Tôi phải làm sao để bớt chậm chạp
Bạn bè chỉ cần vài giây là nghĩ ra cách giải quyết vấn đề, còn tôi mất mấy phút mà chưa chắc đã nghĩ ra cách hay như họ.
ảnh minh họa
Tôi 22 tuổ.i, đang học đại học năm cuối ngành kế toán, là nam giới. Theo như bạn bè và người thân nhận xét thì tôi là người hiền lành, sống biết điều, tuy nhiên lại chậm chạp, vụng về. Tôi tự nhận thấy mình chậm, mặc dù làm việc gì cũng cố gắng làm nhanh hơn nhưng chẳng khá hơn là bao, có khi lại còn hỏng việc.
Không chỉ chậm về tay chân mà tôi còn cảm thấy đầu óc mình suy nghĩ chậm hơn người khác. Bạn bè chỉ cần vài giây là nghĩ ra cách giải quyết vấn đề đó thì tôi mất cả mấy phút mà chưa chắc đã nghĩ ra cách hay như người ta. Thật sự tôi bế tắc và không biết rằng sau này đi xin việc người tuyển dụng có chấp nhận mình không nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Phải làm sao để mẹ đồng ý cưới vợ cho tôi
Với phong tục Việt Nam, việc lấy vợ mà không có gia đình bên nhà trai là điều khó chấp nhận cho bên nhà gái.
ảnh minh họa
Tôi 28 tuổ.i, du học tại Nhật Bản. Tôi học hành khá tốt, sau khi học xong đại học tôi đi làm một thời gian rồi nhận được học bổng đi học sau đại học tại Nhật. Tuy nhiên cuộc sống của tôi lại không mấy hạnh phúc. Tôi lớn lên trong một gia đình tràn đầy áp lực, khi còn bé phải tự học và nỗ lực rất nhiều vì là con trai một nên gia đình luôn đặt nhiều kỳ vọng lên tôi. Suốt khoảng thời gian cấp 3 tôi phải cố gắng để tham gia nhiều kỳ thi học sinh giỏi, may mắn tôi đạt được giải 3 Toán toàn quốc và được tuyển thẳng đại học. Vào đại học tôi ngày càng chán nản với việc học, sau đó bố mất, tôi càng khó khăn và có cảm giác như mình trầm cảm. Mẹ luôn cáu gắt và bà rất ghét gia đình bên nội tôi, mỗi lần bà mắn.g nhiế.c họ là lại lôi tôi vào. Do đó động lực lớn nhất để tôi đi du học là xa rời bà. Bà lại là một người sống môn đăng hộ đối và hay phân biệt. Bà không thích phụ nữ miền ngoài Huế vì chúng tôi ở Đà Nẵng.
Ngày đi du học tôi bảo với mẹ rằng mình không cần tiễn, vì thực chất tôi đã quá ngán ngẩm việc gặp bà. Tôi đi một mình lên sân bay và sau đó qua tới Narita thề rằng sẽ không bao giờ về lại Việt Nam vì quá sợ hãi khoảng thời gian hơn 20 năm sống với mẹ, bà luôn mắn.g nhiế.c và xúc phạm tôi. Sau gần một năm ở Nhật tôi phải lòng một cô gái, tôi thích em thật nhiều và chúng tôi yêu nhau nhưng tôi không bao giờ kể về gia đình mình cho em. Sau khi tốt nghiệp tôi rất muốn cưới em làm vợ nhưng mẹ sẽ không cho phép vì em ở miền ngoài.
Từ ngày qua Nhật đến nay tôi chỉ liên lạc một lần này với bà và xin phép vấn đề này. Mẹ chắc chắn sẽ không thay đổi quan điểm về việc cho phép tôi cưới cô gái này, sau đó tôi nghĩ rằng không cần bà nữa, tôi tự xin phép bên gia đình em để tổ chức đám cưới vì biết năng lực mình đủ sức lo cho cuộc sống sau này. Tuy nhiên, với phong tục Việt Nam, việc lấy vợ mà không có gia đình bên nhà trai là điều khó chấp nhận cho bên nhà gái. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều nhưng không biết phải làm sao. Mong các anh chị có kinh nghiệm từng trải giúp tôi vấn đề này.
Theo VNE
Chúng mình có phải là người yêu không anh? Sao suốt ngày anh bận thế? Em rối trí lắm! Khi em muốn tiến tới gần anh thì anh vô tình đẩy em ra, để rồi khi em muốn buông anh lại vô tình kéo em lại chỉ với một vài lời nói. Hay tại em nặng tình nặng nghĩa nên tự làm khổ mình anh nhỉ? Và, liệu có hay không một tình yêu giữa anh và em?...