Tôi nhờ bạn làm tình nhân của chồng
Tôi không cao thượng, cũng chẳng thánh thiện gì. Tôi làm thế chỉ là để mong có cái cớ mà rời bỏ gia đình này.
Tôi đột nhiên ao ước rằng giá mà anh còn ở trong ngôi nhà này, dù với vai trò gì cũng được. Nhưng anh đã quyết ra đi theo tiếng gọi của tình yêu, điều mà tôi đã từng mong cho anh như vậy.
Có lẽ trên đời này không có người đàn bà nào giống như tôi. Ai cũng sợ sự phản bội, còn tôi, tôi lại tìm cách “rước” bồ nhí cho chồng. Tôi không cao thượng, cũng chẳng thánh thiện gì. Tôi làm thế chỉ là để mong có cái cớ mà rời bỏ gia đình này.
Tôi lấy chồng năm 21 tuổi. Ở cái thời đại người người phấn đấu cho sự nghiệp này thì kết hôn khi bằng ấy tuổi là một sự thất bại. Tôi là một người phụ nữ cũng đam mê, cũng hăm hở sống và cống hiến. Thế nhưng, cuộc tình nông nổi của tuổi 20 đã làm chùn bước chân tôi bằng một cái mầm sống trong bụng. Nhưng tôi là kẻ dám làm, dám chịu. Tôi không vì thế mà bỏ đi đứa bé. Tôi sẵn sàng đối diện với mọi thứ để cho con mình quyền được làm người.
Đúng lúc đó thì anh đến bên tôi. Thực ra bấy lâu nay anh luôn ở bên tôi, chỉ là tôi không thèm đoái hoài đến. Anh tốt và yêu tôi thật lòng nhưng vì si mê gã đàn ông kia nên tôi không bận tâm đến anh. Khi anh biết tôi có bầu, anh tình nguyện làm cha đứa bé, để cho tôi và con một tổ ấm, để cứu tôi khỏi nỗi nhục lớn nhất của đời người con gái.
Tôi biết mình làm thế là tàn nhẫn lắm bởi vì anh không đáng bị “đổ vỏ” dù cho anh có tự nguyện đi chăng nữa. Nhưng ở cái tuổi 21, sau bao kì vọng của gia đình, tôi mắc lỗi, có người dang tay ra che chở cho tôi, tôi chỉ như kẻ chết đuối vớ được cọc. Tôi nào đâu có tính toán hay cân nhắc được nhiều, lúc đó tôi làm gì còn quyền được lựa chọn. Vậy là tôi đồng ý cưới anh. Biết tôi có bầu, phải cưới “chạy” nhưng bố mẹ tôi không hề trách cứ bởi vì ông bà nghĩ rằng tôi đã may mắn khi cưới được anh.
Video đang HOT
Khi anh biết tôi có bầu, anh tình nguyện làm cha đứa bé, để cho tôi và con một tổ ấm, để cứu tôi khỏi nỗi nhục lớn nhất của đời người con gái. (Ảnh minh họa)
Anh tốt đến mức cả gia đình tôi đều quý anh, coi anh như con trai trong nhà chứ không phải là khách. Ngày lên xe hoa với anh tôi tự nhủ với lòng mình sẽ yêu anh thật nhiều để bù đắp cho những gì mà anh đã làm vì tôi. Nhưng tình yêu đâu phải như bát cơm, ăn cố vào là được. Nếu không thể rung động thì dù lí trí có nhắc cả trăm vạn lần đi chăng nữa cũng không thể yêu. Và đó đúng là những gì mà 10 năm qua tôi và anh có với nhau.
Anh đau khổ khi biết vợ không hề yêu mình, nói đúng hơn là không thể yêu mình. Anh không trách cứ tôi, cũng không muốn ly hôn. Anh cứ tự trách mình rằng anh chưa tốt ở điểm nào mà khiến tôi không thể yêu anh. Tôi cũng đau khổ không kém gì anh khi thấy mình tàn nhẫn vì không rung động trước một người đàn ông tốt đến vậy. Vợ chồng tôi cứ sống bình lặng như vậy dù cả hai đều cảm thấy đau khi giữa hai người không có tình yêu.
Tôi biết nếu cứ thế, chồng tôi sẽ cả đời sống trong thiệt thòi. Anh ấy sẽ không bao giờ ly hôn nếu không phải là anh mắc lỗi. Thậm chí tôi có đi ngoại tình đi chăng nữa anh cũng không bỏ tôi mà anh sẽ lại tiếp tục tha thứ và mong tôi vì thế sẽ yêu anh… Thật đau lòng. Chẳng còn cách nào khác cả, tôi đẩy anh vào vòng tay người bạn cũ học cùng đại học với mình. Cô ấy cũng đang độc thân và tôi hi vọng rằng… họ yêu nhau. Khi ấy, anh sẽ rời bỏ tôi và đến với tình yêu đích thực của đời mình.
Những sự sắp xếp của tôi cuối cùng có cũng hiệu quả. Anh và bạn cũ của tôi quấn lấy nhau. Anh bắt đầu nói dối cho những lần đi chơi về muộn… Tôi thầm cầu mong anh sẽ yêu thật lòng và người bạn của tôi cũng vậy.
Hôm qua, anh đưa tôi tờ đơn ly hôn. Tôi bỗng dưng òa khóc. Tôi không biết mình khóc vì điều gì? Vì cuối cùng anh đã tìm thấy được tình yêu của đời mình hay vì bỗng nhiễn tôi mất anh… Cảm xúc với tôi lúc này chỉ là sự xót xa. Tôi đột nhiên ao ước rằng giá mà anh còn ở trong ngôi nhà này, dù với vai trò gì cũng được. Nhưng anh đã quyết ra đi theo tiếng gọi của tình yêu, điều mà tôi đã từng mong cho anh như vậy.
Giờ tôi thấy tim mình rỉ máu, có phải tôi đã sai lầm?
Theo Eva
Vợ qua mặt chồng ngoại tình suốt 10 năm
Đến bây giờ tôi vẫn không tin được vào mắt mình những gì nhìn thấy. Tôi không ngờ mình đã lấy phải một người vợ lăng loàn, sống "giả tạo" tới như vậy.
Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó (Ảnh minh họa)
Bây giờ tôi đã có đủ chứng cứ để khẳng định cô ấy ngoại tình. Suốt 10 năm qua cô ấy đã lừa dối bố con tôi để dành thời gian ở bên người đàn ông khác. Khi tôi đưa những tấm hình vợ tôi ân ái bên người đàn ông đó, cô ấy vẫn một mực khẳng định đó chỉ là ảnh ghép, ảnh người khác vu oan. Nhưng khi tôi đưa ảnh chụp màn hình những tin nhắn mùi mẫn vợ gửi cho hắn ta, cô ấy mới thừa nhận. Ban đầu là khóc lóc, van xin, nhưng khi tôi không tha thứ, cô ta lại giở giọng trách móc tôi.
Theo như cô ấy nói "Anh ta - người đàn ông Tây đó mới là đàn ông, anh ta mới mang lại cho tôi những cảm xúc mãnh liệt của tình ái. Anh ta luôn ở bên tôi, động viên tôi. Điều mà một người như anh chẳng bao giờ làm được. Giá như tôi chưa lấy anh, thì tôi đã có một ông chồng Tây như ý".
Chỉ nghe đến câu đó thôi, lòng tôi đã uất nghẹn không nói nên lời. Đã có với nhau hai mặt con, đứa lớn 18 tuổi, đứa thứ 2 đã 15 tuổi mà cô ấy còn nói được những lời cạn tình cạn nghĩa như vậy.
Nhớ ngày vợ nhận công tác một năm, tôi đã bao đêm không ngủ được. Phần vì lo cho vợ ở nhà quen lên đó lạ nước lạ cái, ốm ai chăm. Phần thì thương con vì xa mẹ. Những đêm tôi ngủ mơ về vợ là những đêm đầu óc nhức nhối. Bao phen tôi xin để chuyển cô ấy về gần nhà cũng là những lần nhận được hồi âm rằng vợ muốn ở lại để rèn luyện, dạy chữ cho dân vùng cao.
Nhưng tôi đâu ngờ, vợ tôi lên đó lại quên chồng theo trai lạ. Khi tôi được bạn bè cho biết vợ cặp bồ với trai trẻ mà lại là người Tây, tôi đã không tin. Nhưng nhiều lần người ta nói làm tôi phải suy nghĩ. Thuê thám tử điều tra, cuối cùng tôi như chết đứng khi biết, vợ tôi và anh thầy giáo người Tây dạy tiếng Anh đã sống với nhau như vợ chồng suốt 10 năm nay.
Giờ tôi đã hiểu vì sao, hết 1 năm công tác như trong hợp đồng vợ tôi lại không về. Hóa ra cô ấy nặng tình nặng nghĩa với thầy giáo cùng trường và không muốn chia tay với anh ta. Hết lần này đến lần khác, cô ấy lấy lý do vì yêu trường, yêu lớp vì "quy định bắt buộc em phải ở lại trên đó. Anh yên tâm hết năm nay em sẽ về với bố con anh". Thế rồi cứ năm này qua năm khác cho tới khi hết 10 năm, cô ấy mới về với bố con tôi.
Nghĩ cảnh gà trống nuôi con đã cực, nghĩ tới vợ lăng loàn ngoại tình với Tây tôi còn nhục nhã hơn. Chỉ vì không vượt qua được ham muốn của bản thân mà cô ấy sẵn sàng cắm sừng tôi. Còn tôi cứ như một ông chồng khờ khạo, chỉ biết đi làm kiếm tiền cắm đầu nuôi con. Nghĩ cô ấy vất vả, tôi thương lắm, tôi dành hết thời gian thay vợ chăm con học hành nên người. Tới nay con gái tôi đã 18 tuổi, còn con trai tôi cũng được 15 tuổi.
Tôi còn ngu ngốc hơn khi sợ vợ thiếu hơi ấm chồng mà cứ mỗi tháng tôi lại dành một khoản tiền, chuẩn bị đồ ăn mang lên thăm vợ. Cái cơ bản cũng là muốn gửi con cho bà để lên hâm nóng tình cảm vợ chồng. Phần vì nhớ, vì muốn bù đắp cho cô ấy.
Nhưng tôi đâu biết, hóa ra tất cả chỉ là sự giả dối. Vợ nói, nhớ tôi nên bao đêm cô ấy mơ thấy tôi và nhớ cảnh vợ chồng bên nhau. Điều đó khiến tôi vui mừng biết bao nhiêu. Nhưng có điều cô ấy chỉ cho tôi ở được hai hôm, xong viện cớ quy định này nọ để đuổi tôi về rồi sống cùng trai lạ. Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó. Để rồi khi tôi về họ lại ôm nhau cười chế nhạo ông chồng ngu ngốc như tôi.
Khi chuyện vỡ lở, vợ tôi không chút xấu hổ, cô ấy vẫn thản nhiên sống trong nhà của tôi như chưa có chuyện gì. Thậm chí cô ta còn hẹn hò với anh chồng hờ kia cùng nhau ra nhà nghỉ hú hí. Còn bố mẹ tôi thì nhất quyết đuổi cô ta ra khỏi nhà, đánh chửi không thương tiếc. Tuy nhiên tôi vẫn một mực bảo vệ cô ấy vì các con của chúng tôi.
Tuy nhiên, khi các con tôi biết chuyện về mẹ nó, cả hai đứa không những không tha thứ mà chúng con tuyên bố "chúng con không muốn ở bên một người mẹ như thế, bố đuổi bà ấy đi đi". Có lẽ chúng đã đủ nhận thức để hiểu được rằng đâu là luân thường là đạo lý làm người.
Mặc cho cô ấy khóc lóc quỳ xin nhưng hai đứa con tôi nhất quyết không đồng ý, chúng còn to tiếng khi nói rằng "chúng tôi đã quen không có bà bên cạnh, nếu có người mẹ như bà, chúng tôi thà không có còn hơn. Trong khi bố vất vả nuôi chúng tôi ăn học thì bà ở đâu, làm gì?".
Cô ấy cầu xin tôi, nhưng có lẽ giờ tôi cũng không thể quyết định được gì. Chắc có lẽ duyên phận của chúng tôi chỉ đến đấy. Giờ tôi chỉ còn lại một cảm giác đau lòng, đầu óc trống rỗng.
Theo VNE
Chồng dàn cảnh đẩy tôi vào tay sếp để chạy chức Trong cơn say vì men rượu làm cho gần như mất hết ý thức, tôi lơ mơ cảm nhận ai đó đang mơn man, vuốt ve cơ thể mình rồi hừng hực trong cuộc yêu. ảnh minh họa Chúng tôi yêu nhau từ khi còn học ở quê, hết cấp III, tôi không thi đại học mà ở nhà phụ giúp bố mẹ...