Tôi rất mâu thuẫn vì mình đang là “kẻ thứ 3
Tôi là nhân viên của một đơn vị kinh doanh và tôi thật sự đang rất cảm thấy mâu thuẫn vì mình đang là “kẻ thứ 3 tìm kiếm hạnh phúc của một người đàn ông đã có gia đình. Tôi đang rất cần sự chia sẻ của bạn đọc về tình cảnh của tôi hiện giờ.
ảnh minh họa
Câu chuyện bắt đầu sau khi tôi chuyển công tác đến đơn vị mới và anh cũng chuyển công tác chung đơn vị của tôi. Tôi và anh hoàn toàn xa lạ nhau nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi và anh cũng có điều gì quý mến nhau. Chúng tôi thường xuyên đi công tác chung, rất hiểu và hợp tính nhau nên thường chia sẻ với nhau mọi việc mặc dù anh lớn hơn tôi cả chục tuổi. Lâu ngày dài tháng, chúng tôi nảy sinh tình cảm khi nào không hay và anh là người mà bấy lâu nay tôi đang đi tìm, nhưng thật tiếc vì anh là người đã có gia đình rồi, con gái anh năm nay đang học tiểu học, nó rất hoạt bát, hiếu động.
Tôi vốn là con một trong gia đình, được sự yêu thương, cưng chiều của gia đình từ thưở nhỏ, đến khi tôi gần tốt nghiệp đại học, do diều kiện làm ăn không thuận lợi, kinh tế gia đình tôi sa sút nghiêm trọng, thậm chí tôi không có tiền đóng học phí và tôi sẽ bị cấm thi tốt nghiệp nếu không hoàn tất học phí. Rất may, tôi được những người quý mến tôi giúp đỡ vượt khó và hoàn thành việc học, cũng không ít người ganh tị tôi.
Tôi đã tự đứng lên trong cuộc sống, đỡ đần cho cha mẹ về kinh tế và hiện tôi đi làm cũng vừa dành dụm vừa trả nợ và lo toan cuộc sống gia đình. Tôi may mắn trong cuộc sống nhưng luôn lận đận về mặt tình cảm, làm như cái số đã an bài để tôi phải chờ đợi gặp anh.
Công việc tôi cứ thế tiếp diễn, đồng nghiệp, khách hàng, bạn bè thân khi tôi gặp khó cứ ngày ngày vui vẻ. Và anh, anh vẫn âm thầm bên tôi, chia sẻ với tôi mọi việc. Lòng tôi đã mến anh từ lâu nhưng giữa tôi và anh đã có bức thành ngăn cản vì anh là người có gia đình.
Tôi và anh mặc dù rất mến và hợp tính nhau nhưng vẫn giữ giới hạn nào đó mặc dù điều kiện tôi và anh gần nhau rất nhiều, thậm chí có những lúc chúng tôi tiếp khách, mệt mỏi và không gian chỉ còn tôi và anh nhưng chúng tôi vẫn giữ được lý trí, rằng việc gì nên làm, việc gì không nên làm.
Video đang HOT
Rồi một đợt công tác, chúng tôi đã không dằn được lòng mình, mạnh dạn bày tỏ tình cảm thật lòng mình dành cho nhau bấy lâu nay. Tôi và anh quyết định âm thầm đến với nhau. Chúng tôi đã vạch ra kế hoạch cho tương lai, chúng tôi sẽ dành dụm mua đất, cất nhà riêng và một vài năm sau tôi và anh sẽ sinh baby.
Khi tôi và anh ở cạnh nhau, tôi cảm thấy rất hạnh phúc và vui vẻ, vì rất hợp tính nhau từ tâm hồn đến cách nghĩ, cách sống. Một tuần anh dành cho tôi một ngày, bên cạnh sự vui vẻ, hạnh phúc ấy, lương tâm tôi vẫn dày dò từng ngày vì tôi cảm thấy rất có lỗi với chị và bé. Tôi biết trước là không nên nhưng tình cảm tôi dành cho anh quá nhiều.
Chúng tôi đã bứt phá để đến với nhau, tôi chấp nhận núp bóng sau lưng anh đi bên đời anh. Có lần anh nói với tôi, anh rất sợ sẽ có một ngày tôi sẽ rời xa anh, anh sẽ buồn lắm vì anh biết bên cạnh tôi còn nhiều người quan tâm. Tôi không đẹp nhưng được cái dễ nhìn, dễ gần gũi và dễ tạo cảm tình khi tiếp xúc với đối phương.
Tôi trẻ hơn anh rất nhiều, công việc của tôi và anh thì cũng rất dễ tìm bạn. Ban đầu anh cũng chỉ xem tôi là đứa em, là đồng nghiệp nhưng dần anh thương tôi hồi nào không hay vì anh thấy mọi việc làm của tôi đều vì anh, luôn lo lắng, chăm sóc anh những khi anh cần, ủng hộ anh, động viên anh cố lên khi anh thấy hụt hẫng.
“Dù không còn ai bên anh, anh vẫn có em phía sau anh, ủng hộ anh cố lên nhé anh”. Chị cũng công tác chung ngành nhưng là một trong những đối thủ cạnh tranh của đơn vị tôi. Về kinh tế, thu nhập của tôi, anh và chị tự lo được cho mình cả, độc lập, không phụ thuộc nhau.
Tôi luôn mong anh được sống hạnh phúc, vui vẻ bên vợ con anh và tôi thì vẫn âm thầm, lặng lẽ đi bên đời anh, đến với anh những lúc anh cần có tôi. Tôi và anh giấu kín mối quan hệ của chúng tôi, mọi người nghĩ đơn thuần chúng tôi chỉ là đồng nghiệp nhưng tôi biết cây kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lòi ra, tôi nghĩ hậu quả sẽ không lường trước được.
Tôi rất mâu thuẫn, rất buồn mặc dù anh cũng an ủi tôi là khi bên anh, em hãy sống thật vui vẻ vì em biết được điều này khi em đến với anh mà. Tôi biết mình đã sai, tôi không bao giờ nghĩ có ngày tôi sẽ làm kẻ thứ 3 nhưng vì tôi rất yêu anh, tôi đã không kiềm chế được tình cảm của mình.
Tôi thường xuyên hỏi tôi vì sao lại như vậy trong khi mình rất có điều kiện để tìm bạn đời. Và nếu như chị có đọc được bài viết này của em, chị cho em xin lỗi chị thật nhiều vì em đã yêu anh. Bé ơi, cô yêu ba con nên cô cũng rất yêu mến con. Và tôi sẽ thương, tôn trọng những người thân xung quanh anh, tôi đang chấp nhận cuộc sống lặng lẽ bên anh hiện chỉ anh và tôi biết.
Nhưng còn gia đình tôi, tôi là con một, tôi cần có một đám cưới để rạng rỡ mặt 2 họ, anh cũng hứa sẽ thu xếp ổn thỏa để không ai buồn ai nhưng tôi biết đây là một điều cực kỳ khó khăn và nếu bảo tôi xa anh, quên anh đi cũng là một điều không dễ làm trong tôi.
Ngày ngày tôi luôn bị lương tâm dày xé, đau khổ lắm. Tôi buồn vô cùng. Tôi yêu anh vì anh là người sống rất tình cảm và có hậu. Tôi tự thấy mình là người xấu vô cùng, lần nữa cho em được xin lỗi chị.
Theo VNE
"Giặc bên Ngô" quá tốt bụng
Ban đầu, tôi đã nghi ngờ về lòng tốt của chị. Lúc nào tôi cũng cảnh giác chị, ngay cả cuộc sống thường nhật.
Người ta nói, nhà chồng tôi có bà cô chưa lấy chồng, tôi sợ hãi kinh khủng, sợ phát sốt vì tôi sắp phải về sống chung nhà chồng. Tôi còn bày ra đủ kế sách đối phó với chị. Chưa có tín hiệu gì, tôi đã cảnh cáo chồng không được thế này, không được thế kia, vạch chiến lược &'tác chiến'.
Tôi được mấy người bạn từng sống chung nhà chồng mách: "Đừng có dại mà cho họ nắm thóp, có gì phải nói ngay từ đầu, quán triệt quan điểm, nhất là chồng mình. Không à uôm được, thống nhất luôn không sau này mệt người. Với lại, với mẹ chồng, chị chồng phải cứng rắn, không thể để họ thấy mình dễ, họ sẽ bắt nạt mình". Và họ còn vạch cho tôi hẳn những kinh nghiệm mà họ đã từng trải qua ở nhà chồng mình để tôi áp dụng một cách triệt để.
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. Còn cỗ bàn, tôi dồn cho chị chồng mình hết. Lúc nấu cơm, tôi giả vờ đau bụng, bảo mẹ chồng là, &'con đau bụng lắm, con ra ghế ngồi tí, không nấu ăn được mẹ ạ. Mẹ gọi chị nấu giúp con'. Sau khi câu nói ấy dứt, tôi đã tưởng tượng ra mẹ tôi sẽ hằm hằm mặt, còn chị tôi thì đi ra từ trong phòng và đáp một cái nhìn khó chịu về phía tôi, gườm gườm. Nhưng không, chị ra tận nơi đưa cho tôi lọ dầu gió, chị bảo: "Em đau bụng à, thế sao không nói chị làm cho. Em bôi dầu vào cho đỡ đau đi, ngồi ấy, chị pha trà gừng cho uống. Hay là lên phòng nghỉ đi, chị làm cho, tí có cơm ngon ngay. Yên tâm, không phải nghĩ".
Ngay hôm đầu về nhà chồng, tôi đã tỏ ra mình là người không biết nấu ăn. Tôi vụng về, chỉ biết làm mấy món đơn giản. (ảnh minh họa)
Nghe lời chị nói, tôi thấy hơi lạ. Chị chồng nhiều tuổi, liệt vào danh sách ế mà nói chuyện rất chi là xì-tin. Chị còn giục tôi lên phòng liên tục, còn trong bếp thì tay chị liếng thoắng. Chị bảo, &'em không biết nấu món nào cứ bảo chị. Trước chị cũng học qua lớp nấu ăn đấy, vài món cầu kì bánh mứt, hay là bày trí cỗ bàn, chị học được khá nhiều. Hôm nào hai chị em ta trồ tài vào bếp cuối tuần nhé'. Tôi cười ngượng, còn không biết có thật lòng chị nói không hay chị đang đá xoáy tôi.
Tôi luôn sống trong tình trạng nghi ngờ chị như vậy. Thế mà, khi tôi có bầu, bị nghén ngẩm, chị mọt tay chăm sóc tôi. Chị mua thức ăn, nấu nướng cho tôi, còn tìm cho tôi cách sách về chuyện bầu bí, nghén ngẩm. Chị cẩn thận dặn dò tôi, ân cần như người chị ruột vậy. Có khi chị tâm sự: "Chị chỉ ước được như em, ước gì có chồng, có thằng cu bụ bẫm mà mãi chưa gặp được hoàng tử". Nói rồi chị cười làm tôi thương chị quá. Từ lúc đó, tôi bắt đầu cảm chị.
Thời gian tôi gần sinh, chị lo cho tôi lắm. Chị chạy vạy đủ thứ xin quần áo cũ rồi này kia. Chị còn bảo, sẽ cùng tôi vào viện sinh, chị thích trẻ con lắm nên muốn nhìn thấy đứa trẻ chào đời. Tôi xúc động vì tình cảm của chị dàn cho mình. Chị thật sự là người tốt, không phải là &'giặc bên Ngô' như người ta vẫn nói đâu. Tôi thương chị bao nhiêu thì càng yêu quý chị bấy nhiêu. Vì là phụ nữ tôi hiểu, người con gái có ngoại hình như chị, lại ở tuổi này, chuyện lấy chồng không phải dễ.
Từ đó, tình cảm chị em tôi thân thiết hơn. Khi sinh con ra, chị là người thường xuyên gánh vác giúp tôi việc nhà. Ngay cả khi con tôi khóc, chị cũng tỉnh dậy và bế giúp, bảo tôi cứ ngủ đi, vì cả ngày chị biết tôi không ngủ được. Tôi ở cữ, chồng đi làm, bố mẹ chồng cũng đi làm khiến tôi càng quý và gắn bó với chị hơn. Chỉ từng ấy thôi cũng đủ để tôi yêu quý chị, không cần phải bàn cãi gì thêm nữa.
Giờ bạn bè tôi hỏi về tình hình sống chung với chị chồng, tôi chỉ cười và nói &'chị chồng tao tốt lắm', thế là họ lại bĩu môi dài thườn thượt. Tôi cảm thấy vui vì được sống trong gia đình chồng tốt như vậy. Cuộc sống nàng dâu mẹ chồng, chị chồng không khó như tôi tưởng. Hi vọng là mọi thứ sẽ tốt đẹp mãi. Tôi chỉ mong có điều đó thôi!
Theo VNE
Chồng lãng mạn nhưng lăng nhăng cực độ Đọc những dòng tâm sự của các chị về sự lãng mạn mà tôi không biết nên khóc hay nên cười. Vâng, chồng tôi rất lãng mạn, nhưng không chỉ với tôi mà còn cả ngàn phụ nữ khác. Công bằng mà nói vẻ bên ngoài của chồng tôi ngang ngửa với mấy anh diễn viên Hàn Quốc, độ lãng mạn hay ga...