Tôi nhịn vợ để được yên cửa yên nhà
Nhiều người nói tôi nhu nhược, “chó chui gầm chạn” nhưng tôi đã chọn cách giải quyết êm đẹp. Sau này có dịp tôi sẽ nói chuyện thẳng thắn với vợ.
ảnh minh họa
Chúng tôi quen nhau từ thời hai đứa học đại học, sau 4 năm yêu nhau chúng tôi tiến hành tổ chức đám cưới với sự chúc phúc của gia đình và bạn bè. Trước khi cưới vợ tôi có về quê thi vào công chức nhà nước và làm việc ở quê nhà vợ, còn tôi sau khi cưới nhau cũng về quê vợ làm việc tại nhà. Sau khi cưới tôi cũng lăn tăn rất nhiều vấn đề ra ngoài thuê nhà hay ở nhà ông bà ngoại, vì nhà ông bà ngoại rất rộng lại ít con cháu. Tôi suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này nhưng cuối cùng cũng tặc lưỡi về ở với ông bà vì cảm thấy ông bà là người rất tốt, rất tâm lý, nhất là bố vợ.
Lúc mới về sống ở đây vợ tôi cũng rất tâm lý bởi vì cô ấy hiểu hoàn cảnh của tôi, tuy ông bà ngoại rất tốt nhưng con rể như tôi nhiều lúc cũng cảm thấy không được tự nhiên. Sau một năm gia đình nhỏ của chúng tôi đón thêm một thành viên mới, con trai tôi chào đời. Khi có con cuộc sống gia đình cũng bị xáo trộn đáng kể, công việc bận bịu, việc chăm sóc con nhỏ quả là một thách thức với vợ chồng trẻ, may thay bà ngoại một tay chăm bẵm cháu. Vì tôi làm việc tại nhà nên có nhiều thời gian hơn, sáng trông con cho bà đi chợ, trưa nghỉ sớm để bế con cho bà nấu cơm, việc tắm giặt cho con lúc còn nhỏ do bà ngoại làm nhưng sau này con hơn một tuổi tôi làm thay cho bà việc đó.
Tuy hai vợ chồng lương không cao nhưng cuộc sống khá thoải mái vì ở chung với ông bà, tiền thuê nhà không mất, việc chăm sóc con cái cũng trở lên dễ dàng hơn bao giờ hết do bà ngoại có nhiều kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ. Cuộc sống cứ trôi như vậy, tôi vẫn chịu khó đưa vợ con đi chơi mỗi cuối tuần, khi thì đi công viên, khi đi siêu thị mua sắm. Thời gian trôi qua tôi nhận thấy vợ không còn như trước, cô ấy hay so sánh tôi với những người đàn ông khác hoặc các đồng nghiệp ở cơ quan vợ, chê tôi không biết ra ngoài giao lưu, chỉ ngồi một xó ôm cái máy tính, không biết uống rượu bia, không giỏi giao tiếp.
Video đang HOT
Nhiều lúc không vừa ý là cô ấy sẵn sàng quắc mắt, cằn nhằn với tôi một cách vô lý, thôi thì đàn ông rộng lượng cũng không chấp nhặt vì có lẽ khi đi làm vợ cũng bị áp lực. Nhưng hỡi ôi càng ngày vợ càng quá đáng, sẵn sàng to tiếng với tôi trước mặt bố mẹ vợ, dĩ nhiên cái gì có thể nhịn được thì tôi sẽ nhịn nhưng quá đáng quá tôi cũng phải làm rõ trắng đen. Bố mẹ vợ luôn là nhà hòa giải của vợ chồng tôi. Có lẽ vì ở nhà vợ nên cô ấy không còn tôn trọng tôi như trước.
Lúc trước tôi có nói với cô ấy là người ngoài họ nghĩ gì tôi không quan tâm, nhưng người hiểu và thông cảm cho tôi phải là vợ. Sau một thời gian vợ tôi càng ỷ lại vào việc đây là nhà cô ấy nên cũng chẳng nể nang ai cả. Ngoài giờ làm việc thì phần lớn thời gian tôi dành cho con cái, gia đình, thỉnh thoảng có chơi một chút game nhưng chỉ khi rảnh. Đỉnh điểm là hôm vừa rồi vợ chồng tôi có chút không vừa lòng nhau, vợ nói: “Anh cút đi đâu thì đi, đi cho khuất mắt tôi”. Nghe câu đó tôi rất sững sờ, không ngờ vợ, người tôi yêu thương nhất lại có thể đối xử như vậy.
Tôi cảm thấy lòng tự trọng tổn thương ghê gớm, nếu lúc đó không nghĩ thương ông bà ngoại, không nghĩ vì sĩ diện của gia đình nhà vợ thì có lẽ tôi đã làm ầm lên rồi. Dĩ nhiên việc cãi nhau ầm ĩ cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì cả ngoài việc làm trò cười cho bàn dân thiên hạ mà thôi. Các cụ thường có câu “Cơm sôi bớt lửa” hay “Đóng cửa bảo nhau” là gì. Tôi từng chứng kiến nhiều gia đình chửi nhau, đánh nhau rồi cũng chẳng giải quyết vấn đề gì. Dĩ nhiên sau khi nghe câu đó tôi trả lời thẳng thắn: “Nhà này của ông bà, vợ chẳng có quyền gì đuổi chồng đi cả”.
Tôi biết chỉ trong lúc tức giận, mất kiểm soát vợ mới nói ra câu đó nhưng dù sao cũng làm bản thân bị tổn thương rất nhiều. Có lẽ sẽ có nhiều người nói tôi nhu nhược, thậm chí là hèn nhát, “chó chui gầm chạn” nhưng tôi đã chọn cách giải quyết êm đẹp cho tất cả. Sau này có dịp tôi sẽ nói chuyện thẳng thắn với vợ. Tôi viết bài này ra mong chia sẻ với mọi người, đặc biệt những ai có ý định về nhà vợ ở thì tôi khuyên chân thành là không nên. Cho dù ông bà ngoại rất tốt, tâm lý đi chăng nữa nhưng không sớm thì muộn người vợ sẽ thay đổi. Lúc vui vẻ hạnh phúc không sao, lúc “cơm chẳng lành canh chẳng ngọt” lại rơi vào hoàn cảnh như tôi. Còn phần tôi vẫn rất yêu vợ và thương con.
Theo VNE
Nhìn vợ run rẩy thú nhận tội lỗi "tày đình" 10 năm trước, tôi chỉ muốn ôm chầm lấy cô ấy để an ủi
Khi đọc xong bức thư và kết nối lại với những hình ảnh mà tôi thấy trên đường cách đây mấy ngày thì tôi lờ mờ hiểu ra mọi chuyện. Lúc này, vợ tôi mới nghẹn ngào thú nhận tội lỗi "tày đình" mà cô ấy đã gây ra 10 năm trước.
Chiều hôm đó tan làm sớm, tôi nổi hứng xách cặp đi bộ trên vỉa hè để thư giãn. Đằng nào hôm nay tôi cũng gửi xe ở bãi khác, cách công ty của tôi khoảng 5 phút đi bộ. Tôi đang suy nghĩ vẩn vơ, nhìn phố xá xung quanh thì thấy vợ tôi đứng ở bên hè phố, có vẻ như cô ấy đang cãi nhau với một người đàn ông. Tôi cố đi thật nhanh sang bên kia đường để xem chuyện gì đang xảy ra nhưng đúng lúc đó, vợ tôi giơ tay tát gã đàn ông đó một cái rồi vẫy taxi đi mất.
Cảnh tượng đó diễn ra trước mắt tôi khoảng 1 phút nhưng nó vẫn cứ ám ảnh tôi suốt cả buổi chiều hôm đó. Tôi đến bãi đỗ xe rồi đi về nhà. Tôi thấy vợ mình vẫn tươi cười như mọi khi, cô ấy mặc một cái váy hoa màu xanh, đeo tạp dề vừa làm bữa tối vừa hát khe khẽ. Tôi không hề thấy một chút bực dọc nào trên gương mặt của cô ấy. Đến bữa cơm, tôi giả vờ hỏi vợ: "Hôm nay em có chuyện gì không?". Vợ tôi nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng rồi chậm rãi bảo: "Không, em chỉ đi siêu thị và về nấu ăn thôi, chẳng có chuyện gì cả".
(Ảnh minh họa)
Vợ tôi và tôi kết hôn đã được 3 năm nhưng sức khỏe của cô ấy không được tốt nên tôi bảo vợ nghỉ ở nhà. Lúc đầu cô ấy không đồng ý, nhưng rồi khi cô ấy bị sảy thai lần thứ 2, vợ tôi đành ở nhà làm nội trợ. Chúng tôi mong có con vô cùng, nhưng cả hai lần đều không giữ được. Tôi buồn bã lắm, nhưng vì thương vợ nên chưa bao giờ tôi nói gì đến chuyện con cái trước mặt cô ấy. Tôi vẫn nhìn bạn bè đăng ảnh con lên Facebook, đưa con đi học, ôm hôn con mà lòng trào lên một nỗi thèm muốn khôn tả. Vợ tôi cũng vậy. Hiện tại cả tôi và vợ đều đã 35 tuổi, chúng tôi không thiếu bất kỳ thứ gì, chỉ thiếu vắng tiếng cười trẻ thơ.
Nhưng chỉ 2 ngày sau đó, khi tôi đi làm về thì thấy nhà cửa vắng hoe, tôi nghe thấy tiếng khóc thút thít của vợ trong phòng ngủ. Bước vào, tôi thấy vợ mình ngồi ở góc giường, không bật điện. Tôi bèn bật công tắc điện rồi chạy đến ôm vợ. Vợ tôi thấy tôi về thì nhào vào lòng tôi khóc tức tưởi. Tôi thấy trên giường có một phong thư bèn mở ra xem.
Khi đọc xong bức thư và kết nối lại với những hình ảnh mà tôi thấy trên đường cách đây mấy ngày thì tôi lờ mờ hiểu ra mọi chuyện. Lúc này, vợ tôi mới nghẹn ngào thú nhận tội lỗi "tày đình" mà cô ấy đã gây ra 10 năm trước.
Lúc đó, vợ tôi là một cô gái xinh đẹp, được nhiều người để ý. Trong số đó có Phương. Anh ta là một công tử nhà giàu điển trai, mê vợ tôi như điếu đổ. Thế nhưng vợ tôi lại ghét Phương vô cùng. Cô ấy tìm mọi cách né tránh hắn ta, nhưng vào một đêm tối trời, khi vợ tôi đi học về thì Phương tìm cách chặn đường, lôi vợ tôi lên xe và làm nhục cô ấy. Sau đó không lâu, vợ tôi phát hiện ra việc mình có bầu. Cô ấy quyết định đi phá thai vì lúc đó vợ tôi đang đi học và quan trọng nhất là cô ấy căm ghét Phương. Sau khi biết vợ tôi phá thai, Phương điên cuồng đến tìm vợ tôi để "trả thù" vì đã "giết con" của hắn.
(Ảnh minh họa)
Khoảng thời gian sau đó của vợ tôi là một cuộc trốn chạy. Thế nên sau này, vợ tôi đã từ bỏ chỗ làm việc rất tốt ở miền Nam để ra Bắc nhằm thoát khỏi sự săn đuổi của gã công tử nhà giàu bệnh hoạn đó. Vợ tôi nói rằng, có lẽ vì lần phá thai đó nên sau này cô ấy không giữ được con. Đó là tội lỗi của cô ấy nên giờ cô ấy đang bị trừng phạt.
Tôi nghe vợ thú tội thì thương cô ấy vô cùng. Thì ra đằng sau vẻ ngoài lúc nào cũng vui tươi của vợ là một quá khứ đầy nước mắt. Mới đây nhất, tên Phương đó đã tìm ra tung tích của vợ tôi và đe dọa rằng, sẽ không cho cô ấy sống yên ổn. Tôi nghe vợ kể, nhìn những giọt nước mắt đau khổ của nàng mà thấy xót xa. Tôi đưa tay kéo cô ấy vào lòng rồi nói: "Có chồng ở đây rồi, vợ đừng sợ gì cả. Dù có chuyện gì xảy ra thì anh cũng nhất quyết ở bên cạnh để bảo vệ em".
Theo Motthegioi
Mẹ chồng "cáo" 1 thì con dâu "cáo" 10 mới mong yên cửa yên nhà Chồng My đầu tháng giả vờ đưa tiền cho mẹ vậy thôi chứ sau đó bà đều lén lút đưa lại cho anh hết, chưa kể có tháng chồng My còn tiêu "lẹm" vào cả tiền của My nữa. Từ ngày làm dâu đến nay, điều khiến My cảm thấy mệt mỏi nhất chính là cái tính đề phòng thái quá của mẹ...