Tôi nhớ tình cũ khi không được hạnh phúc
Tôi đau khổ nhận ra, người tôi yêu thương không phải là người chồng hiện tại, mà chính là người tình cũ của tôi.
Bao nhiêu tình cảm, sự chân thành vốn có tôi dành cho anh cả. Nhưng cuối cùng, chúng tôi lại không đến được với nhau chỉ vì vài lý do nhỏ nhặt. Nếu như chúng tôi cố gắng, có lẽ mọi chuyện đã suôn sẻ.
Anh đến với tôi như một cơn gió, nhẹ nhàng và mềm mại. Cảm giác quen anh, thân anh rồi yêu anh thật hạnh phúc biết bao. Thời gian chúng tôi yêu nhau không nhiều nhưng cũng đủ để hiểu và sẻ chia, thông cảm cho nhau. Chúng tôi cũng từng nghiêm túc với nhau mà nói về chuyện cưới xin. Nhưng thời gian trôi đi, những lãng mạn của ngày đầu yêu không còn nhiều, dần dần đó là những gánh nặng công việc, kinh tế, chúng tôi không còn nhiều thời gian dành cho nhau nữa.
Anh đi làm xa, tôi cũng mải mê với công việc hiện tại của mình. Càng ngày chúng tôi càng ít liên lạc. Những lời yêu thương cũng nhạt dần và tình cảm cũng theo đó mà trôi đi. Anh và tôi đã là hai người lớn nhưng không biết trân trọng nhau, không biết nghĩ về tương lai mà chỉ nhìn vào những thứ trước mắt. Hoặc cả hai còn chưa đủ từng trải để hiểu là phải giữ lấy nhau.
Anh đi làm xa, tôi cũng mải mê với công việc hiện tại của mình. Càng ngày chúng tôi càng ít liên lạc. (ảnh minh họa)
Cứ như thế, mọi thứ nhạt dần và chúng tôi cũng thay đổi, cả hai chia tay nhau trong lặng lẽ không một lời từ biệt, cũng không có câu nói nào chính thức. Chỉ là những câu nói của anh dần nhạt nhẽo, chỉ giống như lời hỏi thăm của đôi bạn thân. Anh và tôi cũng không còn nói những lời ngọt ngào, cũng không nói yêu nhau, không tán tỉnh, không còn ngôn từ hoa mỹ nữa. Chỉ là những câu hỏi về sức khỏe, công việc và gia đình.
Rồi một ngày anh hỏi tôi: “Em có người yêu mới chưa?”, tôi biết mọi thứ đã chấm dứt. Tôi cười: “Chắc anh có rồi à?”, anh không nói gì và tôi hiểu, anh đã có người con gái khác. Tôi có chút buồn nhưng thật lạ, không khóc cũng không đau khổ, giống như mọi thứ chỉ còn là hoài niệm, chỉ còn là nhớ nhung trong sâu thẳm trái tim. Tôi thở dài: “Thôi thế cũng tốt, dù sao thì cũng ở xa nhau”. Chúng tôi mất nhau như vậy đấy!
Và rồi, 1 năm sau, tôi cũng có người yêu. Đó là người đàn ông yêu thương tôi, chăm lo cho tôi nhiều thứ. Cũng đã đến tuổi lập gia đình, chỉ sau thời gian nửa năm yêu nhau, tôi đồng ý làm vợ anh. Khi đó, tôi không hề có suy nghĩ về tình cũ, không nhớ nhung gì người ta cả.
Chỉ khi tôi đã được làm vợ người chồng của mình, tôi mới hiểu, cuộc sống hôn nhân thật sự không như mộng. Về gia đình anh, anh hoàn toàn thay đổi. Tôi đã hiểu, anh là người con của gia đình, anh nghe lời mẹ anh đến phát sợ. Cái gì chỉ cần là mẹ anh nói thì anh cho là đúng hết. Anh không bận tâm tôi nghĩ gì, tôi làm sao, anh luôn cho rằng tôi sai.
Mẹ chồng tôi là người cực kì khó tính, cái gì bà cũng soi từng tí một. Dường như bà có thành kiến với con dâu, thế nên, bà không muốn tôi góp ý chuyện gì trong gia đình bà. Tôi là con cái trong nhà mà như người giúp việc, chỉ được phép nấu nướng, dọn dẹp và sinh con… Còn các việc khác, tôi không được xen vào.
Video đang HOT
Mẹ chồng tôi là người cực kì khó tính, cái gì bà cũng soi từng tí một. Dường như bà có thành kiến với con dâu, thế nên, bà không muốn tôi góp ý chuyện gì trong gia đình bà. (ảnh minh họa)
Nhiều lần tôi phàn nàn với anh về mẹ nhưng anh lại cho rằng tôi hỗn. Vì dù sao mẹ cũng là người lớn. Anh không mắng, không đánh tôi nhưng sự thiên vị anh dành cho mẹ khiến tôi cảm thấy ngột ngạt khi sống trong căn nhà này. Và tôi nghĩ lại những ngày tháng yêu anh, anh chiều tôi bao nhiêu thì giờ chán nản bấy nhiêu.
Và trong giây phút hồi tưởng lại thời thanh niên đẹp đẽ, thời còn con gái ấy, vô tình tôi nhớ tới người cũ. Đó là người đàn ông mà chỉ vì khoảng cách chúng tôi đã bỏ nhau. Tôi đang nghĩ, không biết giờ anh ấy sống ra sao, có hạnh phúc không? Và giá như ngày xưa tôi lấy anh ấy, thì giờ cuộc sống của tôi có thế này hay không? Đó là người đàn ông tốt, chỉ vì khi đó chúng tôi chưa biết quý trọng nhau, chưa cùng nhau cố gắng vượt qua khoảng cách, cố gắng chờ đợi và vươn tới tương lai.
Chúng tôi sống quá nông cạn, mơ mộng quá nhiều và đánh mất đi tình yêu của mình. Tôi cảm thấy buồn chán, mệt mỏi và suy nghĩ rất nhiều khi đang sống không hạnh phúc. Giờ tôi thấy tiếc những ngày tháng độc thân, tiếc những giây phút bên anh và tiếc cảm giác được yêu thương che chở như vậy.
Có những đêm tôi nằm bên chồng mà buồn chán, nghĩ về những tháng ngày trước kia, nghĩ về ngày còn tự do, không bị kìm kẹp soi mói như vậy giờ. Đúng là, hôn nhân là vậy, phải chấp nhận. Nhưng sao tôi lại phải sống trong gia đình chồng mà có người mẹ chồng ghê gớm như thế?
Chồng tôi giờ chỉ biết bảo vệ mẹ, tôi sống trong căn nhà này gần như không có danh phận, quá mệt mỏi và chán nản. Nhưng làm sao được khi &’ván đã đóng thuyền’, thôi thì đành vậy, chấp nhận sự lựa chọn của mình mà thôi.
Theo VNE
Có thai vì ngoại tình: Lỗi lầm không thể tha
Không thể tha thứ cho người đàn bà phản bội chồng, có con với người tình. Thứ vợ như vậy, bỏ đi là hơn.
Sau khi bài viết Tôi chửa với ai, chồng hay bồ được đăng tải trên Tình yêu giới tính, chuyên mục nhận được về rất nhiều những ý kiến của độc giả. Có người bày tỏ sự phẫn nộ trước lối sống thiếu chung thủy của người vợ nhưng cũng có những người bao dung hơn khi cho rằng điều quan trọng là họ biết sai lầm và sửa sai. Eva.vn xin trích dẫn những ý kiến để bạn đọc cùng suy ngẫm:
Phạm Xuân Lượng (xuanluong76@...)
Bạn thực sự đã không đủ nhân cách của một người con gái bình thường. Ở bạn hiện lên những đặc điểm đó là ích kỷ, thiếu lý trí, thiếu đức hạnh, lòng chung thủy. Bạn không biết rằng, bạn đang có một người chồng tốt. Cuộc đời người phụ nữ ngoài tất cả tiền bạc, danh vọng, có một người chồng tốt như thế đã là quá đủ. Không quá nhiều người đứng về phía bạn trong trường hợp này. Vì bạn xúc phạm chồng bạn quá lớn, lớn đến mức không thể tha thứ. Ngủ với người đàn ông khác, trong khi vợ chồng bạn chưa có vấn đề gì lớn, bạn hãy tưởng tượng đi. Bồ thì cười khoái trá trên thân xác bạn. Chồng bạn bị cắm sừng mà không hề hay biết. Hãy tự ra đi là giải pháp đẹp cho bạn, bạn không xứng đáng được hạnh phúc bên anh ấy.
Vi (nvi1506@...)
Cuộc đời ai cũng phải mắc sai lầm, quan trọng là bạn đã biết quay đầu. Đừng nghe những lời bên ngoài nhiều quá, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, chưa chắc trong trường hợp của bạn họ lại biết quay đầu. Mình không khuyên bạn bỏ nó, nhưng bạn nghĩ kĩ xem, có phải đó là cách giải quyết tốt nhất không.
Cuộc đời ai cũng phải mắc sai lầm, quan trọng là bạn đã biết quay đầu. (Ảnh minh họa)
Trà Nóng (trnminhnngg@...)
Đừng đỗ lỗi, hãy nhận lỗi của mình. Bạn nên đi xét nghiệm rồi chia tay với chồng cũng được. Giấu diếm lỡ mai này chồng biết thì chắc chắn sẽ không để bạn yên. Lúc đó khổ tất cả mọi người, cả đứa bé nữa. Lúc ngoại tình thì ai sướng cho, giờ còn kêu ai được nữa?
Vô Danh (b0y_d3p_z4i_8x@...)
Chị đúng là một con đàn bà lăng loàng thương cho anh chồng. Hiền thì bị bảo nhu nhược, chả hiểu chị nghĩ cái gì lúc nào cũng so sánh chồng với người khác. Khinh bỉ chị!
Demons67 (keanmay21@...)
Mình nghĩ người viết đã nhận ra lỗi lầm và muốn quay. Như trong trường hợp này thì người vợ này dường như đã đi tới bước đường cùng và cần sự giúp đỡ mà các bạn lại nói những lời như vậy thì các bạn chẳng khác gì một kẻ giết người không dao. Khi người vợ đó tâm sự lên đây thì cũng biết là sẽ bị chỉ trích nhiều hơn là đồng cảm, nhưng cái mong muốn của bạn ấy là phương án giải quyết cái khó khăn đó. Nếu các bạn có ý giúp đỡ thì mọi người hãy cho lời khuyên, còn nếu chỉ trích thì các bạn giữ trong lòng cũng được mà, khi các bạn chỉ trích một người không thân thì giỏi lắm vậy khi người thân bạn gặp trường hợp như vậy thì bạn có bỏ mặt họ không.
Còn đối với người vợ trong bài này, mình khuyên bạn nên nói sự thật cho chồng bạn biết để 2 người cùng giải quyết, nếu anh ấy không chấp nhận thì hãy trả tự do cho anh ấy và mình tin một người như bạn thì có thể làm mẹ đơn thân tốt mà. Còn nếu anh ấy chấp nhận thì bạn đừng tái phạm nữa nha và hãy cố gắng bù đắp cho anh ấy. Đừng dại dột mà làm theo những lời mấy người đó là đi tự vẫn hay từ bỏ đứa bé, đứa bé vô tội bạn à. Lỗi của bạn thì bạn tự gánh nha đừng đổ lên đầu một đứa bé chưa biết gì nha bạn. Thân chào bạn!
Guest user (user@...)
Đê tiện...chưa thấy ai như bạn. Có giận chồng thì cứ giận, không ai cấm nhưng có chồng mà đi ngoại tình, ăn nằm với người khác như vậy thì hết sức đê tiện. Giờ lại không biết con của ai rồi lên đây hỏi han tâm sự. Tự mình phải nhận gánh hậu quả do mình gây ra. Tội nghiệp cho chồng bạn.
Người vợ phản bội chồng, không đáng được thứ tha (Ảnh minh họa)
Hoa (hao.hoa14@...)
Bạn muốn giữ hạnh phúc gia đình thì hãy bỏ cái thai đó đi vì nếu là của người tình thì bạn sẽ khổ cả đời. Hãy khôn khéo để giải quyết, đừng để chồng nghi ngờ. Chúc bạn sáng suốt.
Noname (phieulangdu2013@...)
Tôi cam đoan 100% đứa con trong bụng bạn là con của người tình vì nếu con chồng bạn thì bạn quá may mắn mà sự may mắn thì không bao giờ đến với những con người như bạn. Một con người quá ích kỷ, hẹp hòi. Tôi không cho rằng mẹ chồng của bạn sai hoàn toàn đâu mà phần nhiều những cái sai là do bạn, do tính cách của con người bạn. Bạn luôn cho mình đúng và chính xác là bạn chưa nắm rõ được đạo lý sống trên đời. Con cái đối với cha mẹ thế nào, người ít tuổi đối với người nhiều tuổi hơn thì thế nào? Vì chính ngay khi viết bài này trong lòng bạn cũng không cho rằng lỗi lớn nhất thuộc về bản thân mà bạn còn viện lý do này nọ rồi chê chồng, ca ngợi người tình. (Xin thưa với bạn là chẳng tên đàn ông nào ngủ với gái miễn phí mà không phải nói ngon ngọt và chiều chuộng cả. Bỏ tiền ra ngủ với gái gọi mà còn phải ngon ngọt với nó nữa là). Bạn hãy chuẩn bị tinh thần mà đón nhận những gì bản thân mình gây ra đi. Gieo gì sẽ được gặt nấy chứ không có chuyện trồng lúa mà gặt được ngô đâu bạn à!
Theo VNE
Chỉ là người tình Em vẫn ngày đêm ước ao và tự huyễn hoặc mình rằng cảm xúc với anh chỉ là một cơn say nắng. Giờ thì em đã hiểu rằng trên đời này chẳng phải tình yêu nào cũng hoàn mỹ, bởi có những tình yêu mà dẫu hiểu nhưng ta không bao giờ có thể nói ra. Cái cảm giác ngước nhìn lên bầu...