Tôi phải quỳ gối nể phục cách “dạy vợ” của chồng tôi
Với Duy Linh anh chọn cách im lặng để vợ hiểu sai và sửa sai. Hà Phương luôn tự hào về chồng, và rất phục cách “dạy vợ” của anh.
Lấy chồng được hơn hai năm nhưng Duy Linh và Hà Phương chưa một lần nặng lời, to tiếng với nhau. Vậy mà lần này chuyện đâu nông nỗi đến độ Duy Linh phải vác chăn, gối ra phòng khách ngủ.
Hà Phương vốn là học trò của Duy Linh, nói là học trò chứ họ chỉ hơn nhau có 5 tuổi. Khi ấy Hà Phương đang là sinh viên năm cuối đại học, còn Duy Linh là giảng viên của cô. Ban đầu hai thầy trò thường xuyên liên lạc chỉ vì cái đề tài nghiên cứu khoa học mà Hà Phương đang làm, sau rồi đến cả khóa luận tốt nghiệp cô cũng nhờ Duy Linh hướng dẫn thêm, vì người được phân hướng dẫn cô lại không phải là Duy Linh.
Chính những lần gặp gỡ, những cuộc trò chuyện với nhau vì công việc học tập mà hai thầy trò càng thân thiết hơn. Sau khi Hà Phương tốt nghiệp đại học, Duy Linh quyết định tỏ tình với cô, từ lúc nào không hay hai người trở thành người yêu của nhau. Sau nửa năm yêu nhau cũng đến ngày Hà Phương lên xe hoa, hạnh phúc ngập tràn hiện rõ trên gương mặt hai bạn trẻ. Ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ đôi trai tài, gái sắc.
Từ thầy – trò hai người chuyển sang anh – em, cũng không quá khó để Hà Phương thay đổi cách xưng hô này vì Duy Linh rất trẻ. Hai vợ chồng tâm đầu ý hợp, từ chuyện ăn uống đến đến cách nói chuyện, giao tiếp, bạn bè, hai người chưa bao giờ tỏ ra bất đồng quan điểm.
Video đang HOT
Hai vợ chồng tâm đầu ý hợp, từ chuyện ăn uống đến đến cách nói chuyện, giao tiếp, bạn bè, hai người chưa bao giờ tỏ ra bất đồng quan điểm.
Đối với những cặp vợ chồng tưởng như hoàn hảo này chỉ cần một xung đột nhỏ là rạn nứt khó lành. Duy Linh khá cương trực trong công việc, nhưng lại biết chiều vợ, thậm chí ngay việc Hà Phương chưa muốn có con ngay anh cũng không phàn nàn và chấp thuận.
Thế nhưng anh lại không cho phép vợ đi chơi khuya và rượu bia (cũng bởi anh quá yêu Phương, không muốn thân con gái đi khuya, và uống rượu bia rất hại. Anh biết công việc của Linh thường xuyên phải dùng đến rượu, bia và đi lại nhiều. Làm du lịch vất vả là thế, nhưng vì chiều vợ nên anh để cho vợ làm những gì vợ thích, anh chỉ hạn chế những thứ không tốt cho cô thôi chứ không ngăn cấm.).
Hà Phương biết vậy nên 2 năm qua cô chưa bao giờ đi chơi khuya quá 12h đêm, chưa bao giờ rượu bia say xỉn cho dù là cơ quan có tiệc tùng gì.
Vậy mà lần này Duy Linh phải thức đến hơn 2h đêm chờ vợ, khi về mùi rượu nồng nặc từ người vợ… tiếng lè nhè, tiếng cười, khóc của cô vang khắp nhà. Nhưng anh không nói không rằng, đưa vợ vào phòng lau người, rửa mặt cho cô rồi ngồi chăm sóc cô cả đêm. Sáng hôm sau anh dậy sớm đi làm, đến tối về nhà anh vẫn không nói gì. Ngồi vào bàn ăn, anh ăn nhanh rồi rảo bước lên phòng.
Điều khiến Hà Phương không thể tin nổi là đêm đến anh mang chăn và gối ra phòng khách. Ban đầu Hà Phương định để đến tối nằm gần chồng sẽ âu yếm, xin lỗi chồng hi vọng anh sẽ tha lỗi. Nhưng chưa kịp làm gì thì cô nhận được sự lạnh lùng không tưởng của chồng.
Đã hơn 1 tuần rồi Duy Linh vẫn vậy, không một chút biến đổi. Hà Phương đã làm đủ mọi cách, từ xin lỗi đến giận hờn, rồi năn nỉ, có khi là cô mang va li về nhà mẹ đẻ mấy ngày anh cũng không ỏ ê, hỏi han. Thế là cô lại phải tự động quay về.
Hơn một tuần trôi qua, không thể chịu thêm được nữa, cô qua phòng khách kéo chăn, gối anh đang nằm, ôm chầm lấy anh khóc mếu “Chồng à vợ biết lỗi rồi, về phòng ngủ đi…”. Nhưng vẫn không có tác dụng. Cô đành ngồi lại phòng nhìn anh ngủ đến sáng. Thấy vợ mắt sưng húp, thâm cuồng… ngồi im bên góc cửa anh mới nhẹ nhàng quay sang ôm vợ “chỉ một lần này thôi nhé! Không có lần thứ hai”, thế rồi hai vợ chồng ôm nhau, nước mắt Hà Phương rơi ướt đẫm vai anh, suýt chút nữa thì anh muộn giờ lên lớp.
Vậy đấy, cuộc sống hôn nhân đâu nhất thiết phải cãi cọ, nặng lời, to tiếng hay phải “giơ chân, giơ tay” đánh đập nhau mới khiến người kia sợ mình. Với Duy Linh, anh chọn cách im lặng để vợ hiểu sai và sửa sai. Hà Phương luôn tự hào về chồng, và rất phục cách “dạy vợ” của anh.
Theo GĐO
Đau khổ vì "đi quá xa" cùng với thầy giáo dạy piano
Cả tôi và anh đều chưa sẵn sàng...
Tôi trải qua những năm tháng cấp 3 khá êm đềm, một cô gái chăm chỉ, hiền lành, lúc nào cũng thắt bím hai bên quả thật cũng để lại ấn tượng đẹp trong mắt người khác. Tôi nổi tiếng đến độ trở thành hình mẫu lý tưởng cho các ông bố, bà mẹ trong cả khu phố khi họ muốn răn dạy con cái họ học hành.
Cả tôi và anh đều chưa sẵn sàng...
Nhưng đến khi tôi vào Đại học thì có vẻ như bản thân cũng nhận thấy không xứng đáng với "danh hiệu" ấy nữa. Tôi bắt đầu biết đến việc trang điểm đẹp đẽ và có mặt trong các cuộc vui, quen biết nhiều bạn bè hơn và sống thoáng hơn. Nhưng sự thay đổi lớn nhất đó chính là bắt đầu có những cảm xúc đầu đời, mà nó gọi là tình yêu. Chỉ có điều, nó trái ngang hơn so với những cuộc tình khác, đó chính là việc thầy giáo lại chính là mối tình đầu của tôi. Anh được gia đình tôi mời về dạy tôi chơi piano, vì từ bé tôi đã rất thích nhưng học hành chưa được bài bản.
Mang tiếng thầy giáo nhưng anh chỉ hơn tôi chừng 3 tuổi, là sinh viên năm cuối, đang đi dạy kèm để kiếm thêm thu nhập. Anh đẹp trai, phong độ và có khiếu hài hước nên mỗi lần nghe anh giảng bài là tôi cảm thấy thích thú, thích cả việc ngồi hàng giờ liền chỉ nghe anh chơi đàn.
Nhưng tôi tế nhị trong chuyện tình cảm nên chỉ biết im lặng ngắm nhìn anh và xin số điện thoại để tiện liên lạc. Bắt đầu là thế, nhưng những tin nhắn liên quan đến chuyện học hành lại giảm dần, tôi bắt đầu chuyển hướng nói về đời tư, tâm sự và chia sẻ với anh về cuộc sống của tôi và cũng là để khai thác thêm về anh. Càng nói chuyện tôi lại càng thấy yêu con người ấy, anh thực sự hấp dẫn và cuốn hút tôi, đến độ tôi bỏ qua luôn cả cách xưng hô thầy trò mà chuyển sang anh-em lúc nào không hay.
Sau khi bước qua giai đoạn nhắn tin, gọi điện, chúng tôi bí mật hẹn gặp ở bên ngoài, tránh cho gia đình biết. Ban đầu là café, sau đó tôi chủ động nắm tay rồi ôm hôn anh. Anh cũng đáp lại bằng cảm xúc thật của mình bằng hành động ôm tôi thật chặt. Những ngày tháng đó với tôi là niềm hạnh phúc vô bờ, cô gái mới lớn và tình yêu trong sáng, ngây thơ. Nhưng cũng không lâu sau đó, chúng tôi đẩy xa mối quan hệ và ngủ với nhau. Mọi thứ cứ diễn ra như thế trong hàng năm trời, rồi điều gì phải đến cũng đến, trong một lần quan hệ không dùng "bao", tôi đã "dính". Khi biết tin này tôi đã rất sốc và không biết làm gì, anh cũng thế, anh thậm chí còn sốc nặng hơn tôi bởi nếu tin này lộ ra thì bao nhiêu công lao phấn đấu sẽ đổ xuống sông xuống biển, sự nghiệp của anh đứng trên bờ vực, còn tôi thì sẽ phải nghỉ học để trông con mất.
Đã có những lúc tôi nghĩ đến chuyện đi giải quyết hậu quả để cả tôi và anh đều bớt áp lực nhưng tôi không đành lòng đánh mất giọt máu của mình. Anh khuyên tôi bình tĩnh, nhưng thật sự lúc này trong tôi đang đấu tranh kinh khủng, tôi biết phải làm gì bây giờ? Cả tôi và anh đều chưa sẵn sàng, anh thậm chí còn chưa ra trường nữa...
Theo Phunutoday
Một đêm giông tố với lời thú nhận cay đắng của vợ tôi Trong đêm mưa gió ấy, vợ tôi vừa khóc vừa thẽ thọt cất lời thú nhận với chồng về chuyện quá khứ mà hơn chục năm nay cô ấy âm thầm chịu đựng, giằng xé tâm can mình... Trước đây tôi làm thầy giáo ở quê nhưng từ khi chuyển lên thành phố thì không xin được việc làm. Bao năm nay tôi...