Tới phòng người yêu chơi phát hiện cuốn sổ ghi “tình phí”, cô gái sốc nặng khi nghe anh chàng tiết lộ lý do
Thấy có cuốn sổ bìa da khá đẹp, tôi hơi tò mò nên cầm lên và mở ra xem. Bất ngờ trong đó là nhật ký tình phí của anh và tôi. Mọi chi phí hai đứa đi ăn, đi chơi, thậm chí là tiền gửi xe, tiền trà đá anh cũng ghi chép đầy đủ.
Anh 30, tôi 25. Anh trải qua hàng chục thậm chí hơn chục mối tình đều nhanh chóng và chớp nhoáng. Tôi thì chỉ có duy nhất hai mối tình đều khắc cốt ghi tâm. Thế nhưng, chuyện quá khứ tôi không quan trọng lắm, hơn nữa, anh nói với tôi đó là do họ đến với anh chỉ vì mã bề ngoài hoặc túi tiền của anh. Còn tôi, tôi không rõ anh nghĩ thế nào, chỉ cần thấy anh đối xử tốt với tôi là được rồi.
Cũng không phải trẻ nữa nên chúng tôi yêu nhau là xác định sẽ cưới. Hai đứa cũng đưa nhau về ra mắt bố mẹ xong xuôi, được giục cưới rồi nhưng chúng tôi vẫn chần chừ. Lý do là anh chưa tự tin lo được cho tôi.
Tôi cũng chỉ khẽ thở dài mỗi lần anh nói ra lý do đó để ngụy biện cho việc trì hoãn đám cưới nhưng cũng không biết gì hơn. Bởi lẽ, tôi không thể gây sức ép cho anh, càng không thể bỏ anh chỉ vì anh chưa muốn cưới.
Thế nên, chúng tôi vẫn tiếp tục mối quan hệ yêu đương bình thường, cuối tuần tôi tới phòng anh chơi, nấu nướng, ăn uống rồi đi xem phim hoặc đi dạo một chút.
(Ảnh minh họa)
Hôm đó, như thường lệ anh đón tôi tới phòng. Tuy nhiên, hai đứa tôi mua thiếu đồ để nấu bữa trưa nên anh bảo tôi vào phòng, anh chạy xuống dưới mua. Vào đó, tôi bày biện rau củ ra rồi ngồi ở bàn làm việc của anh nghỉ ngơi một chút.
Thấy có cuốn sổ bìa da khá đẹp, tôi hơi tò mò nên cầm lên, mở ra xem. Bất ngờ trong đó là nhật kí tình phí của anh. Mọi chi phí chúng tôi đi ăn, đi chơi, thậm chí là tiền gửi xe, tiền trà đá anh cũng ghi lại.
Khi thấy anh về, tôi hốt hoảng gập lại, ngồi im như đang suy nghĩ điều gì. Anh cười, hỏi tôi:
- Làm gì mà ngẩn ngơ thế?
- Hì, em ngồi nghĩ vẩn vơ trong thời gian chờ anh thôi.
Video đang HOT
Tôi không biết phải nói với anh thế nào. Cũng không hiểu được cảm xúc trong lòng mình. Tôi thấy hơi hụt hẫng, hơi xa cách với người đàn ông này.
Bởi lẽ, tại sao anh không ghi vào sổ chi tiêu chung mà lại phải ghi riêng nhật ký tình phí? Rồi tại sao anh lại chi li tới mức từng vé xe, tiền uống trà đá cũng phải liệt kê vào? Tôi cảm thấy anh có chút gì đó tính toán, keo kiệt. Tôi hoang mang không biết có nên gắn bó và chờ đợi con người này nữa hay không?
Thấy tôi cả buổi hôm đó trầm ngâm và ít nói hơn hẳn mọi ngày, anh hỏi tôi:
- Em có chuyện gì buồn à? Hay em giận anh, sao cứ im im thế?
Thấy cứ giữ mãi trong lòng chẳng được việc gì, chỉ mỗi mình mình chịu ấm ức, tôi đánh liều hỏi:
- Anh, anh cọi em là gì? Anh có cảm thấy tiếc nuối thời gian, tiền bạc khi bên em không?
- Em nói gì thế, chúng mình đang trong mối quan hệ như thế nào đương nhiên em phải hiểu hơn ai hết chứ.
- Thế anh trả lời tiếp vế sau đi!
- Sao em hỏi như thế?
- Vì em đọc được cuốn nhật ký tình phí của anh. Tại sao anh lại ghi chép rõ ràng, rành mạch từng cốc trà đá 3.000 đồng với em vậy?Anh tính toán chi li vậy à?
- À ra là em buồn vì chuyện này. Con trai việc ghi chép, tính toán có gì là sai? Hơn nữa, anh còn chưa biết chúng ta có đi tới đâu hay không, ghi chép lại sau này còn biết đã đầu tư cho em thế nào.
Tôi nói chia tay vì phát hiện cuốn sổ ghi chép tình phí. (Ảnh minh họa)
Tôi thực sự sốc trước câu nói “không biết đi đến đâu không”. Anh ta nghĩ tôi đang là cô bé 18 nữa hay sao mà còn yêu chơi, yêu bời? Và không lẽ, sau này anh ta chia tay thì sẽ đòi lại tôi số tiền đã chi đó à?
Nghĩ tới đây thôi, tôi đã không thể chịu nổi người đàn ông này. Tôi lập tức đứng dậy, bảo:
- Thế anh cộng sổ đi, có gì tôi sẽ trả cho anh. Chúng ta dừng lại tại đây.
Anh ta sững sờ nhìn còn tôi quay bước không một lần nhìn lại. Thì ra, lý do mà tới ngần này tuổi đầu anh ta cũng chỉ mãi quay cuồng trong những mối quan hệ chóng vánh vì vậy.
Theo Afamily
Chàng 32 tuổi hẹn hò: Mua bông hoa 10 nghìn, bắt bạn gái trả tiền
Vào dịp 20/10 vừa rồi em cảm thấy chạnh lòng bèn đòi một cánh hoa dù nhỏ thôi cũng được. Anh ấy dừng xe, mua đúng một bông hoa hồng gói trong giấy kiếng giá 10.000 đồng...
Em gái họ của tôi dẫn bạn trai đến nhà chơi. Theo như lời giới thiệu của em, đó là một chàng 32 tuổi, tính tình hiền lành, có công việc ổn định, "cái gì cũng đủ chỉ thiếu mỗi cô vợ".
Ngay ngày hôm sau, em gái họ chủ động liên lạc mời tôi đi uống cà phê tại một quán bình dân. Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, chàng cũng biết cách nói chuyện khiến cuộc gặp gỡ rất vui vẻ cho đến lúc gọi tính tiền thì chàng bảo cần phải vào nhà vệ sinh.
Vài lần sau, lúc thì chúng tôi cùng đi ăn, cùng đi vui chơi, giải trí ở trung tâm thương mại nào đó nhưng cứ đến lúc tính tiền thì chàng lại vào nhà vệ sinh hoặc lấy cớ nghe điện thoại mặc dù tôi biết không hề có ai gọi điện đến.
Ảnh: KizlarsoruyorAnh chàng khá vô tư, ăn uống nhiệt tình, tham gia câu chuyện của tôi theo kiểu tán đồng nhiều hơn là phản biện. Dĩ nhiên là sau đó tôi đã chủ động từ chối lời mời.
Một thời gian sau đó, em gái họ tìm đến tôi với vẻ héo mòn sầu úa, em nói: "Chúng em chia tay rồi chị ạ". Theo lời em, từ ngày quen nhau đến lúc chia tay, hai người cùng đi uống caphe, xem phim, nghe nhạc, ăn uống... Bất cứ lúc nào em cũng là người trả tiền.
"Phụ nữ khi yêu mà chị, chẳng tính toán thiệt hơn. Tất cả các ngày lễ, khi các cô gái khác được tặng hoa, quà thì em chẳng có gì. Vào dịp 20/10 vừa rồi em cảm thấy chạnh lòng bèn đòi một cành hoa dù nhỏ thôi cũng được. Anh ấy dừng xe, mua đúng một bông hoa hồng gói trong giấy bóng giá 10.000 đồng nhưng người chịu trách nhiệm trả tiền bông hoa ấy lại chính là người được tặng.
Trong khi anh ta lại là người rất sành điệu, nơi nào có món ăn ngon, thức uống bổ dưỡng hay bán áo quần đẹp là anh ấy biết tất nhưng chả bao giờ trả tiền. Đã thế anh còn ngon ngọt bảo em cho mượn mấy chục triệu có việc.
Em nghe mà uất lên đến tận cổ không nói được câu nào, đứng dậy đi về thẳng, chia tay luôn. Nhưng vừa mới quay lưng em nghe anh ta nói với theo: "Già rồi mà còn chảnh, có suy nghĩ lại thì liên lạc nhé... ", em tôi kể lại trong nước mắt.
Từ chuyện này tôi chợt nhớ đến anh bạn cũng bị mệnh danh là nhân vật lợi hại vì toàn đi nhậu chùa, chả bao giờ hùn hạp với nhau để cùng trả, gọi là cả làng cùng vui. Phiếu tính tiền đưa ra là anh ta "nhấn nút biến" ngay lập tức. Mặc dù vẫn nhậu nhiệt tình, ăn uống hăng say như ai. Còn nếu có đi dự tiệc thì anh ta toàn đi tay không, lúc đó gia chủ lo tiếp khách, chẳng ai để ý đến chuyện tay có hay tay không.
Mấy lần đầu thì mọi người đều nghĩ, chắc anh ta không biết mua quà gì hoặc vội quá nên quên nhưng những lần sau anh ta vẫn sử dụng chiêu cũ là đi dự tiệc nhưng không tốn tiền. Ai muốn quà thì cứ mua, muốn tiền thì cứ bỏ phong bì, riêng nhân vật lợi hại không tốn một xu.
Nhân vật lợi hại chắc chắn không phải là đối tượng xa lạ gì trong cuộc sống thường ngày. Họ ở ngay xung quanh chúng ta, ăn cùng mâm, đi đứng sinh hoạt trong cùng một không gian.
Những nhân vật này thường dễ gần, dễ hòa đồng, khá dễ thương, có vẻ như loại người vô thưởng vô phạt, chẳng gây hấn gì với ai.
Có khi là loại người trông vẻ bề ngoài rất sang trọng, học rộng biết nhiều, nói chuyện thao thao bất tuyệt nhưng hễ đụng tới túi tiền là họ nhấn nút biến. Mặc ai nói gần nói xa, nói bóng nói gió, nói thẳng vào mặt, họ vẫn cứ bơ bơ hưởng thụ trên sự thiệt hại của người khác.
Nhân vật lợi hại vẫn tồn tại được là do tâm lý chung của nhiều người, cứ đông là vui, thêm cái chén đôi đũa nên chẳng cần phải tính toán so đo.
Nhưng các nhân vật lợi hại cũng không nham hiểm, không làm hại gì đến ai, chỉ mỗi cái tội thích ăn chơi miễn phí. Tất nhiên cũng có người thẳng tính cấm cửa, thế nhưng nhân vật lợi hại vẫn không chùn chân, vẫn tìm cách lẻn vào cuộc vui hưởng thụ chùa. Qủa đúng là nhân vật lợi hại...
Theo Vietnamnet
Chi bằng "xách dép" chạy trước cho nhanh? Thiệp cưới đã in, tiệc cưới đã đặt, mọi thứ gần như đã hoàn tất chỉ để chờ đến ngày cưới, Xuân phải làm thế nào đây? Hủy hôn lúc này cô khác gì đã một đời chồng... Yêu nhau hơn một năm, Xuân và Tính quyết định đi đến hôn nhân. Xuân đặc biệt hài lòng về chồng tương lai. Tính có...