Tôi phải cắn răng đỡ người tình của chồng đi đẻ
Chồng tôi đi công tác thường xuyên, vậy nên thời gian cô người tình có bầu, không ai khác, ngoài tôi tới chăm nom, săn sóc cô ta chờ đến ngày sinh đẻ
Phận đàn bà, chẳng gì khổ hơn là chồng không chung thủy. Vậy mà tôi, hơn 1 năm qua lao tâm khổ tứ chăm lo cho bồ nhí của chồng. Cay đắng, tủi hờn nhưng chỉ biết nuốt thiệt thòi vào trong. Tôi còn làm gì được khi cô ta là người sinh con cho chồng tôi, là người chấp nhận không danh phận đẻ con cho anh. Còn tôi, không làm được cái thiên chức đó, muốn giữ chồng thì phải chịu hi sinh.
Cũng đã từng yêu nhau say đắm, từng hạnh phúc như bao cặp vợ chồng khác, nhưng cưới nhau tới 6 năm vợ chồng tôi không có con. Đi khám mới biết, tôi không thể làm mẹ được nữa. Chồng tôi cảm thấy có lỗi bởi năm xưa, khi chưa cưới, chính vì anh nói thôi tạm bỏ đứa con đầu đi mà giờ đây tôi phải gánh chịu nỗi đau lớn nhất đời là không được làm mẹ. Anh tự thấy trách nhiệm đó thuộc về mình. Thế nên chồng tôi giấu giếm mọi người, không ly hôn mà vẫn sống và chăm lo cho tôi.
Nhưng gia đình anh, người thân của anh thì không chấp nhận sự thật đó. Dù sao anh cũng là con trai duy nhất trong nhà, cần phải có con nối dõi. Vả lại, đời tôi không được hạnh phúc thì thôi tôi cam chịu, còn chồng tôi, anh vẫn có thể sinh con, tôi không nỡ bắt anh phải chịu chung nỗi khổ.
Vậy là tôi đề nghị chồng tìm người tình, kiếm một đứa con. Nếu cô ấy đồng ý cho tôi đón về nuôi cũng tốt, còn nếu không cô ấy cứ nuôi, miễn là anh có được hạnh phúc làm bố, có con và anh không bỏ rơi tôi là được. Tôi đã phải mất rất nhiều công thuyết phục chồng mới đồng ý. Tôi hiểu sự khó xử của anh. Tôi cũng xác định được những ai oán mà mình sẽ phải đối diện khi “chung chồng”. Nhưng tôi đâu có sự lựa chọn nào khác.
Thương tôi, chồng không ly hôn mà vẫn cùng chung sống dù tôi không thể cho anh một đứa con (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Và rồi cuối cùng anh cũng tìm được một người đàn bà. Người đó là bạn học cũ của anh. Cô ấy cũng từng lấy chồng rồi ly hôn. Điều khiến tôi lo lắng là họ thực sự có một chút tình cảm với nhau. Mối quan hệ của chồng tôi với cô ta không phải đơn giản chỉ là thuê một người đẻ con mà thực sự là có chút tình cảm cá nhân. Nhưng tôi không thể bắt chồng mình đi kiếm một loại gái không ra gì để sinh con cho anh. Dù sao đứa trẻ cũng sẽ có một tương lai tốt hơn nếu được ra đời dựa trên sự quý mến, trân trọng nhau của bố mẹ. Và đặc biệt là tư cách, đạo đức của người mẹ tử tế.
Tôi nhắm mắt chấp nhận mối quan hệ ngoài luồng của chồng. Anh cũng khéo léo không để tôi phải chứng kiến hay biết quá nhiều. Về nhà lúc nào anh cũng ân cần, yêu thương tôi. Nhưng đã chấp nhận cuộc chơi này, tôi phải chơi đến cùng.
Chồng tôi đi công tác thường xuyên, vậy nên thời gian cô người tình có bầu, không ai khác, ngoài tôi tới chăm nom, săn sóc cô ta chờ đến ngày sinh đẻ. Hôm cô ấy sinh con, cũng chính tự tay tôi đưa đi. Ai đó hỏi tôi là chị gái phải không, tôi cũng chỉ biết cúi đầu cười trừ.
Tôi đã nghĩ mình chịu đựng được lâu nhưng mới hơn 1 năm, kể từ ngày chồng tôi có bồ nhí, kể từ ngày anh có con tôi đã thấy mình bị bật ra khỏi cuộc đời anh và thấy mình đang sống vô giá trị. (Ảnh minh họa)
Có lẽ sự cam chịu của tôi khiến chồng tôi càng lúc càng thấy việc có “hai vợ” là chuyện bình thường. Cứ mỗi lần đi công tác, anh lại điện về nheo nhéo giục tôi: “Em qua bên kia xem mẹ con cô ấy thế nào, nghe nói thằng bé sốt mà cô ấy có một mình, anh sợ cô ấy vụng về không lo nổi cho thằng bé. Em sang giúp anh nhé. Cuối tuần anh về”. Vậy là tôi lại lật đật chạy qua vì tôi thương thằng bé. Để rồi tới đêm khi trở về nhà, tôi ôm mặt bật khóc.
Tôi đã nghĩ mình chịu đựng được lâu nhưng mới hơn 1 năm, kể từ ngày chồng tôi có bồ nhí, kể từ ngày anh có con tôi đã thấy mình bị bật ra khỏi cuộc đời anh và thấy mình đang sống vô giá trị. Tôi muốn giải thoát cho mình nhưng tôi sợ cô đơn và sợ mất chồng. Tôi phải làm gì đây?
Theo Tapchiphunu
Cuốn sổ tiết kiệm của chồng tôi
Nhân viên ngân hàng đã khẳng định với tôi, chồng tôi có một sổ tiết kiệm tại ngân hàng này mấy năm qua. Số tiền trong sổ tiết kiệm ấy là hơn 11 tỉ đồng.
Ngày hôm nay, sau những ngày làm các loại giấy tờ như giấy chứng tử, chứng minh nhân dân..., tôi đã rút được sổ tiết kiệm bí mật của chồng. Số tiền trong cuốn sổ quá nhiều lên đến hơn 11 tỉ đồng. Thì ra, chồng tôi đến lúc nhắm mắt xuôi tay vẫn luôn lo lắng cho mẹ con tôi không nguôi. Dường như anh vẫn mong mẹ con tôi được sống sung sướng như lời anh đã hứa với tôi suốt 12 năm qua.
Chồng tôi vừa mới cách đây 4 tháng. 4 tháng qua, tôi buồn vì mất đi một người chồng yêu thương bên cạnh. Song tôi cũng rất hạnh phúc khi biết trong suốt 12 năm trời trong lòng anh chỉ có mẹ con tôi. Anh luôn lo lắng cho mẹ con tôi ngay cả khi gần đất xa trời.
Hai vợ chồng tôi có với nhau 1 con trai năm nay lên 10 tuổi. Tôi là giáo viên dạy ngoại ngữ cho một trường cấp 2 trên địa bàn thành phố. Còn chồng tôi là giám đốc một công ty xây dựng lớn. Công việc của anh rất bận rộn và thường xuyên phải đi công tác xa nên tôi ít khi chăm lo được cho anh. Song anh vẫn luôn chăm sóc và quan tâm cho 2 mẹ con tôi.
Từ khi lấy nhau, hai vợ chồng tôi lập nghiệp bằng 2 bàn tay trắng nhưng nhờ chồng tôi luôn phấn đấu không ngừng nên sau 4 năm kết hôn, chúng tôi đã có nhà cao cửa rộng và một cuộc sống sung túc đủ đầy. Anh đã từng nói cới tôi: "Anh sẽ không bao giờ để em khổ cả về vật chất lẫn tinh thần". Và trong suốt 12 năm qua, anh đã làm được điều này.
3 năm trước, chồng tôi bị viêm họng mãn tính. Bao nhiêu lần thăm khám và uống thuốc, song bệnh tình của chồng tôi vẫn không hề tiến triển. Chỉ sau 1 năm bị viêm họng mãn, anh đã chuyển sang ung thư vòm họng.
Ngày nhận tin chồng bị ung thư vòm họng, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi đã bỏ việc để chăm anh, cùng anh qua bao đợt điều trị Tây, đông y nhưng bệnh vẫn chẳng có chuyển biến tốt. Cứ thế, chồng tôi cứ ngày một gầy đi, từng ngày đau đớn giành giật sự sống. Vì có tôi ở bên, nên anh cũng khá lạc quan và chọn con đường chiến đấu với bệnh tật.
Bao lần tôi đã rớt nước mắt khi nhìn chồng không thể ăn uống như lúc bình thường. Những lúc ấy, tôi phải giúp chồng ăn ba lần mỗi ngày bằng ống dẫn thức ăn. Nhiều lần tôi cầu nguyện, giá như ông trời có thể lấy đi nhiều năm tuổi thọ và sức khỏe của tôi để đổi lại cho anh khỏe mạnh tôi cũng vui vẻ bằng lòng.
Song cuộc đời luôn trớ trêu, người chồng, người cha tốt của mẹ con tôi vẫn phải đối mặt với những cơn đau triền miên ở giai đoạn cuối. Ở giai đoạn này, bệnh đã di căn lên mắt, não, xương, phổi, gan và các bộ phận khác. Biết bệnh đã di căn không thể cứu chữa được nữa, anh nằng nặc đòi bác sĩ cho xuất viện về nhà. Sau khi về nhà, được nằm trên chiếc giường thân thuộc, trong căn nhà thân yêu của mình đúng 3 hôm thì chồng tôi qua đời.
Lúc sắp mất, anh vẫn vô cùng tỉnh táo. Anh nắm chặt lấy tay tôi rồi ra hiệu đưa cho anh mẩu giấy trắng. Trên mẩu giấy này, anh run run viết số tài khoản sổ tiết kiệm đang gửi ở một ngân hàng. Rồi anh nhìn mẹ con tôi lần cuối như sắp có những phút giây từ biệt để ra đi mãi mãi.
Chồng mất, tôi buồn bã, đau khổ. Nhưng nhìn con chăm lo cho mẹ, tôi tự nhủ phải đứng lên. Tôi đã mất chồng nên không thể để mất con được. Con tôi mới lên 10 tuổi nhưng đã hiểu hết mọi việc.
3 tháng sau ngày anh mất, tôi ra chi nhánh ngân hàng và hỏi về sổ tiết kiệm đang đứng tên anh. Nhân viên ngân hàng đã khẳng định, chồng tôi có một sổ tiết kiệm mấy năm qua ở đây và hướng dẫn tôi làm những thủ tục cần thiết để có thể rút được tiền tiết kiệm từ quyển sổ này.
Theo Nhipsongphunu
Vì ngoại tình tôi đã hại chết con mình Ngày con trai chào đời cả gia đình tôi ngây ngất trong hạnh phúc. Vợ tôi hạnh phúc và dành hết thời gian cho con nên đôi khi tôi cảm thấy như mình bị bỏ rơi, nhưng tôi cảm thông cho vợ và vẫn yêu thương chăm lo gia đình. Ngày hôm nay, tôi ngồi viết những dòng tâm sự này chẳng phải...