“Tôi quá khiếp đảm một nàng dâu hiện đại thế này”
Vợ chồng tôi chỉ có một đứa con trai duy nhất, vì thế, chúng tôi luôn tạo điều kiện hết mức để con trai tôi có thể khôn lớn, phát triển thành tài và có được cuộc sống tốt đẹp.
May sao, con trai tôi là đứa con ngoan ngoãn lại chịu khó học nên sau khi học xong cấp 3 cháu đã đỗ được vào trường đại học Bách Khoa với số điểm rất cao và được giữ lại làm giảng viên sau khi ra trường.
Tuy nhiên, cùng thời gian đó, cháu lại nhận được học bổng toàn phần đi nghiên cứu sinh ở Anh. Vì thế, vợ chồng tôi cũng chiều theo quyết định lựa chọn của cháu là sang Anh học tập thêm 5 năm.
Sang Anh, cháu tình cờ gặp và đem lòng yêu thương một cô gái người Việt Nam, có gia đình đang sinh sống tại TP Hồ Chí Minh. Vì thế, sau 5 năm học tập, 2 cháu đã ở lại Anh làm việc và tổ chức đám cưới tại Anh, rồi về Việt Nam báo hỷ.
2 vợ chồng tôi, tuy rất vui vì con cái đã tìm được hạnh phúc cho riêng mình sau khi đã học hành thành đạt. Nhưng lại buồn vì con ở quá xa, trong khi gia đình tôi hiếm muộn. Vì vậy, chúng tôi luôn mong mỏi một ngày, cháu sẽ về Việt Nam sinh sống gần bố mẹ và họ tộc.
Con trai tôi, sau vài năm bươn trải ở xứ người, nghĩ thương bố mẹ và nhớ quê hương nên cuối cùng, cháu đã nhận lời mời trở về Việt Nam làm việc với số tiền lương khá cao.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc, con dâu tôi cũng sẽ về Việt Nam, và sống cùng với vợ chồng tôi. Vì thế, chúng tôi đã rất vui và mong ngóng từng ngày các con về nước.
Tuy nhiên, con dâu tôi dường như không muốn điều này xảy ra, vì thế, trong ngày đầu tiên chính thức về nước, để mặc cho vợ chồng tôi mong ngóng, chuẩn bị, và trang hoàng nhà cửa, con dâu tôi chỉ để cho chồng mang chút quà vào chào hỏi bố mẹ chừng 30 phút. Còn con dâu tôi thì ngồi trong taxi đậu ngay trước cửa nhà để chờ chồng ra rồi về khách sạn nghỉ ngơi.
Thấy vậy, 2 vợ chồng tôi nhìn nhau mà mặt buồn rười rượi, nhưng con trai tôi bảo, “cô ấy quen cách sống bên nước ngoài, bố mẹ để con bảo vợ dần dần”. Vì vậy, khi tiễn con trai ra xe chúng tôi vẫn niềm nở chào hỏi con dâu.
Nhưng sau đó, suốt cả 1 tháng trời, dù cùng ở Hà Nội, con dâu tôi cũng không bao giờ bước chân về nhà, cũng không gọi điện hỏi han bố mẹ chồng, và cũng không mượn chúng tôi đến thăm.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Mấy tháng sau, không biết bằng cách nào đó mà con trai tôi đã thuyết phục được con dâu trở về sống chung với chúng tôi.
Thế nhưng, kể từ khi sống chung, thì những mâu thuẫn vì cách sống thoáng, ăn mặc thoáng và việc đòi hỏi quyền bình đẳng quá lớn của con dâu khiến vợ chồng tôi vô cùng khó chịu và bực dọc.
Con trai tôi, cả ngày đã phải lăn lộn, bù đầu bù óc, nhưng tối về, vẫn phải bưng nước cho vợ ngâm chân, rồi đấm lưng, rồi bóp chân, rồi giúp vợ sơn sửa móng tay và dọn dẹp phòng nghỉ (bởi những khu vực khác, thì vợ chồng tôi đã giúp con dọn dẹp sạch sẽ rồi. Chỉ riêng phòng nghỉ là con dâu tôi không cho chúng tôi tự tiện vào phòng)…
Còn riêng việc cơm nước, chúng tôi nấu cơm, thì con dâu tôi sẽ rửa bát, hoặc con dâu nấu cơm thì chúng tôi sẽ phải rửa bát. Nói chung, công việc được phân chia rõ ràng.
Tuy nhiên, hôm đó, con dâu tôi nấu cơm nhưng tôi mệt, nên ăn cơm xong, tôi có nhờ cháu rửa bát hộ tôi. Nhưng con dâu tôi từ chối thẳng thừng, cháu bảo: Con không nợ mẹ, thì mẹ cũng đừng nợ con. Sau đó, cháu nằm dài trên sofa xem tivi và thư giãn.
Con trai tôi thấy vậy thì tự nguyện mang bát đi rửa. Sau đó, từ trên nhà, tôi có nghe thấy con trai tôi nói vợ là phải học cách chăm sóc bố mẹ già. Nhưng con dâu tôi cãi nhiều lắm, còn tôi thì chỉ nghe rõ được câu cháu bảo: “tại sao em phải chăm sóc bố mẹ anh, trong khi em chẳng nợ nần gì bố mẹ anh?”
Chuyện qua đi, mấy hôm sau, chồng tôi, không rõ đã nhờ con dâu việc gì, nhưng con dâu tôi cãi và cũng từ chối làm việc hộ. Vì thế, ông ấy nóng lên đã mắng cho con dâu một trận. Nhưng, có ai biết, con dâu tôi đã nói gì không? Cháu bảo: “Ông không được phép mắng tôi, càng không được chửi bố mẹ tôi. Ông mà chửi bố mẹ tôi là tôi chửi bố mẹ ông đấy”.
Vậy đó, con dâu tôi đã nói như vậy trước mặt của bố mẹ chồng nó đó. Tôi không biết, cháu được học hành, đào tạo nước ngoài nước trong hay do môi trường sống của cháu từ khi còn nhỏ đã đã đào tạo cháu như vậy. Nhưng với nàng dâu hiện đại thế này thì tôi thấy sợ quá.
Theo Giadinh
"Cho em xin một đứa con, em sẽ ra đi"
Giờ tôi không biết đi về đâu trên con đường đầy chông gai và thử thách phía trước. Muốn nói với anh một lời yêu cũng chưa kịp.
Mối tình đơn phương suốt 3 năm
3 năm, quãng thời gian đó không phải là dài nhưng nếu đó là mối tình đơn phương của một người con gái, thì đó quả thật là một sự xót xa. Tôi, người con gái mới biết yêu lần đầu, mới biết rung động con tim, tưởng rằng sẽ có một tình yêu hạnh phúc, đầy lãng mạn thì cuối cùng lại gặp phải điều trớ trêu.
Đi học xa nhà, mấy năm đại học rồi ra trường, tôi không hề biết yêu ai. Chỉ đến khi bắt đầu công việc tự lập, kiếm tiền nuôi bản thân, tôi mới gặp được anh, người đàn ông mà tôi cảm thấy trái tim mình xốn xang khi đứng gần. Anh là người đàn ông tốt, công việc tốt và đã từng trải. Tuy anh hơn tôi có hai tuổi nhưng lúc nào tôi cũng cảm thấy anh là người đàn ông chững chạc, đứng đắn, hơn tôi phải chục tuổi. Anh luôn coi tôi là đứa em bé nhỏ. Thi thoảng anh nhìn tôi trìu mến rồi lại xoa đầu, khiến tôi cảm thấy vui và an tâm lắm.
Tình cảm của tôi dành cho anh càng ngày càng lớn khi những việc anh giúp tôi không hề nhỏ. Anh quan tâm tôi từng tí một. Chưa một dịp lễ tết này mà anh quên tôi. Anh luôn lo tặng hoa, tặng quà và lo cho tôi đủ mọi thứ, thậm chí là còn tổ chức sinh nhật của tôi. Anh như thế, thử hỏi sao tôi không thích được.
Nhưng, anh cứ như vậy, 2 năm, 3 năm và cho tới ngày anh nói, anh đã có bạn gái, muốn dẫn tới giới thiệu với tôi. (ảnh minh họa)
Nhưng lạ thay, anh cứ làm người đàn ông đi bên cạnh tôi, không lời tỏ tình cũng không nói với ai rằng, anh yêu hay thích tôi. Còn tôi thì tình cảm càng ngày càng sâu đậm với anh. Những cử chỉ quan tâm mà anh dành cho tôi, tôi không tài nào quên được, thật lòng, tôi cảm kích anh vô cùng. Hình ảnh của anh đã khiến trái tim tôi tan nát. Từ ngày có anh bên cạnh, tôi không còn muốn gặp gỡ hay qua lại với bất cứ người đàn ông nào. Vì trong lòng tôi hi vọng, không sớm thì muộn, anh cũng sẽ nói lời yêu tôi.
Nhưng, anh cứ như vậy, 2 năm, 3 năm và cho tới ngày anh nói, anh đã có bạn gái, muốn dẫn tới giới thiệu với tôi. Lúc này tôi choáng quá, tôi không còn kìm chế được cảm xúc của mình nữa, tôi òa khóc trước mặt anh. Và những giọt nước mắt của tôi đã khiến anh hiểu, tình cảm mà tôi dành cho anh sâu đậm biết nhường nào.
Có vẻ như mọi chuyện đã quá muộn, anh có người mới, anh không yêu tôi như tôi tưởng. Có lẽ, tình cảm anh dành cho tôi là sự thật, anh có tình cảm vượt hơn tình bạn với tôi, nhưng chỉ là, nó chưa đủ chín để thành tình yêu. Hoặc khi anh đang định tiến xa hơn với tôi thì có người con gái khác đến, kéo anh lại. Cô gái ấy hơn tôi rất nhiều, cả về điều kiện gia đình và nhan sắc. Tôi biết, mình thua kém người ta nên tôi cũng chấp nhận thua trong chuyện tình này. Tôi đau khổ, nhưng làm được gì vì anh đã có người khác, anh cũng đã tính đến chuyện cưới xin. Anh bảo, anh đã đến tuổi lấy vợ, còn tôi thì sao, tôi đã yêu và chờ đợi một lời tỏ tình của anh suốt 3 năm qua, thế mà anh lại làm tôi tan nát thế này...
Hóa ra 3 năm qua tôi đã yêu đơn phương anh (ảnh minh họa)
Không được yêu nhưng muốn xin con của người tình
Giờ tôi không biết đi về đâu trên con đường đầy chông gai và thử thách phía trước. Muốn nói với anh một lời yêu cũng chưa kịp. Cũng không thể trách anh vô tình, vì anh đã quá tốt với tôi. Chỉ trách tại sao anh lại gieo cho tôi hi vọng, để tôi tin tưởng và yêu thương anh thế này?
Giờ thì tôi trắng tay, tôi chấp nhận mất anh, mất tất cả. Tôi không còn muốn tin vào ai, không còn muốn yêu ai nữa. Vì trái tim tôi đã dành trọn cho anh rồi. Tại sao anh lại khiến tôi đau khổ như vậy, tại sao anh lại làm tan nát trái tim tôi. Đàn ông là thế sao, các anh cứ gieo hi vọng cho người khác rồi lại bỏ người ta đi một cách âm thầm và lặng lẽ? 3 năm, nếu như không hi vọng ở nơi anh, tôi đã được biết bao nhiêu việc và có thể tôi cũng đã có người yêu, cũng lấy chồng. Nhưng giờ thì tôi chẳng có gì ngoài nỗi cô đơn và trái tim lại đau đớn vô cùng.
Giờ thì tôi muốn anh cho mình xin một đứa con (ảnh minh họa)
Rất nhiều ngày để suy nghĩ, cuối cùng tôi quyết định, nói với anh sự thật rằng, tôi không thể yêu anh, không thể lấy anh nhưng tôi muốn có con với anh. Tôi cầu xin anh cho tôi một đứa con, chỉ cần là con của anh là được. Hai mẹ con tôi sẽ tìm cho mình một chốn bình yên để sống. Tôi sẽ làm mẹ của con anh và có trách nhiệm nuôi con khôn lớn trưởng thành. Còn người đàn ông đó là anh, tôi không vương vấn, cũng không ràng buộc hay bắt anh phải chịu trách nhiệm. Tôi xin thề và còn viết bản cam kết nếu như anh đồng ý, cho tôi xin một đứa con.
Giờ phút này đây, tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân như vậy. Tôi không còn muốn làm gì hơn nữa, tôi đau khổ lắm, chá nản lắm rồi! Không biết, quyết định của mình có sai lầm hay không, nhưng dù sao, đó cũng là quyết định mà tôi cảm thấy lúc này, hiện tại nơi đây, không hề hối hận vì tôi đã quá yêu anh mất rồi...
Theo VNE
Bị người yêu cũ chuốc mật thả dê Người yêu hiện tại là mối tình thứ hai của em. Mối tình đầu đẹp nên thơ đã tan vỡ và chính em là người bị phản bội nên giờ em rất sợ mình lại gục ngã thêm một lần nữa. Em hơn... anh ấy... 2 tuổi nên ngay từ đầu mối quan hệ này bọn em đã bị nhiều người trêu là...