Tôi phải thú nhận 2 lần phá thai cho bố mẹ biết nếu muốn bỏ anh
Tính anh quá gia trưởng, nóng tính, bạo lực, nếu cứ cố giấu gia đình chuyện đó thì tôi sẽ phải cưới anh, rồi chịu đựng cảnh khổ mỗi ngày.
Ảnh minh họa
Tôi 26 t.uổi, quen một người được 8 năm rồi, đang tính chuyện kết hôn vì 2 gia đình đã gặp mặt. Thế nhưng giờ tôi rất khổ tâm vì tôi từng phá thai hai lần rồi. Hơn một năm trở lại đây, tính cách anh đã thay đổi hẳn, hay nhậu nhiều với những người con gái khác tới sáng. Tôi nói nhiều lần nhưng chẳng làm được gì để anh thay đổi. Mỗi lần làm việc gì không vừa ý hoặc anh không thích là buông lời xúc phạm và đ.ánh tôi. Có lần tôi đi chơi với công ty về, anh tra hỏi và đ.ánh tôi đến sưng cả mặt, nói tôi làm sai và đáng nhận hậu quả đó. Sau đó anh lại an ủi rằng vì anh quá thương tôi, do anh ghen chút thôi và anh lại chăm sóc tôi.
Không chịu được cảnh này tôi quyết định chấm dứt nhưng anh không chịu. Anh nói nếu tôi chia tay thì phải thú nhận với gia đình là từng phá thai hai lần. Tôi không muốn gia đình mình buồn, bố mẹ sẽ không chấp nhận được người con gái như tôi (gia đình chỉ có mỗi tôi là con gái). Giờ tôi phải làm như thế nào? Tính anh quá gia trưởng, nóng tính, bạo lực, nếu cứ cố giấu gia đình chuyện đó thì tôi sẽ phải cưới anh, rồi chịu đựng cảnh khổ mỗi ngày.
Video đang HOT
Tôi không thể chịu nổi cảnh này nữa, chỉ muốn c.hết đi. Rồi tôi sợ nếu có chia tay anh rồi thì lại chẳng ai yêu thương đứa con gái như mình. Giờ có một người đang thương tôi, tôi cũng động lòng vì người ấy rất tốt, luôn quan tâm mỗi khi tôi buồn chán. Tôi đang giấu tình cảm và không muốn cho người ấy biết nhiều về chuyện của mình. Tôi biết làm sao đây? Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Cảm ơn rất nhiều.
Theo VNE
Mẹ đẻ muốn tôi phá thai trong bụng để hiến tủy cứu cháu, tôi phải làm sao đây
Mẹ tôi đã chẳng cần suy nghĩ mà nói với tôi: "Dù sao sau này con vẫn còn có cơ hội mang thai, giữ được cái thai hay không không quan trọng. Cứu được tính mạng cho cháu mới là quan trọng nhất".
Ngay từ hồi còn bé tôi đã biết mẹ chỉ yêu quý em trai tôi, chẳng mấy yêu thương tôi chỉ bởi vì tôi là con gái. Xét về thành tích học tập thì tôi hơn hẳn em trai. Thế nhưng cho dù là như thế, mẹ tôi cũng không muốn cho tôi đi học, học hết cấp hai mẹ đã bắt tôi ở nhà và đi làm thuê, còn em trai tôi thì nghiễm nhiên được cho ăn học tử tế, cho đến tận khi tốt nghiệp đại học. Tất cả t.iền làm thuê của tôi cũng dùng để trang hoàng và mua đồ trong gia đình.
Khi tôi lấy chồng, mẹ tôi mạnh tay đòi nhà chồng mang sính lễ cao sang cùng một khoản t.iền lớn đến. Ban đầu, nhà chồng tôi có vẻ không hài lòng, nhưng cuối cùng họ vẫn đồng ý đưa sính lễ theo ý của mẹ tôi trong tâm trạng không mấy vui vẻ.
Sống với chồng mấy năm mà tôi mãi vẫn không mang thai, nỗi hiềm khích của bố mẹ chồng đối với tôi ngày một lớn dần lên, họ đã nhiều lần bắt tôi phải ly hôn với chồng. (Ảnh minh họa)
Mọi người đều cho rằng có lẽ mẹ tôi sẽ cho tôi một khoản kha khá làm của hồi môn, ai ngờ của hồi môn mẹ cho tôi không có gì ngoài mấy cái chăn. Cũng chính vì thế, bố mẹ chồng tôi đã không hài lòng giờ càng thêm không ưa tôi, thậm chí là ghét tôi, nhiều lần nói nọ nói kia sau lưng tôi.
Sống với chồng mấy năm mà tôi mãi vẫn không mang thai, nỗi hiềm khích của bố mẹ chồng đối với tôi ngày một lớn dần lên, họ đã nhiều lần bắt tôi phải ly hôn với chồng. Đang trong lúc tuyệt vọng, thật may ông trời đã đem đến cho tôi một niềm vui lớn, tôi phát hiện ra mình đã mang thai. Biết điều này, thái độ của bố mẹ chồng tôi đối với tôi mới tốt hơn một chút.
Thế nhưng niềm vui chưa được bao lâu tôi lại bước vào một vòng luẩn quẩn mới. Ông trời lại cho tôi hai con đường lựa chọn, mà chọn con đường này thì cũng đồng nghĩa với việc tôi cắt đứt hoàn toàn con đường kia.
"Dù sao sau này con vẫn còn có cơ hội mang thai, giữ được cái thai hay không không quan trọng. Cứu được tính mạng cho cháu mới là quan trọng nhất". (Ảnh minh họa)
Mang bầu chưa được bao lâu thì mẹ tôi đến tìm tôi. Vừa nhìn thấy tôi, bà liền quỳ rạp xuống và cho tôi biết cậu con trai mới sinh được 9 tháng của em trai tôi đột nhiên được chẩn đoán là mắc bệnh m.áu trắng cần người hiến tủy thì mới cứu chữa được, mọi người ở cả hai bên gia đình đã đi thử nhưng chẳng ai hợp để hiến được tủy cả.
Biết tôi đang mang thai, em trai tôi đã không muốn đến tìm tôi vì sợ làm phiền đến tôi, thế nhưng cho dù là thế nào, mẹ tôi cũng phải đích thân đến tìm tôi cho bằng được. Bà mong tôi có thể đến bệnh viện thử một lần, những mong có cơ hội cứu được cháu trai. Tôi nói ngộ nhỡ tủy của tôi hợp với cháu thì phải làm sao, mẹ tôi đã chẳng cần suy nghĩ mà nói với tôi: "Dù sao sau này con vẫn còn có cơ hội mang thai, giữ được cái thai hay không không quan trọng. Cứu được tính mạng cho cháu mới là quan trọng nhất".
Tôi vô cùng do dự, tôi biết việc cứu sống cháu là vô cùng quan trọng và cần thiết, thế nhưng nếu như tôi bỏ đứa con này đi thì chắc chắn không chỉ bố mẹ chồng tôi mà ngay cả chồng tôi cũng sẽ quay lưng lại với tôi, cuộc hôn nhân của chúng tôi chắc chắn sẽ đổ vỡ.
Thế nhưng nếu như lần này tôi không giúp đỡ cháu tôi thì mẹ tôi cũng sẽ từ tôi, không muốn nhìn thấy mặt người con gái này nữa. Tôi thật sự cảm thấy vô cùng rối rắm và khó giải quyết. Một bên là cháu trai cùng mẹ đẻ của mình, một bên là đứa con trong bụng cùng gia đình nhà chồng, tôi biết phải chọn sao đây?
Theo Khampha
Sợ nhà chồng bắt phá thai vợ nói dối đứa con bị khuyết tật rất lành lặn rồi đêm nào cũng.. Đau đến gần như ngất lịm nhưng chị vẫn cố gắng dồn hết chút sức lực còn lại, rướn người lên xem đứa con bé bỏng của chị. Mắt chị tối sầm lại, mỉm cười rồi ngất lịm... Đau đến gần như ngất lịm nhưng chị vẫn cố gắng dồn hết chút sức lực còn lại, rướn người lên xem đứa con bé...