Tôi như cái gai trong mắt mẹ
Tôi lên lớp 4 là mẹ sinh thêm em trai, từ đó tôi thấy mẹ ghét mình. Mẹ đẹp nhưng mở miệng ra là chửi rủa tôi thậm tệ.
Giờ tôi 25 tuổi, từ hồi đó đến nay chưa một lần mẹ hỏi thăm, động viên hay ôm tôi; chỉ toàn liếc, mắng nhiếc và chửi rủa. Có lẽ bà hận ba tôi vài lần phụ bạc và còn vỡ nợ. Từ khi lấy ba, mẹ chẳng phải làm gì ngoài nội trợ.
Năm tôi lên đại học, ba vỡ nợ. Tôi chán học và đi làm phục vụ để kiếm thêm thu nhập cho gia đình, đóng tiền điện nước. May mắn tôi gặp được anh, gia đình anh rất tốt và thương chị em tôi. Ba tôi lâm vào đường cùng, bắt tôi phải mở miệng mượn gia đình bạn trai một số tiền rất lớn để trả nợ. Từ khi gia đình gặp biến cố, mẹ bị trầm cảm và nói tôi ám hại bà. Bà hận cả gia đình nhà nội, chửi họ rất kinh khủng và chửi tôi ngày càng thậm tệ hơn. Bất cứ cái gì không vừa ý, bà đều đổ lỗi do tôi. Nhìn thấy tôi là bà liếc, tôi như cái gai trong mắt bà vậy, rất stress và chán.
Video đang HOT
Mẹ chửi cả gia đình bạn trai tôi dù họ thật sự rất tốt, lúc nào cũng lôi họ ra nói móc mỉa. Mẹ muốn đuổi tôi đi nhưng hễ có chuyện gì đều bắt tôi phải làm. Đồ của tôi lỡ để quên trong nhà không đúng chỗ là mẹ đem vứt. Tôi lỡ tắm ngay lúc bà muốn vào toilet là bà đập cửa ầm lên và chửi rủa. Tôi cảm giác như mình chẳng làm gì ra hồn, như một đứa con bất hiếu. Tôi và bên nội đều thương và tôn trọng mẹ. Khi mẹ phải mổ đĩa đệm cổ, tôi và ba gom góp tiền viện phí, các cô và bà nội đều thương tôi mà giúp cả tiền lẫn sức. Tôi phải đi làm nên chăm mẹ buổi tối và 2 ngày cuối tuần. Mẹ đau không thở được, tôi thức suốt mấy đêm liền, thời gian trong viện tôi không hề ngủ được nhưng thương mẹ mà chẳng thấy mệt. Vậy mà lúc mẹ đau, thở khó, lại nói do tôi muốn hại chết bà. Tôi khóc tức tưởi trong bệnh viện.
Đến khi mẹ về nhà cũng chẳng khá hơn. Mẹ cứng đầu, không chịu mang nẹp cổ. Đến ngày chụp hình bác sĩ bảo một con ốc hơi trồi ra, bắt phải đeo lại, mẹ lại rủa tôi đã hại chết bà. Sau đó mẹ lên mạng làm quen với một người đàn ông, từ đó ba con tôi lại càng phải chịu đựng mẹ hơn. Tôi muốn điên đầu. Có lần tôi phát hiện 2 người đang nói chuyện facetime, tôi làm dữ lên, mẹ lại ầm ĩ. Tôi quá đau buồn, tại sao mình lại có người mẹ như thế. Bạn trai thương tôi, thông cảm cho gia đình thôi, vậy nhưng tôi không muốn lập gia đình, không muốn sinh con để rồi con mình có người ông, người bà như thế. Ngay cả tôi bà còn đối xử như thế thì con tôi sẽ bị đối xử như thế nào đây? Khi nghe mẹ con người lạ nào đó nói chuyện, nước mắt tôi tự nhiên trào ra, tim thắt lại. Tôi ước gì…
Bị chồng dạy bảo, chị dâu không biết nhận lỗi mà còn tức tối bỏ về ngoại và đùng đùng đòi ly hôn
Với "bà dâu" này thì cả nhà tôi cũng phải "bó tay toàn tập"
Mẹ tôi rất hiền lành và nhẫn nhịn. Có lẽ đó là hậu quả của lối sống xưa, khi mà mẹ bị bố tôi mắng nhiếc, đánh đập thường xuyên. Không những thế, bà nội tôi cũng chua ngoa, đanh đá nên chẳng thương tiếc con dâu. Hồi đó, tôi ghét bố và nhà nội kinh khủng. Sau này nội ngã bệnh, nằm liệt giường mấy năm trời cũng chỉ do mẹ tôi chăm sóc. Khi này, bố và nội mới hiểu và thương mẹ tôi. Nhưng thương thì sao, tuổi trẻ của mẹ cũng chẳng quay lại nữa, mẹ cũng chẳng thể cười rạng rỡ được sau biết bao đau khổ và tổn thương.
Tôi vẫn hay nói với anh trai, sau này lấy vợ, nhất định phải bảo vợ hiếu thuận với mẹ. Bởi mẹ đã chịu đựng quá nhiều bi kịch rồi, không thể để con dâu cũng ăn hiếp mẹ được nữa. Anh tôi đồng ý.
Không ngờ, anh tôi lại lấy phải một người vợ dữ dằn, mắng chồng như hát hay. Vợ chồng anh sống cùng bố mẹ tôi, còn tôi xây nhà riêng ở ngay bên cạnh vì không muốn xa mẹ. Sau này lấy chồng, tôi cũng buộc chồng ở rể hoặc không cưới. Đó là suy nghĩ của riêng tôi.
Giờ thì chị dâu về bên nhà ngoại, vẫn không quên kể xấu nhà chồng rồi ầm ĩ đòi li hôn. (Ảnh minh họa)
Chị dâu thường xuyên bắt bẻ mẹ chồng. Mẹ tôi nấu ăn, chị ấy chê bai món này món nọ. Anh tôi nhắc nhở thì chị ấy giận dỗi, nói anh bênh mẹ bỏ vợ. Sợ con trai đứng giữa khó xử, mẹ tôi lại nhẫn nhịn, lại mày mò nấu mấy món con dâu thích ăn. Tôi bực mình, bảo mẹ không cần phải hầu hạ con dâu như thế thì mẹ lại nói chỉ mong sau này tôi được làm dâu một người thương con dâu như mẹ. Tôi buồn, buồn cho mẹ, càng buồn cho cách nghĩ và hành động của mẹ. Vì mẹ làm thế chẳng khác nào bắt cầu cho chị dâu xem thường mẹ.
Chị dâu sinh con, mẹ tôi chăm ở cữ chẳng khác gì con ruột. Nhưng chị ấy lại xét nét từng lỗi một. Hôm qua, chị dâu gửi con cho mẹ tôi trông rồi đi uống cà phê với bạn. Về nhà, thấy con trai bị muỗi đốt 2 vết, chị ấy tru tréo, mắng mỏ cả mẹ chồng. Chị ấy nói rằng bỏ tiền ra lo cho cả nhà chồng nhưng mẹ chồng trông cháu có hai tiếng đồng hồ cũng chẳng nên. Rồi tiện thể, chị ấy "hỗn" luôn: "Anh cũng vô dụng hệt nhà anh".
Cả nhà tôi sững sờ, không ngờ chị dâu lại hỗn hào như thế. Anh tôi giận quá, tát vợ một cái rồi đuổi vợ đi. Giờ thì chị dâu về bên nhà ngoại, vẫn không quên kể xấu nhà chồng rồi ầm ĩ đòi li hôn. Mẹ tôi buồn vì xa cháu nên cứ ngồi thẫn thờ, lấy ảnh cháu ra ngắm mãi. Mọi người ơi, gia đình tôi nên quyết định như thế nào trong hoàn cảnh này đây?
(khanhmi...@gmail.com)
Không yên tâm khi con sống với bố dượng Cháu đầy ba tuổi thì chúng em ly hôn. Khi ra tòa em nhường quyền nuôi con cho vợ, em ra đi hai bàn tay trắng và làm lại từ đầu. Chị Hạnh Dung thân mến, Em lấy vợ năm 2012, được một cháu trai. Cháu đầy ba tuổi thì chúng em ly hôn. Khi ra tòa em nhường quyền nuôi con cho...