Tôi quỳ suốt đêm ngoài cửa khi phát hiện ra cuống vé máy bay của vợ
Tôi tìm chiếc ví của vợ rồi lấy thẻ bảo hiểm ra định đi lên viện. Nhưng rồi chiếc cuống vé máy bay vợ giấu trong ví khiến tôi tò mò. Vợ tôi có đi đâu bao giờ đâu mà có vé nhỉ ? Tôi tự hỏi vậy rồi lấy ra xem. Đúng là tên vợ tôi thật. Nhưng sau khi xem xong, tôi mới giật mình vì thời gian, địa điểm đến, ngay cả chuyến bay ghi trên cuống vé thì tôi mới …
Cũng như bao người đàn ông tham lam khác, tôi tìm mọi cách giấu vợ để có thể hú hí bên ngoài với nhân tình. Tôi không bỏ vợ, nhưng tôi không cưỡng lại được sắc vóc nóng bỏng cùng vẻ quyến rũ mê hoặc của Mai. Mai đến với tôi tự nguyện, người yêu em đang du học ở nước ngoài và em không chịu đựng được sự cô đơn. Thế nên chúng tôi đến với nhau không ràng buộc gì.
Tôi cảm thấy rất thoải mái khi ngoại tình với Mai. Nhiệm vụ duy nhất của tôi là giấu vợ sao cho khéo, còn lại tôi không bị Mai đòi hỏi gì nhiều. Em không bắt tôi phải bỏ vợ, bỏ con, không bắt tôi phải mua hàng hiệu hay ở lại qua đêm. Nhưng có lẽ chính sự không bắt ép ấy của Mai đã khiến tôi cảm thấy thoải mái và lao vào em như con thiêu thân. Bất kể khi nào tôi rảnh, tôi đều chạy đến với Mai.
Chúng tôi duy trì mối quan hệ vụng trộm ấy suốt nửa năm mà không bị phát hiện. trong mắt vợ và gia đình, bạn bè hai bên, tôi là người đàn ông của gia đình, thành đạt và yêu thương vợ con. Nhưng họ đều không biết rằng, có những lúc tâm trí của tôi muốn nổ tung vì bị giằng xé bởi tội lỗi. Tôi vẫn rất yêu vợ nhưng tôi cũng yêu Mai không kém. Tôi không biết quyết định thế nào nên cứ dùng dằng mãi như thế.
Sắp đến sinh nhật lần thứ 25 của Mai, em nói với tôi rằng em muốn có chuyến du lịch đầu tiên cùng với tôi ở một hòn đảo nức tiếng. Tôi cố gắng sắp xếp công việc rồi báo với vợ rằng tôi sẽ đi công tác trong vòng 2 ngày. Vợ tôi ngạc nhiên lắm, vì từ trước đến nay chưa bao giờ tôi đi công tác cả, công việc của tôi chỉ quanh quẩn ở văn phòng và giao dịch trên mạng là chủ yếu.
Video đang HOT
Nhưng cuối cùng, vợ tôi cũng không hỏi gì. Cô ấy lặng lẽ xếp va li cho tôi. Sau khi lên máy bay. Tôi tháo luôn nhẫn cưới bỏ vào ví, tôi ngồi ôm Mai, hôn chùn chụt vào má cô ấy. Chuyến du lịch đó đối với tôi rất đặc biệt. Trước đây, vợ chồng tôi cũng đi trăng mật nhưng khi đó, vợ tôi đã có bầu 4 tháng nên tôi không thấy lãng mạn như bây giờ. Tôi và Mai vào lấy phòng khách sạn xong thì lao vào nhau ngấu nghiến. Lúc đó, tôi quên hết mọi sự, tôi không còn nhớ rằng mình còn vợ và một đứa con 4 tuổi ở nhà.
Những ngày ở bên Mai trên hòn đảo yên bình đó đối với tôi giống như ở thiên đường. Chúng tôi đi chơi, đi ăn, yêu nhau say đắm. Tôi vẫn gọi về cho vợ đều đặn. Tôi nghĩ rằng mình đã che chắn và tạo nên một bình phong rất an toàn. Sau chuyến du lịch, tôi vẫn yêu thương, chăm sóc vợ con chu đáo.
Nhưng sau khi tôi trở về, tôi cứ thấy vợ mình khác lạ. Cô ấy ốm suốt rồi cứ nằm trong phòng một mình. Bẵng đi 1 tháng sau, khi vợ tôi đi viện và bảo tôi về nhà lấy thẻ bảo hiểm để trong chiếc ví cô ấy bỏ quên, tôi mới tá hỏa.
Tôi tìm chiếc ví của vợ rồi lấy thẻ bảo hiểm ra định đi lên viện. Nhưng rồi chiếc cuống vé máy bay vợ giấu trong ví khiến tôi tò mò. Vợ tôi có đi đâu bao giờ đâu mà có vé nhỉ ? Tôi tự hỏi vậy rồi lấy ra xem. Đúng là tên vợ tôi thật. Nhưng sau khi xem xong, tôi mới giật mình vì thời gian, địa điểm đến, ngay cả chuyến bay ghi trên cuống vé giống y hệt với ngày tôi đi “công tác”.
Tôi điếng người hơn nữa khi thấy số ghế mà vợ tôi ngồi cũng rất sát với số ghế mà tôi và Mai cùng ngồi. Có lẽ lúc đó tôi đang say sưa với hạnh phúc nên không để ý. Tôi cầm chiếc cuống vé trên tay mà run cầm cập. Tôi nghĩ rằng vợ tôi đã biết chuyện tôi ngoại tình nhưng nàng không hề nói gì.
Tôi chạy lên viện, nhìn dáng vẻ khó nhọc của vợ nằm trên giường bệnh mà thấy xót xa. Tại tôi quá tham lam nên mới khiến vợ tôi khổ tâm như vậy. Thế mà cô ấy vẫn chịu đựng và không hề nói gì, đến mức lăn ra ốm.
Hôm vợ tôi ra viện, nàng nằm lỳ trong phòng rồi khóa cửa lại không nói gì. Tôi biết thế bèn quỳ ngoài cửa rồi nói vọng vào : “Em tha lỗi cho anh, anh biết tội của mình rồi. Nhưng sao em không mắng chửi hay nói cho anh biết mà cứ âm thầm chịu đựng vậy ?”.
Vợ tôi không nói gì, nhưng tôi biết rằng nàng đang nằm khóc. Tôi cứ quỳ như thế suốt mấy tiếng đồng hồ. Và lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi thấy sợ khi biết rằng, hạnh phúc gia đình mình đang bị lung lay.
Theo Một Thế Giới
Nửa đêm về thăm vợ, tôi chết sững khi thấy vật lạ ấy ở ngoài cửa
Mang tâm trạng háo hức dắt xe vào nhà. Nhưng vừa bước chân tới cửa, tôi đã chết sững khi phía bên ngoài xuất hiện một đôi giày nam đen bóng.
Tôi và em đều từ hai vùng quê nghèo lên thành phố kiếm sống. Gặp gỡ, làm quen rồi sự đồng cảm trong hoàn cảnh đã đưa chúng tôi xích lại gần nhau. Sự dịu dàng, chu đáo của em đã khiến trái tim tôi loạn nhịp. Chính vì vậy, dù công việc của em chưa ổn định, tôi vẫn quyết tâm cưới em cho bằng được.
Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi mới bắt đầu gặp rất nhiều khó khăn nhưng căn nhà nhỏ luôn rộn rã tiếng cười vui. Chỉ cần được nhìn thấy nụ cười vui vẻ của em là tôi đã thấy hạnh phúc vô cùng rồi. Công việc của em cho thu nhập khá thấp nên mọi chi phí trong nhà gần như đều trông vào đồng lương công nhân của tôi. Nếu cứ tiếp tục thế này thì không biết đến bao giờ cuộc sống của vợ chồng tôi mới khá lên được. Vì thế, khi công ty có đợt đưa công nhân đi làm ăn xa nhưng lương được trả gấp đôi, tôi đã bàn với em kế hoạch của mình. Đi một năm nhưng số tiền thu về lại bằng làm hai năm nên tôi hào hứng vô cùng. Không đành lòng xa em nhưng muốn cuộc sống tốt hơn, chúng tôi chẳng còn cách nào khác.
Ngày tiễn tôi đi, em nước mắt ngắn dài khiến lòng tôi đau quặn lại. Vừa tới nơi, ổn định là tôi gọi điện về báo tin cho em ngay. Mới xa em có mấy ngày mà tôi ngỡ như cả tháng. Nơi làm việc mới không thiếu thốn thứ gì nhưng thiếu vắng hình bóng của em thì vật chất đầy đủ với tôi đều là vô nghĩa. Biết em ở nhà vất vả nên tháng nào tôi cũng chỉ giữ lại một khoản nhỏ cho mình còn gửi về hết cho em để em dành dụm. Nghe em khoe em đã tìm được công việc mới có thu nhập tốt hơn, tôi vừa mừng vừa lo. Tôi chỉ sợ vắng tôi, em tham công tiếc việc rồi ôm đau lại không có người chăm sóc.
Nỗi uất hận này em bảo tôi phải làm sao chấp nhận và nuốt trôi nó đây. (Ảnh minh họa)
Do làm việc tốt nên tôi được cấp trên cho phép về thăm nhà 1 tuần. Xa em 5 tháng mà với tôi như cả thế kỉ trôi qua rồi vậy. Sáng sớm mai mới có xe nhưng do mượn được xe máy nên sắp xếp xong, tôi tức tốc về ngay trong đêm. Vì muốn tạo bất ngờ cho em nên tôi không hề báo trước cho em biết rằng đêm nay tôi sẽ về.
Mang tâm trạng háo hức dắt xe vào nhà. Nhưng vừa bước chân tới cửa, tôi đã chết sững khi phía bên ngoài xuất hiện một đôi giày nam đen bóng. Tôi đi vắng rồi, tại sao lại có đôi giày lạ xuất hiện ở đây được, trong khi đêm hôm khuya khoắt thế này. Trống ngực đập liên hồi, linh cảm có điều không lành, tôi nhanh chóng xô cửa lao vào nhà.
Công tắc đèn vừa bật lên thì khung cảnh trước mắt đã khiến tôi rơi ngay xuống 18 tầng địa ngục. Em - người vợ mà tôi nhất mực thương yêu đang quấn quýt lấy gã đàn ông lạ mặt đó. Thấy tôi, gã hớt hải mặc vội quần áo, xách giày chạy thẳng. Bỏ lại mình em. Em nhìn tôi với khuôn mặt tái mét, rất nhanh chóng, em bật khóc rồi quỳ xuống ôm lấy chân tôi cầu xin sự tha thứ. Em thanh minh rằng để có công việc mà em nói với tôi, em đành phải chấp nhận cặp kè với gã đàn ông đó. Tôi nghe mà chân tay tụng rời. Vì tiền, chỉ vì đồng tiền mà em lỡ khiến tôi đau đớn như thế này ư? Chỉ vì tiền mà em chấp nhận hủy hoại hạnh phúc của mình ư? Nếu như tôi không được nghỉ phép, không về thăm em lúc nửa đêm thế này thì không biết em còn định giấu diếm tôi chuyện này đến bao giờ nữa đây?
1 tuần về thăm nhà cứ ngỡ là hạnh phúc mà với tôi, nó chẳng khác này những ngày tra tấn tinh thần. Không khí gia đình nặng nề, u ám khủng khiếp. Em thì chỉ biết khóc và cầu xin tôi hãy hiểu cho em, hãy tha thứ cho em. Thật lòng tôi còn yêu em, thương em rất nhiều nhưng cũng giận em vô cùng. Nỗi uất hận này em bảo tôi phải làm sao chấp nhận và nuốt trôi nó đây. Tôi không đành lòng từ bỏ em, nhưng còn giữ em lại thì những tháng ngày sau này, tôi không dám chắc nó sẽ được bình yên. Đau đớn, uất hận, tôi ước, giá như mình không đi làm xa thì chuyện tồi tệ đã không đến với mình.
Theo Một Thế Giới
Vợ và bố mẹ vợ đã quỳ suốt đêm ở hành lang nhà tôi để xin tha thứ Tôi và vợ cũ là bạn thanh mai trúc mã. Hai gia đình chúng tôi gần nhau, chỉ cách nhau vài ba cái nhà. Lớn lên với nhau, chúng tôi dần yêu nhau lúc nào không hay. Tình yêu đó khiến ai cũng ngưỡng mộ vì nó kéo tới 10 năm rồi mới kết thúc bằng một đám cưới hạnh phúc. Khi ấy,...