“Tôi rụng rời trước cảnh tượng dâm đãng của vợ”
Vợ tôi lõa lồ ngồi trước máy tính, một tay ôm cái bụng lùm lùm, một tay thì đang “tự thỏa mãn”. Loa máy tính vang lên tiếng một người đàn ông: “Trời ơi! Lần đầu tiên anh chat sex với một người phụ nữ mang bầu đấy”.
Tôi gần 40 tuổi mới lấy được vợ. Vợ tôi trẻ hơn tôi mười mấy tuổi. Ai cũng bảo tôi may mắn vì chăn được “gà non”. Nhưng nào phải vợ trẻ, vợ đẹp là hạnh phúc!
Em và tôi lệch pha nhau trong khá nhiều chuyện, đặc biệt “chuyện ấy”. Tôi – sau một thời trai tráng rong chơi đã mệt nhoài về thể xác và tinh thần trong sex. Dù vợ tôi đẹp đấy, trẻ đấy nhưng cũng chẳng kéo dài được cuộc yêu, có đôi khi tôi còn “khóc ngoài biên ải”. Vợ tôi thì ngược lại. Em “còn zin” trăm phần trăm khi lấy tôi. Có chồng, lần đầu tiên nếm mùi vị ái tình khiến vợ tôi mê say.
Có thể khẳng định một câu, em rất mạnh mẽ trong quan hệ vợ chồng. Em luôn cuồng nhiệt, khát khao men tình. Tôi mặc dù rất muốn thỏa mãn vợ nhưng “tuổi già sức yếu” không cho phép. Đôi lúc nhìn em hẫng hụt khi cuộc yêu kết thúc nhanh chóng, tôi vừa thấy tội cho em, vừa xấu hổ vì mình “kém tắm”, lại lo em sẽ ngoại tình vì không chiều được vợ. Tôi theo sát vợ tôi hàng ngày vì sợ em “ăn chả”. Thế nhưng, từ khi lấy em, tôi vẫn chưa phát hiện được điều gì không hay.
Vài tháng gần đây, vợ tôi có bầu. Tôi quyết tâm theo lời 2 bà mẹ dặn, kiêng “yêu” tuyệt đối. Vợ tôi tìm đủ mọi tài liệu, mẩu báo trên mạng để thuyết phục tôi rằng sex khi mang bầu hoàn toàn có thể. Nào phải không biết chuyện đó, tôi chẳng am hiểu hơn em ý. Nhưng có điều, tôi lợi dụng việc vợ mang bầu để thoải mái một thời gian.
Vài tháng được nghỉ ngơi, không cần phải gồng mình lên sex với vợ, tôi thấy mình khỏe khoắn, thư thái hơn hẳn. Vợ tôi thì bứt rứt, khó chịu. Tôi biết thỉnh thoảng em vẫn lén “tự giải quyết” khi tôi đang ngủ. Đầu tiên tôi rất khó chịu với hành động đó nhưng về sau, thấy thương em, tôi tự nhủ: “Thà vợ làm vậy còn hơn ngấm ngầm cắm sừng lên đầu chồng!”.Tuần trước, tôi phải đi công tác vài ngày dưới Hải Phòng. Ai cũng trêu vợ tôi phải cẩn thận ông “sếp” đi xuống đất ăn chơi bị mấy em lôi kéo. Nào ai hiểu được, người lo lắng, dè chừng từng giây, từng phút là tôi. Tôi chỉ sợ mình vắng nhà, vợ lại đâm hư lôi trai về đàn đúm. Tay tôi lúc nào cũng lăm lăm cái điện thoại, xong việc một cái là gọi ngay cho vợ kiểm tra. Tối tối tôi nói chuyện với em đến tận khuya để chắc chắn là không có “thằng nào” dám bén mảng lại gần. Đôi lúc tôi cũng thấy mình dở hơi và hay ghen thậm tệ. Bởi vì tuy vợ tôi trẻ, đẹp thật đấy nhưng em đang mang bầu, lẽ nào còn lăng loàn đến mức… Biết vậy nhưng tôi vẫn cứ quản lí vợ, tôi lúc nào cũng sợ mất em.
Video đang HOT
Nhờ tập trung vào công việc, tránh xa mọi tiệc tùng mà phía đối tác sắp xếp, tôi về nhà sớm 1 ngày. Tôi cho lái xe cùng thư kí ở lại Hải Phòng xả hơi, còn mình thì vội vàng bắt chuyến xe muộn nhất về Hà Nội gặp vợ. Về đến bến Lương Yên, tôi định bụng gọi vợ đi đón. Nhưng lúc đó đã 11 giờ đêm, vợ lại đang bụng mang dạ chửa, tôi hấp tấp đón xe ôm về nhà.
Tôi mở khóa cổng mà không thấy vợ xuống, bụng nghĩ em đang ngủ, tôi vào phòng ngủ của hai vợ chồng. Căn phòng trống không. Em cũng không ở trong phòng tắm. Đang thắc mắc không biết vợ đi đâu, tôi chợt nghe thấy tiếng động ở phòng làm việc. Khẽ khàng mở cửa, tôi rụng rời chân tay trước cảnh tượng dâm đãng trong phòng.
Vợ tôi đang lõa lồ ngồi trước máy tính, một tay ôm cái bụng lùm lùm, một tay thì đang “tự thỏa mãn”. Loa máy tính vang lên tiếng của một người đàn ông: ” Trời ơi! Lần đầu tiên anh chat sex với một người phụ nữ mang bầu đấy! Em quyến rũ thế! Lại gần camera chút em ơi cho anh nhìn rõ thêm!”.
Vợ tôi với tay chỉnh camera và hỏi: “Được chưa anh?”. Người đàn ông bên kia đáp: “Em đẹp quá! Em ơi, ngày mai mình chat nữa nhé!”. Vợ tôi hoảng hốt: “Không được anh ơi, ngày mai lão chồng già của em về rồi. Có gì anh add nick em, mình nói chuyện thôi. Chồng em ghen lắm, lão biết lão giết em”. Kẻ bên kia lại khúc khích và vợ tôi lại tiếp tục trò đồi trụy.
Cô ấy nói đúng, lúc ấy, tôi chỉ muốn giết chết cô ấy ngay lập tức. Hít một hơi thật sâu bình tâm lại, tôi bước vào phòng, cúi xuống ghé vào tai vợ: “Chào em!”. Vợ tôi giật mình tắt phụp màn hình vi tính. Cô ấy định rút luôn ổ điện nhưng tôi ngăn lại. Tôi bật máy, vào phần nhật ký trong yahoo. Trời ơi, hóa ra bao lâu nay vợ tôi đã giấu giếm tôi chat sex với bao nhiêu người đàn ông. Những lời lẽ hết sức dung tục, ngôn từ dâm đãng làm tôi thấy ghê tởm, lại có vài cuộc gọi video đã được thực hiện giữa vợ tôi và những kẻ ấy.
Vợ tôi run lên khi đứng bên cạnh tôi, cô ấy vội vàng khoác lại chiếc áo ngủ. Tôi nhìn vợ mà không thể tin được vào mắt mình. Tôi biết nhu cầu của vợ cao, nhưng tôi không ngờ cô ấy trụy lạc như vậy. Người vợ dễ thương, hiền thảo của tôi đấy ư? Một người con gái ngoan ngoãn, có học lại có thể phát ra những ngôn từ như thế, còn khoe thân cho người khác xem trong khi mang bầu đứa con của tôi. Càng nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, tôi càng ghê tởm. Tôi lao vào tát vợ và gào lên: “Đồ đĩ thõa!”.
Ai ngờ, vợ tôi ngã lăn xuống đất. Nhìn em ôm bụng chửa lò dò đứng dậy, tôi hoảng hốt chạy lại đỡ em. Vợ tôi khóc thút thít, em nói tất cả những thứ đó em chỉ làm qua mạng, em chưa từng thực sự chung chạ với người đàn ông khác ngoài tôi. Chỉ vì em quá ham mê với sex mà nên nông nỗi này. Em cũng biết điều ấy bệnh hoạn, nhưng không ngăn được mình.
Mấy hôm nay, tôi đau đầu suy nghĩ chuyện vợ chat sex. Tôi muốn li dị, đuổi ngay người đàn bà mất nết ấy ra khỏi nhà. Nhưng cô ấy đang mang thai đứa con của tôi. Vả lại, đến tuổi này mới lấy vợ, chưa được tròn năm lại li dị, tôi sợ bị người ta đàm tiếu. Nếu tiếp tục, tôi không biết mình có thể tha thứ cho vợ không?
Từ ngày phát hiện ra chuyện, tôi vẫn ngày ngày vào nick vợ kiểm tra xem cô ấy có hành động hư đốn đó với ai nữa không. Dù không phát hiện được gì, dù biết mình ngu xuẩn nhưng tôi vẫn cứ làm, để rồi cơn hỏa lại bốc lên đầu. Vợ tôi thì ngày nào cũng khóc. Không khí gia đình nặng nề, tôi thì mệt mỏi. Bỏ thì không đành, không dám, mà tiếp tục thì cũng khổ. Mong mọi người cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Hai nửa hy sinh
Khi cô giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh, anh thường ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi cho cô.
Cô vốn là một người con gái xinh đẹp. "Vệ tinh" xung quanh cô nhiều không kể xiết, nhưng cô bỏ ngoài tai tất cả để chọn anh - một công nhân làm việc ở nhà máy, thu nhập còn không đủ cho 3 bữa ăn hàng ngày. Cô chấp nhận từ bỏ cả gia đình, thậm chí là công việc đầy tương lai của mình để cưới anh.
Sau khi kết hôn, anh và cô mượn được nhà kho của một người bạn, họ sắp xếp lại thành một tổ ấm giản dị. Mùa đông đến, căn nhà kho trống trải hút gió lại càng trở nên lạnh giá. Khi ấy chưa đủ tiền mua chăn, cô thường bị giật mình tỉnh dậy giữa đêm vì lạnh. Những lúc đó, anh chỉ biết ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm của cơ thể sưởi ấm cho cô.
Một ngày cô trở về nhà với vẻ mặt thất thần nhợt nhạt, anh lo lắng hỏi cô có phải bị bệnh rồi không? Cô chỉ mỉm cười nói: "Em hơi mệt thôi!" rồi hân hoan rút từ trong túi ra một tờ bạc nhét vào tay anh: "Chúng mình có tiền rồi anh ạ, mình đi mua một chiếc chăn thật ấm để đắp nhé." Anh sững người ngạc nhiên nhìn tờ tiền trong tay cô, giọng run run: "Làm sao em lại có nhiều tiền vậy?" Cô vui vẻ kể lại cho anh tiền là do cô kiếm được khi đi phát tờ rơi. Cô phải đứng từ sáng đến tối mới được trả ngần ấy tiền. Nói rồi cô vội vàng kéo anh ra khỏi nhà, không cho anh hỏi thêm điều gì nữa. Họ mua môt cái chăn vừa tầm tiền. Từ đó, giữa đêm cô không còn bị giật mình thức giấc nữa.
Vài năm sau, anh tìm được công việc tốt hơn, rồi kiếm được nhiều tiền, tự mở công ty. Không bao lâu anh đã xây cho cô một ngôi nhà khang trang, mua ô tô cùng rất nhiều đồ dùng đắt tiền khác. Anh nói muốn dành cho cô một cuộc sống ấm no đầy đủ bù đắp lại những tháng ngày khó khăn vất vả trước đây. Cuộc sống bỗng vụt thay đổi khiến cô có phần bàng hoàng chưa kịp thích nghi với điều kiện mới.
Ngày chuyển nhà, anh bảo những đồ đạc cũ trong căn nhà kho của họ trước đây anh đều muốn vứt đi không giữ lại bất cứ cái gì. Nhưng cô khăng khăng nói muốn giữ lại cái chăn để đắp. Và rồi một thời gian dài nữa họ vẫn dùng cái chăn cũ ấy, giờ đây nó đã trở nên xù xì cũ kĩ, còn bị rách khá nhiều chỗ. Anh không ngừng phàn nàn với cô: "Thôi bỏ cái chăn cũ này đi em, mình có thể mua một cái chăn mới ấm áp và tốt hơn rất nhiều. Em xem cả nhà mình toàn những đồ đắt tiền, nhìn cái chăn cũ này trong nhà trông thật chướng mắt". Nhưng cô vẫn cố chấp nhất quyết giữ lại cái chăn cũ ấy, vì chỉ khi đắp nó cô mới cảm thấy ấm áp và được che chở.
Một hôm, anh về nhà mang theo một cái chăn mới và nhất quyết bảo cô bỏ cái chăn cũ đi. Lần này dù không nỡ nhưng cô vẫn nghe theo lời anh. Từ đó, hàng đêm cô ngủ không còn ngon giấc nữa, trong lòng cô lúc nào cũng cảm thấy thấp thỏm lo lắng khiến cô lại không ngừng giật mình giữa đêm. Và mỗi lần tỉnh dậy như thế, hai mắt cô lại đầm đìa nước. Anh vốn không biết rằng để mua được cái chăn đó cô đã phải đi bán máu lấy tiền chứ không phải đi phát tờ rơi như cô nói với anh. Lần đầu tiên bán máu, biết bao đau đớn, cũng chỉ vì muốn có cái chăn này. Vậy mà anh lại nỡ vất bỏ nó. Cô dần cảm thấy anh không còn yêu cô như xưa nữa.
Một ngày anh có việc gấp phải ra ngoài, quên mang theo máy tính xách tay quen thuộc. Trên màn hình của anh vẫn hiện lên trang blog anh viết hàng ngày. Và cô bất chợt đọc được dòng chữ anh hình như mới viết không lâu.
"Ngày hôm ấy em từ đâu về khuôn mặt tái xanh nhợt nhạt khiến cho tôi lo lắng vô cùng. Rồi em nói em đi phát tờ rơi để mua chăn cho hai đứa. Tối hôm đó chúng tôi nằm ngủ ấm áp trong chiếc chăn mới, thấy em nằm cuộn tròn trong lòng tôi say trong giấc ngủ, tôi thương em biết bao. Đã bao đêm rồi em không được ngủ ngon đến vậy. Và rồi tình cờ tôi nhìn thấy trên tay em có một vết sưng nhỏ, dường như bị kim tiêm đâm vậy. Tôi bỗng hiểu ra tất cả. Hóa ra em nói dối tôi em đi phát tờ rơi, thực ra em đã đi bán máu để có tiền mua chăn, chỉ vì một cái chăn mà em đã phải khổ sở đau đớn đến vậy. Đêm đó tôi đã khóc vì thương em và cũng thầm hứa sẽ cố gắng làm việc, phấn đấu trở thành một người thành đạt, để có thể bù đắp lại những ngày tháng khốn khó này cho em. Và giờ đây tôi đã thực hiện được lời thề đó. Hôm qua tôi quyết định đến trạm hiến máu, tôi chỉ muốn cảm nhận một chút nỗi đau em từng trải qua. Khi chiếc kim tiêm đâm vào mạch máu, một cảm giác nhói buốt lan dọc khắp cơ thể. Nhưng tôi không thấy đau, ngược lại, rất hạnh phúc. Tôi lấy tiền bán máu và đi mua chiếc chăn mới này. Tôi muốn nó là món quà bất ngờ dành cho em..."
Nước mắt cô đã ướt đẫm tự độ nào. Hóa ra tình yêu của anh dành cho cô vẫn sâu đậm và lớn lao đến vậy. Mùa đông năm nay anh đã đổi máu của mình tặng cho cô chiếc chăn ấm, có lẽ đó cũng sẽ là chiếc chăn ấm áp nhất cô có trong đời...
Theo VNE
Cà phê kem Sáng thức dậy, việc đầu tiên là nó gửi một tin nhắn cho anh. Đã ba ngày nay tin nhắn cứ đều đặn gửi đi, nhưng đợi mãi nó cũng không nhận được một tín hiệu trả lời. Nó hiểu cảm giác hiện tại của anh, biết rằng mình đã làm anh buồn nhiều lắm. Nhưng quá khứ có lúc giống như một...