước khi đi ngủ là quãng thời gian rất quan trọng trong đời sống vợ chồng, nếu người đàn ông của bạn làm được 4 hành động nhỏ dưới đây thì xin chúc mừng, bạn thật hạnh phúc khi có người đàn ông tuyệt vời. Che chăn để đảm bảo bạn không bị lạnh Khi đi ngủ vào buổi tối,...