Tôi quyết định bỏ chồng dù đang mang thai 6 tháng
Tôi không thể chịu được cuộc sống địa ngục đó thêm một giây phút nào nữa. Vì vậy tôi đã bỏ chồng, ôm theo bụng bầu 6 tháng, xách va ly ra đi khi vừa mới cưới được 9 tháng.
Thật ra mà nói, phụ nữ chúng ta tự làm nhau khổ là nhiều, còn đàn ông, chẳng qua chỉ là ngoại lực. Chúng ta còn sống quá phụ thuộc vào ánh mắt dò xét của người khác, cái gì cũng sợ nên cứ chìm trong đau khổ.
Bản thân tôi cũng từng là “gái ngoan” chính hiệu. Ngay từ thời sinh viên, tôi đã nổi tiếng ở trường vì xinh đẹp, học giỏi và không yêu đương. Ở quê tôi, các bác, các chú luôn lấy tôi ra làm tấm gương để các em nhỏ hơn noi theo.
Chính vì áp lực đến từ dư luận quá nặng đó mà ba mẹ tôi bắt ép tôi phải sống theo ý của họ. Họ không cho tôi yêu đương vì sợ ảnh hưởng đến học tập. Ra đường, gặp ai quen sơ sơ tôi cũng phải cất tiếng chào thật to. Ai cần gì, tôi phải giúp đỡ thật nhiệt tình. Dần dần, tôi cũng chẳng biết tôi cần gì, sống vì ai, mục đích của cuộc đời là gì?
Tôi quyết định xách vali đi…(Ảnh minh hoạ)
Rồi tôi được ba mẹ gán ghép cho ông chủ một xí nghiệp lớn ở quê. Anh ấy hơn tôi 12 tuổi, tính tình, cách sống rất cổ hủ, gia trưởng. Trước khi lấy chồng, tôi chưa yêu một ai nên tôi cũng trong đợi rất nhiều vào cuộc hôn nhân này. Tuy nhiên, cuối cùng nó vẫn diễn ra đầy đau khổ và nước mắt.
Cưới về, vợ chồng chúng tôi ở với cha mẹ chồng. Ông bà là những người kĩ tính, cẩn thận và sạch sẽ đến “bệnh hoạn”. Tôi đương nhiên phải kiêm thêm chức vụ mới trong nhà “ôsin”. Hàng ngày, tôi phải dậy từ 5 giờ sáng để lau chùi, dọn rửa sạch sẽ nhà cửa. Sau đó vội vã nấu thức ăn sáng cho cả nhà rồi ba chân bốn cẳng chạy đến cơ quan.
Video đang HOT
Việc cơ quan bận tối mắt tối mũi nhưng trưa tôi phải chạy về nhà, nấu ăncho cả gia đình. Rồi dọn dẹp chén bát ngâm dưới bồn mới được tiếp tục đi làm. Chiều về, tôi lại xoay như chong chóng. Rửa chén ăn hồi trưa, nấu ăn chiều, giặt giũ… Thời gian ngủ nghỉ đối với tôi mà nói là không hề có.
Dù mệt mỏi, nhưng tôi chẳng bao giờ dám mở miệng kêu than. Vì chỉ cần tôi than một tiếng thôi, mẹ chồng tôi sẽ mỉa mai, rồi gọi điện tố cáo như thể tố cáo tội phạm nghiêm trọng cho ba mẹ tôi hay. Và khi đó, tôi sẽ nhận thêm một tội danh “dâu hỗn”.
Chồng tôi thì gia trưởng, lại lười biếng. Anh sai rành rành ra đấy nhưng vẫn làm hùm làm beo cho tôi sợ mà im miệng. Nếu tôi cãi lại, ba mẹ anh sẽ vào cuộc bênh vực con trai ngay. Anh cũng chưa từng đưa tôi đi chơi, chưa từng tặng tôi một món quà hay hỏi han vài câu thể hiện sự quan tâm. Chỉ cần tôi cằn nhằn một câu về mẹ chồng, anh sẽ mắng chửi thậm chí bạt tai tôi vì “Cấm cô nói xấu mẹ tôi”.
Sống chung được 8 tháng, tôi có thai 5 tháng nhưng vẫn không được nghỉ ngơi. Cuộc sống địa ngục khiến tôi cáu gắt và hay khóc hơn. Nhà chồng càng dựa vào những cớ đó đi rêu rao tôi là dâu chẳng ra gì.
Khi thai được 6 tháng, tôi quyết định bỏ chồng. Ngay khi tôi mang quần áo về nhà mẹ đẻ, sống nương nhờ một thời gian để làm thủ tục ly hôn, bố mẹ tôi đã mắng tôi ngốc nghếch. Bố mẹ tôi sợ lấy chồng chưa được năm mà đã ly hôn thì mọi người sẽ bàn tán, đánh giá xấu. Huống chi bây giờ bụng mang dạ chửa, sau sinh con rồi thì hai mẹ con tôi biết sống thế nào. Mẹ tôi khuyên tôi cố ở thêm thời gian, con lớn rồi muốn bỏ chồng thì tùy. Nhưng tôi vừa khóc vừa không đồng ý.
Nhà chồng cũng cấm cửa tôi quay về. Hôm tôi đi, chồng tôi dọa nạt nếu bước ra khỏi nhà một bước thì đừng bao giờ quay về.
Khi tôi sinh con xong, chồng tôi đến bệnh viện hỏi han. Không phải anh ta tốt bụng hay nhớ tình nghĩa vợ chồng gì, chẳng qua anh ta xem tôi sinh con gái hay con trai. Khi biết tôi sinh con gái, anh ta chỉ nói một câu, khi nào con lớn thì cho nó về gặp bà nội.
Tôi vượt qua bao nỗi cay đắng sau khi bỏ chồng và cố nuôi con. Nhưng trong thâm tâm tôi chưa từng nghĩ sẽ đưa con về nhận bố hay gặp bà nội. Tôi biết điều đó sẽ thiệt thòi cho con, nhưng nhận để làm gì khi họ hắt hủi mẹ con tôi như vậy?
Hiện giờ con được 2 tuổi, đang đi nhà trẻ gần chỗ tôi làm. Cuộc sống bắt đầu tốt đẹp với tôi. Ngày ngày tôi được tự do mặc váy, trang điểm đi làm. Khi nào nổi hứng thì hai mẹ con dạo phố, đi ăn nhà hàng.
Tôi không bị sức ép từ mẹ chồng, không phải nơm nớp lo sợ chồng không hài lòng nữa. Tôi cũng mở lòng đón nhận một tình yêu mới với một người đàn ông hơn tôi 8 tuổi. Vì thế tôi nghĩ, ai cũng có sự lựa chọn, nhưng bạn có đủ can đảm vượt qua những khó khăn đó để tìm lấy niềm vui cho riêng mình hay không mà thôi.
Theo Khỏe & Đẹp
Bí mật nghiệt ngã 10 năm giấu chồng
Tôi khổ tâm và bế tắc thực sự rồi... Lối thoát nào cho tôi, một người đàn bà từng đưa chồng mình vào bẫy?
Hơn 10 năm qua đi, chưa một ngày nào tôi thấy lòng mình yên ổn. Mỗi lần nghĩ đến bí mật đó tôi lại hoang mang và đau khổ vô cùng. Điều gì đang chờ đợi cái gia đình nhỏ bé này khi mà chồng tôi biết được sự thật cay đắng đó.
Hơn 10 năm trước tôi lên xe hoa về nhà chồng với cái thai trong bụng. Điều tồi tệ nhất là cái thai ấy hoàn toàn không phải của chồng tôi. Anh yêu tôi, theo đuổi tôi một thời gian dài nhưng tôi chỉ nhận lời cưới anh khi bị gã đàn ông mình yêu thương thật lòng phản bội.
Tôi lừa dối anh mỗi ngày để miễn sao giữ được chồng. Tôi yêu thương, chăm lo cho anh nhưng trong lòng vẫn canh cánh về cái bí mật đầy tội lỗi đó. (Ảnh minh họa)
Cái đêm tôi biết mình có thai cũng là lúc hắn ta phủi tay ra đi bỏ mặc tôi với một sinh linh đang lớn dần trong bụng. Tôi đau khổ tột cùng. Tôi không đủ can đảm để làm cái điều tội lỗi là bỏ đứa bé nhưng tôi cũng hèn nhát không dám đối diện với cuộc đời trong vai trò một người đàn bà không chồng mà chửa. Vậy là tôi nhắm mắt đưa chân, tôi gọi anh, tôi biến anh trở thành kẻ "đổ vỏ" cho cuộc tình làm lỡ của mình.
Sau đấy 1 tháng, tôi nói có bầu. Anh đã hạnh phúc đến phát khóc khi biết mình được làm bố. Tôi và anh cùng ôm nhau khóc. Nhưng anh khóc vì vui, còn tôi khóc vì khinh bỉ chính mình. Tôi đã quá hèn nhát và tàn nhẫn khi làm khổ anh. Tôi tự nhủ với lòng mình rằng, tôi sẽ công khai mọi chuyện sau khi sinh con và ra đi. Tôi sẽ không ám ảnh anh cả đời.
Nhưng tôi không làm được điều đó. Tôi từng nghĩ mình không thể nào yêu anh, vậy mà tôi lầm. Tôi yêu chồng mình như điên, như dại sau khi sinh con xong. Sự tình cảm, ấm áp và chân thành của anh khiến tôi cảm thấy sợ mất chồng. Mỗi buổi sáng mở mắt ra không thấy chồng nằm bên cạnh, tôi giật thót mình. Tôi chỉ sợ anh sẽ rời xa tôi.
Cái bí mật mà tôi nghĩ sẽ nói ngay sau khi sinh con cuối cùng tôi lại tìm mọi cớ để chôn chặt trong lòng. Tôi bao biện, gói ghém mọi thứ của cuộc tình cũ trong bí mật. Tôi lừa dối anh mỗi ngày để miễn sao giữ được chồng. Tôi yêu thương, chăm lo cho anh nhưng trong lòng vẫn canh cánh về cái bí mật đầy tội lỗi đó.
Anh chiều vợ, thương con. Anh tuyệt nhiên chưa bao giờ hình dung về quá khứ của tôi. Chồng càng đối xử tốt với tôi bao nhiêu thì tôi càng thấy mình mang tội lớn. Từ ngày lấy nhau đến giờ, chưa một đêm tôi thấy yên bình. Bao lần tôi ôm chồng mà nước mắt cứ rơi...
Hiện tại tôi đang mang bầu đứa con thứ hai, đứa con đích thực của tôi và chồng. Tôi đã nghĩ rất nhiều tới chuyện có nên thú nhận với anh hay không? Tôi nghĩ anh là người tốt, khi tôi lại có con với anh thế này có lẽ anh sẽ không bỏ tôi. Nhưng tôi sợ lắm. Tôi sợ anh không bỏ mà khinh thường tôi, anh sống với tôi chỉ vì trách nhiệm. Lúc đó với tôi cuộc sống mới thực sự là địa ngục.
Những ngày qua tôi vật lộn với suy nghĩ, đau khổ vô cùng. Tôi không muốn mãi giấu chồng bí mật này. Tôi muốn trút bỏ mọi thứ để được sống thảnh thơi. Nhưng với một người đàn ông yêu vợ, bao năm qua nghĩ rằng mình hạnh phúc, bí mật này có khủng khiếp và vượt quá sức chịu đựng của anh hay không?
Tôi yêu chồng mình thật sự, tôi không muốn cả đời lừa dối anh nhưng liệu nói ra anh có tha thứ cho tôi không? Cuộc đời tôi và các con sẽ về đâu nếu anh bỏ rơi hai mẹ con? Tôi khổ tâm và bế tắc thực sự rồi... Lối thoát nào cho tôi, một người đàn bà từng đưa chồng mình vào bẫy?
Theo Tintuc
Ác mộng của cô gái bị chồng giàu đánh đập tàn tệ Có bầu, sắp sinh, mới sinh cũng bị chồng đánh đập. Thậm chí anh ta còn còn tuyên bố rằng nếu không vì con thì cả họ nhà tôi quỳ dưới chân anh ta cũng không cưới tôi về. Năm nay, tôi 24 tuổi, lấy chồng được một năm và mới sinh con được vài tháng. Chồng tôi hơn tôi 10 tuổi, là...