Tôi quá mệt mỏi vì suốt ngày phải dối vợ về người tình trong bóng tối
Tôi sẽ nghĩ ra lý do nào đó để mình và em chia tay nhẹ nhàng, rồi mọi thứ sẽ chìm vào bóng tối. Kiếp này chúng tôi có duyên nhưng chưa phận.
Tôi gặp em vào những ngày đầu hè oi bức, khi đã có vợ và một cậu con trai; còn em buôn bán ở nhà với mẹ và chưa có người yêu. Em là một người sống vì gia đình, thương yêu ba mẹ và các em. Em thích đi chùa lễ Phật, đi từ thiện, thích giúp đỡ người khác và yêu trẻ nhỏ. Tôi biết em qua mạng và lúc đó chỉ nghĩ em là một người có thể làm tôi vui tức thời, nhưng dường như mọi chuyện đã đi quá xa. Em nhẹ nhàng, dịu dàng, chân thật một cách lạ thường trong mắt một thằng đàn ông khốn nạn như tôi. Tôi đã giấu nhẹm tất cả về gia đình của mình (bề ngoài tôi trẻ so với tuổi nên không ai có thể biết được tôi đã có gia đình nếu không nói ra), vẽ ra một bức tranh đầy thuyết phục cho em và tôi. Tôi không tự cao về bản thân nhưng chinh phục được em là điều có thể làm được và sự thật là vậy.
Kể từ khoảnh khắc lấy đi đời con gái của em thì tôi biết mọi chuyện mình làm đã đi quá giới hạn. Những giọt nước mắt của em rơi vì hạnh phúc bởi tìm được người yêu như tôi. Càng ở cạnh em tôi thấy lòng mình nhẹ nhàng biết mấy, chỉ cần nắm tay em đi dạo là tôi thấy yên lòng dù tâm trạng buồn biết mấy (trước đó tôi chỉ nghĩ về dục vọng khi bên em). Em chiều tôi, quan tâm và lo lắng, điều đó rất lâu tôi không có được. Chắc tôi đã say nắng khi bên em mất rồi vì vợ lo cho con nên ít quan tâm đến tôi. Tôi đã làm điều sai trái khi đến với em. Bây giờ ngồi trong đêm gõ phím khi vợ và con trai đang say giấc, còn em nhắn tin chúc tôi ngủ ngon thì tim tôi như muốn ngừng thở.
Video đang HOT
Tôi đã quá mệt mỏi khi phải suốt ngày chăm chăm cái điện thoại để xóa tin nhắn, cuộc gọi nhỡ, nói dối vợ và em. Cuộc sống của tôi dường như đảo lộn hoàn toàn. Chắc có lẽ lúc này em đang rất hạnh phúc nhưng tôi không thể đem lại điều đó cho em. Tôi sẽ nghĩ ra một lý do, một cách nào đó để chúng tôi chia tay nhẹ nhàng và mọi thứ sẽ chìm vào bóng tối. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và chỉ còn cách này để giúp em tìm một người tốt và thương em hơn tôi. Kiếp này tôi và em có duyên gặp nhưng chưa có phận nên tôi sẽ giữ mãi hình bóng em trong trí nhớ của mình.
“Xin lỗi em, cô gái bé nhỏ của tôi”. Viết lên những dòng này tôi thấy nhẹ lòng, biết những điều này sẽ làm mọi người căm ghét nhưng tôi chỉ biết tâm sự cho vơi bớt nỗi niềm. Mong mọi người đừng chửi tôi, tôi biết mình là người tồi tệ nhất rồi.
Theo Vnexpress
Mệt mỏi vì mẹ chồng và mẹ đẻ suốt ngày cãi nhau
Người ta bảo, con gái lấy chồng gần, có bát canh cần cũng mang cho. Ông bà ta xưa cũng nghĩ, lấy chồng gần sẽ hạnh phúc vì có bố mẹ ở bên cạnh, lúc nào muốn có thể về bên bố mẹ. Ấy vậy mà...
.. Bố mẹ tôi thật không may mắn khi có được cô con gái lấy chồng gần như tôi. Ngày nào, bố mẹ cũng phải gánh chịu điều tiếng của thiên hạ vì cứ hễ nghe thấy vợ chồng tôi cãi nhau là ông bà lại thấy con gái chạy về nhà khóc lóc om sòm sau đó.
Chồng tôi không phải là người tâm lý, lại vũ phu nên suốt ngày, vợ chồng cãi nhau là anh cho vợ vài cái bạt tai. Tôi đã từng nói, nếu sau này anh đánh tôi, tôi sẽ bỏ nhà ra đi. Nhưng lấy chồng gần, đâu thể nói bỏ là bỏ được. Bỏ thì cả xóm, cả làng biết, bố mẹ xấu mặt. Thế nên, tôi đành phải chịu nhẫn nhục chồng, chịu trận đòn của anh.
Tôi mệt mỏi vô cùng vì ngày ngày chồng cũng cau có, khó chịu, cãi vã. Mệt mỏi hơn là mẹ chồng suốt ngày soi mói, kháy móc, chán nản vô cùng. Hai nhà gần nhau, mỗi lần mẹ mắng tôi là cả xóm nghe thấy, mẹ đẻ tôi ngồi ở nhà có khi cũng nghe văng vẳng. Có lần, mẹ tôi cảm thấy hai vợ chồng tôi cãi nhau, mẹ mới chạy sang để xem con gái thế nào. Vì nhiều lần tôi bị đánh tím mắt, thế nên mẹ sốt ruột. Vừa chạy sang thấy chồng giơ nắm đấm lên định đánh tôi, mẹ tôi nhảy bổ vào tát chồng tôi. Mẹ tôi bảo &'làm đàn ông mà đánh vợ thì quá hèn con ạ. Con gái mẹ nó làm gì nên tội mà con suốt ngày đánh đập nó thế. Nếu con không sống được với nó, để nó về sống với mẹ'. Nói vậy, mẹ chồng tôi tức tối nhảy bổ lên bảo &'làm sao , mà bênh con gái bà thì bà cũng phải nghĩ con trai tôi chứ. Con gái bà hư thì nó đánh, bà làm mẹ vợ, bà chạy sang nhà tôi làm gì'. Sau trận ấy, mẹ chồng và mẹ đẻ khó chịu ra mặt với nhau. Tình thông gia coi như chấm dứt vì mấy cái chuyện cãi vã, đánh lộn của vợ chồng tôi. Thật tình, nhiều khi cũng muốn giấu giếm chuyện này chuyện nọ. Nhưng cuối cùng vẫn phải về nhà mẹ đẻ, vì đâu còn chốn nào mà về?
Từ ngày đó, mỗi lần gia đình có mâu thuẫn là mẹ tôi lại chạy sang tận nhà nói lại mẹ chồng tôi không biết dạy con trai. Thế là hai bà cứ cãi nhau suốt ngày. Tôi muốn bỏ chồng nhưng mà không thể bỏ vì còn con cái. Cháu thì cứ ở bên nội một hôm lại chạy sang bên ngoại một hôm. Có mẹ chồng, mẹ đẻ, cứ suốt ngày mâu thuẫn, thành ra tôi và chồng cũng chán cãi nhau. Bây giờ, chuyện con tôi chạy sang nhà ngoại, mẹ chồng cũng khó chịu. Tôi lại cứ phải sang đón con về. Mệt mỏi vô cùng vì bây giờ tôi và chồng ít cãi nhau thì mẹ chồng và mẹ tôi lại cãi nhau nhiều hơn.
Tình cảnh này thật sự tôi cảm thấy không muốn tiếp tục cuộc sống ở nhà chồng. Thi thoảng, mẹ chồng tôi lại chạy sang tận nhà tôi lôi con tôi về. Có lúc, mẹ tôi lại chạy sang kéo con tôi về nhà mình. Đúng là lấy chồng gần, cuộc sống quá mệt mỏi! Cứ tưởng lấy chồng gần thì bố mẹ được nhờ, ai ngờ, chồng gần làm bố mẹ cảm thấy bẽ mặt thế này.
Cả làng xóm láng giềng đều nhìn vào mặt tôi, vào mặt mẹ tôi. Chồng tôi thì giờ chẳng cần quan tâm đến ai, cứ mặc kệ ông bà hai bên cãi vã nhau. Tôi thì cũng phải đứng ngoài cuộc vì dù sao, tôi cũng phải cố gắng sống ở nhà chồng vì con cái. Nếu không chỉ còn nước bỏ chồng về nhà mẹ đẻ. Nhưng thế thì con tôi cũng khổ, nhất là khi hai ông bà nội ngoại lại ở quá gần nhau, ai cũng yêu thương cháu, cháu phải làm thế nào?
Theo Khám phá
Vừa mới cưới xong được vài ngày, mẹ chồng điện lên đòi vợ chồng tôi 400 triệu Đúng lúc hai đứa vui mừng vì cuối cùng cũng được ở gần nhau thì em trai anh, rồi mẹ anh gọi điện đòi gửi tiền trả nợ sửa nhà. Số tiền ít thì không nói nhưng mẹ anh bảo cần 400 triệu.... Chào mọi người, khi tôi viết những dòng này ra là lúc cuộc sống của tôi rơi vào bế tắc,...