Tôi nội trợ chăm con, vợ đi làm kiếm tiền
Vì yêu vợ nên tôi không quản làm việc nhà thay vợ, nội trợ, nấu nướng giúp vợ, để vợ đi làm. Nhất là khi tôi cũng thất nghiệp, không có công ăn việc làm gì…
Cái sự ấy nghe có vẻ ngược đời, bởi vốn người ta nghĩ, chuyện nội trợ phải là chuyện của đàn bà. Thế nhưng, gia đình tôi lại khác. Thân làm chồng, tôi phụ trách việc bếp núc, nấu nướng, nội trợ, kiếm tiền là việc của vợ tôi.
Hồi ấy, thấy vợ vất vả suốt ngày ôm bế con, rồi đêm ngày mất ngủ, ăn không ngon, ngủ không yên vì con quấy khóc, tôi thấy động lòng. Nghĩ bụng, mình thương vợ thì thử hỗ trợ vợ xem sao . Thế nên, nhân lúc thất nghiệp, tôi đã thay thế công việc của vợ, ở nhà chăm con, làm ông bố đảm.
Những món ăn tôi nấu, chẳng được ngon, cũng không được lòng vợ nhưng tôi đã cố gắng dần dần, từ từ để trở thành một đầu bếp thực thụ. Bắt đầu bằng những món ăn đơn giản, rồi đến những món phức tạp hơn. Nói thì không tin, tôi còn học nấu ăn ở chỗ bạn bè và người quen, còn mua thêm sách về để nghiên cứu.
Mấy ông đàn ông đi làm, kiếm tiền, thấy tôi như vậy liền dè bỉu, bảo tôi là hạng đàn bà. Đàn ông thì phải kiếm tiền, đàn bà mới làm việc nhà, nội trợ. Họ coi thường tôi, nói tôi là bám váy vợ này nọ. Họ còn khích bác đủ thứ trên đời khiến tôi cảm thấy có chút liêu xiêu. Nhưng nghĩ lại, việc chăm con mới là việc khó. Vợ tôi chẳng phải từ khi đi làm hào hứng hẳn, tươi tỉnh hẳn, cũng bớt stress đi. Liệu có phải công việc chăm con đã gây áp lực quá lớn cho vợ.
Vì yêu vợ nên tôi không quản làm việc nhà thay vợ, nội trợ, nấu nướng giúp vợ, để vợ đi làm. Nhất là khi tôi cũng thất nghiệp, không có công ăn việc làm gì, thì chi bằng ở nhà cho vợ đi làm. Không lẽ, cứ tối tối dắt xe đi ra ngoài, giả vờ đi công tác, còn vợ ở nhà chăm con, thì tiền đâu mà ra lo sinh hoạt gia đình.
Video đang HOT
Công nhận, cái sự chăm con vất vả. Nhưng hỏi thử mấy ông đàn ông làm được điều đó. Thấy vất thì phải lao vào, chứ thấy vất vả mà cứ bỏ mặc cho vợ thì gọi gì là yêu vợ, thương vợ?
Quan niệm của tôi, đàn ông hay đàn bà kiếm tiền, nội trợ không quan trọng, ai làm tốt hơn thì người đó đảm nhiệm. Giống như, đàn ông làm được việc nhà tốt mà không có công việc bên ngoài thì cứ ở nhà chăm con, nấu cơm. Đàn bà giỏi, có chức quyền, công việc tốt, lương cao thì đàn bà đi làm. Cớ gì bắt một ngườiphụ nữ ở nhà chăm con khi họ có khả năng kiếm được nhiều tiền hơn cả chồng?
Phải thay đổi dần tư tưởng, việc nhà không chỉ dành cho đàn bà, việc kiếm tiền, trụ cột gia đình không phải chỉ dành cho đàn ông. Trên thực tế, đàn bà thành danh rất nhiều và cũng có biết bao nhiêu người phụ nữ nhận trọng trách gánh vác gia đình. Đừng đổ lỗi cho đàn ông khi gia đình không giàu có. Cũng đừng đổ lỗi cho đàn bà khi mái ấm không yên lành. Vì chẳng ai quy định người đàn ông hay đàn bà phải nhận trọng trách nào đó trong gia đình. Đã là vợ, là chồng, là người trong một nhà, việc gì làm được thì nên làm, việc gì khó thì cùng nhau san sẻ. Ai làm tốt hơn thì gắng làm cho người khác.
Công việc kiếm tiền hay nội trợ cũng giống như nhau. Nên dù là đàn ông hay đàn bà, việc nhà, việc kiếm tiền đều là việc chung, vì một mục đích xây dựng gia đình ấm no, hạnh phúc.
Không nên vì người ngoài nghĩ này nghĩ nọ mà phân tâm. Hãy thể hiện mình là người phụ nữ tốt, người chồng tốt bằng việc chia sẻ công việc gia đình với nhau. Có thể, mái ấm mới đúng là mái ấm…
Theo Khám phá
Vợ đi học và... ngoại tình
Tôi đã chụp hình, về nhà, tôi đáp những bức hình vào mặt vợ. Tôi nói vợ không ra gì nhưng chỉ là chuyện của hai người, tôi không dám nói với người ngoài.
Chồng kiếm tiền, trông con cho vợ học cao học
Vợ tôi vốn là giáo viên, cái nghề cao quý mà ai cũng kính trọng. Chính vì điều đó, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ nghi ngờ vợ khi để vợ đi công việc, để vợ ra ngoài công tác. Nhiều người cảnh báo tôi rằng, để vợ đi học cao sẽ xảy ra nhiều vấn đề mà tôi không thể hiểu được. Mặc những lời gièm pha, tôi chẳng tin ai và kiên định, tin vào vợ mình.
Chúng tôi lấy nhau 2 năm mới sinh con. Có một đứa con trai nhỏ nên gia đình vui vẻ hơn nhiều. Tôi đi làm, vợ đi làm nhưng vì công việc của vợ, vợ phải học cao hơn. Làm giáo viên cũng cần phải có bằng cấp để còn có vị trí tốt. Vợ tôi đề nghị tôi để vợ đi học cao học ở trên thành phố. Ban đầu tôi còn do dự, gia đình tôi cũng thấy không hài lòng lắm vì con cái còn nhỏ. Nhưng không tạo điều kiện cho vợ thì không biết đến khi nào, sinh đứa thứ hai thì coi như không còn cơ hội học hành nữa.
Tôi để vợ đi học ở thành phố, còn tôi và bà nội cháu ở nhà chăm con. Tôi vẫn kiếm tiền chăm chỉ, thi thoảng lại gửi tiền cho vợ để vợ lo chuyện học hành cho xong. Vợ học tầm 2 năm rưỡi, tháng vợ về một, 2 lần. Tháng nào bận quá thì chỉ về một lần, còn thường là 2 tuần về 1 lần để thăm con cái. Mọi việc ở nhà do tôi và mẹ tôi lo lắng.
Đi học ở thành phố khác, xa nhà hơn 1 trăm km, không phải là quá xa nhưng công việc bận rộn, vợ lại say xe nên về liên tục cũng không tốt. Con cái ở nhà có bà nội lo, tôi cũng động viên vợ để vợ có thời gian và động lực học tập.
Tôi trở thành người chồng đảm, ở nhà chăm con, đi làm. Với tôi, đó là điều hạnh phúc, không có điều gì khiến tôi ái ngại, ngay cả những lời đồn đại của thiên hạ. Tôi bỏ ngoài tai tất cả, chỉ chuyên tâm vào công việc của mình. Với một người làm giáo viên như vợ, tôi không nghi ngờ gì cả.
Vợ đi học và... ngoại tình
Thời gian vợ đi học những hơn 2 năm. Ban đầu, vợ rất chăm về quê nhưng bắt đầu từ năm thứ hai, những lần vợ về thưa dần. Vợ gọi báo với tôi rằng, công việc học hành bận rộn, còn chuẩn bị bảo vệ đề cương, chọn đề tài rồi nhận thầy hướng dẫn. Nếu không đầu tư thời gian thì khó lòng mà làm được. Phải làm cho nhanh, hoàn thành công việc sớm để công việc được suôn sẻ.
Tôi tin vợ, thế là, hai tháng vợ mới về quê một lần. Vợ ngày càng béo ra, đẹp ra và nhìn trẻ trung. Hàng xóm lại càng dị nghị về chuyện này. Tôi cũng bắt đầu có chút nghi hoặc, vì sao vợ lại không nghĩ đến con. Thường thì bận thật, nhưng một người mẹ, bận mấy thì cũng phải sốt sắng về chăm con. Không gặp con vài ngày cũng nhớ chứ đừng nói là cả hai tháng trời.
Kết quả của vợ như ý, vợ hết thời gian học vã bảo vệ xong luận văn của mình để trở thành thạc sĩ. Nhưng khi học xong, vợ dường như lạnh nhạt với hai bố con tôi. Vợ không còn là người phụ nữ đảm đang, chu toàn mọi việc nữa. Vợ khác xưa rất nhiều, ngay cả tình cảm vợ dành cho tôi cũng đã khác. Vợ bỏ mặc con cho tôi chăm, giống như hai năm về trước. Những ngày xa chồng con chẳng lẽ đã thành thói quen với vợ?
Bây giờ, ngoài công việc đi dạy, vợ còn có công việc mua sắm và ăn diện. Không biết vợ dạy thêm ở đâu mà suốt ngày thấy bảo đi dạy thêm, dạy cả tối mới về. Tôi có hỏi thì vợ bảo, công việc của vợ tôi không hiểu được. Tôi buồn bực trong người lắm. Nghĩ tới những lời người ta dị nghị, tôi đâm nghi ngờ. Không biết có phải là vợ tôi có bồ bên ngoài hay không, nhưng thấy biểu hiện thì có vẻ đúng như vậy. Làm cô giáo gì mà lại ngoại tình, vợ còn nghĩ tới đạo lý hay không?
Tôi theo dõi vợ, để quyết tâm tìm ra những buổi dạy thêm ấy thật tình là gì. Tôi đã phát hiện ra, mỗi lần vợ đi dạy thêm là một lần vợ tìm đến chỗ người tình. Hóa ra là vợ hẹn hò với đàn ông, vợ lén lút bên ngoài nhưng lại giấu tôi đi ngoại tình.
Tôi đã chụp hình, về nhà, tôi đáp những bức hình vào mặt vợ. Tôi nói vợ không ra gì nhưng chỉ là chuyện của hai người, tôi không dám nói với người ngoài. Một người làm giáo viên mà lại đi ngoại tình, thiên hạ biết được thì còn mặt mũi nào.
Tôi bực bội quá, vợ quỳ gối van xin tôi nhưng tôi không có cách nào thay thế. Nghĩ lại những ngày tháng hai cha con cùng nhau cố gắng, đợi vợ tôi đi học về, mong cho vợ có tương lại rạng rỡ, thế mà giờ vợ lại phản bội hai cha con tôi. Người phụ nữ như vậy, thật tình tôi đang nghĩ, có nên cần hay không? Hãy cho tôi lời khuyên, tôi chỉ sợ tha thứ rồi thì lại &'ngựa quen đường cũ' mà thôi!
Theo Tintuc
"Thằng đàn bà" hạnh phúc Có người từng nói, phụ nữ sinh ra là để được yêu thương. Anh luôn tin vào điều đó, bằng cách này hay cách khác, họ không chỉ cần anh gánh vác trách nhiệm của một người đàn ông mà anh còn phải làm tốt vai trò của một người bạn đời. Anh lật từng trang sách học nấu ăn, cẩn thận xem...